Suy nghĩ tình tiết truyện là một việc rất tốn thời gian, lại còn hao tâm nhọc trí.
Tối hôm qua, vì mãi trầm tư suy ngẫm làm cách nào để nam chính thợ săn ma thoát khỏi tình huống bốn bề thọ địch, Alice gần như thức trắng cả đêm. Sáng sớm, sau khi rời giường, loli tóc vàng để thân thể trần truồng, lấy thức ăn nhanh bỏ vào tủ lạnh, ngây ngốc đứng đợi bên cạnh chừng ba phút.
Chỉ số thông minh và học vấn đều rất cao, nhưng vốn không rành nhân tình thế thái, viết ra câu chuyện có thể khiến độc giả cảm thấy vui vẻ thú vị đã trở thành thử thách lớn nhất đối với cô bé, thẳng cho tới khi Lục Sắt xuất hiện mới khiến cô bé thở ra một hơi.
"Thật là lợi hại! Alice nghe theo kiến nghị đặc biệt của cố vấn, loại bỏ nữ chính, lấy mối tình gay của nam chính và Thâm Hồng Bá Tước làm tiền đề, lại có thể đạt được nhiều bình luận và vé tháng tới vậy!"
Alice không hề biết rằng, khả năng đùa bỡn nhân tâm của Lục Sắt được hắn nghiên cứu ra vốn dành để đối phó với những đứa con gái kẻ thù của hắn --- bao gồm cả cô bé trong đó.
Sau hôm gặp mặt Lục Sắt, Alice có liên lạc với hắn một lần, tuy là bị con em gái hố hàng một trận, lại bị Lâm Cầm nhìn thấu âm mưu quỷ kế, nhưng Lục Sắt cũng không quên cuộc hẹn với Alice.
Cao thủ so chiêu, dù thua cũng không hoảng loạn, Lục Sắt là sinh vật trí tuệ nhân tạo cấp 12, chút tố chất này hắn vẫn có.
Căn cứ vào sự hiểu biết về sở thích của các độc giả đối với truyện tranh, Lục Sắt đã biên soạn cho Alice nội dung cốt truyện đại khái có thể đăng suốt hai tuần, tiếng vang của sự đổi mới trong tuần đầu tiên cực kỳ nhiệt liệt, mắt thấy nội dung cốt truyện cho tuần thứ hai đã sắp dùng hết, nhưng Lục Sắt vẫn chưa đến dù đã muộn giờ hẹn hơn một tiếng đồng hồ.
"Tại sao... Tại sao còn chưa tới? Kẹt xe ư?"
Ánh chiều tà chạng vạng chiếu xuống bờ sông Thất Phong, rơi lên thân hình đơn độc thả câu một mình của Alice, khiến gương mặt và mái tóc vàng của cô bé càng trở nên rực rỡ hơn, giống như một vị thiên sứ vừa trở về từ mặt trời.
Nhưng chẳng biết tại sao, vị thiên sứ này lại đang thả câu trong khi đang mặc trên người một bộ đồ bơi, có thể là đề phòng bản thân bị cá lớn kéo xuống sông nên đã chuẩn bị trước, cũng có thể là việc rơi xuống nước lần trước khiến cô bé mắc phải bóng mờ tâm lý.
Mang dòng máu lai giữa hai nước Trung - Anh, nhưng đồ bơi Alice đang mặc trên người lại theo phong cách anime Nhật Bản, đó là một bộ đồ bơi "Sukumizu" liền thân màu xanh đậm, được cô bé đặt mua trên internet với mục đích "thể nghiệm sinh hoạt".
"Có bí mật gì không nhỉ? Tại sao trong phần bình luận của rất nhiều truyện tranh đều thấy độc giả hô hào phải để cho nữ chính mặc Sukumizu? Tuy mình đã loại bỏ nữ chính rồi, nhưng thông tin này vẫn cần phải biết rõ ràng..."
Lúc này, phao bỗng nhiên nhúc nhích.
"A... A... A... Cuối cùng cũng có phản ứng!"
Alice hưng phấn nhảy nhảy trên khối đá tròn, vừa thu cần, vừa vuốt vuốt cái mông nhỏ vì ngồi lâu mà nhức mỏi.
Nước sông chảy xiết, loli mặc đồ bơi đấu với cá lớn trong ý niệm rất lâu, cuối cùng phải vắt hết cả sức lực bú sữa mới có thể kéo được vật dưới nước lên.
"Ơ ơ đây không phải chiếc giày của Alice bị rơi mất hôm trước ư! Ngay cả một con sông cũng dám khi dễ Alice!"
Alice tức giận dậm chân, ném luôn cả giày lẫn cần câu xuống sông Thất Phong.
Tiện thể nhắc tới, dù đang mặc đồ bơi nhưng với tư cách là một người cuồng giày có thâm niên, Alice vẫn đang mang một đôi giày xăng đan lóng lánh sáng mờ, nhìn vào chất liệu và kỹ thuật thì giá trị chắc chắn không nhỏ.
Đúng lúc này, Lục Sắt dựa vào âm thanh của Alice tìm tới, thấy cô bé đang nổi giận với dòng sông, dở khóc dở cười nói:
"Đã phải đi câu cá để giải quyết vấn đề cơm tối rồi sao? Nghèo tới mức độ này còn không chịu nhận sự giúp đỡ của tập đoàn Lâm Thị?"
"Không phải!" Alice quay đầu lại nhìn Lục Sắt, phản bác, "Alice đang thể nghiệm sinh hoạt! Bởi vì trong truyện có tình tiết câu cá nên mới muốn tự mình thể nghiệm một chút, như vậy khi vẽ sẽ dễ dàng hơn!"
Lục Sắt nói thầm: Cái gì cũng muốn tự mình thể nghiệm, thiệt thòi ngươi không đi vẽ H...
"Thể nghiệm sinh hoạt đã xong!" Alice nhấc từng bước nhỏ chạy tới trước mặt Lục Sắt, nói với biểu lộ rất hưng phấn, "Cùng quay về phòng làm việc để thảo luận nội dung cốt truyện sau này chứ?"
Lục Sắt nhẹ nhàng gật đầu, bởi vì khoảng cách rút ngắn mà có thể nhìn thấy rõ ràng thân thể nhỏ nhắn của loli mặc đồ bơi.
Bộ ngực không lớn phập phồng lên xuống được lớp vải bao lại, kích thước lưng áo theo tỉ lệ vàng, tứ chi trắng nõn trơn bóng lộ ở bên ngoài, gương mặt và đầu gối hơi đỏ lên do phơi nắng...
"Ừ hừ, Mặc Sukumizu câu cá một mình bên bờ sông, chẳng lẽ em không sợ gặp nguy hiểm ư?"
"Nguy hiểm gì?" Alice chớp chớp đôi mắt màu tím, "Trung Quốc không chứa chấp dân tị nạn, nên trị an có khi còn tốt hơn Luân Đôn, ở đây có thể đi một mình trên phố vào lúc nửa đêm mà không cần mang theo súng, đổi lại thành phần nhiều các quốc gia Âu Mỹ thì chẳng thể làm được thế!"
Tuy là nói vậy nhưng Alice vẫn chột dạ nhìn bốn phía xung quanh, sợ người khác nghe được.
Lục Sắt cũng đang quan sát Alice, tiến hành phân tích sâu hơn:
Ta đã làm cố vấn cho Alice được mười ngày, nhưng con bé lại không chút nghi ngờ thân phận của ta, xem ra mối quan hệ giữa những đứa con gái cùng cha khác mẹ của Lâm Quang Chính cũng chẳng thân mật gì, Lâm Cầm cũng không nói cho Alice biết thân phận của ta...
Điều này cũng đúng, lão cha lưu tình khắp nơi, sinh con với người phụ nữ khác, các vấn đề về mặt thừa kế tài sản đều sẽ có xung đột với nhau, quan hệ tốt mới lạ phải không?
Nói cách khác --- ta có thể tiến hành tiêu diệt từng bộ phận! Lợi dụng con gái của Lâm Quang Chính công kích lẫn nhau! Lâm Cầm và Lâm Liên đúng là rất khó giải quyết, nhưng ai nói muốn hủy diệt tập đoàn Lâm Thị thì phải thông qua mấy đứa con gái họ Lâm chứ?
"Cố vấn, sao... Sao anh lại cười kiểu đáng sợ như vậy?"
Lục Sắt lơ đãng để khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, khiến cho loli mặc đồ bơi rùng mình trong gió nhẹ.
"Vừa nhớ tới một chuyện cười thôi, lát nữa sẽ kể cho em nghe."
Lục Sắt thuận miệng trả lời qua loa một câu, sau đó cởi áo vét ngoài choàng lên người Alice.
"Mặt trời sắp lặn rồi, nước sông bên cạnh cũng rất lạnh, đừng để mình bị lạnh."
"Cảm, cảm ơn!" Alice đỏ mặt, có chút cảm giác được sủng ái mà e sợ, với thân thể nhỏ bé của mình, chiếc áo vét choàng trên người Alice tựa như một cái áo khoác.
Lục Sắt khống chế bước chân, cùng Alice sóng vai đi bên bờ sông, sóng nước lấp lánh phối hợp với gió nhẹ phất phơ tạo nên cảm giác say lòng người.
"Cái kia... Nam chính phải làm sao mới chạy trốn được? Hắn đang đứng trên bờ vực, bên trái là Thâm Hồng Bá Tước, bên phải là hầu cận của Bá Tước."
Alice vừa hỏi thăm, vừa vô thức kéo chặt tấm áo vét trên người, có lẽ cô bé làm vậy không phải chỉ vì lạnh.
"Biên soạn cốt truyện không nhất thiết phải làm theo trình tự, em có thể suy ngược lại diễn biến từ kết quả." Lục Sắt tiếp tục nói, "Nếu như nam chính không thể chết được, vậy hắn nhất định phải có cách chạy thoát --- cứ để cho hắn nhảy vực đi!"
"Nhảy vực?" Alice nghi ngờ ngẩng dằu nhìn qua Lục Sắt đang đi bên cạnh mình, "Alice đã từng nghe nói, người Trung Quốc sau khi nhảy vực đều sẽ học được võ công tuyệt thế, nhưng câu chuyện của Alice lấy bối cảnh là phương Tây mà...!"
"Đó là đương nhiên, nên mới không thể dập khuôn như vậy!" Lục Sắt quơ tay chỉ đạo, "Em cứ để nam chính hô to ta muốn tự sát các kiểu rồi nhảy xuống vực, nhưng Thâm Hồng Bá Tước lại vì si tình mà nhảy xuống cứu hắn là được!"
"A...? Có phải... Có phải quá khoa trương không?" Loli tóc vàng há to miệng.
"Đây là một thời đại khuyết thiếu sự chú ý, không khoa trương thì không đủ để hấp dẫn sự chú ý của người khác được." Lục Sắt bình luận, "Chẳng những phải cứu nam chính, Bá Tước còn phải vì chuyện này mà xảy ra mâu thuẫn với hầu cận, tự tay giết chết hầu cận ấy!"
"Nhưng... Nhưng hầu cận vô cùng trung thành, lại còn đi theo bá tước suốt hai thế kỷ!"
"Thế nên mới có tác dụng ngược chứ...!" Lục Sắt nở một nụ cười tràn ngập ác ý, "Nét vẽ của em dù là người hay vật đều đẹp vô cùng, có ưu thế vẽ BL... Trước khi chết, để cho người hầu độc thoại nội tâm một đoạn, nhất định có thể lừa được không ít độc giả ủng hộ vé tháng, mặt khác, tuy Bá Tước cứu được nam chính, nhưng rất nhanh cũng bị nam chính có mối thù sâu đậm với quỷ hút máu làm bị thương, sau đó thì thế này thế này..."
Alice đến từ một quốc gia theo tư tưởng chủ nghĩa đế quốc tư bản, đối mặt với sự giáo dục về chủ nghĩa xã hội BL của Lục Sắt, lúc thì như vịt nghe sấm, lúc thì sáng tỏ thông suốt.
"Alice hiểu rồi! Nói tóm lại là cho những người yêu nhau làm tổn thương lẫn nhau! Vì tổn thương quá sâu nên chỉ cần biểu hiện ra chút ít dịu dàng, độc giả sẽ thấy 'ngọt' vô cùng phải không?"
"Trẻ nhỏ dễ dạy." Lục Sắt gật đầu, "Không hổ là thiếu nữ thiên tài có IQ 200, chỉ cần không bao lâu nữa là có thể tự biên soạn cốt truyện một mình rồi."
"Em, em vẫn còn kém lắm!" Alice e sợ nói, "Ít nhất là trong vòng mấy kỳ kế tiếp vẫn cần cố vấn giúp đỡ, anh... Anh không muốn tiếp tục giúp em sao?"
Trí giả chỉ cần nhìn một chiếc lá rơi là đã biết mùa thu thiên hạ, Lục Sắt sớm đã thăm dò quy luật tự xưng của Alice.
Cô bé họa sĩ truyện tranh có chút hơi hướm chuuni này bình thường sẽ dùng ngôi thứ ba để tự xưng chính mình, chỉ khi trong đầu rối loạn mới tự xưng bằng ngôi thứ nhất.
Dùng mấy chữ "tự mình biên soạn" thử thăm dò một chút, Alice liền tỏ vẻ bối rối như vậy, nói rõ Lục Sắt đã chiếm một vị trí quan trọng trong lòng cô bé, thậm chí là đã có chỗ ỷ lại.
Đúng là như vậy... Ta thật không phải lolicon, nhưng nếu Lâm Cầm ngươi đã ra tay với em gái ta thì cũng đừng trách tại sai ta lại ra tay với em gái ngươi!
Nghĩ tới đây, Lục Sắt ra vẻ dịu dàng cam đoan với Alice: "Đừng lo, trước khi em thật sự đã trò giỏi hơn thầy, tôi sẽ luôn cung cấp kiến nghị xây dựng nội dung cốt truyện cho em. Em chỉ mới 12 tuổi, lại còn rời xa quê hương, sinh hoạt ở nước ngoài, tôi rất bội phục sự can đảm của em, cũng rất chờ mong ngày em tỏa sáng rực rỡ."
Vừa nói mấy câu ấm lòng, vừa dừng bước lại sử dụng chiêu tất sát 'xoa đầu' lên Alice, loli tóc vàng thoải mái híp mắt như một con mèo nhỏ.
"Cái kia... Cái kia, cố vấn đặc biệt muốn nhận thù lao thế nào đây?" Trong lúc được xoa đầu, Alice mở miệng hỏi, "Anh không muốn nhận tiền... Hay là em cho anh quyền ký tên đồng tác giả được không?"
Nội tâm Lục Sắt khẽ động: quyền ký tên rất quan trông đối với một tác giả sở hữu [Bản gốc], tác giả Georges Remi của 《Tintin adventures》 từng từ chối đề nghị quyền ký tên của một đồng nghiệp mà khiến cho mỗi người đi một ngã, Alice vốn có lòng tự trọng rất mạnh, nay lại cho phép mình làm đồng tác giả, đây không phải là biểu hiện của việc vô cùng tin tưởng ta sao.
"Sao sao? Sợ tôi chạy trốn giữa đường nên dùng đồng tác giả để buộc tôi vào chiến xa của em sao?" Lục Sắt cười nói, "Em cho rằng tôi nhìn không ra cái mưu mẹo nhỏ này của em?"
"Không có, không có mà," bị phát hiện mánh khóe, Alice đưa mắt dời đi nơi khác, "Chẳng qua là Alice cảm thấy anh rất đặc biệt, muốn học hỏi anh thôi."
"Học phí rất đắt đấy!!!" Lục Sắt một nụ cười ẩn giấu sự tàn nhẫn tựa như lang sói.
"Vậy thì anh muốn thù lao như thế nào đây?" Alice lại hỏi về vấn đề khi nãy.
Lục Sắt ra vẻ nhíu mày suy ngẫm, trầm mặc trong chốc lát, cũng bắt đầu dời bước dọc theo bờ sông.
"Chờ đã chờ đã!" Lần này Lục Sắt không khống chế bước chân, khiến Alice phải vất vả đuổi theo.
"Nếu anh có chuyện gì cần Alice giúp thì cứ nói! Anh giúp em, em cũng sẽ giúp anh!"
"Thật sao?" Lục Sắt dừng lại, như thể không ôm bất cứ hy vọng nào mà trì hoãn nói: "Gần đây tôi phát hiện em gái mình bị đại tiểu thư của tập đoàn Lâm Thị tẩy não, nhưng nó vẫn đần độn, u mê muốn gả cho người ta, em tính ra cũng là người của tập đoàn Lâm Thị, có biết..."
"Em biết!" Alice căm phẫn cắt ngang Lục Sắt, "Là con mụ xấu bụng Lâm Cầm phải không? Lần đầu thấy em đã bảo em là cá ngựa lùn siêu cấp, còn sờ loạn khắp người em... Sao nào, cô ta cũng nhắm vào em gái anh ư? Alice sẽ giúp anh đối phó Lâm Cầm!"