Botsuraku Youtei Nanode, Kajishokunin wo Mezasu

chương 05

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dân số trong lãnh địa lại tiếp tục giảm.

Những người hầu nhanh chóng hoàn thành việc báo cáo định kỳ và rời khỏi.

"Không có gì tuyệt vời hơn là yên tĩnh và hòa bình."

Cha tôi nói mà không hề có chút lo lắng.

"Thật vậy."

Mẹ cũng đồng ý với điều đó.

Tháng trước, tôi hỏi họ về việc khai hoang mở rộng lãnh thổ với một hi vọng nhỏ nhoi, nhưng họ liền dập tắt nó.

Như mong đợi, cuộc sống ở lãnh thổ Helan thực sự tươi đẹp. Nhưng để thoát khỏi khó khăn hiện tại có thể sẽ làm vùng đất mất đi bản sắc vốn có của nó.

Với tốc độ này dân số của chúng tôi sẽ giảm đi một cách nhanh chóng.

Tôi thử hỏi ý kiến Moran-jii, nhưng ông ta chỉ trả lời.

"Hmm, trong quá khứ nguồn thu nhập chính của lãnh thổ này thông qua ngành du lịch."

Điều đó chẳng giúp ít gì được cho tôi cả.

"Nhân tiện cậu đã đọc xong quyển sách ma thuật chưa?"

"Rồi, dĩ nhiên tôi đã thành công trong việc thay đổi thuộc tính thêm vào đó là ứng dụng như tạo thực vật."

"Tốt lắm, quyển thứ hai đây."

Như đã đoán tác giả vẫn là Chris Helan, tôi thắc mắc không biết ông ấy là người như thế nào đây?

Sau khi tôi được thầy dạy kiếm đến thăm. Trong suốt thời gian tập luyện, tôi đã cố gắng tập trung và gạt bỏ đi những suy nghĩ không liên quan.

Như đã đoán từ trước, sự tiến bộ của Kururi rất nhanh. Tôi tự hỏi tại sao trong game cậu ta lại béo như vậy.

"Gần đây có những âm thanh kỳ lạ phát ra từ mặt đất trong lãnh địa."

Tôi đã nhận việc tư vấn những vấn đề khó khăn của người dân. Cha tôi, Toral Helan có vẻ như không hề có ý định giải quyết những vấn đề này.

Tôi lắng nghe những vấn đề của họ mà chẳng mấy hứng thú, sau khi kết thúc tôi thích thú đi đến nơi xảy ra vấn đề.

Tới nơi xảy ra vấn đề, đúng là có âm thanh lạ phát ra từ mặt đất.

Mặt đất rung động nhẹ có lẽ là lý do làm họ lo lắng.

"Khoảng một năm trước, nó đột nhiên xuất hiện như thế này. Nhưng do nó xảy ra cách xa ngôi làng nên chẳng có thiệt hại nào xảy ra vào thời điểm đó."

Loại bỏ sự bất mãn và lo lắng của người dân là một công việc quan trọng. Ngoài ra điều này còn làm giảm bớt khả năng rơi vào tình trạng đổ nát trong tương lai.

Sau 1-2 giờ điều tra cùng người dân, tôi bỗng nhận ra một thứ.

Có lẽ nào đây là một suối nước nóng không?

Ắt hẳn có dòng chảy ngầm bên dưới điểm này. Tôi nghe nói là cũng có vài điểm tương tự bên trong lãnh thổ. Có lẽ âm thanh lạ phát ra là từ những dòng chảy ngầm bên dưới này.

Tôi trở về nhà, xin cha mẹ một ít tiền và thuê khoảng 30 nhân công.

Bản thân tôi cũng cầm lấy chiếc xẻng và bắt đầu đào bới.

Trước mặt con trai lãnh chúa, mọi người đều không dám thả lỏng nên công việc được tiến hành một cách khả quan.

"Uwah, nóng quá."

Giữa lúc làm việc, giọng nói của ai đó thu hút sự chú ý của mọi người. Có vẻ như một ít nước nóng bắn ra từ mặt đất trúng cơ thể của họ.

Vào lúc đó, mặt đất rung lên một cách dữ dội và âm thanh phát ra từ dòng suối trở nên to hơn.

"Mọi người, chạy mau!"

Ngay lúc tôi vừa lên tiếng, mọi người bỏ chạy cùng một lúc.

Một dòng nước phun lên, và tôi may mắn thoát khỏi nó trong đường tơ kẽ tóc.

Đúng như tôi nghĩ đó là một suối nước nóng.

Mọi người chết đứng vì ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng thay đổi cảm xúc của mình liên tục. Sau khi cột nước ổn định, một suối nước nóng tự nhiên được tạo ra mà xung quanh nó là một vườn hoa đang soi bóng trên mặt nước.

Được ngâm mình trong suối nước nóng trong khi ngắm nhìn những bông hoa xung quanh tạo cho tôi một cảm giác hạnh phúc tột cùng.

Sau khi trở về nhà tôi nhận được tin báo là dường như do sự tác động của đợt phun trào ấy đã khiến cho toàn bộ suối nước nóng khác trong lãnh địa cũng phun trào theo, chỉ như vậy trong một lát mà đã có hơn 10 suối nước nóng được hình thành.

Là nó.

Chính nó.

Nó chính là chiếc chìa khóa để khôi phục lãnh địa của nhà Helan!

"Cha! Đây chính là thời điểm để chúng ta thu hút khách du lịch bằng suối nước nóng trong lãnh địa của mình. Chúng ta nên bắt đầu sửa sang để kêu gọi khách du lịch đến đây."

"Suối nước nóng? Hình như có một cái vừa xuất hiện. Chỉ là suối nước nóng có thể trở thành điểm thu hút được không, Kururi?"

"Chắc chắn là được, vừa ngâm mình trong đó vừa ngắm nhìn vườn hoa bên ngoài, chắc chắn sẽ rất thu hút mọi người!!"

"Suối nước nóng à. Nhưng so với lãnh địa Gazan có đá quý, thì lúc đó hầu như toàn bộ quân đội tinh nhuệ của nhà vua ở lãnh địa Tarisuma đều đến đó. Cha muốn có một điểm thu hút tuyệt vời như thế."

"Không, suối nước nóng mới là tuyệt nhất!? Cha nghe con đi. Tháng sau là có sinh nhật của đại hoàng tử, lúc ấy cha hãy mời người đến đây. Và cả luôn những quý tộc mà cha có thể nữa."

"Hmm, cha hiểu rồi, chúng ta dừng ở đây nhé."

"Để bắt đầu, cha cho con ít tiền để chuẩn bị được không?"

"Cha hiểu rồi nên con đừng có hối cha nữa. Con làm cha thấy khó thở đấy."

"Con xin lỗi. Có vẻ như con vô tình làm cha cảm thấy áp lực."

Bằng cách này, tôi rời đi để bắt đầu sửa sang lại suối nước nóng.

Nhìn vào người cha của mình, tôi không thể hi vọng gì nhiều vào ông ấy.

Được rồi, mình cũng sẽ đến mở tiệc và tuyên truyền nó.

...Mà nghĩ lại thì mình chưa từng đến bữa tiệc nào trước đây. Không biết mình có hòa nhập được không nữa.

Ngoài ra, còn có đại hoàng tử Arc Kudan, một người cùng tuổi với tôi, là tâm điểm của Học viện Gensou? Liệu có ổn không nếu tôi làm quen với cậu ta?

Tôi cảm thấy có chút lo lắng.

"Con đang mất tập trung đấy."

Tôi lập tức bị trừng phạt bởi thầy dạy kiếm của mình, Reel-sensei.

"Con xin lỗi."

"Ta không biết là chuyện gì, nhưng nếu được hãy nói với ta. Ta nghĩ như vậy con mới tập trung được."

Nữ giáo viên đúng là có khác, thật là tử tế mà.

“Tháng sau con được mời đến bữa tiệc sinh nhật của đại hoàng tử, nhưng cậu ta làm con cảm thấy khó chịu, con thật sự không thích cậu ta chút nào.”

“Ý con là đại hoàng tử à?”

“Vâng, con cảm thấy cậu ta là kiểu người khó mà gần gũi nhau được.”

“Sẽ không sao đâu. Chỉ cần con bỏ chút thời gian, ta nghĩ rồi con với cậu ta sẽ trở thành bạn của nhau thôi.”

“Thật vậy sao. Dù vậy con vẫn cảm thấy lo lắng.”

“Được rồi, vậy sao con không tặng cho cậu ấy một món quà.”

“Phải rồi ha.”

Tôi kết thúc việc luyện kiếm của mình và lập tức đi đến lò rèn. Tặng một thanh trọng kiếm thì không được nên tôi đoán tôi nên rèn một thanh kiếm ngắn để tự vệ.

Tôi bắt tay vào làm ngay lập tức.

Sau khi rời khỏi lò rèn tôi đơn giản chỉ tiếp tục những bài luyện tập hằng ngày.

Thanh kiếm được hoàn thành một cách tuyệt vời.

“Được rồi, ở cấp độ này đến mình còn muốn giữ nó cho riêng mình nữa.”

Truyện Chữ Hay