Quý phủ thu được lời truyền chỉ của người trong cung phái tới, trên dưới toàn phủ vì chuyện này mà trở nên lu bù.
Tín ngưỡng Đạo gia của Đại Chiêu không giống như tiền triều, hai bên nam nữ trước khi thành thân không thể gặp nhau. Ở Đại Chiêu, chỉ cần trưởng bối cho phép, tiểu nương tử đã đính hôn cùng nhi lang nhà kia đều có thể ra cửa du ngoạn. Đặc biệt Mục Vương hiện giờ mang theo Quý Lục ra phủ còn là chính miệng Hoàng Đế chấp thuận!
Lão phu nhân có chung vinh dự, ngồi ở chính viện phân phó Trần thị nhất định phải chuẩn bị thoả đáng thay lục nương tử, không thể xảy ra sai lầm gì ném thể diện Quý phủ.
Vương thị được tin, ôi chao một tiếng, vội vàng mang theo nha hoàn đi chính viện thỉnh cầu lão phu nhân: "A nương, lên núi Tử Hà chịu phúc chính là việc hiếm có, tứ tỷ nhi và lục tỷ nhi tỷ muội tình thâm, không bằng để tứ tỷ nhi làm bạn lục tỷ nhi cùng nhau đi?" Vương thị đứng một bên giải thích nói, "Lần đó, tứ tỷ nhi ở ngoài phủ Trưởng công chúa được người cứu, tức phụ vốn muốn mang tứ tỷ nhi lên núi Tử Hà dâng hương trước mặt Tam Thanh, chỉ là Tử Hà Quan ngày thường không thể đi vào. Hiện giờ Mục Vương tiến đến, vừa lúc để tứ tỷ nhi đi đến trước mặt Tam Thanh dang hương, lấy làm thành tâm."
Lão phu nhân nhìn Vương thị, nói một câu là Mục Vương mang Quý Lục cùng đi chịu phúc, Quý Tứ nếu cũng đi sợ là không ổn.
Vương thị lại vội vàng nói: "A nương, tức phụ lúc này liền sai người đến Quân phủ nói một tiếng, để Quân tam lang cùng tiến đến. Chúng ta coi như Quân tam lang làm bạn với tứ tỷ nhi cùng nhau đi núi Tử Hà, chỉ là nhờ Mục Vương mang theo một đoạn đường, để tứ tỷ nhi tiến vào đại điện quỳ tạ Tam Thanh thần minh."
Nhị phu nhân vốn chính là nữ nhi võ tướng, đối với loại quy củ hiểu lễ cực kỳ cũ kỹ này của dòng dõi thư hương nàng cũng thật phỉ nhổ. Tứ tỷ nhi phối với Quân Tử Niệm nhà thương nhân lại có công danh, trong lòng nàng vẫn luôn rất vui vẻ. Để nữ nhi và Quân tam lang đi núi Tử Hà ở mấy ngày? Không có ý kiến. Cả Hoàng Đế cũng đồng ý nhi tử bản thân đi, nàng vì sao phải phản đối nữ nhi đã qua lễ nạp chinh nhà mình đi!
Vương thị sợ lão phu nhân vẫn cảm thấy không ổn, lại nói: "A nương nếu cảm thấy không ổn, chúng ta phái người đi xin chỉ thị của Mục Vương điện hạ một phen?"
Lão phu nhân ngồi trên giường ngẫm nghĩ, hôm qua Thất hoàng tử thụ phong, Quân gia được phong làm hoàng thương, chuyện này đã là chuyện người đời đều biết. Nếu Quân gia sau này còn phải giúp đỡ Thất hoàng tử, nghĩ đến như thế, Thất hoàng tử nhất định cũng sẽ không cự tuyệt chuyện Quân tam lang và tứ nương tử cùng đi núi Tử Hà.
Lão phu nhân phái gã sai vặt chân cẳng nhanh nhẹn chạy đến Mục Vương phủ, sau khi được đồng ý liền cho Vương thị vui mừng ra mặt phái gã sai vặt đi thông báo Quân phủ.
Bọn họ ngược lại không sợ Quân phủ không đáp ứng. Quan to quý nhân muốn đi đến núi Tử Hà một chuyến đều phải bị cự tuyệt ngoài điện, lần này nếu không phải dính ân điển của Mục Vương, chỉ sợ Quân gia muốn đi núi Tử Hà nghe đạo pháp còn phải chờ mấy năm!
Trong Quân phủ hiện giờ cũng rất bận rộn.
Quân gia muốn khai thác làm ăn ở kinh thành. Sau khi Hoàng Đế phong hoàng thương, người tới cửa thăm viếng nối liền không dứt.
Quân Tử Niệm vì là ba người đầu nhất giáp, ngày đó liền nhận chức quan. Quân tam thiếu mới vừa vào Hàn Lâm Viện cần học rất nhiều đạo làm quan, ngâm nga và sửa sang lại các loại sách tài liệu trong Hàn Lâm Viện. Còn có hôn sự vào tháng mười phải chuẩn bị, đại lão gia Quân gia càng cảm thấy toà nhà này quá nhỏ, tìm một chỗ khác làm toà nhà tân hôn cho vợ chồng son. Trong nhà, đại gia Quân gia làm sao cũng không hài lòng, đang cho tu sửa...
Một chuyện thêm một chuyện, trong Quân phủ một tháng này tới nay mỗi người đều vội thành con quay. Nghe được Quý phủ phái người tới nói muốn mời Quân tam thiếu sáng sớm ngày mai cùng Quý tứ nương tử theo Mục Vương tiến đến núi Tử Hà, Quân Tử Niệm nửa ngày cũng chưa phục hồi tinh thần lại, trong đầu chỉ có ong ong đang xoay chuyển. Nửa ngày, hắn nhìn sắc trời, mới vội vàng phân phó: "Nhanh đi chuẩn bị đồ vật và xe ngựa cần cho ngày mai!"
Cố Hạ thu thập đồ vật cười đến miệng cũng không khép được. Từ sau khi tam thiếu gia nhà mình đính hôn với tứ nương tử Quý phủ rồi đỗ Thám Hoa lang, cũng thật là hồi lâu không nhìn thấy Quý tứ nương tử!
Quý Vân Lưu vì ngày mai có thể đi núi Tử Hà "Nghỉ phép", tâm tình rất không tệ, sớm dùng bữa tối, cùng tứ nương tử qua viện trêu chọc lẫn nhau vài câu liền rửa mặt đi ngủ.
Một đêm này, tự nhiên là có người vui mừng có người sầu.
Hôm sau trời vừa sáng, Thất hoàng tử cưỡi ngựa tự mình tới Quý phủ đón lục nương tử, cho Quý phủ đủ mặt mũi.
Đại lang Quý gia sáng sớm chờ ở cổng lớn, thấy Mục Vương đến đây, vội vàng hành lễ mời Thất hoàng tử đi vào. Từ khi lục muội muội quá kế, Thất hoàng tử và lục muội muội hắn đính hôn, con đường làm quan của hắn cũng trở nên thuận buồm xuôi gió. Xác thật như lời tổ mẫu, lục muội muội chính là ngôi sao may mắn đón vào cửa!
Mục Vương không hổ là nhân vật hoàng gia, một đường vô cùng có lễ nghĩa cùng đại lang Quý gia tới trong viện Quý phủ thỉnh an lão phu nhân, được Quý lão phu nhân lão lệ tung hoành sợ hãi tạ ơn.
Quân Tử Niệm tới còn sớm hơn so với Thất hoàng tử. Hai người đều là nữ tế Quý phủ, lão phu nhân nhìn hai cô gia ưu tú như thế, cười đến tròng mắt cũng không nhìn thấy.
Từ viện lão phu nhân ra tới, Thất hoàng tử và Quân Tử Niệm vừa đi vừa thương thảo chuyện kinh thương Ba Thục. Hắn hiện giờ mới vừa vào triều, từ nay bắt đầu, mới là lúc dùng bạc. Bạc này thật là ai cũng sẽ không ngại nhiều. Đối với chuyện thương nghiệp này, Quân Tử Niệm không tính quen thuộc. Chẳng qua lúc trước đại lão gia Quân gia đã đem tất cả viết trên giấy giao cho hắn, lúc này nói chuyện hắn cũng có thể tiếp lời.
"Hàng hoá phía Nam bán cho phía Bắc, đây là cơ sở lợi nhuận. Nếu thật muốn kiếm lời lớn, phụ thân nói lấy mấy thứ hàng hoá lũng đoạn toàn bộ thị trường, lúc này mới có lợi nhuận cuồn cuộn."
Thất hoàng tử sống hai đời cũng từng làm buôn bán. Trên chuyện buôn bán hắn cũng không dám xem nhẹ. Nghe được lời này, hắn "Ừm" một tiếng, nghĩ đến Ba Thục có thứ gì có thể cho hắn lũng đoạn thị trường, suy nghĩ nửa ngày chưa nghĩ ra được. Xem ra, ngày nào đó còn phải thăm hỏi vị cữu cữu ruột thịt từ Ba Thục về kinh kia của Quý Vân Lưu.
Hai người vừa nói vừa đi, từ trong viện ra, tới chỗ cửa trong, hai tiểu nương tử cũng đã ở đây. Nha hoàn cùng bà tử đang tới tới lui lui xếp đồ vật vào trong xe ngựa.
Trần thị kéo Quý Vân Lưu, Vương thị kéo Quý Vân Vi, đều đang dặn dò chuyện phải chú ý khi lên núi.
Vì hành trình vội vàng, đồ vật có thể chuẩn bị ngược lại cũng không nhiều lắm. Sau khi bốn người cáo biệt, một đường ra cổng lớn.
Ngoài cửa, xe ngựa hoàng gia của Mục Vương phủ, còn có xe ngựa Quân gia chuẩn bị, cứ như vậy, xe ngựa Quý phủ dường như cũng không cần.
Đại nha hoàn của hai tiểu nương tử còn vô cùng có ánh mắt, hành lý của lục nương tử tất cả đều dọn lên xe ngựa phủ Mục Vương, hành lý của tứ nương tử tất nhiên là đặt trên xe ngựa Quân phủ.
Trần thị và Vương thị không theo tiễn ra ngoài. Ngọc Hành đứng ở cửa, cùng Quân Tử Niệm nói câu "Đợi chút chúng ta bàn lại", rồi sau đó, ôm hờ lấy Quý Vân Lưu lên xe ngựa Mục Vương phủ.
Quân Tử Niệm thấy lục nương tử lên xe ngựa, hơi sửng sốt một chút, sờ mũi, học theo, ôm hờ lấy tứ nương tử sắc mặt đỏ ửng lên xe ngựa Quân gia chuẩn bị.
Phép tắc trong kinh thành thật không giống với Giang Nam, Quân tam thiếu nghĩ trong lòng. Hai người đã đính hôn không những có thể mời nhau ra ngoài du ngoạn, còn có thể trước mặt mọi người ôm hờ che chờ người trong lòng lên xe ngựa!
Tuy nhiên, Quân tam thiếu đối với chuyện này còn rất kinh ngạc, tới ngoài thành, đã bị "Phong tục, phép tắc" trong kinh thành sợ tới mức rớt tròng mắt!