“Hahaha! Ta hiểu, ta hiểu rồi! Sự sắc bén trong từng đường kiếm của ngươi đã tăng lên đáng kể! Thật thú vị!”
Không chỉ tốc độ.
Tokinada nhếch mép cười trong khi Kazeshini vẫn liên tục tấn công. Độ chính xác càng ngày càng tăng. Góc độ, sức mạnh, cùng chuyển động của sợi xích theo đó cũng ăn nhập với từng đường kiếm, căn chỉnh thời gian, nhịp độ chuẩn chỉ.
Kazeshini mỗi lúc một nhanh hơn.
Tokinada nhận thấy bản thân đang bị dồn ép trong phạm vi hẹp chỉ bằng tấm chiếu tatami. Tiến thêm một bước sẽ thu hẹp tầm với của lưỡi kiếm. Lưỡi hái xoáy được điều khiển bằng sợi xích sắt, giam cầm cơ thể Tokinada nhưng không hoàn toàn hạn chế hắn. Tên ác nhân đã rơi vào thế bị động.
Hắn cố gắng sử dụng Wabisuke để tăng gấp đôi trọng lượng của Kazeshini, khống chế chuyển động của Hisagi cùng Zanpakuto của mình.
Nhưng Kazeshini như một sinh vật sống có ý chí độc lập, nó ngay lập tức né tránh ngay khi nhận ra ý đồ của kẻ địch.
‘Ngươi có thực sự thấy được nó?’
Để xác nhận mối nghi hoặc trong lòng, Tokinada đã tạo ra bức tường rực lửa bằng Ryujin Jakka ngăn cách hắn và Hisagi. Sau đó, hắn ta tiếp tục sử dụng Wabisuke để tung ra một phép thử.
Song, kết quả không chút thay đổi.
Lưỡi hái của Kazeshini cắt ngang tường lửa, Tokinada nhận ra…
‘Hisagi có thể nhận thức được mọi thứ chỉ với cảm quan linh lực.’
Đồng thời, hắn cũng thừa hiểu rằng linh lực bản thân kém xa chủ sở hữu đích thực của Ryujin Jakka, Yamamoto Genryusai.
‘Linh lực của mình không đủ để làm tan chảy Zanpakuto của hắn. Ngay cả khi có xử ra hết toàn bộ linh lực, nhiệt lượng cũng khó mà tăng lên được tới mức đó.’
Nếu khả năng của Tokinada sánh ngang được với vị Tổng Đội Trưởng tiền nhiệm, hắn chẳng cần phải dựa dẫm vào Kyoka Suigetsu làm gì, chỉ ngọn lửa Ryujin Jakka thôi là đủ để tiễn tất cả về với hư vô.
‘Không quan trọng. Dù sớm hay muộn thì cũng phải loại bỏ tất cả bọn chúng…’
Tiêu hao quá nhiều linh lực để duy trì Ryujin Jakka thì tác dụng của thôi miên tuyệt đối chắc chắn sẽ giảm đi đáng kể. Điều đó phần nào gây ra rất nhiều rắc rối.
Tokinada bắt đầu suy tính kỹ lưỡng hơn về những nước đi tiếp theo.
‘Mình có nên quét sạch bọn chúng hay nên để Kyoraku chìm sâu trong tuyệt vọng bằng cách giết chết đa số kẻ địch trước nhỉ?’
‘Sẽ thuận lợi hơn nhiều nếu có thể xử lý gọn gàng công việc ở đây. Cần phải cẩn thận.’
‘Nếu Hikone gặp bất lợi trước Kenpachi, thì vẫn sẽ còn đó Aura, người không thể nào bị ảnh hưởng bởi các đòn tấn công vật lý.’
‘Vậy nên, chỉ có duy nhất một việc cần phải làm ở đây.’
Đi đến kết luận, Tokinada lựa chọn phương án nhanh chóng tiêu diệt tất cả những ai đang có mặt ở gần hắn, ngay cả khi điều đó buộc hắn phải chấp nhận gác bỏ lại những thú vui và ham muốn méo mó của bản thân.
Hiện giờ không có chỗ cho sự cẩu thả.
Khi các đòn tấn công của Hisagi dần trở nên dữ dội, mãnh liệt hơn, các Quincy cùng Arrancar cũng bắt đầu động thủ theo sự chỉ huy của Tử thần mang danh Đội Phó ấy.
Tokinada xoay sở để ứng biến với những đợt công kích dồn dập như thác đổ bằng cách sử dụng năng lực Zanpakuto phù hợp. Thậm chí, hắn còn kịp thời phản lại vài đòn.
‘Hiểu rồi.’
‘Cấp độ của hắn là Đội Phó. Vậy tại sao… tại sao…’
Tên tội nhân của tộc Tsunayashiro dần nhận thấy cách điều khiển Kazeshini trong tay Hisagi rất khác so với những gì hắn đã thấy trong quá khứ từ các đoạn phim thu lại được. Tokinada cố gắng nghĩ ra đối sách. Tuy nhiên, trước khi hắn có thể sử dụng khả năng Zanpakuto nào đó…
“…?”
‘Hắn vẫn đang tăng tốc?’
Không còn tỏ vẻ khinh địch, Tokinada thả lỏng sự căng thẳng khi tưởng tượng đến sự sung sướng suy đồi nếu kẻ mạnh phải quỳ rạp xuống chân hắn. Tokinada sau đó giải phóng Senbonzakura.
Một trận phong ba bão táp bùng lên từ những cánh hoa anh đào dễ dàng đánh bật Kazeshini. Song, từng cánh hoa dần bị đẩy đi chệch hướng bởi lực quay bất thường của lưỡi hái.
Cùng lúc đó, cây lưỡi hái còn lại tiếp cận Tokinada từ trên không và cắt đứt cánh tay phải đang nắm giữ Enrakyoten.
“Gah…!”
“Ngài Tokinada…?”
Nghe thấy tiếng thét thất thanh trong đau đớn của hắn, Aura ngay lập tức quay về phía Tokinada.
“Không thể nào… Ta không nghĩ ngươi lại có thể xuyên phá được Senbonzakura…!”
Ngay khi nghe thấy tiếng kêu đầy đau đớn, cũng như nhìn thấy Senbonzakura đã không còn bao bọc Tokinada, liên minh đã nắm bắt cơ hội ngàn vàng đó và đồng loạt di chuyển.
“Hãy tiêu diệt thanh Zanpakuto đó cùng với tay của hắn!”
Vừa dứt lời, Candice Catnipp bắn ra Galvano Javelin Heilig Pfeil thẳng về phía Tokinada. Theo đó, Cero cũng đã được kích phát từ phía Grimmjow.
“Và đó…”
Tên tội nhân gục ngã, Ikkaku nhấc ngọn giáo Hozukimaru của mình và đặt lên vai, sau đó nhìn Tokinada.
“Chà, ngay cả khi đó có là Kyoka Suigetsu, thì vẫn có sự khác biệt rõ rệt so với Aizen.”
Yumichika lẩm bẩm. Song, họ không thể chủ quan mà buông lỏng tư thế phòng bị hay hạ thấp cảnh giác. Mặc dù Tokinada đã bị đánh bại nhưng nữ Fullbringer bí ẩn kia vẫn còn sống.
Các Tử thần vây quanh Aura Michibane.
Shuhei Hisagi, mặt khác, đang thở hắt ra đầy cực nhọc. Có lẽ đó là bởi vì anh ta liên tục vung Kazeshini với tốc độ vượt qua giới hạn chịu đựng của bản thân. Người Đội Phó cố gắng lấy lại hơi thở, trấn tĩnh tinh thần. Anh nhận thấy rằng linh lực của mình đang cuộn trào dữ dội dọc khắp cơ thể, mọi tế bào, từng thớ thịt như đang bị cắn xé ra thành những mảnh vụn.
“Tôi… làm… được… rồi sao?”
Đôi vai nặng trĩu của Hisagi giờ đây nhẹ nhõm hơn hẳn khi linh lực của Tokinada đã hoàn toàn biến mất.
Tuy nhiên, một bóng đen vô hình đã xuất hiện trong trái tim anh.
‘Mình cũng đã rơi vào vòng xoáy của thù oán, phải không?’
Hisagi tự hỏi liệu đó có phải lòng thù hận đã khiến anh vung kiếm chém kẻ gieo rắc nỗi tuyệt vọng cho cuộc đời Kaname Tosen, kẻ mà đã cướp đi tương lai tươi sáng của người cựu Đội Trưởng ấy.
‘Không có nhiều thời gian để nghĩ ngợi nữa… Aura và Hikone vẫn ở đó…’
‘Những gì ngươi đang che giấu không phải sự thù hận.’
Đột nhiên, những thanh âm đã nghe trong quá khứ chợt dội vào trong tâm trí Hisagi, cứ thế lặp đi lặp lại.
‘Nó chỉ đơn thuần là tiếc nuối trào dâng trước sự ra đi của Kaname Tosen, và những ấn tượng cậu ta để lại quá sâu đậm.’
Những lời này là của ai?
‘Ngươi nên nhớ. Bất kể con người ta có cương quyết đến đâu…’
Mảnh ký ức lưu lại trong tâm trí Hisagi, dựa trên những kinh nghiệm lâu năm của mình với tư cách Tử thần.
Những lời anh nghe thấy trong đầu tựa một lời cảnh báo.
Sau đó, một tiếng hét lớn kéo Hisagi trở về với thực tại.
“Shuhei! Coi chừng!
Người phụ nữ kia còn ở đó!”
“Gì cơ?”
Linh lực của Aura không thể bị phát giác thông qua cảm quan linh lực.
Trong một khoảnh khắc thất thần, Hisagi mở to mắt, ngăn chặn hành động của địch thủ.
Cuối cùng, anh cũng đã nhớ ra phần còn lại.
‘…việc giết một chiến binh chỉ bằng cảm xúc đơn thuần là điều không thể.’
Đúng, Hisagi đã nhớ lại tất cả, những lời đó là của Sosuke Aizen.
Trước mí mắt đang dần hé mở, anh nhìn thấy lưỡi kiếm đang đồng thời vỡ tan.
Cảnh quan xung quanh Hisagi đổ vỡ. Đôi mắt anh đã nhận ra sự thật được Kyoka Suigetsu phơi bày.
Hình dáng của Tokinada, kẻ đang nằm la liệt trên mặt đất, lại chính là Aura Michibane. Còn Aura đang đứng trước mắt anh, giờ đây lại là Tsunayashiro Tokinada.
Hắn khoác một chiếc áo choàng kỳ lạ.
Chứng kiến cảnh tượng khó tin đó, nhịp thở của Shihoin Yoruichi ngày một gấp gáp.
“Đó là áo choàng ẩn giấu linh lực…!”