Sáng thứ bảy, là ngày hẹn gặp của chúng tôi.
Vì đã lên giường ngủ sớm nhất có thể vào tối qua, Amamiya thức dậy trước khi báo thức kêu.
Cậu ngáp dài và sau đó vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.
Thông thường, bạn thuở nhỏ của cậu Tojo sẽ đá cửa phòng và đánh thức cậu, nhưng cậu đã không liên lạc với cô kể từ ngày thổ lộ hôm ấy.
Họ đã từng đến trường cùng nhau, trò chuyện và ăn tối cùng nhau. Nhưng điều đó đã không còn nữa.
Nhìn hình ảnh bản thân thảm hại trong gương, cậu cảm thấy buồn nôn và chạy vào nhà vệ sinh.
Chỉ nhớ lại ngày hôm đó cũng khiến cậu cảm thấy đau lòng và phát ốm.
Ở dưới nhà, Anna, người vừa làm bữa sáng, đang ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt đượm buồn và coi bộ anime vừa phát sóng sáng nay.
Khi thấy Amamiya đi xuống cầu thang, Anna mỉm cười nhẹ và ngồi vào bàn ăn.
Đã rất lâu rồi chỉ có hai người họ cùng nhau.
"Anh xin lỗi, Anna. Bọn anh đã có một chút cãi vã, anh đã làm em cảm thấy cô đơn....."
Sẽ mất một chút thời gian để an ủi Anna. người rất sốc khi Tojo đã thất hứa việc nấu cà ri cùng nhau vào tối hôm đó.
"Không, em ổn mà. Càng thân nhau thì càng xảy ra cãi vã, bạn bè là vậy mà, phải không? Chuyện chỉ vừa mới xảy ra thôi.
Em nghĩ anh chị có thể làm lành sớm thôi. Nếu đó là onii-chan và Chika onee-chan."
"Y-yeah. Anh cũng mong vậy, anh cũng mong vậy...."
Mặc dù Tojo nói "tạm thời"[note60847], nhưng nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy thì cô ấy có thể sẽ không bao giờ đến đây nữa. Amamiya sẽ không thể làm rõ sự thật với Anna, người coi cô ấy như là chị gái.
"Onii-chan có kế hoạch hôm nay nhỉ?"
"Oh, yeah. Anh có cuộc hẹn với một người bạn."
Đối phương có thể là một người có thâm niên, có địa vị cao trong xã hội hoặc là một người lớn tuổi nên cậu không thể hành xử thô lỗ.
Amamiya đã rất cẩn thận chuẩn bị cho ngày hôm nay.
Cậu vuốt tóc bằng wax và keo xịt tóc, điều rất xa lạ với cậu. Cậu mặc một chiếc áo polo cùng với quân dài đã mua từ cửa hàng quần áo. Cậu cố gắng ăn diện chỉnh chu, gọn gàng nhất có thể.
"Anh đi hẹn hò với con gái hả.....?"
Anna bồn chồn nhìn Amamiya với li nước trên tay.
Em ấy đang nghi ngờ họ đã cãi nhau vì điều đó.
"Không thể nào, đối phương là nam. Trông anh giống có người bạn nữ nào ngoài Chika không?"
"Anh cũng không có nhiều bạn là nam đâu."
Không cần phải nói, Anna khuyên cậu nên tập cười tươi và thân thiện hơn.
Gặp một người bạn thân ở ngoài đời, người mà cậu chỉ trò chuyện trên mạng.
Amamiya đã rất miễn cưỡng khi được mời, nhưng cậu đã bị tổn thương khi người bạn thuở nhỏ đã hoàn toàn từ chối cậu và cậu đang mong chờ điều gì đó có thể chữa lành những cảm xúc vụn vỡ của cậu.
Đi chơi với bạn bè vào cuối tuần là điều cậu thường làm với bạn thuở nhỏ hồi còn tiểu học, khi cậu còn là một đứa trẻ nghịch ngợm.
.
.
.
Phố Kouba, trước đài phun nước.
Khi đến điểm hẹn, Amamiya mở điện thoại để coi giờ.
(Chỉ còn 10 phút nữa...... Hãy nhắn tin để đề phòng.)
Bây giờ là giữa trưa thứ bảy, nên có rất nhiều cặp đôi đang hẹn nhau ở trước đài phun nước.
Với tỉ lệ nam nữ xinh đẹp cao đến mức không thể so sánh với bản thân, Amamiya cảm thấy lạc lõng và đứng cách xa đài phun nước.
"Tôi đã đến điểm hẹn ☆" - Cậu gõ và gửi trong đoạn hội thoại.
Sẽ rất xấu hổ nếu cậu gặp phải bạn cùng lớp, nên cậu muốn gặp nhau càng sớm càng tốt để đi khỏi nơi này.
Sau một vài phút chờ đợi với vẻ mặt nghiêm túc như một đứa trẻ đang chờ tiêm thuốc. Amamiya nhận thấy có nhiều tiếng ồn ở phía đài phun nước và đưa mắt về hướng đó.
"Cô ấy là người Nhật à? Cô ấy đẹp quá."
"Da cô ấy trắng nõn và rất đẹp...."
"Sao cô ấy lại đứng đó một mình vậy? Cổ đang chờ bạn trai à?"
"Sao cậu không mời cô ấy đi chơi đi?"
"Không. Hãy nhìn kỹ xem. Cổ có thể đã quen với việc bị gạ gẫm. Thoạt nhìn thì trông bình thường nhưng hào quang của cổ đang toát ra sự từ chối nặng nề. Sẽ vô ích nếu bắt chuyện với cô ấy."
Có một đám đông ở đằng đó, có lẽ có người nổi tiếng.
Đám đông dù là nam hay nữ, mặt họ đều đỏ bừng và hét lên đầy phấn khích.
Cậu cố nhướn chân lên để xem người nổi tiếng nào lại thu hút đám đông như vậy.
"Eh?!"
Cậu lập tức cuối xuống và nhìn về phía trước từ phía sau đám đông, "Người cosplay à?"
Đó là bạn cùng lớp của cậu, người đang đứng ở đài phun nước.
Hơn thế nữa, đó là cô gái xinh đẹp mang nửa dòng máu Nga, người luôn ngồi trầm tính sau lưng cậu.
(Karina-san?!??)
Để không bị phát hiện, cậu cẩn thận nhìn về phía cô.
Cô ấy mặc đồng phục trường đã rất đẹp, nhưng giờ cô đang mặc chiếc áo blouse trắng rất hợp với màu da của cô, một chiếc ruy băng xinh xắn, một chiếc váy đen dài tới đầu gối và một đôi bốt.
Có lẽ cô ấy đang hẹn gặp bạn trai, cô ấy thường trầm tính, nhưng với ngoại hình xinh đẹp của cổ thì có một hay hai người bạn trai là điều bình thường nên đó không phải là hiện tượng lạ.
(Tôi ghen tị với cô ấy, nhưng nó không phải việc của tôi....)
Trong khi Amamiya đang ngưỡng mộ Karina, người ăn diện xinh đẹp hơn bình thường khiến mọi người đang quay quanh cô, điện thoại của cậu rung lên. Đó là tin nhắn từ Dragonhead.
"Tôi cũng đã đén rồi, nhưng cậu ở đâu Rein-san?"
Dragonhead nói rằng cậu ấy đã đến, nhưng ở đây có quá nhiều người.
Có lẽ sẽ khó tìm được đối phương do đám đông mà Karina đã tạo ra, Amamiya đã gửi một itn nhắn để thay đổi kế hoạch.
"Nó khá đông ở đây, nên cậu biết đấy, chúng ta có thể đổi địa điểm tới quán cafe đó được không?"
"Tôi nghĩ chúng ta nên làm vậy."
Nhẹ nhõm vì cậu ấy đã đồng ý ngay lặp tức, Amamiya đi đến quán cafe đã hẹn.
Đôi khi cậu quay lại nhìn và tìm kiếm những người cũng đang đến quán cafe như cậu, nhưng vì đám đông đột nhiên bắt đầu giải tán nên việc tìm người trở nên khó khăn.
Liệu cậu ấy có tới không....?
.
.
.
Có thể nhìn thấy những cặp đời và các nhóm cô gái đang ăn bánh và những quý cô ăn mặc sang trọng.
Thật là khó xử, giống như ở trường vậy, tôi ngồi ở cạnh cửa sổ nên chỉ có thể nhìn từ bên ngoài, điều khiến tôi càng thêm khó chịu.
Nếu có một người đàn ông ngồi đối diện tôi, chúng tôi không thể tránh được những sự chú ý xung quanh.
Mọi người sẽ nghĩ bộ đôi này là gay.
Amamiya thắc mắc tại sao Dragonhead lại chọn nơi này.
Mặc dù vậy, đây là tình huống mà cậu không thể bỏ chạy, cũng không thể giả bộ ngủ để vượt qua nó.
Điều tốt nhất cần làm bây giờ là ngồi thẳng lưng và cư xử đàng hoàng, giống như một người bạn trai đang chờ bạn gái vậy.
"Chào mừng - bạn đi một mình phải không?"
Vai Amamiya rung lên khi nghe tiếng mở cửa sau lưng cậu.
Không thể nào, cậu ấy đến rồi ư.
Giống như ở đài phun nước, những giọng nói phấn khích lại vang lên trong quán, từ đàn ông tới phụ nữ đều như vậy.
Amamiya không thể tin được vào tai mình.
Amamiya cười cay đắng, giống như em gái cậu đã khuyên cậu về cách ứng xử.
"Tôi đã đến cửa hàng rồi, tôi không biết cậu ngồi chỗ nào nên cậu có thể dơ tay lên được không?"
Cậu nhận được tin nhắn từ Dragonhead.
Cuối cùng cậu cũng gặp được người bạn không thể thay thế của cậu, một người đồng đội, một người tri kỉ mà cậu đã cùng chia sẻ những khó khăn và niềm vui.
Amamiya từ từ dơ cánh tay lên, cả cơ thể cậu run lên vì hạnh phúc và xấu hổ.
"Tôi xin lỗi vì đã khiến cậu đợi. Tôi đã bị kẹt trong đám đông nên đến trễ....."
Với mùi hương thơm dễ chịu và nhẹ nhàng, người ngồi xuống chỗ đối diện không phải là con trai.
Cũng không phải là chó hay mèo, mà là một cô gái.
Hơn thế nữa, cô có mái tóc bạc và làn da trắng mà Amamiya đã biết rất rõ.
Cậu trợn mắt sững người và đối phương cũng vậy, cô ấy ngạc nhiên khi mở miệng.
Ngay cả cử chỉ như vậy cũng rất dễ thương và đẹp như tranh vẽ.
"......Amamiya-kun!?"
"Ka, Ka, Ka, Karina-san!"
Cậu không thể tin được, cậu dụi mắt xem có phải đó là mơ, nhưng mọi thứ hoàn toàn là sự thật.
Danh tính thật sự của người bạn mà cậu đã chơi cùng bấy lâu là một cô gái mà cậu không cùng đẳng cấp, người mà cậu nghĩ sẽ không bao giờ liên quan đến cậu.
Cô mang trong mình dòng máu nữa Nga và đã khiến bao chàng trai say đắm.
Cô ấy là Karina, hoa khôi xinh đẹp của trường.