╔❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃╗
꧁༺Dịch: Nhật Nguyên༻꧂
╚❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃╝
Trong căn phòng trắng, chúng tôi tiếp tục họp.
“Chúng ta không biết còn bao nhiêu xương-san sẽ đến đúng không?”
“Đã là quân tinh nhuệ thì số lượng của chúng cũng không đến nỗi nhiều, và cái chúng ta cần là phải gấp rút tìm cho ra cái Nêm nhưng...”
Dù có tìm ra sớm mà kéo cả nùi quân địch theo sau thì cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Cách duy nhất để chiến thắng lúc này là phải tìm đường tới khu Sơ Trung thật nhanh, xác định vị trí của cái Nêm và tiêu diệt toàn bộ quân địch để giành lấy. Thêm vào đó tôi không thể xác định quân đoàn Ma Thú sẽ bên phe bọn tôi đến bao giờ nên phải luôn cảnh giác trước sau, đồng thời hành động thật nhanh gọn. Coi bộ độ khó của misson này hơi bị cao rồi.
Chúng tôi bàn tính nhiều chuyện khác nhau để chuẩn bị cho những tình huống sẽ xảy đến. Do Mia không có ở đây nên mặc định là tôi và Lucia phải dẫn dắt cuộc họp. Cả bọn lên kế hoạch cẩn thận, quan sát chiến lược từ nhiều góc độ khác nhau, và…
“Vậy coi như đã tạm thống nhất chuyện này, nên cho qua nhé… Nè, Kazu-san”
Tamaki ỏng ẹo kêu lên, đồng thời Alice với Lucia cũng nhích tới gần.
“Etou… mấy em định làm gì đó?”
“Hồi nãy á, Lucia nói chỉ có em với Alice không thì bất công quá đó”
“… vụ đó à”
Nhìn lại Lucia thì tôi thấy ẻm đang xấu hổ đảo mắt liên tục.
Bất thần, tôi cũng vô thức đảo mắt xung quanh, tìm kiếm bóng hình một ai đó đáng ra đã không còn ở đây nữa.
Mấy lúc thế này mà có ở đây, con bé đã nhảy vào trêu tôi ngay lấp lự rồi.
Cứ đinh ninh rằng thể nào mình cũng bị tsukkomi…. nhưng rồi tôi tự nhận ra mình đã nhầm.
Ba cô bé lo lắng nhìn tôi.
“À… ưm… ừ. Nè Lucia, em cũng an ủi anh nhé?”
“Vâng, em sẵn lòng”
Tôi kéo tay em và ôm vào lòng.
Rồi trao nhau nụ hôn.
※
Một khoảng thời gian dài, mà phần lớn là tôi thấy sung sướng, trôi qua. Đại khái có thể gọi đó là thoát ly thực tại cũng được. Chắc chắn một điều rằng, cảm giác muốn cùng các em ấy ở mãi trong cằn phòng này có tồn tại.
Nhưng không thể làm vậy được. Bởi vì nhờ tôi tận dụng hết mức cơ hội mà ai kia trao cho, cuộc chiến này mới thành hình. Sau khi Zagarazuina bị loại trừ, những Thiên Vương còn lại đã đánh nhau ngay tại nơi hắn bỏ trống…. và từ đó mà chúng tôi có được một cơ hội tiêu diệt quân đội Ma Vương vốn cực kỳ hùng mạnh.
Nếu không tận dụng được cơ hội này, tôi chẳng còn đâu mặt mũi gặp lại em ấy nữa.
Một ngày nào đó… dù ngày nào thì chưa biết, và có thể đó là một khoảng thời gian rất rất dài, phải hoàn thành sứ mệnh này thì tôi mới dám nhìn thẳng vào mặt khi cô bé ấy quay về.
Chúng tôi phải quay về thực tại.
Phải tiếp tục chiến đấu.
Và những cô bé ở ngay đây chính là người cho tôi sinh khí để làm vậy.
“Đi nhé?”
“Vâng”
Tôi, Alice, Tamaki và Lucia.
Sau khi xác nhận lần cuối, cả 4 người chúng tôi gật đầu với nhau, và rồi…
Rời căn phòng trắng.
Quay về với chiến trường.
※
Sau khi quay về vị trí cũ, nhóm Alice nhanh chóng quét sạch những kẻ thù còn lại. Theo hai đứa kể thì ngoài lũ High Wizard, ở đó còn có 4 con Skeleton Champion nữa. Sau khi diệt chừng đó địch thì tôi với Lucia cũng level up.
Kazuhisa:Level57 | Ma thuật Hỗ Trợ9/Ma thuật Triệu Hồi9 | Skill Point4
Cường Hóa Triệu Hồi4(Cường Hóa Linh Thú4、Đồng Bộ Linh Thú3、Giảm Tiêu Hao Ma Lực Triệu Hồi Linh Thú1)
Tamaki:Level46 | Kiếm Thuật9/Thể Chất9 | Skill Point2
Lucia:Level46 | Hỏa Thuật9/Thủy Thuật9 | Skill Point2
※
Chẳng biết có phải do nghe tiếng đánh nhau hay không, quân đoàn Undead kéo đến tấn công bọn tôi. Tuy đa phần toàn bọn tôm tép chỉ một đòn là chết nhưng đôi khi cũng có những con quái vật dị hợm lẫn vào, chẳng hạn như một con Skeleton khổng lồ có hai đầu, rồi cả lũ Skeleton hình ngựa mọc tay người nữa.
“Người ta gọi chung chúng là Chimera Skeleton”
Sau khi Lucia cho hay, tôi mới nghĩ thầm trong đầu “không lẽ kẻ tạo ra undead cũng đang thí nghiệm gì đó à?” Tuy tốc độ cử động nhanh và sức lực cũng mạnh, nhưng đối với Alice và Tamaki thì chúng của không khác gì lũ tôm tép nên bọn tôi cũng không biết chúng mạnh đến độ nào.
Sau đó chúng tôi diệt gọn 1 đám đông Veteran Skeleton cùng Knight Skeleton do Skeleton Champion dẫn đầu rồi tiếp tục tiến lên. Trong cuộc càng quét ấy, Alice level up 2 lần, những người còn lại thì 1 lần.
“Cuối cùng em, cũng có được Skill Khởi Tạo rồi”
Alice đã lên tới level 48. Tất nhiên Skill Khởi Tạo được chọn là một skill được sinh ra từ sự kết hợp giữa Thương Thuật và ma thuật Trị Thương mang tên Thánh Thương Thuật.
Tên sao thì tác dụng vậy, chủ yếu thì skill Thánh Thương Thuật ấy nạp một lượng kha khá ma thuật vào ngọn thương giúp người dùng chiến đấu. Dù rằng skill này có nguồn gốc khởi tạo là ma thuật Trị Thương nhưng cái Ability lụi người khác để chữa cho họ thì…. có luôn mới ghê. Nhưng mà… bố mày đách cần đâu. Ability cường hóa ma thuật Trị Thương cũng tồn tại trong số đó.
Ngoài ra nó còn có cả Ability đặc biệt khắc chế hệ undead mà nếu lấy thì sẽ rất có ích cho cuộc chiến lần này. Tuy nhiên, Ability khắc chế undead nghĩa là nếu đối phương không phải undead, nó không có tác dụng gì cả… thành ra cũng rất khó quyết định.
Nói thì nói vậy nhưng trong số đó vẫn có Ability mang thuộc tính thánh có thể tấn công kẻ thù khác ngoài lũ Undead, nên có thể gọi là an toàn cũng được.
Có một Ability mang tên Cường Hóa Thương Kỹ giúp tăng sức mạnh. Gần giống như Cường Hóa Linh Thú, tăng mỗi cấp thì nó sẽ tăng 0.5 cấp skill cho Thương Thuật. Có lẽ đây đã thành chuẩn mực rồi.
“Kazu-san chọn giúp em đi”
Alice phó thác cho tôi như đúng rồi.
Con bóe kia, phải có chính kiến chứ!
“Miễn sao giúp ích cho Kazu-san thì cái gì em cũng chịu hết”
“Ờ… ừm”
Úi dào ôi… bóe đã nói vậy thì… đành voậy….
Tôi cùng mọi người bàn bạc xem nên chọn Ability nào cho Alice. Tuy dùng từ “mọi người” nhưng do Tamaki chả biết quái gì nên chủ yếu tôi và Lucia thảo luận là chính. Giữa chừng Alice có muốn ý kiến thì chúng tôi cũng sẽ xem xét luôn.
Nhân tiện, ngoài mạnh hơn linh thú của tôi ra, hầu như Alice chả còn muốn gì khác. Chẳng biết lúc tôi vắng mặt hôm qua Alice đã làm cái gì nữa. Coi bộ nếu hỏi thì ẻm sẽ kể tôi nghe ngay… nhưng giờ tạm cho qua đi.
Rốt cuộc thì 2 Ability được chọn là Cường Hóa Thương Kỹ và Thương Thuẫn Kỹ.
Thương Thuẫn Kỹ là một Ability giúp tạo ra một cái khiên giống như hiệu ứng《Reflection》bằng cách truyền mana vào thương. Con hàng này có tất cả 3 cấp độ, và khi lên đến cấp 3 thì có có thể khiến đòn tấn công của đối phương bật ngược. Hay nói đúng hơn thì khi lên cấp 3, có thể nói nó đã hoàn toàn trở thành《Reflection》. Tuy Ability này tiêu thụ lượng mana đáng ra dùng để thi triển ma thuật Trị Thương nhưng một điều chắc chắn là nó rất mạnh. Do có giác quan nhạy bén và khả năng phán đoán tốt nên cái này rất hợp với Alice.
“Vậy là em có thể giúp ích nhiều hơn cho anh rồi”
Chẳng hiểu vì sao khi nhìn Alice cười tủm tỉm, tôi thấy em ấy không khác gì một cô bé cún đang ngoắc đuôi cả. Nhìn vào chỉ muốn đè xuống ngay và luôn mà thôi.
Lại nói, về phần tôi thì tôi đã có thể nâng Cường Hóa Triệu Hồi lên cấp 5, cũng đồng nghĩa Cường Hóa Linh Thú lên cấp 5 theo, còn Giảm Tiêu Hao Ma Lực Triệu Hồi Linh Thú thì lên cấp 2. Giờ thì tôi đã có thể triệu hồi những linh thú như Sharow với năng lực chiến đấu tương được skill 9.5 với lượng MP tiêu hao là 97 đơn vị.
Kazuhisa:Level58 Ma thuật Hỗ Trợ9/Ma thuật Triệu Hồi9 Skill Point1
Cường Hóa Triệu Hồi5(Cường Hóa Linh Thú5、Đồng Bộ Linh Thú3、Giảm Tiêu Hao Ma Lực Triệu Hồi Linh2)
Alice:Level48 Thương Thuật9/Ma thuật Trị Thương9 Skill Point1
Thánh Thương Thuật1(Cường Hóa Thương Kĩ1、Thương Thuẫn Kĩ1)
Tamaki:Level47 Kiếm Thuật9/Thể Chất9 Skill Point4
Lucia:Level47 Hỏa Thuật9/Thủy Thuật9 Skill Point4
※
Sau khi nâng Cường Hóa Triệu Hồi, tôi tống hoàn Nahan rồi lập tức tái triệu hồi. Sau khi thực lực đã tương đương skill cấp 9.5, số lượng ma thuật khả dụng của ông ta cũng tăng theo.
Chúng tôi dùng ma thuật tàng hình lần nữa và tiến lên. Tuy có mất ít nhiều thời gian nhưng cuối cùng tòa nhà chính của khu trường Sơ Trung đã hiện ra trước mắt.
Cả bọn núp lùm quan sát ngôi trường… Từ trên trời, không biết bao nhiêu là Skeleton đang rơi xuống. Hóa ra là một con Skeleton chim khổng lồ đang lượn vòng vòng bên trên, rải quân đoàn Skeleton trên lưng nó xuống đất như rải muối. Hình như đó là… Skeleton chim Rock phải không ta…
“Nè nè Kazu-san. Sao cánh chỉ có mỗi xương mà chim-san vẫn bay được vậy?”
“Ngay từ đầu chắc không có chuyện con chim khổng lồ đó có thể bay theo kiểu bình thường rồi”
Bởi nghĩ thầm “hẳn là con chim Rock cũng phải dùng ma thuật mới bay được” nên tôi không đến nổi ngạc nhiên như Tamaki. Do những con Skeleton rơi từ trên trời xuống cứ đung đưa như lá rụng, chắc chắn ở đó phải có con Mage nào đó yểm《Soft Landing》cho chúng. Ca này thì có vẻ căng, vì càng ngày chiến lực bên địch càng tăng lên rồi.
“Kiểu này thì ta không thể thong dong đi tìm cái Nêm nữa”
『Sẽ có chi viện』
Coeurl nói.
Cái vụ Algaraf gửi quân chi viện này nghe sao thơm mùi nhang quá… Tôi vừa nghĩ vậy trong đầu thì bất chợt, một đợt lôi kích đánh về phía con chim Rock đang bay trên trời.
Nghe đâu kẻ thi triển đợt công kích đó là một bầy ma thú đứng ở chân núi.
Uwa… không ngờ ngoài Mekishu Grand ra vẫn có một loại ma thú xạ kích tầm xa thế này đây.
Hông muốn đánh với tụi nó tí nào~
Tuy giờ đang là đồng minh nhưng tôi vẫn có cảm giác sẽ có ngày mình buộc phải đối đầu với chúng. Cả Coeurl đứng đây cũng không phải ngoại lệ.
“Con gì mới triển khai đòn tấn công đó vậy?”
Khi tôi hỏi dò thì con Coeurl im lặng.
Đành vậy…
“Cám ơn đã chi viện, cho tao biết đi”
『Giờ là tạm thời hợp tác, lễ nghĩa cũng vô ích』
“Cũng phải….”
Dù vậy nhưng tôi vẫn hiểu một điều. Đó chính là bằng cách nào đó, Coeurl luôn giữ liên lạc với thuộc hạ theo thời gian thực. Hồi nãy nó có nói mình giữ chức quản lý bọn gián điệp nên cũng không có gì lạ… cơ mà vì vậy nên giờ nó lại càng đáng tin cậy hơn.
“Nahan, phải tiếp cận ở khoảng cách bao nhiêu mới có thể thăm dò khu vực dưới lòng đất?”
『Càng gần càng tốt. Nếu được, tôi muốn vào bên trong toàn lâu đài thép đó để thi triển ma thuật』
Nahan từng nói ông ta có cả ma thuật giúp thăm dò những vùng dưới lòng đất. Phải nói là linh thú này tuyệt vời vô cùng. Nghe đâu chẳng những có 4 ma thuật thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong, ông ta còn có rất nhiều loại ma thuật tiện dụng khác nhau nữa.
“Hiểu rồi. Vậy thì chúng ta sẽ đi dọc theo bìa rừng và tiếp cận tòa nhà chính khu Sơ Trung”
Sau cuộc chạm trán ban nãy, tôi đã hiểu rằng ma thuật tàng hình không đảm bảo được gì cả. Tuy làm thế này có hơi mất công nhưng tận dụng cây cối để che mắt kẻ địch từ phương ngang lẫn bên trên nhìn xuống vẫn đảm bảo hơn. Tóm lại một câu là dục tốc bất đạt. Nghĩ thì nghĩ vậy trong đầu nhưng mà…
Giữa lúc cả đám đang chạy bước ngắn trong rừng, mặt đất bất thần rung chuyển.
『Cúi xuống!』
Coeurl hét lên. Không chậm một giây, chúng tôi làm theo chỉ thị của nó.
Tính ra, tôi đã phiêu dạt đến thế giới này được 6 ngày. Giờ đây, trước khi kịp suy nghĩ thì cơ thể chúng tôi đã tự cử động. Nếu không được vậy thì chúng tôi khó lòng nào sống sót đến tận giờ. Và lần này cũng vậy, nhờ cái kinh nghiệm tích lũy đó nên chúng tôi đã thoát chết.
Ngay khi cả nhóm vừa thụt đầu lại cuộn người trên mặt đất, một cơn gió chẳng biết từ đâu xuất hiện quét qua ngay bên trên. Tiếng cây đổ ngã vang lên khắp đó đây…
Rồi từ bên trên, ánh sáng chiếu xuống. Ngước lên nhìn, tôi thấy bầu trời xanh đang trải rộng trước mắt mình. Tóm lại một câu là…
“Cây bị đốn hạ ư”
“Không phải đâu Kazu”
Sau khi bình tĩnh lại, Lucia giải thích cho một thằng vẫn ngớ người ra như tôi hiểu.
“Cây bị gặt 1 loạt như lúa mới cơ”
Ngước lên nhìn theo ánh mắt Lucia thì tôi thấy, tổng cộng 3 con Skeleton khổng lồ hai tay cầm liềm đang lượn giữa không trung.
Tổng chiều dài con nào cũng lên đến 10m.
Đồng thời trên lưng lũ khổng lồ ấy còn có một đôi cánh chỉ toàn xương.
Chỉ cần nhìn thoáng qua tôi cũng cảm nhận được rằng, chúng không chỉ to xác không thôi mà còn cực thần thánh nữa. Chắc chắn lũ này phải là Thần Binh rồi.
“Gebush Herag….”
Lucia lầm bầm.