CHƯƠNG
Bé thỏ nhỏ cố gắng dùng móng vuốt bài khai lớp lông mao bao bọc quanh tiểu kê kê của mình đem tiểu kê kê chỉ cho Khiếu nhằm chứng minh giới tính.
“Một chú gà con”.
Khiếu khẩn trương nhìn chung quanh một chút, cũng may phụ cận không có ai, bằng không bé thỏ nhỏ đây coi là bộ dáng gì a.
-Tiểu kê kê của ta ở chỗ này.
Bé thỏ nhỏ chỉ sợ Khiếu không chú ý không thấy được.
Một chồi non nho nhỏ béo mập, Khiếu đem móng vuốt tới sờ sờ, mềm mềm.
Nước miếng Khiếu bắt đầu tràn ra, mấy ngàn năm không có dục vọng câu dẫn.
Hắn giống như muốn cắn bé thỏ nhỏ một cái, càng muốn đem bé áp xuống dưới thân.
Hạ vật cứng rắn ở dưới thân nảy lên thành một cây côn cứng rắn. Lão hổ bực mình ngồi xuống, kỳ quái mình đây là làm sao? Thành tiên mấy vạn năm, thanh tâm quả dục, tất cả dục vọng thế nào để cho một con thỏ phàm trần câu lên?
Bé thỏ nhỏ nhìn lão hổ không xoa bụng cho nó nữa, ngồi dậy nhìn, liếc nhìn trên bụng Khiếu một đại nam căn giương cao rõ ràng.
-Hổ ca ca cái đó là cái gì? Kê kê của ngươi sao?
Bé thỏ nhỏ không biết sống chết còn muốn dùng móng vuốt chỉ vào hỏi.
Lão hổ nhìn chằm chằm bé, biến lớn trở lại tha giỏ hoa nhanh chóng chạy trở về thần điện của mình.
Vào tới liền đem cửa khóa lại.
Bé thỏ nhỏ cũng vào điện, từ trong giỏ hoa nhảy ra, biến thành tiểu hài tử hướng bên trong đi tới, lão hổ nhảy một cái chắn ở trước người bé.
-Hổ ca ca nhìn ngươi thế này thật cao a, ngươi nói có nên lau dọn sàn nhà hay không.
Bé con rất nóng lòng quét dọn vệ sinh.
Lão hổ từng bước từng bước tiến tới gần, đem Bính Bính đẩy ngã, dùng móng vuốt đè bé xuống đất, dùng đầu lưỡi thô ráp lướt qua gò má bé thỏ nhỏ.
-Khach khách!
Bé thỏ nhỏ cho là Khiếu trêu chọc bé, rất vui vẻ ôm lấy đầu lão hổ tránh trái tránh phải, mà lúc này lão hổ đang suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu đây.