Chương :
Trời cao trêu đùa số phận của cô.
“Hoàng Quyên, em có bị làm sao không? “Vừa ra tới, Lâm Văn Đông đã chạy đến hỏi thăm tình hình.
“Xem ra cũng không giống không có chuyện. Cũng không phải là lao công, chạy vào phòng làm cái gì?
Một bên người hóng drama cũng không ít. Vẻ mặt và giọng điệu đều là xem thường.
Tính tình cô lãnh đạm, cao ngạo, bình thường mối quan hệ xã giao không tốt lắm, gặp phải loại chuyện này, mọi người xung quanh ngoại trừ việc nói thêm vài câu châm biếm thì cũng không giúp được gì.
“Chuyện là thế nào vậy? “Lâm Văn Đông được vết thương trên cổ của Tô Hoàng Quyên, nhưng ngoại trừ vết thâm đỏ, máu bầm thì cũng không thấy được điều gì khác thường.
Trong phòng ngoại trừ cô ra còn mỗi Kiều Quốc Thiên, còn có thể là thế nào?
Tô Hoàng Quyên không muốn để cho mọi người biết mối quan hệ của mình với Kiều Quốc Thiên… Những chuyện kai cũng đã là quá khứ. Cô lắc đầu, buộc lại cái khăn trên cổ, mới thản nhiên nói: “Không sao cả.”Lâm Văn Đông còn muốn hỏi thêm vài câu, lúc này, cửa phía sau bỗng nhiên bị kéo ra.
Kiều Quốc Thiên từ bên trong chậm rãi đi ra.
Tô Hoàng Quyên không quay đầu lại, chỉ nghe thư ký của tổng giám đốc Vương ở lại, hỏi: “Ngài Kiều, boss nói thế nào để nghe theo sự chỉ thị của ngài. Cho nên, ngài muốn xử lý Tô Hoàng Quyên như thế nào? “Xem ra, những lời nói của đồng nghiệp đều không phải dối trá. Kiểu Quốc Thiên chính là con rể được vừa ý nhất của Boss, cho nên được trọng dụng là điều dễ hiểu.
Nghĩ lại, cái khách sạn này cô không thể ở lại làm việc tiếp được nữa.
Hiện tại tìm việc làm rất khó, mà sự thật là nàng lại không hề có chỗ chống lưng. Thật ra, cô có thể ở đây là việc lâu đến như vậy là do Lâm Văn Đông đã bảo vệ cho mình. Thế nhưng, nếu cứ như thế mà nghỉ việc thì trong lòng cô lại có chút không muốn.
Trong lúc đang nghĩ ngợi lung tung, lại nghe thấy kiểu Quốc Thiên mở miệng: “Chẳng qua chỉ là một chút hiểu lầm, hiện tại hiểu lầm giải quyết xong, tất cả giải tán đi” Hiểu lầm?
Tô Hoàng Quyên cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ mới vừa nãy thôi, Kiều Quốc.
Thiên còn lạnh lùng mắng chửi cô. Cô còn cho rằng anh ta sẽ không dễ dàng buông tha cho mình như vậy.
“Nếu là hiểu lầm, chuyện này chỉ dừng lại ở đây thôi. Tô Hoàng Quyên đi làm việc của mình đi! “Thư ký nói.
Nếu là bình thường, Tô Hoàng.
Quyên chắc chắn phải giành phần lợi thế về phía mình rồi mới thôi. Thế nhưng hiện tại, cô không muốn có bất kỳ quan hệ gì với người đàn ông này nữa.
Cô mệt mỏi gật đầu, bắt đầu đi về phía nhà bếp. Lâm Văn Đông theo sau: “Thật tốt quá. Hoàng Quyên, anh biết ngay những thứ này nhất định là hiểu lầm! Em không phải người như vậy!” Lâm Văn Đông với chuyện này, so với người trong cuộc như cô còn vui vẻ hơn.
Tô Hoàng Quyên bất đắc dĩ nở nụ cười cứng nhắc: “Tổng giám đốc Lâm, anh cũng làm việc của mình đi.”
“Buổi tối cùng nhau ăn cơm nhé?”
“Ngày mai đi ạ, hôm nay em hơi có chút mệt mỏi, muốn về nhà sớm nghỉ ngơi. Tối mai em đi cùng anh” Tuy thời gian không được như ý muốn, nhưng có thể cùng cô hẹn hò, Lâm Văn Đông đã có chút vui vẻ trong lòng rồi. Tâm trạng đầy thỏa mãn, anh trở về phòng của mình làm việc.
Dù không quay đầu lại, Tô Hoàng Quyên vẫn có thể cảm nhận được, đang có một ánh mắt nhìn chằm chằm vào bản thân, như muốn theo dõi nhất cử nhất động của mình.
Hôm sau.
Tô Hoàng Quyên tiếp tục công việc.
Cô cố ý tránh khỏi phòng số , không muốn gặp lại người đàn ông kia một chút nào.
Khá tốt, anh ta chẳng qua chỉ là khách của Tổng giám đốc Vương, nghe nói ở không lâu nữa thì sẽ về lại An Lập.
“Tô Hoàng Quyên, cô đang ở đâu vậy?” Bộ phận quản lý nói truyền qua bộ đàm.
“Tâng ” Tô Hoàng Quyên trả lời.