Về đến nhà, Sia cởi giày để vào góc tường và chạy thật nhanh vào phòng thay quần áo. Hôm nay cô thật sự rất mệt mỏi với mấy bài kiểm tra kia (mặc dù nó rất dễ đối với cô). Nhưng khi bản tính lười nổi dậy thì cái gì đối với cô cũng mệt.
Thay quần áo xong, Sia ngồi lên giường và chơi game, quên luôn chuyện ăn uống. Bởi vì cô nghĩ rằng bỏ bữa có chết đâu. Game Sia đang chơi là "Honkai Impact rd" (gọi tắt là hi)
Có thể nói đây là game Sia thích nhất và cô cũng là người đầu tiên phá đảo với level max. Mất một tháng để được như vậy, khá nhiều thời gian chứ chả đùa.
Game này có chức năng nhận đệ tử/sư phụ. Những ai đã tốt nghiệp ở level có thể trở thành sư phụ của những người level trở xuống, tức là chưa tốt nghiệp. Sia đang chơi thì có người nhận cô làm sư phụ.
Để xem nào...Tên là "Red Riot", level . Có nên nhận không nhỉ, thôi nhận đi, lâu rồi chưa có đệ tử. Nhận xong thì thông báo vang lên:
"Chúc mừng bạn đã có đệ tử mới!!!" Thông báo vang lên mới được vài giây mà đã có tin nhắn từ tên đệ tử kia:
"Xin chào sư phụ, mong sự phụ chiếu cố!!" Tên này có vẻ hăng hái nhỉ, thử hỏi xem có dám đi kéo ải với cô không.
"Hăng hái đấy. Thử làm làm ván online không, để xem thực lực cậu như thế nào?"
Và tên đó đồng ý. Qua xem xét, tên này có năng lực đấy. Mới chơi được khoảng tuần thì phải. Cách đánh còn hơi thô sơ nhưng như vậy là đủ cho một newbie rồi.
"Cậu có thực lực đấy. Phản xạ vẫn còn hơi chậm nên khó mà né đòn được. Cần luyện tập thêm."
"Sư phụ cũng giỏi thật. Onehit đã làm bọn tử sĩ tụt đầy máu rồi!!! Có thể cho đệ tử đây biết tên sư phụ không?"
"Cũng được. Tên là Shiroiseki Sia."
". . . ."
". . . ."
". . . ."
"SIA!!! LÀ CẬU ĐẤY HẢ!! TỚ LÀ KIRISHIMA NÈ, CHÚNG TA HỌC CHUNG LỚP ĐÓ!!!" What!? Bạn cùng lớp à! Thế mà cô cứ tưởng ai.
Là một người trong lớp cô, tên là Kirishima sao. Cậu ta là cậu bạn với mái tóc màu đỏ nhọn hoắt lên. Năng lực của cậu ta là hóa cứng thì phải. Ai ngờ lại bị bạn cùng lớp phát hiện mình là một gamer cơ chứ.
"Không ngờ là cậu cũng chơi game này đó Sia. Tớ cứ tưởng là chỉ có con trai chơi trò này thôi. Vậy mà cũng có con gái chơi, mà còn phá đảo game cơ chứ!!"
"Thế cứ là con gái là không được chơi à?" Bây giờ quyền bình đẳng giới đầy ra đấy mà vẫn không cho con gái chơi game chắc. Cô khinh!!
"Không không, tớ chỉ bất ngờ thôi. Cậu trông như vậy mà cũng biết chơi game, đã thế còn giỏi nữa, tớ khâm phục cậu thật. Rất nam tính đấy! Sau này nhờ cậu giúp đỡ nhé, Sia!"
"Rồi rồi. Cậu vẫn còn phải luyện tập nhiều. Đánh mà cứ tập chung tấn công thì chết như chơi đấy, cần phải biết phòng thủ và né. Nếu là đánh thực chiến thì cậu có thể chết ở lỗi đó."
"Ngoài đời không phải như trong game, chết là "tạch" luôn. Cố gắng mà tập phòng thủ và né đi, nó sẽ có ích cho việc trở thành anh hùng."
"Woaaa!! Không ngờ cậu có nhiều kinh nghiệm như vậy. Như là cậu đã được đi chiến đấu ngoài đời thực rồi vậy!"
"..." Cô im lặng. Đúng vậy, cô đã được chiến đấu ngoài đời thực, không chỉ một lần...
"Nếu bây giờ cậu muốn thì ta có thể làm vài kèo, coi như là luyện tập luôn đi."
"Thật sao?! Muốn chứ!! Chiến luôn thôi Sia!" Và sau đó, hai thầy trò chơi cho đến tối khuya rồi mới đi ngủ.
. . .
Edit: