Sau khi Luxion rời đi.
Leon giờ đã bất tỉnh và đang trong tình trạng nguy kịch.
Marie vẫn tuyệt vọng thi triển ma thuật chữa thương, thế nhưng tình hình không khả quan hơn là bao.
(Chỉ một chút nữa thôi――nhưng vẫn không đủ. Ma thuật của mình, không thể chữa cho Leon được ư!?)
Quan sát Marie nỗ lực trong tuyệt vọng, Angelica nhìn quanh.
「Những phi hạm còn lại――vô vọng rồi.」
Phần lớn các chiến hạm trực thuộc gia tộc Redgrave tham gia trận chiến đều đã bị bắn hạ.
Không rõ là có bao nhiêu thoát được, và Angelica cũng đang rất lo lắng cho người của cô.
(Nếu cứ thế này thì Leon――Onii-chan sẽ lại chết mất.)
Mạng sống của Leon giờ đây đã là ngàn cân treo sợi tóc.
Ngay khoảnh khắc đó.
Những tiếng bước chân nặng nề vang lên, dần tiếp cận chỗ của nhóm Marie.
Olivia khẽ hét lên.
「Híc-!?」
Marie quay lưng lại theo phản xạ, và đứng đằng đó, chính là Arroganz.
Mặt trời đã lặn, kéo theo bầu trời tối đen.
Cả đô thành chìm trong biển lửa.
Giữa khung cảnh đó, đôi mắt đen to lớn của Arroganz sực lóe lên ánh đỏ.
「Arroganz?」
Arroganz chầm chậm vươn tay mình về phía Leon.
Chỉ mới đây thôi, Luxion đã trở mặt phản bội cậu.
Không ai biết được rằng Arroganz, thứ được Luxion tạo ra, sẽ hành xử ra sao.
Đúng hơn thì, việc nổi loạn gần như là chắc chắn.
Marie ôm chầm lấy cơ thể của Leon để bảo vệ cậu khỏi Arroganz.
「Dừng lại! Đừng giết Leon mà!」
Đôi mắt Arroganz lóe sáng thêm lần nữa――nhưng cánh tay kia vẫn vươn tới không ngừng.