Trạch Quân lái xe rất nhanh, chẳng mấy chốc mà đã tới nơi, xe vừa dừng Thiên Du đã chạy thẳng vào.
Nhìn xung quang thì đã thấy Hạ Lam, trông bộ dạng khóc đến thảm thương của cô thì Thiên Du đau long không thôi, Trạch Quân thì vừa buồn cười vừa sót.
Bé cưng thôi nào đừng khóc Thiên Du nhanh nhẹn tới ôm cô bạn vào lòng
hic hic, anh ấy có cần tao đâu, vậy mà từ trước giờ tao lại tự đa tình Hạ Lam cũng tiếp nhận cái ôm của Thiên Du rồi lại òa lên nức nở
thôi nào, chuyện là thế nào kể tao nghe, tao không tin là anh ta không thích mày
Lúc tao vào phòng làm việc của Cố Phong, thì thấy....!thấy anh ấy vời người phụ nữ khác hức hức mà...!mà cô ta lại ngồi lên đùi của Cố Phong
được rồi được rồi, chắc là hiểu lầm thôi
không thể..
là anh ấy không thích tao hức
Trạch Quân đứng một bên thấy em gái khóc thành thế này vừa buồn cười lại muốn tìm Cố Phong tính sổ, dám làm em gái của hắn khóc thành như vậy sao, nghĩ là làm, Trạch Quân lấy điện thoại ra, gọi cho Cố Phong
Cố Phong, cậu làm gì em gái tôi vậy
tôi, chết tiệt là hiểu lầm, tôi đang đi tìm con bé đây Cố Phong có chút bối rối
Hiểu lầm gì mà để con bé khóc thành như này chứ?
tôi,...!mà thôi bây giờ nói cậu cũng không hiểu, con bé đang ở đâu tôi tới giải thích
cậu tự đi mà tìm Trạch Quân giọng điệu trâm chọc
Trạch Quân nhà cậu, có nói không hả? Cố Phong tức giận hét vào điện thoại
Thấy bạn mình mất kiên nhẫn nên thôi Trạch Quân cũng chẳng trêu nữa tôi gửi định vị cho cậu
được, nhanh lên
Chỉ phút sau, Cố Phong đã chạy vào trong quán, thấy Hạ Lam khóc như vậy anh thật có chút đau lòng nha, chẳng chần chừ Cố Phong chạy lại
Hạ Lam em sao vậy, đừng khóc nữa
anh, anh không phải là ở cùng cô ta sao? còn tới tìm tôi làm gì hức Hạ Lam mấy phần ủy khuất ngước đôi mắt ướt lệ lên nhìn anh
cô ta là sao em hiểu lầm rồi, lúc đó đèn đột nhiên tắt, cô ta vấp phải thứ gì đó mới ngã vào người anh Cố Phong cố giải thích
tôi mặc kệ
em đừng như vậy mà, không phải nói thích anh sao
giờ không thích nữa, hức
sao lại không thích nữa, nhưng em làm anh yêu em rồi em phải chịu trách nghiệm chứ Cố Phong thật sự đã xác định được tình cảm của mình dành cho Hạ Lam
Hạ Lam lúc này hơi bất ngờ thật sao
đương nhiên rồi, thôi cũng muộn rồi, để anh đưa em về, trên xe chúng ta từ từ nói Vừa nói xong Cố Phong đã kéo Hạ Lam ra ngoài để lại ở đó một đôi vợ chồng
Họ về rồi về thôi Trạch Quân lạnh lùng lên tiếng
vâng Hạ Lam cũng nhanh chóng theo anh lên xe đi về
Trên chiếc xe sang trọng là một khoảng không gian yên lặng.
Mọi người nhìn vào sẽ cảm thấy thật xứng đôi nhưng họ đâu biết trên chiếc xe ấy là một người yêu rất nhiều, một người lại hận rất nhiều.
Thời gian cứ vậy đã một tháng trôi qua, Thiên Du tuy vẫn bị làm khó nhưng lại không bị hành hạ nữa nên cô khá vui và cảm thấy an toàn, cho tới một ngày
Hàn tổng, bản thảo của Lập Thị giống hệt với bản thảo của chúng ta nhưng lại tung ra trước khiến bên đối tác yêu cầu hủy hợp đồng và bồi thường một nhân viên gấp gáp vào báo cáo cho Hàn Trạch Quân
chết tiệt, chẳng phải là bản độc quyên của chúng ta sao? sao bên họ lại có được Trạch Quân lúc này mi tâm đã nhíu lại mấy phần, ánh mắt đầy chết chóc lại thêm bàn tay đã nắm lại thành quyền
chuyện này chúng tôi cũng không rõ, đang cho người điều tra
được rồi, trước hết các cậu xử lí với đối tác về vấn đề bồi thường trước, làm thế nào để giảm tối đa thiệt hại
Vâng thưa Hàn Tổng, tôi xin phép
Cậu nhân viên vừa ra khỏi Trạch Quân như nhớ ra điều gì mà tay đập mạnh xuống bàn chết tiệt, chẳng phải bản thảo đó chỉ có hai bản nhưng đều ở nhà mình hết sao Trạch Quân lái xe thẳng về biệt thự
Vừa vào đến cửa anh đã hét lớn tất cả mọi người ra đây cho tôi
Nghe thấy tiếng đầy tức giận của Trạch Quân mọi người vội vàng đi ra ngoài
Gần đây những ai ra vào thư phòng của tôi?
Tất cả mọi người đều sợ hãi im lặng
Bị câm hết sao Trạch Quân không bình tĩnh nổi mà nói to
Dạ cậu chủ, gần đây chỉ có cô Thiên Du và cô Khả Như ra vào thư phòng thôi
Trạch Quân hướng anh mắt chết chóc về Thiên Du khiến cô sơi hãi cô giỏi lắm Lý Thiên Du
Trạch Quân bước tới, siết chặt cổ tay cô rồi kéo lên phong
Anh anh có chuyện gì vậy ạ? Thiên Du thật sự rất sợ, cô có dự cảm chẳng lành
cô còn dám hỏi? Trạch Quân lúc này trong đầu gần như chỉ còn lửa giận
em...!em thật sự không biết
không biết sao? lần này cô chết chắc.