Điền tên chất phản ứng vào chỗ trống.
"Nhôm, khi phản ứng với ( ), sẽ cho sản phẩm là muối nhôm clorua và khí hidro."
Câu trả lời của Himeji Mizuki:
"Nhôm, khi phản ứng với (Axit clohidric), sẽ cho sản phẩm là muối nhôm clorua và khí hidro."
Nhận xét của giáo viên:
Chính xác. Nhưng rất khó để thực hiện phản ứng này trong thực tế vì nhôm có 1 lớp oxit bền bao ngoài. Để phản ứng có thể xảy ra thì cần phải cạo bỏ lớp oxit.
Câu trả lời của Tsuchiya Kouta:
"Nhôm, khi phản ứng với (câu thần chú), sẽ cho sản phẩm là muối nhôm clorua và khí hidro."
Nhận xét của giáo viên:
Thầy chả thấy có gì liên quan đến phép thuật ở đây đâu.
Câu trả lời của Yoshii Akihisa:
"Nhôm, khi phản ứng với (lòng thương hại), sẽ cho sản phẩm là muối nhôm clorua và khí hidro."
Nhận xét của giáo viên:
Câu trả lời này đúng là đáng thương thật.
"Sao lúc trước cậu lại tấn công tớ vậy Shimizu-san! Đó là cơ hội tốt nhất để tớ thể hiện bản lĩnh đấy!"
"Im đi, con lợn thối! Tạo ra tình huống đó chính là chiến thuật của Miharu! Nếu muốn lừa kẻ địch, mi phải nói dối với bằng hữ - Đợi đã, ta làm gì có đồng minh nào là mi đâu nhỉ!"
"Giờ tớ lại là kẻ địch của cậu à?!"
Tôi và Shimizu-san cãi nhau trong lúc rút lui.
Trông thấy chúng tôi, Yuuji chán nản nói,
"Sao vậy? Chẳng phải 2 người hợp nhau lắm sao?"
"Cái gì cơ?!"
"Cái gì cơ?!"
"Suy nghĩ của 2 người giống nhau vậy kia mà."
"Guuhh...!"
"Guuhh...!"
Thế quái nào mà mày thấy bọn tao hợp nhau chứ?
"Bực thật! Lẽ ra Miharu đã có thể bộc lộ hết khả năng của mình nếu cùng nhóm với onee-sama mà không phải với cái con lợn ngốc nghếch này!"
"Tớ cũng thấy thế đấy! Tớ cảm thấy tớ có thể linh hoạt hơn khi cùng nhóm với Muttsurini chứ không phải cậu!"
"Không. Mấy cậu không phải đã bị hội trâu bò nện cho vài phát rồi sao? Đóng góp như vậy chưa đủ sao?"
"Không. Miharu không ngu xuẩn giống mi nên Miharu không nghĩ như vậy. Tại sao Miharu lạicó thể cùng mi đóng góp sức lực của mình cho trận đấu này cơ chứ? Tại sao Miharu lại không được cùng onee-sama thành 1 đôi chứ?!"
"Thành 1 đôi?"
"Bọn ta sẽ xây dựng 1 gia đình hạnh phúc nhất!"
"Cái đấy để sau này hẵng tính."
"Là...làm sao mà mi có thể hiểu được chứ?!"
"Tớ cũng nghĩ giống cậu mà! Tớ muốn cùng Hideyoshi thành 1 đôi!"
"Chém gió."
"Bọn ta sẽ xây dựng 1 gia đình hạnh phúc - có nhất thiết phải nói thẳng ra như thế không?!"
Sao tôi lại phải cùng nhóm với Shimizu-san chứ...?! Chúng tôi chẳng hòa hợp gì được với nhau cả!
"Bình thường, nếu mày thành đôi với ai đó mày thích, mày sẽ bỏ lỡ những điều mà mình hiếm khi được thấy. Và nó sẽ làm giảm sức chiến đấu của mày. Thế nên, từ bỏ đi."
Yuuji lạnh lùng nói.
Khi tôi đang tức giận mà nghiến răng vì lời nói của Yuuji, Shimizu-san đến sát tôi và thì thầm vào tai tôi.
(Nghe đây, con lợn. Miharu vừa nghĩ ra cái này.)
(Hm? Cái gì?)
(Chúng ta không thể cùng nhóm với người mình thích. Vậy thì đành phải lợi dụng việc đó thôi.)
(Ế...thế là sao?)
(Cái này tuy hơi buồn nôn 1 tí nhưng không còn cách nào khác. Miharu sẽ thưởng cho mi nhưng mi phải chấp nhận nó 1 cách trân trọng đấy. Nghe rõ chưa?)
(Dạ vâng. Mình mà cùng nhóm với Hideyoshi thì có phải đỡ khổ hơn bao nhiêu không.)
"2 người xì xầm cái gì thế, Akihisa, Shimizu?"
"Nót thinh. Nhắc mới nhớ, tên rác rưởi kia."
"Đừng có lúc nào cũng gọi người khác là rác rưởi như vậy chứ."
"Xí. Xin lỗi nha, Sakamoto khốn nạn."
"Cách gọi mới hả?"
"Dù sao thì, nghe Miharu nói đây, Sakarō[1].
"Sao nghe chả ra cái thể thống cống rãnh gì hết vậy?"
Nghe cũng vui tai mà.
"Qua quá trình chiến đấu, Miharu đã có cái nhìn khác về con lợn này. Hắn hoàn toàn khác những gì mà Miharu đã nghĩ."
"Ya, xí hổ wá đi, Shimizu-san."
"Ta từng nghĩ trong đầu mi chỉ toàn bã đậu. Nhưng mi, Yoshii Akihisa, không phải vậy."
"Ahaha, thiệt là..."
"Mi còn kinh tởm hơn thế."
"Đừng, đừng...đừng khen tớ nữa mà."
"1 tâm hồn mục nát, mắt thì đầy gỉ. Mi còn chưa đủ trình để còn có não - sao tự nhiên mi lại khóc vậy?"
"Dừng lại đi mà, Shimizu-san. Tớ không thể chịu thêm được sự tâng bốc như vậy nữa đâu!"
Tôi thực sự nát như thế sao...?
"Akihisa. Cậu đã gần gũi được với Shimizu rồi à?"
"...1 tình bạn vừa chớm nở trong chiến tranh sao?"
Đằng xa, Hideyoshi và Muttsurini cũng vừa trở về từ tiền tuyến và xuất hiện trước mặt chúng tôi.
"Mấy cậu đang nói cái gì vậy, Hideyoshi, Muttsurini?!"
"Ừm! Khó chịu thật ấy nhỉ!"
"Ừ thì, cũng tùy người thôi mà."
"2 người đang nói cái quái gì vậy?"
"Bằng chứng là Shimada cũng cảm thấy như vậy mà."
"Hm?"
Tôi nhìn về hướng Hideyoshi chỉ và nhìn thấy Minami đang đứng đó phồng má.
"Fuuu~m...2 người thân nhau quá nhỉ, Aki, Miharu?"
Trông cậu ấy có vẻ không vui.
"Không phải vậy!"
"Đúng là thế mà."
"Đó là vì sao cái này - đúng rồi! Cái này giống chúng ta mà. Cãi nhau và gây lộn ấy, đúng không Minami?"
"...Nhưng tớ muốn cậu chỉ tranh cãi với mỗi tớ thôi."
"Huh?"
"Không có gì đâu, baaaka!"
Minami vẫn chẳng vui vẻ. Tôi chẳng hiểu nổi con gái nữa.
Trong khi tôi đang chìm trong những dấu hỏi, Yuuji và những người khác lại tụ tập xì xà xì xồ về cái gì đó.
"Thật là, Shimada chẳng dễ thương gì cả."
"Đúng đấy. Tớ cũng chán nhìn cảnh đấy rồi."
"...Chán thật."
"Ah, mồ, đừng có làm vẻ mặt đó nữa. Tôi bực rồi đấy!"
"Dạ vâng, onee-sama! Lo lắng là không cần thiết."
"Sao thế, Miharu? Cô cũng vậy sao? Tôi chẳng lo lắng cái gì cả!"
"Vì Miharu yêu onee-sama mà! Em chả để ý gì bọn con đực rựa đâu!"
"Ah, điều đó không quan trọng."
"WHHHHYYYYY-?!"
Bị phũ phàng từ chối, Shimizu-san hét lên. Cậu ấy nhiều calo thật...
"Vậy thì tại sao chị lại buồn vậy, onee-sama...? Chị không phải nghi ngờ tình cảm của Miharu đâu..."
"Shimizu, cô không hiểu sao?"
"Em không hiểu! Ngoài cái onee-sama không ghen tỵ vì đã mất đi Miharu thì em chẳng nghĩ ra cái gì nữa cả!"
"Cô tích cực 1 cách ảo tưởng rồi đấy!!"
Yuuji còn sốc hơn cả Shimizu-san. Tôi không chém gió đâu, nhưng thật ra, tôi chả hiểu cái mô tê gì hết trơn.
"Đơn giản là thế này. Shimada đang nghĩ là vị trí của cậu ấy đã bị cướp đi, đúng không Shimada?"
"Vậy-vậy sao, onee-sama? Chị tức giận vì chuyện đó ư?"
"Không, không phải thế."
"Oh...may quá...nếu mà onee-sama ghét Miharu thì Miharu sẽ,"
"Tôi không có giận gì đâu mà, Shimizu-san."
"HYAAAAA-?!!"
Có vẻ như là Shimizu-san không thể chịu đựng được khi bị gọi bằng họ nên cậu ấy 'hót' lên 1 tiếng cao vút.
"Kết thúc rồi...Đành phải từ bỏ công cuộc chinh phục trái tim của onee-sama thôi..."
"Cô đang nói gì vậy? Chuyện ấy liên quan gì ở đây?"
"Thế nên phải chiếm thân thể trước đã!"
"Eh? Chờ - KYAAHHH-!"
"Nhỏ giọng xuống đi, onee-sama! Sẽ nhanh thôi mà!"
"Cô đang nói cái quái - A-Aki! Đừng có đứng đực ra đấy! Cứu tớ với!"
"Không dám đâu. Có người nói nếu xen vào bữa ăn của 1 con quái vật thì sẽ trở thành thức ăn luôn."
"THẾ THÌ TỚ BỊ QUÁI VẬT TẤN CÔNG NGAY TRƯỚC MẮT CẬU CŨNG CHẢ LÀM SAO CẢ ĐÚNG KHÔNG?!"
Tuy như vậy không được ổn cho lắm nhưng tôi nghĩ là nên cho Shimizu-san tận hưởng 1 chút. Dù sao thì cậu ấy cũng đã cùng tham chiến với mình.
Và lúc này, Shimizu-san đang nhìn tôi với ánh mắt giết người.
Hm? Hình như Shimizu-san đã lẩm bẩm cái gì đó trước khi lao vào 'ấy ấy' Minami. Nhưng là gì nhỉ?
"Tất cả là do con lợn đó...Em không cần phải nghĩ giờ mình sẽ làm gì...Ngay khi em chiếm được onee-sama, em chắc chắn sẽ chia thân xác của con lợn đó thành 3 phần...!"
Thế này còn kinh khủng hơn cả con quái vật mà tôi tưởng tượng.
Nếu cứ tiếp xúc với Shimizu-san, không biết sau này tôi sẽ thành ra cái gì nữa. Tốt hơn là nên đổi pát nờ thôi! Không thì mình sẽ trở thành 1 con lợn trong lò mổ thật mất!
"Yuuji à, cho tao cùng nhóm với người khác được không? Pờ lít!"
"Mày đang nói cái quái gì vậy, Akihisa? Tao thấy mọi việc đang tiến triển rất tốt đẹp mà. Sao lại phải xoắn lên thế?"
"TÍNH MẠNG CỦA TAO ĐANG GẶP NGUY HIỂM!"
"Mặc kệ mày."
"MÀY MẶC KỆ CẢ MẠNG SỐNG CỦA TAO À?!"
ĐÂY KHÔNG PHẢI VẤN ĐỀ QUAN TRỌNG NHẤT SAO?!!
"Dù sao thì tao cũng không có quyền thay đổi nhóm. Bỏ cuộc đi em. Cứ làm theo chỉ thị là oke hết ấy mà."
Tại sao...Tôi phải tiếp tục chiến đấu dưới điều kiện khắc nghiệt như thế sao...?!
"Eh? Nếu mày không chung nhóm với ai thì mày đang làm gì ở đây vậy, Yuuji?"
"Đứng thoải mái thế này làm nhuệ khí của tao trào dâng."
"Ra thế. Mày đúng là thằng vô dụng."
Chả trách giờ mày rảnh rỗi như thế.
"...Chả còn cách nào khác. Các lớp trưởng không thể lên tiền tuyến vì họ còn phải tính toán mọi khả năng."
"Thế nghĩa là mày sẽ không ra tiền tuyến với bọn tao à?"
Thật là kỳ lạ khi thấy Yuuji vui vẻ thế này trong 1 trận chiến triệu hồi. Thường thì trông cậu ta sẽ rất bận rộn.
"Tình hình hiện tại khá là ổn. Chiến thuật của Kirishima là lựa chọn chính xác."
"Đúng là chúng ta đang chống giữ tiền tuyền tốt hơn bọn họ."
"Đội hình của chúng ta khá đồng đều. Mọi thứ diễn ra đúng theo ý của Shouko."
Dù họ có chọn môn nào, chúng tôi cũng đều có thể xử lí được. Với cả, chúng tôi cũng không cần phải lo lắng về đội hình. Cứ đà này, lợi thế sẽ nghiêng về phía chúng tôi.
"Tình hình hiện tại là sao?"
"Nó còn tùy thuộc vào bên địch. Tình hình này không tốt cho năm 3."
"Chúng ta phải báo Kirishima-san ngay thôi."
"...Không được làm vậy."
Yuuji càu nhàu với vẻ khó chịu.
Không được? Cái gì không được?
Trước khi tôi hỏi, Yuuji đã tiếp tục nói,
"Từ đầu đã không cần phải thế rồi. Mọi người đoán là đối thủ sẽ thay đổi chiến thuật."
Hm....Không hổ danh là Kirishima-san.
"Nhưng chuyện này rất khó, kể cả đó là Kirishima-san đi chăng nữa. Cậu ấy vừa phải tính toán với số điểm của từng người trong khối, vừa phải nghĩ chiến thuật, và vừa phải chỉ huy mọi người nữa chứ. Chỉ sợ là cậu ấy kiệt sức thôi."
"Đúng là khó thật. Nhưng lớp A toàn nhân tài mà. Chẳng sao đâu."
"Ừ nhỉ. Bao quanh cậu ấy toàn những người như vậy. Mày nhàn hạ rồi, Yuuji."
"Vớ vẩn. Cái tên Nemoto đó lắm chuyện bỏ xừ. Tao là người có năng lực nhất trong cái đám đấy."
Tôi có thể nghe ra sự không chịu thua kém người khác trong lời nói của Yuuji. Kirishima-san không phụ thuộc nữa làm cậu ta khó chịu à? Chắc chắn là cậu ta sẽ không thừa nhận. Có khi còn không nhận ra nữa ấy chứ.
"Ừm, không cần phải lo cho Kirishima-san đâu nhỉ?"
"Vốn là thế mà."
Nếu vậy thì chả có gì phải lo lắng cả. Cứ làm những gì mình có thể thôi.
"Aki~! Cậu không lo cho sự an toàn của tớ à?"
"Onee-sama! Tại sao chị lại nhờ con lợn đó giúp chứ?! Chị chỉ được nhờ Miharu và chỉ Miharu mà thôi!"
"Uwah! Minami! Cậu không được đến đây! Tớ sẽ bị cậu ấy làm thịt mất!"
"Không sao đâu mà Aki! Tình yêu nồng cháy của tớ sẽ bảo vệ cậu mà!"
"Hiểu rồi. Ta sẽ dùng con lợn kia làm vật hiến tế."
"Đùa nhau à, Minami! Cậu dùng tớ làm vật thế thân sao?!"
"Đi đi Aki! Hãy sử dụng tình yêu của tớ để đánh bại con quái vật ấy đi!"
"Cậu cũng chẳng khác gì quái vật đâu, Minami!"
Và cậu ấy đang giữ lấy cánh tay của tôi...! Làm sao tôi có thể đấu với Shimizu-san trong khi tay đang bị giữ thế này chứ?!
"Ừm. Nhìn cảnh này làm mình nhớ đến trận chiến với lớp D sau vụ nhìn trộm."
"Ahh, lúc đó, chúng ta định chọc tức Shimizu bằng cách cho Akihisa và Shimada diễn trò tình củm đúng không?"
"...Ôi những kỉ niệm.."
"3 người các cậu không định vào giúp bạn của mình đang chuẩn bị lên thớt à?! Mấy cậu có tim không vậy?!"
"Chẳng phải cậu cũng vừa bỏ rơi tớ sao?!"
Tôi không thể hi vọng có được sự trợ giúp từ họ...Nếu vậy, tôi sẽ thử thuyết phục Shimizu-san và sau đó là biến khỏi đây!
"Cậu nhầm rồi, Shimizu-san! Bọn tớ không có quan hệ như thế đâu!"
"Hoho...vậy thì, 2 người có quan hệ gì?"
"Tớ và Minami...à nô, cậu ấy như là 1 người bạn nam của tớ!"
"Cậu đang nói cái gì vậy, Aki! Tớ biết trước đây cậu đã nói gì về tớ! Dù thế nào, cậu vẫn coi tớ là con gái!"
"CÁI GI...! Ah, cái đó, cái đó! Nên nói thế nào nhỉ...?!"
Có phải cậu ấy đang nói về những cái mà tôi đã nói với Shimizu-san trong trận chiến với lớp D không? Bỏ mợ rồi! Tôi chẳng thể nào lừa được Shimizu-san khi cậu ấy đã nghe những lời này.......hm?
"Này, Minami."
"Hử?"
"Sao...cậu lại biết thế, Minami...?"
"Ah..."
Tôi nói trực tiếp với Shimizu-san.
Yuuji, Hideyoshi, Muttsurini thì nghe những điều tôi nói qua băng ghi âm.
Nhưng Minami - Minami là người duy nhất không nghe được, đúng không nhỉ...?
"Ưm...xin lỗi nha, Aki, tớ tình cờ nghe thấy những điều ấy..."
"UWAAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHH!!!"
TÔI RẤT MUỐN CHẠY KHỎI NƠI NÀY! TÔI MUỐN CHẠY KHỎI SHIMIZU-SAN, MINAMI, CHẠY ĐẾN NƠI MÀ KHÔNG MỘT AI BIẾT TÔI. TÔI SẼ SÔNG 1 CUỘC SỐNG YÊN BÌNH Ở ĐÓ!
"Đồ con lợn. Chẳng phải Miharu đã nói rồi sao? Miharu có thể vận dụng sức mạnh của mình gấp triệu lần bình thường nếu có onee-sama ở bên cạnh. Miharu sẽ mi thấy là điều đó không phải là 1 lời nói xuông."
"Như-nhưng Aki, l-lúc đó tớ đã rất hạnh phúc...Aki hay đùa lại nói ra 'Tớ là 1 cô gái dễ thương' 1 cách nghiêm túc như vậy."
"Tại sao?! Tại sao 2 cậu lại cho tớ ăn hành về cả về thể xác lẫn tinh thần như thế chứ?! Tôi đã làm gì sai vậy hả Chúa?!"
Bỏ vấn đề thể xác sang 1 bên, tôi không quen bị chấn thương tâm lý. Và việc này thật quá mức chịu đựng của tôi! Dừ-dừng lại đi, Minami! Đừng làm tớ nghĩ đến những chuyện đó nữa!
"Ahaha, ở đây có vẻ hơi lộn xộn nhỉ. Ra là do các cậu, Yoshii-kun và mọi người. Trông các cậu vui ghê ha!"
Kudou-san, người lẽ ra phải ở căn cứ chính, đang đứng ở đây, trước mặt chúng tôi.
"Oh, Kudou, cậu ở đây làm gì?"
"Un, tớ đến đây để đưa chỉ dẫn từ lớp trưởng...nhưng Minami-chan và những người khác đang nói về cái gì vậy?"
"Ah, đúng rồi, Aiko. Là về những gì Aki đã nói đó..."
"TẠI SAO CẬU LẠI PHẢI GIẢI THÍCH VẬY, MINAMI?! CẬU KHÔNG PHẢI CHO KUDOU-SAN BIẾT ĐÂU MÀ!"
"Đồ-đồ con lợn...! Sao lúc bị ta kéo cho trật khớp mi lại không kêu mà giờ lại gào thét trong đau đớn vậy?!"
"VÌ VIỆC NÀY CÒN ĐAU ĐỚN HƠN CHUYỆN ĐÓ RẤT NHIỀU!"
Nhắc mới nhớ, người tôi cũng đang hơi đau đau thật!
"Các cậu nên dừng cười đùa lại đi. Chúng ta đang trong 1 trận chiến triệu hồi đấy."
"Được rồi, Kudou. Nói chỉ dẫn của Shouko đi."
"Đây. Có rất nhiều chi tiết nên cậu ấy đã viết hẳn 1 lá thư."
"Oh, xem nào...dày thật đấy. Chính xác là cậu ấy đã viết bao nhiêu vậy?"
"Phải ha~ Tớ đã bảo cậu ấy đừng làm việc quá sức nhưng lớp trưởng chả nghe tớ gì cả~"
"Nhưng tình hình hiện tại đơn giản đúng như những gì cậu đang thấy đấy."
"NHƯNG TỚ ĐANG Ở TRONG 1 TÌNH HUỐNG NGUY HIỂM HIẾM GẶP TRONG NHỮNG NĂM GẦN ĐÂY!"
"Ừ thì, cậu tự làm tự chịu đi. Dù cậu nói vậy, cậu cũng không ở 1 vị trí tồi đúng không?"
Kudou-san nói với giọng giễu cợt. Nếu cậu cảm thấy thế, sao không đổi vớ-
"Oh?"
"? Sao thế, Yoshii-kun? Cậu đang nhìn mặt với ngực tớ đấy. Muốn chạm vào không?"
"Có."
"Aki? (Hoki)"
"Hahaha, buồn cười thật. Minami, cậu hài thật đấy, trộn Aki với Hoki[2] như vậy."
Chết cha. Tôi vừa bị mất 1 ngón tay vì đã nói ra sự thật.
(Không phải vậy, Minami! Cậu không nghĩ là Kudou-san sẽ chiếm lấy vị trí của cậu sao?)
(? Hả?)
(Tớ muốn hỏi Shimizu-san thích gì ở cậu, Minami.)
(...(Nhìn chằm chằm))
Minami cuối cùng cũng hiểu những gì tôi nói. Được rồi, thế nghĩa là -
"Vậy thì, Shimizu-san. Chính xác là cậu thích điều gì ở Minami thế?"
"Ta thích mọi thứ về onee-sama, từ mặt đất mà chị ấy đứng cho đến không khí mà chị ấy hít thở."
"Tớ xin lỗi Minami. Tớ không nghĩ là có người có thể thay thế vị trí của cậu đâu."
"Chờ đã! Đừng bỏ cuộc thế chứ! Cố lên!"
Không. Tôi không nghĩ Minami có thể dứt được khỏi cậu Shimizu-san.
"Nhưng điều ta thích nhất là bộ ngực tinh tế ấy. Onee-sama không nên tự ti về bộ ngực của mình. Với Miharu, nó là đẹp nhất!"
"Tớ-tớ hiể..."
Câu trả lời vừa rồi thật bá cháy nhưng tôi cũng đã dự trước được điều này.
"Nếu vậy, chắc cậu cũng cảm thấy Kudou-san rất oke đúng không?"
"Eh? T-tớ á?! Sao tự nhiên cậu lại nói vậy thế, Yoshii-kun?"
"Mi đang nói cái quái gì vậy hả con lợn? Đúng là Miharu thích cỡ ngực đó nhưng nó không thể sánh bằng ngực của onee-sama được."
"Nhưng Miharu này, cậu có chắc không khi mà cậu còn chưa kiểm chứng?"
"Onee-sama!"
"Với cả...tôi thích những người cố gắng để tìm hiểu người khác. Những người đó làm tôi thấy thoải mái."
"KYA - ! KYA - ! Mi-Miharu-chan?! Bình tĩnh lại đi! Bình tĩnh lại đi mà ~!"
"Fufufu...đừng nghĩ là tay cậu khỏe hơn Miharu. Để onee-sama xem thử đi!"
"Mi-Miharu-chan, ngực tớ có thể nhỏ nhưng nó vẫn lớn hơn Minami-chan 1 chút. Nó không thuộc kiểu của cậu đâu."
"Hiểu rồi. Trăm thấy không bằng một sờ."
"Đ-đó là vì sao...Làm thật à?! Muttsurini-kun! Đừng đứng đó, cứu tớ - ahh?! Cậu chết vì mất máu rồi à?!"
"...Tớ không còn gì để hối tiếc..."
"Hối tiếc cái gì chứ, Muttsurini-kun đồ đại ngốc! Tớ bị thế nào cậu cũng mặc kệ đúng khô - Miharu-chan! Cậu đang chạm vào chỗ nào vậy?!"
Tôi và Minami nhìn bọn họ.
"Cái này...cái này còn đáng sợ hơn những gì tớ tưởng tượng..."
"Ừ...Mong là về sau tớ sẽ không phải dính líu đến mấy chuyện như thế này..."
"Nếu có thể làm vậy, chúng ta sẽ sống 1 cuộc sống yên bình."
Tôi không tin vào bói toán nhưng tôi rất muốn đổ lỗi cho vận mệnh của mình 1 chút...
"Ah, Aki, có điều này tớ muốn nói với cậu!"
"Eh? Gì thế?"
Minami 'e hèm' 1 cái rồi nói,
"Tớ không thích những người nhiều kinh nghiệm đâu! 1 người F.A. như cậu là được rồi!"
"? D-dạ...?"
Tôi chả hiểu Minami đang muốn nói gì cả.
Ngay lúc chúng tôi đang nói chuyện.
"Akihisa, đồ ngốc! Anh còn định chơi bời đến lúc nào nữa vậy?"
1 giọng nói khác lạ vang lên trong thời điểm không thích hợp này.
"Eh? Huh? Linne-kun? Sao em lại ở đây?"
"Em muốn thấy vẻ mặt ngầu của anh, Akihisa! Em chỉ thấy mọi người gây gổ ở đây! Em đã đánh giá sai về anh rồi!"
Cậu nhóc cho là tôi bị thương do đùa nghịch ư? Linne-kun đang sống ở nước nào vậy chứ?
"Mày nói cái gì đấy nhóc? Không phải năm nhất vẫn đang trong giờ sao? Mày trốn tiết à?"
Yuuji nói bằng giọng trách cứ. Hmm...trốn tiết. Đó không phải là việc xấu sao?
"Linne-kun, em không được trốn tiết. Nếu làm vậy, em sẽ không thể theo kịp các bạn trên lớp đâu."
"Tao nghĩ mày là đứa cuối cùng mà nó muốn nghe câu đó đấy..."
"Hm, thế nên tao mới nói nè, Yuuji."
"Ahh. Nhóc sẽ thành 1 tên ngốc nếu cứ tiếp tục trốn tiết đấy."
"Thuyết phục nhỉ..."
Tôi nói điều này không được thích hợp cho lắm nhưng thế là không đúng.
"Ahaha. Không sao đâu Akihisa. Anh không cần phải lo."
Không phải lo, nghĩa là, cậu nhóc có thể bắt kịp bài giảng kể cả nếu bỏ vài tiết sao? Hay là nó có sự cho phép của hiệu trưởng để đến đây giám sát trận chiến à? Ừm, nếu nó đã nói vậy thì thôi...
"Em có thể sẽ phải sang bên kia ngay bây giờ."
"Eh? Ý em là sao?"
"Ý em là sao ta?"
Linne-kun vừa nói vừa cười toe toét. Chuyện gì thế này? Thằng nhóc đang giấu cái gì đó.
"Dù sao thì, em hi vọng anh sẽ tích cực hành động hơn, Akihisa!"
"Nô nô. Anh còn chẳng có cơ hội nữa ấy chứ."
"Ehh? Chán rứa."
"Chứ biết làm sao bây giờ..."
Chiến thuật của Kirishima-san diễn ra trôi chảy. Sẽ rất khó để chiếm lấy sự nổi bật với nhiều người như vậy.
"Nếu anh không làm tiên phong, em nghĩ anh sẽ gặp rắc rối đấy."
"Anh biết chứ. Anh không muốn trang thiết bị học tập trở nên tồi tệ hơn nữa đâu."
"Không, không phải vậy."
"Eh?"
"Teehee. Nói lúc này thì sớm quá. Để lần sau nhé!"
"? Vẫn sớm sao?"
"1 vở kịch với anh là nhân vật chính, Akihisa! Em đi đây!"
Linne-kun rời đi với những câu nói mập mờ. Cậu nhóc vừa đi vừa vẫy chào tạm biệt. Chuyện gì thế này?
"Có vẻ thằng nhóc đang muốn nói gì đó."
"Đúng. Tao không nghĩ là nó bị đập đầu đâu. Nhưng tao không chắc chuyện đó sẽ tốt đẹp đâu."
"Miễn là không phải chuyện gì rắc rối là được rồi..."
Chúng tôi vừa nói nhỏ với nhau vừa nhìn về hướng Linne-kun vừa đi.
"Hm...Miharu chỉ thích mỗi bộ ngực nhỏ nhắn của onee-sama thôi..."
"Uu...Miharu-chan và Muttsurini-kun đều là đồ ngốc..."
"...(đã tạch)"
Nghe thấy sự om sòm của Shimizu-san và những người khác, sự căng thẳng trong lòng tôi biến mất.
Chú thích
↑ Miharu lấy từ 'rō' trong yarō (野郎), nghĩa là tên khốn, ghép với 'Saka' là nửa họ của Yuuji thành như vầy.
↑ Tên 1 loài cá