Có người nói rằng thế giới này thật chất là một trò chơi mang tầm vóc vĩ mô với tên gọi là "Địa Cầu Online", mà người đã tạo ra trò chơi này vì cân nhắc tới tính cân bằng nên sẽ an bài cho người chơi một ít đồng đội heo (Lấy từ câu nói: không sợ kẻ địch mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo).
Lục Sắt cảm thấy em gái mình chính là một đứa như vậy.
Cho dù chỉ là học sinh cao trung mới 17 tuổi, nhưng Lục Sắt đã suy nghĩ rất nhiều lần "Về sinh mệnh, Vũ trụ và đáp án cuối cùng của tất cả", hắn có mục tiêu sống rõ ràng, kế hoạch hành động chu đáo chặt chẽ và quyết tâm thực hiện bất khuất.
Nếu phải so sánh, thì em gái hắn chính là một tồn tại ngu xuẩn cần phải bị nhân đạo hủy diệt.
Thiếu nữ 12 tuổi mắc căn bệnh Chuunibyou thời kỳ cuối, buộc hai bím tóc ngắn củn bằng dây đỏ như tạo hình trong "Mahou shoujou Madoka Magica", dáng người nhỏ xinh, ngũ quan tinh xảo đang đứng trên giường, nói chuyện với anh trai duy nhất của mình bằng tư thái ngạo mạn nhìn từ trên cao xuống.
"Hừ, ta ghét lolicon nhất, chỉ ở cùng một phòng thôi cũng khiến ta cảm thấy buồn nôn rồi, ghét nhất!"
Vẻ khinh bỉ quanh quẩn nơi khóe mắt nhiều tới nỗi như thể muốn chảy cả ra ngoài, nếu như ai đó mới gặp cô bé lần đầu, nói không chừng sẽ cho đây là tính cách thật sự của cô.
Lục Sắt không có bình luận gì đối với hành động và lời nói của em gái, hắn chỉ đưa tay lấy mớ vỏ đồ ăn vặt bừa bãi lộn xộn nơi đầu giường ném vào thùng rác.
"Không được phép hít thở không khí! Ngươi dám can đảm vấy bẩn lượng không khí tinh khiết mà ta thở ra, đây là tội nghiệt không thể nào tha thứ."
Thấy anh trai không để ý tới mình, thiếu nữ đề cao âm lượng.
Lục Sắt nhướng mắt, ánh mắt sắc bén bắn xuyên qua lớp kính cận bay thẳng ra ngoài, dọa cho cô em gái ngoài mạnh trong yếu sợ tới run lên.
"Nhìn, nhìn cái gì hả, tên dân đen này! Còn không mau chuẩn bị thức ăn cho ta?"
Lục Sắt đẩy đẩy gọng kính, quét nhìn toàn thân em gái mình một lần---
Lục Tiểu Giai, chiều cao: 140, giới tính: em gái. Sinh vật kỳ dị được cấu tạo chủ yếu từ đồ ăn vặt, sở thích là chơi game và bắt chước lời nói, hành động của nhân vật trong anime.
Bởi vì sau khi khai giảng sẽ trở thành học sinh sơ trung nên mới hưng phấn mặc thử đồng phục được trường tư nhân phát cho, khoanh tay trước bộ ngực nho nhỏ với khí thế dạt dào như thể mình đã trở thành người lớn.
Người lớn? Rõ ràng vẫn đang mặc tất đùi sọc, ngón chân còn đang ngoe nguẩy, lộn xộn không ngừng, hoàn toàn không hợp với bộ đồng phục này chút nào!
Lục Sắt đè khóe miệng đang run rẩy lại, trả lời câu hỏi lúc nãy bằng giọng điệu như đang trả bài đầu giờ:
"Không khí mà nhân loại thở ra có thành phần chính là nitro chiếm khoảng 75%, dưỡng khí chiếm 16%, hơi nước và cacbondioxit chiếm khoảng 4%, bất kể là nhìn từ góc độ nào thì cũng chẳng hề 'Tinh khiết'. Mặt khác, 'dân đen' là kiểu xưng hô di tồn từ chế độ nô lệ, lấy thí dụ từ chế độ dòng giống Ấn Độ, người thuộc tầng lớp cao đẳng tuyệt đối sẽ không ăn thức ăn do dân đen làm."
Câu trả lời như thể đang ở trong lớp khoa học tự nhiên của anh trai khiến người ta mất hứng, hai bím tóc của Lục Tiểu Giai rũ xuống như hai lỗ tai thỏ.
Nghe cha mẹ nói, rất lâu trước đây, anh trai thường lấy ga giường khoác lên người đóng vai siêu nhân trong phòng, nhưng biến cố xảy ra trước khi Lục Tiểu Giai ra đời đã làm anh ấy thay đổi triệt để, từ đó về sau, người anh vốn ham chơi dường như đã biến thành một người khác hoàn toàn. Trở thành một sinh vật không xác định sở hữu lượng tri thức vượt xa học sinh cao trung bình thường.
Lần gần nhất đột nhập vào phòng anh trai để "trinh sát tình hình quân địch", Lục Tiểu Giai trúng phải bẫy của anh trai, bị hai cái gối từ trên trời rơi xuống chôn sống, nhưng may mà vẫn có thu hoạch.
Mấy quyển 《Pháp y nhập môn》, 《Nghệ thuật mưu sát》, 《Theo dõi và phản theo dõi》 ở trên bàn anh ấy gần đây đã biến thành 《Thuật phân tích tâm lý của FBI, 《Nữ tính tâm lý học》, 《Sổ tay yêu đương PDCA》,... Có trời mới biết anh ấy đang định làm gì, chẳng lẽ muốn làm tội phạm chuyên nghiệp, thích cô gái nào thì lập tức tẩy não, biến cô thành đồng lõa trên con đường tội phạm của mình ư?
Lo lắng cho cái tương lai của thằng anh mình, Lục Tiểu Giai chẳng còn tâm trạng mà đóng vai nhân vật trong anime nữa, cô bé nhảy từ trên giường xuống, mủi chân được tất bông bao bọc chạm vào sàn nhà, lập tức liền để lộ sự chênh lệch to lớn giữa chiều cao của mình và anh trai.
Hai bím tóc đung đưa tới lui và mép váy còn chưa dừng lại, Lục Tiểu Giai đã đổi qua một gương mặt tươi cười, hai mắt hiếp lại như mèo nhỏ, ôm tay anh trai làm nũng:
"Sắp tới Giáng Sinh rồi! Vì ông già Noel có thật, cho nên ông ấy sẽ tặng quà cho một đứa trẻ ngoan như em phải không?"
Lục Sắt im lặng mất 2 giây, hai vai lên xuống như vừa mới thở dài thật sâu:
"Mới cuối tháng tám, còn cách Giáng Sinh xa lắm."
"Đúng rồi, đúng rồi!" Chẳng biết tại sao Lục Tiểu Giai lại cười càng vui vẻ hơn, cô bé móc một tờ giấy được gấp ba từ túi áo ra, cứng rắn nhét vào tay thằng anh đang tỏ ra ghét bỏ của mình.
"Vì để ông già Noel có đủ thời gian chuẩn bị, em đã viết thư cho ông ấy từ sớm rồi! Trong đây là mấy món quà mà em muốn!"
"Tốt," Lục Sắt không có chút biểu cảm, "Anh sẽ gửi cho ông già Noel giúp em, Surface Mail ha, có chậm cỡ nào thì cũng tới Bắc Cực trước Giáng Sinh được. "
"Ấy ấy ấy anh không muốn mở ra coi thử à?" Lục Tiểu Giai bối rối mở to mắt, hai con ngươi lên xuống như bóng nảy cao su.
"Anh đâu phải ông già Noel, xem thư cá nhân của ổng thì vô lễ lắm."
Lục Sắt rút tay ra khỏi vòng tay của em gái, quay người đi ra ngoài, Lục Tiểu Giai vội vàng ôm eo anh trai lại từ đằng sau, cân nặng chẳng có bao nhiêu, cô bé bị kéo lê thẳng một đường tới cửa phòng ngủ.
"Ngừng, ngừng! Em cho phép anh đọc thư của em!"
Lục Tiểu Giai uốn lượn ngón chân, lập tức phát lực, chạy vòng lên trước mặt anh trai nhanh như thể vận tốc âm thanh Sonic, túm lấy bức thư gửi cho ông già Noel được gấp làm ba, mở nó ra trước mặt anh mình.
Không hổ là quán quân cuộc thi chạy của đại hội thể dục thể thao, tuy là dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, thể lực yếu, nhưng năng lực gia tốc ngắn thì quả thật rất đáng sợ.
Cũng nhờ vậy mà Lục Tiểu Giai đã đạt được rất nhiều danh hiệu như đại loại như "Sonic", "Quick Silver", "The Flash" hay "Phóng Viên Phương Tây", cơ thể bé nhỏ nhưng lại ẩn chứa tốc độ khó có thể lý giải, đi cùng với cái năng lực đặc dị này là triệu chứng hiếu động, đây cũng là lý do mỗi ngày đều gặm đồ ăn vặt nhưng cô bé lại không hề mập lên.
Lục Sắt nhìn vào tờ giấy mà em gái giơ trước mặt mình, chỉ thấy trên đó viết rành rành mấy dòng chữ non nớt ---
Thân gửi ông già Noel.
Con muốn máy chơi game cầm tay 3DS đời mới nhất.
SonyPS4, PSV, Microsoft Xbox One.
Con muốn tất cả những thứ này.
Ngoại trừ món thứ nhất ra, ba món còn lại đều được vẽ thêm một cái hồng tâm.
Lục Sắt nhíu mày, hắn phát hiện trước mấy chữ "ông già Noel" có một chữ viết sai bị xóa mất, cực kỳ giống mấy nét đầu của chữ "anh".
---Còn nói mình tin ông già Noel có thật? Rõ ràng là dùng ông già Noel làm cớ để đòi quà từ anh trai mà.
"Hừ, tiền mua mấy thứ mà em muốn tổng cộng cũng hơn mười ngàn (tầm hơn 30 triệu VND) đi? Anh chỉ là một học sinh cao trung, kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?"
"Không sao cả!" Lục Tiểu Giai tràn đầy niềm tin, xiết chặt nắm tay nhỏ không cầm bức thư, "Chỉ số thông minh của anh hai cùng cấp bậc với Holmes và Einstein, cha đầu tư cổ phiếu lỗ rất nhiều tiền, nhưng anh cũng có thể lật bàn! Tóm lại từ đây tới Giáng Sinh còn có ba tháng, anh nhất định có thể mua tất cả mấy món em muốn về!"
"Anh từ chối." Lục Sắt co ngón tay lại, búng một phát vào cái danh sách trước mặt, dù không búng rách nhưng cũng khiến em gái khẩn trương ôm tờ giấy vào ngực, như thể nó là vật gì đó quý giá vô cùng.
"Sao, sao lại như vậy!" Lục Tiểu Giai mân mê cánh môi, lệ nóng đọng lại trong khóe mắt, "Em gái đơn thuần ngây thơ tin tưởng ông già Noel như vậy, anh nhẫn tâm làm cô ấy thất vọng ư? Nếu như không thể mua tất cả cùng lúc, anh có thể ghi giấy nợ cho em mà..."
"..., Bắt ông già Noel ghi giấy nợ, em đơn thuần ở đâu, ngây thơ chỗ nào? Rõ ràng là xã hội đen chuyên cho vay nặng lãi mà!"
"Em mặc kệ, mua quà Giáng Sinh tặng em gái là nghĩa vụ của anh trai! Nếu anh không mua cho em, em sẽ gọi điện cho cha mẹ, nói anh lấy đồ lót của em đội lên đầu, còn live stream trực tiếp!"
Mắt Lục Sắt khẽ nhúc nhích: "Em bị ngu à? Anh đã dám live stream trực tiếp mà còn ngại em gọi cho cha mẹ ư?"
"Hả?" Lục Tiểu Giai che miệng, như thể cực kỳ kinh ngạc, "Chẳng lẽ anh có làm thật? Đồ lót ô mai em phơi trên sân thượng tự nhiên mất tích, vốn tưởng là bị gió thổi... A... Đau!"
Lục Sắt co hai ngón tay phải lại búng lên đầu em gái mình một phát, không thể nói là đau được, nhưng cảm tấy tâm hồn bị thương nặng, Lục Tiểu Giai "O oa" bật khóc, quay người bỏ chạy.
"Anh hai là quái thú hung bạo! Bạn trai trong game tốt hơn anh nhiều! Đã dịu dàng lại còn không đánh em!"
"Đánh em được thì có quỷ rồi biết không?" Lục Sắt nhìn về hướng bóng lưng em gái, quát lên "Có thể đánh em xuyên màn hình, đây là kỹ thuật vượt qua cả AR và VR! Mặt khác, đừng chỉ biết chìm đắm trong mớ trò chơi đó suốt ngày! Ngày nào cũng nói với mấy thằng bạn trai ảo trong game ngủ ngon các kiểu, lòng em cảm thấy trống trải bao nhiêu thế hả..."
"Cộp cộp cộp cộp" Tiếng bước chân càng lúc càng xa dần, Lục Sắt cho rằng em gái nổi giận không thèm để ý tới mình rồi, nhưng sau khi vòng qua góc nhà đi tới phòng ăn, thì đã nhìn thấy Tiểu Giai ngồi sau bàn ăn, lau lau đôi mắt phím hồng:
"Bao giờ mới có... Đồ ăn?"
Nghe được tiếng "ục ục" trong bụng em gái, Lục Sắc không thể làm gì khác, mở tủ lạnh lấy mớ sủi cảo đông lạnh mua hôm qua ra.
Nhìn vào bóng lưng đang bận rộn trong bếp của anh trai, Lục Tiểu Giai chắp hai tay lại cầu nguyện, âm thầm suy nghĩ:
Sau biến cố đó, anh hai lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc trả thù, vì trả thù mà không ngừng tích lũy học thức và tài chính, mình không thể ngăn anh hai học tập, nhưng nếu quấn quít liên tục bắt anh hai mua quà tặng cho mình thì anh ấy sẽ chẳng còn bao nhiêu tiền để đi làm chuyện xấu...
"Cảm, cảm thấy anh hai muốn lừa gạt thiếu nữ để làm công cụ trả thù, nghiên cứu vô số sách vở tâm lý học, tướng mạo cũng coi như đẹp trai, nếu thiếu nữ bình thường gặp phải anh hai bây giờ, nhất định sẽ hỏng cả đời ha?"
Nhẹ nhàng lên tiếng nức nở, nhất quyết không để anh hai trong bếp nghe được.
"Ông già Noel, nếu như ông thật sự tồn tại, xin hãy phù hộ tất cả những cô gái mà anh hai gặp được trên đường báo thù, đều vô cùng vô cùng đặc biệt, cho dù là anh hai cũng không có biện pháp gì với họ..."
"Mặt khác, nhất định phải cứu anh hai ra khỏi lời nguyền chim cánh cụt!"