“Hiện tại thì không được, đang mang thai bảo bảo. Ngoan nhịn thêm chút. Ngày mai chồng sẽ mua cho em đồng hồ heo Peppa cho em đeo nhé.”
Giang Dĩ Hằng giờ đã có nhiều kinh nghiệm dỗ bạn nhỏ Cam Điềm.
Quả nhiên, khuôn mặt mũm mĩm hồng hào của người nào đó hiện lên vẻ do dự, nhưng trên đầu có một cây đao, khoái cảm làm tình nhanh chóng áp đảo tất cả.
“Không muốn. Em muốn anh dùng đại nhục bổng làm em cơ.” Cam Điềm ngã xuống giường ăn vạ, không quan tâm điều gì.
Giang Dĩ Hằng vuốt vuốt mi tâm, lại đưa tay phủ lên bụng tròn của cô, cắn răng nói hai chữ, ” Nằm xuống.”
“Yêu anh!”
Cam Điềm nằm chổng vó giữa gường, hai chân mở lớn, những sợi lông mu đen nhánh đã sớm bị thấm ướt bởi mật dịch.
Giang Dĩ Hằng thở dài một tiếng, tên ngu ngốc này hình như rất khó để nhịn.
Bao lâu rồi không đụng vào cô ấy nhỉ? Thế nhưng rõ ràng anh cũng đã phải vất vả cầm cự.Ngón tay hơi chai kẹp lấy hạt đậu nhỏ rồi mạnh mẽ dày vò nó, Cam Điềm hừ hừ hai tiếng, cơ thể lắc lắc van xin anh vào nhanh đi.
“Mèo con dâm đãng, thèm khát đến độ này cơ à?”
Lúc anh nói chuyện, hơi thở thô nóng phun vào lớp da mỏng ở vai và cổ cô, Cam Điềm khó chịu giật giật cơ thể, cánh môi màu hồng hơi mở ra, đôi môi anh đào ửng hồng hơi hé, tiếng rên như chú mèo con.
Nhìn thấy dáng vẻ phóng đãng câu người này của cô, Giang Dĩ Hằng cảm thấy toàn thân mình nóng lên, nửa người tráng kiện phía trên ép xuống, kìm lòng không đặng mà hôn lấy cô.
Đầu lưỡi chen vào hàm răng như gạo nếp, tuỳ tiện khiêu khích, hơi thở ngọt ngào như thấm vào người, ngón tay giữa thăm dò chốn đào nguyên đang ướt sũng, cửa huyệt nhỏ hẹp chặt chội cũng đang phun hơi nóng ra ngoài.
Ngón giữa còn chưa cắm vào mà mật hoa đã tràn ra dính hết vào nửa lòng bàn tay anh.
“Tiểu huyệt ướt đẫm.” Anh đè chặt trêu chọc bờ môi.
Cam Điềm nhắm mắt, miệng thành thật nói:” Hu hu hu, Giang Dĩ Hằng đừng bắt nạt em, mau vào đi.”
“Ừm.”
Môi mỏng gợi cảm của người đàn ông mím lại, ngón giửa thẳng tắp nhét vào, thân dưới của người phụ nữ bị kích thích trào lên cơn khoái cảm khiến nó co rút lại.
Ngại cô đang mang thai, động tác ra vào của anh dịu dàng như gió mùa xuân, anh không muốn cô bị thương một chút nào.
Đôi tay mềm mại của Cam Điềm với xuống dưới rồi níu lấy, trên giường một bông hoa hồng xinh đẹp bị cô nắm chặt nhăm nhúm hết vào.
Quả nhiên, ngón tay đàn ông cọ sát vẫn sướng hơn mình tự làm rất là nhiều.
“Dĩ Hằng, đừng chơi nữa, cho côn th*t vào đi.”
Lông mi người đàn ông nhăn lại, bình tĩnh trầm ổn như anh giờ lại hơi do dự.
Cam Điềm hít hít chiếc mũi hồng, nổi giận nói:” Nếu anh lại không đụng vào em, cùng lắm em ra ngoài tìm trai bao đó.” Nói xong, cô uất ức dụi dụi mắt.
“Đồ lẳng lơ!” Anh tức giận, cúi đầu lườm cô.
Cam Điềm bị anh lườm xéo thì lòng cũng hốt hoảng, nhưng cằm vẫn kiên cường hếch lên, rõ ràng là do anh đối nghịch với cô trước cho nên cô mới nói những lời này.
“Quay người.”
Lông mày đen đậm của người đàn ông dần giãn ra, nhìn không rõ cảm xúc, giọng nói hờ hững nhưng lại cực kỳ có lực: “Nằm sấp cho tốt để chồng làm, để đại nhục bổng đâm vào tiểu huyệt dâm đãng.”
Cam Điềm che chở bụng tròn rồi quay người, đưa lưng về phía Giang Dĩ Hằng, cái mông nhỏ nhô cao lên, khuôn mặt đỏ bừng như thể không thể chờ đợi được nữa, chỉ muốn người đàn ông mạnh mẽ đâm thẳng vào.
Tia sáng màu cam hắt bóng lên bên tường, bàn tay người đàn ông từ eo thon vuốt nhẹ xuống, ung dung đi vào chỗ trắng bóc giữa chân, ngón tay xương xương cong lên tách hai cánh hoa che cửa huyệt.
Mật hoa đầm đìa khiến miệng huyệt bị ngâm trắng bợt ra.
Anh nâng côn th*t thô cứng của mình rồi thẳng lưng ma sát bên ngoài hai cánh hoa.
Cam Điềm cảm giác như có dòng điện tê tê chạy dọc cơ thể mình, cô cắn môi bắt đầu rên rỉ.