Mikuriya mất đi hình dạng. Thay vào đó là những mảnh linh hồn bâu quanh tôi.
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đây? Tôi dõi theo cô ấy và chợt nhận ra quá trình này không dễ chịu như mình nghĩ.
Mảnh linh hồn bỗng nhọn hoắt như mũi kim tiêm vậy.
[Ê ê...]
Đoán y chóc.
Tôi bị hàng ngàn mũi kim cắm thẳng vào người. Nỗi đau vượt xa trên cả mọi thứ từ trước giờ...đau chết mất.
Từ ngoài cơ thể vào trong lục phủ ngũ tạng, mọi thứ như bị khuynh đảo hết cả lên.
Phá vỡ và lắp ráp lại từ đầu. Nỗi đau tinh thần phản chiếu rõ ràng bên trong cơ thể tôi. Cơn đau này có phần khác với việc chịu chết đói của trạng thái Cuồng thực. Thể xác tôi cũng bắt đầu thay đổi theo linh hồn.
Đôi cánh dị dạng trên lưng tôi bắt đầu mọc ra và xé toạc áo tôi. Chúng dang rộng ra như muốn chạm tới cả bầu trời.
Ồ, là đôi cánh! Tôi vừa nghĩ vậy thì bất chợt mọc thêm hai chiếc nữa. Ban đầu tôi chỉ có một đôi cánh lỗi, nhưng giờ là hai đôi!
Bốn chiếc cánh tương tự với Thiên thần Roxy. Thật ra nó mang màu đen tuyền, trái ngược với của cô ấy, cũng là bằng chứng cho thấy tôi chính là con trai Dean Graphite.
[Ổn rồi, tôi vẫn là tôi.]
Linh hồn vẫn chưa khác nhiều lắm. Tôi không thấy “Fate” đâu nữa.
(“Fate” không muốn hòa làm một. Tôi tạo đường nối rồi nè. Từ giờ trở đi phụ thuộc cả vào cậu.)
[Mikuriya.]
(Không sao cả. Cậu sẽ làm được. Nguyên bản cậu là một thực thể...hãy tin tưởng một “cậu” khác.)
[Tên đó và tôi liệu có tìm được tiếng nói chung không đây...]
(Tôi sẽ dõi theo cậu giống như Kairos... Giờ có cánh rồi đó, nhanh mau đi. Trước khi tất cả đều kết thúc...)
Mikuriya tắt đài. Nhưng hơi ấm kia vẫn đọng lại trong tôi như nhằm khẳng định lời nói của cổ.
『Tiến lên nào, Fate.』
[Ừa, với đôi cánh này.]
Tôi dang rộng bốn chiếc cánh. Cùng lúc đó tự nhiên tôi hơi nhức đầu.
Cứ như thể một “tôi” khác đang làm loạn vậy. Không, chính xác là vậy đấy.
Tôi vẫn cử động cánh được. Cha, cho con mượn sức mạnh Thần thú nhé.
Vỗ cánh, và chân tôi rời mặt đất. Lạ thật, tự dưng tôi cảm giác mình biết bay. Đây có phải là bản năng không?
Cơ thể tôi tự biết làm những gì, như một chú chim tự biết bay không cần học hỏi vậy.
『Bay được chứ?』
[Dĩ nhiên rồi.]
Tôi lao lên ngay tắp lự. Trong một khoảnh khắc, cơ thể tôi nhẹ bẫng như hòa làm một với những làn gió vậy.
Điểm đến nằm ở phía bên kia đường chân trời – nơi linh hồn đi đến. Tôi len lỏi qua những đống đổ nát.
Nhanh...nhanh, nhanh hơn nữa.
Bay qua đống đổ nát, những vòng xoáy linh hồn hiện ra. Nó được tạo ra khi những linh hồn chệch khỏi dòng chảy ban đầu. Hồn xoáy sẽ nuốt chửng mọi thứ đi ngang qua.
Tại trung tâm, một khối lập phương đen đang xoay với tốc độ cực cao. Và có nhiều hơn một khối nên điều đó tạo thành một cơn lốc xoáy.
[Kia là?!]
『Chưa có gì thay đổi nhưng sao ta có cảm giác không ổn.』
[Kia có phải là chướng ngại vật Libra tạo ra...Tch.]
『Chịu... Nó đến kìa!』
Lấy hắc khối làm lõi, các linh hồn bắt đầu bị hút vào tạo thành lốc xoáy.
Từ hư không – một con quỷ máu thịt đỏ tươi, linh hồn trong suốt bước ra.
『Thật tởm lợm.』
[Nó đang thu thập linh hồn các ma thú ư...]
Những linh hồn đều méo mó như nhau. Con quỷ kia là ô hợp của nhiều loại ma thú xung quanh một lõi cố định.
Đó là lí do nó có vô vàn đầu, tay, chân, thân, v.v...
Hình như có hàng vạn con mắt đang nhắm vào tôi thì phải. Cứ như thể chúng đồng bộ với nhau trong khoản xác định kẻ địch cần tiêu diệt vậy.
Chuyển sang Hắc Cung và bắn ma tiễn để thu hút sự chú ý.
[Chậc.]
『Đối phương chỉ là linh hồn. Chúng không có cơ thể.』
[Vậy là tấn công vật lí là vô dụng?]
『Đại loại vậy. Nếu là vậy thì ngươi nên tập trung diệt cái lõi, nhưng...』
Hắc khối cũng bất diệt giống Greed.
Chỉ có một cách duy nhất.
[Bí kỹ hình thái thứ sáu... Thánh Lôi Giáo, mới phá hủy được nó.]
『Nhưng làm vậy sẽ giảm đáng kể chỉ số của ngươi.』
Không làm vậy được. Nếu xài Thánh Lôi Giáo tại đây, mình sẽ bất lực trước Libra với lượng chỉ số ít ỏi còn lại.
Hoặc là... Libra lường trước được điều này nên đã chuẩn bị mớ ma thú này.
Trước mắt tôi đếm được khoảng 30 con như vậy. Đằng sau bức tường thịt còn nhiều hơn con số 30 này.
Vậy là bị chiếu tướng rồi?
[Kể cả sau khi đã chết...thì linh hồn bị dùng thế này đây.]
『...Fate.』
[Buồn thật đấy.]
Lần đầu tiên tôi thấy tội nghiệp ma thú. Lần theo vết tích lịch sử về thời nguyên thủy, ma thú từng là con người.
Hạt giống mang tên “kĩ năng” được gieo xuống, những ai không chịu được sẽ bị biến dạng. Hạt giống lớn dần, linh hồn họ sẽ bị ô uế và cơ thể bị đột biến. Họ đánh mất trái tim cũng như linh hồn, chỉ còn lại sự căm phẫn, đố kị với những kẻ không bị biến dạng.
Trong thế giới con người, sự chênh lệch giai cấp giữa người có kĩ năng và người không là rất lớn.
Tuy nhiên, nạn nhân đa phần là những người bị biến thành ma thú. Chính linh hồn ma thú kia có lẽ cũng không hiểu được...
『Chúng tới kìa. Sao cứ cứng đờ ra vậy!?』
Bỏ ngoài tai lời Greed, tôi nhìn những ma thú đang xông tới.
Đó không phải là một vật sống. Hm, liệu Bạo thực kĩ có thể nuốt chửng linh hồn đã xuất khỏi cơ thể trước đó không nhỉ?
Do tôi đã đồng hóa với Bạo thực nên tôi cảm giác mình có thể làm được hơn cả thế. Đến với thế giới ma quỷ này, đã vậy còn có sự trợ giúp của Mikuriya, tôi bắt đầu cảm thấy điều gì đó mà chưa bao giờ cảm thấy trước đây.
Tôi trỏ tay về phía một con. Khoảnh khắc nó chạm tay tôi, một âm thanh máy móc vang lên.
Linh hồn chúng phân tán ngay lập tức, để lại hắc khối nằm im lìm dưới đất. Phân tán xong liền đi ngược hướng với đường chân trời bên trên.
『Fate, ngươi đã làm gì để kích hoạt Bạo thực kĩ vậy?』
Greed kinh ngạc hỏi. Cùng lúc đó tôi đang diệt thêm vài con như vậy,
[Tôi không ăn linh hồn, tôi ăn chỉ số và kĩ năng.]
『Mánh khóe phết nhở.』
Do kĩ năng nên họ mới biến thành quái vật. Chỉ số chỉ là sản phẩm phụ của kĩ năng ban đầu thôi.
Tôi nghĩ rằng nếu tôi loại bỏ những điều trên thì chúng sẽ mất đi sức mạnh và thoát khỏi xiềng xích của hắc khối. Nếu linh hồn đó yếu quá thì cũng không phải gì to tát.
『Chỉ ăn mỗi chỉ số và kĩ năng? Vậy nếu ngươi đớp hết mọi sức mạnh của đám này-』
[Tôi không thể.]
『Hả?』
[Tôi không ăn được nếu không có sự cho phép...hoặc đại loại thế.]
Những con quái vật đang tấn công tôi là do sự chi phối của hắc khối.
Sự thù hận hiện rõ trong mắt những con quỷ. Tuy nhiên đồng thời chúng trông cũng rất giống mắt của người chết tại thế giới Bạo thực kĩ.
Đôi mắt của sự cầu xin cứu rỗi.
Tôi chỉ đang gỡ bớt gánh nặng của ma thú. Ý tôi là chỉ số và kĩ năng ấy.
[Thứ sức mạnh này đại diện cho điều gì vậy chứ...]
Những linh hồn bị tước đi chỉ số và kĩ năng, bay về chỗ mà chúng tôi xuất phát. Ngược hướng với dòng chảy.
Greed lặng lẽ gật đầu khi thấy vậy.
『Ra là vậy... một sự giải thoát linh hồn.』
[Sự giải thoát linh hồn?]
『Nhớ chứ? Hồi ở Đại Thung Lũng á.』
Những ma thú thời Gallia từng tập hợp lại để tìm kiếm một nơi an nghỉ cuối cùng. Từ thời xa xưa đã có vô số ma thú say giấc tại nơi đó.