- Dạ, có chuyện gì ạ? Em không biết. - Ả ta nói dối không chớp mắt.
- Hừ. Để xem cô còn giả ngây được hay không?Đem vào đây. - Anh nhếch mép.
Anh vừa nói xong, một người đàn ông mặc vest đen bước vào.
- Đây là những gì bang chủ cần. - anh ra cung kính nói.
- Lui ra - Anh phất tay ra lệnh.
Anh ném sấp hình vào mặt ả, lạnh giọng nói.
- Cô giải thích thế nào?
Ả nhặt những tấm hình lên xem, trợn mắt hoảng sợ lắp bắp nói.
- Đây...đây là...không... không thể nào...không...
Những tấm hình chụp lại những lần ả ức hiếp Tiểu Băng, cả chuyện hôm nay, ảnh chụp ngay lúc ả hất cà phê vào chân cô. Ả hoảng sợ lùi về sau.
- Thiên, anh phải tin em...em không có làm thế... Là cô ta...cô ra ám hại em. Anh phải tin em.- Ả chạy ôm chân khóc lóc.
Anh hất ả ra, đá một cước vào bụng ả.
- Cô dám làm thế Tiểu Băng. Cô nghĩ cô là ai mà dám làm thế. - Anh lạnh lùng nói.
- Anh Thiên, anh phải nghe em nói. Em yêu anh nên em mới làm vậy. Em yêu anh nên em mới sợ cô ta cướp anh đi, vì thế nên em mới... Em không làm gì sai cả. Cô ta là loại đàn bà lẳng lơ, cô ta không yêu anh cô ta chỉ yêu tiền của anh thôi. Em đã làm tất cả vì anh...luôn luôn giành những hợp đồng lớn cho anh...tại sao...tại sao anh không yêu em? Tại sao lúc nào anh cũng yêu cô ta?- Ả bò đến ôm chân anh khóc lóc.
Tại sao lúc nào cũng là cô ? Cô chỉ là loại đàn bà lẳng lơ, tại sao lúc nào cô cũng được chào đón? Còn ả, từ trên xuống dưới ả đều hơn cô, học thức của ả cũng cao hơn cô. Cô chỉ là một cô gái xấu xí, chỉ biết đeo bám đàn ông. Ả giành được những hợp đồng lớn về cho anh còn cô thì không làm được gì cho anh cả. Vậy tại sao... cô lại giành được tình cảm của anh?
- Cô yêu tôi? Nực cười. Tôi cảm thấy kinh tởm cái tình yêu này của cô. Cô đừng tưởng tôi không biết những hợp đồng đó là cô đã dùng thủ đoạn gì để dành được. Cô là loại đàn bà khiến tôi kinh tởm nhất đó. Hừ, cô nói Tiểu Băng là loại đàn bà lẳng lơ... Cô nghĩ cô đẹp đẽ hơn cô ấy sao? Với lại cô có quyền gì mà sỉ vả cô ấy. - Anh không do dự tát vào ả hai cái. Anh giơ chân đạp vào bàn tay ả. Tung cước đá ả ra xa.
- Á...Thiên...- Ả thét lên thảm thiết.
- Tên của tôi không phải ai cũng gọi được. Tôi cảnh cáo cô. Cô đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Nếu cô còn để tôi thấy cô, tôi liền giết chết cô.Cô chính thức bị sa thải ngay từ giờ phút này. - Anh lạnh lùng nói.- Người đâu, ném cô ta ra ngoài công ty. Công ty nào nhận cô ta làm việc thì công ty đó đối nghịch với công ty của tôi.
Ba người đàn ông mặc vest đen vào kéo ả đi, ả vùng vẫy, kêu la thảm thiết .
- Boss, anh không thể sa thải em....Thả tôi ra...cứu em Boss...làm ơn... Tha cho em đi Boss...
Anh mà sa thải ả thì ả biết sống làm sao? Chắc chắn không có một công ty nào muốn nhận ả vào làm... Chẳng lẽ ả phải làm tình nhân của mấy ông giám đốc mập mạp, biến thái. Không!! Ả không muốn. Nghĩ tới là ả đã muốn buồn nôn.
Tất cả là tại cô, nếu cô không xuất hiện thì anh đã thuộc về ả... Tất cả là do cô gây ra, cô khiến ả thành ra như thế này.
" Dù tôi bị đuổi, nhưng một ngày nào đó, chính tay tôi ra sẽ giết cô, Hàn Tiểu Băng " Ả ai oán
__________________________
Nữ phụ quyền lực sắp về và sắp ra tay. Điều động tất cả lực lượng bảo vệ nữ chính.