Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

chương 137: kiểm tra y tế, cuối cùng thì...

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + Edit: Hito

____________________________________________

“Gan? Cái đó là gì?”

Hầu tước Theodoric đã hỏi lại sau khi nghe lời giải thích của Jin về tình trạng xấu của gan ông ta. Ông ta hỏi cũng là lẽ thường tình thôi vì ông ta chẳng có một tí kiến thức nào về các cơ quan nội tạng cả.

“Gan nằm ở vùng này nè...”

Jin chỉ vào cơ thể mình để miêu tả vị trí của gan.

“Cũng được gọi là gan[note29164], nó có chức năng trao đổi chất, giải độc, và tiêu hóa...”

Jin chỉ biết có nhiêu đó thôi, nên không thể giải thích thêm được nữa.

“Hmm, được rồi. tôi chẳng hiểu gì cả”

Quả nhiên, Hầu tước không tài nào hiểu được một lời giải thích tùy tiện như vậy.

“Nhưng tôi biết ở đây có một cơ quan lớn. Tôi hiểu rồi, thì ra cơ quan đó không được tốt à?”

Nụ cười cô đơn nở trên môi Hầu tước như thể đang nói ông ta đã từ bỏ mọi hy vọng.

“Tôi đã nghỉ hưu rồi, nhưng tôi muốn được làm việc cho quốc gia thêm một chút nữa. Có phải đây là cách mà số mệnh ngăn tôi lại không?”

“Ngài tính làm gì sau khi nghỉ hưu?”

“Hmm, tôi muốn xây dựng một ngôi trường cho thế hệ tiếp theo”

Sau khi nghe thấy lời đáp lại của ông ta, Jin cảm thấy Hầu tước không phải là người đàn ông tệ như anh đã tưởng.

Khinh khí cầu đã đi quanh Hồ Tosmo và sắp đến lúc dần hạ cánh. Reiko đang lái.

Jin nói cho Hầu tước nghe một lời giải thích ngắn gọn về cách lái khinh khí cầu.

“Haha, Jin à, cảm ơn cậu vì những kinh nghiệm đáng giá đó. Tôi muốn trao thưởng cho cậu... à không, tôi muốn cảm ơn cậu...”

Jin đang tính nói rằng mình không muốn được hồi đáp, nhưng anh đã đổi ý.

“...Chuyện này có hơi khó nói, thưa Ngài”

“Hả? Có chuyện gì?”

Sau khi khựng lại trong chốc lát, Jin cuối cùng đã hỏi một câu.

“Ngài có thể từ bỏ Elsa Randall không...?”

“Được chứ, tôi không bận tâm đâu”

“...Trong đầu cô ấy còn những chuyện phải làm hơn là kết hôn... Hả?!”

“Đó là lý do tôi nói là không bận tâm đấy”

“Đ-Được rồi”

Hầu tước đồng ý từ bỏ việc kết hôn với Elsa khiến cho Jin, người đã chuẩn bị tinh thần, phải nhụt chí, nhưng anh đã lắng nghe những gì Hầu tước nói và phần nào nắm được tình hình.

“Với cái cơ thể này thì tôi không thể kết hôn với vợ trẻ được nữa. Tôi chẳng thể mang lại cho cô ấy cái gì khác ngoài nỗi bất hạnh. Tôi không muốn cô ấy gặp bất hạnh vì tôi thích cô ấy”

Có vẻ Hầu tước có đức tình phù hợp với một vị hầu tước. Jin cảm thấy nhẹ người.

Vậy nên anh đã đưa ra một lời giải thích y hệt như lời anh đã giải thích với Nữ Hoàng Bệ Hạ cho Hầu tước. Anh ra lệnh cho Reiko đáp cánh chậm lại một chút.

“...Hmm, tôi hiểu rồi. Vậy là Elsa không muốn cưới tôi à. Cha cô ấy chẳng đề cập gì đến chuyện này cả. Tôi đã giả định rằng chuyện đó là theo ý của cô ấy suốt luôn đấy”

Bởi vì Hầu tước đề cập đến chuyện đó, nên Jin nghĩ mọi thứ dường như là hành động bất chấp của cha Elsa.

“Tôi nghĩ tất cả những cô vợ đều yêu mình... Tôi sẽ không thể đối mặt với họ nếu tôi cưới một người không muốn làm vợ mình. Tôi đã làm một chuyện tồi tệ với Elsa. Cô ấy còn bị thành viên của Thống Nhất Quân bắt cóc nữa. Tôi phải xin lỗi cô ấy sau”

Nói ra chuyện về Elsa là một canh bạc, nhưng Jin cảm thấy nhẹ nhõm khi phán đoán của mình đã chính xác.

Mặc cho cái thực tế là Hầu tước yêu những cô gái trẻ, nhưng ông ta vẫn là một người tốt.

Chiếc khinh khí cầu hạ cánh xuống trung tâm quảng trường.

“Jin, tôi thấy vui lắm”

Sau khi bắt tay với Jin, Hầu tước rời khỏi khinh khí cầu. Bước đi nào của ông ta cũng đều loạng choạng. Thuộc hạ của ông ta đã chạy đến và đỡ Hầu tước về ghế ngồi.

Cả khu vực tràn đầy tiếng hò hét và vỗ tay.

Jin cảm ơn khán giả và ra lệnh cho Steward chuyển khinh khí cầu đến một góc quảng trường để đậu.

****

Sự hào hứng đối với những phần thuyết trình khác đều giảm bớt so với phần thuyết trình về khinh khí cầu của Jin.

Hai người nữa thuyết trình về tác phẩm của mình, nhưng phản ứng của khán giả là không hài lòng.

Jin gọi Elsa và Saki đến phòng chờ để nói chuyện.

“...”

“...Hả, ông ngoại tôi đã làm chuyện đó ư?”

Elsa im lặng sau cuộc nói chuyện. Saki tỏ vẻ vô tư, nhưng vẻ lo lắng đã thoáng qua khuôn mặt của cô ấy trong chốc lát.

“Vậy? Kể cho chúng tôi nghe xong rồi thì anh muốn làm gì đây, Jin?”

Giọng nói run rẩy của cô ấy là bằng chứng đủ để chứng tỏ cô ấy thấy lo lắng.

“Tôi nghĩ Elsa có thể chữa bệnh cho Hầu tước. Thế nhưng, nếu em sử dụng ‘Genesis’ một cách mơ hồ thì chẳng có kết quả gì đâu. Hơn nữa...”

“Hơn nữa?”

“... À không, tôi có hơi lo, nhưng cũng không chắc, vì vậy tôi mới hỏi Elsa để xác nhận. Em nghĩ sao, Elsa?”

Elsa gục đầu xuống sau khi nghe câu hỏi của Jin. Sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng cô ấy cũng ngẩng mặt lên. Vẻ mặt của cô ấy ẩn chứa sự kiên định.

“... Em sẽ cố hết sức trong khả năng của mình”

Jin nói cho Elsa biết kết quả được xác nhận bởi Reiko.

Hiển nhiên là Reiko cũng có thể dùng ‘Genesis’ để chữa cho Hầu tước. Nhưng nếu Elsa chữa cho ông ta thì còn có ý nghĩa hơn.

“...Hiểu rồi. Cảm ơn anh, Jin-nii, Reiko”

“Được rồi, tiếp theo sẽ là thời giờ”

Jin nghĩ tốt nhất là Nữ hoàng Bệ hạ cũng nên có mặt làm chứng.

Vậy nên, Jin và những người khác đã vội trở về quảng trường.

Họ đến quảng trường đúng ngay lúc toàn bộ những bài thuyết trình đều đã kết thúc.

Khán giả rời đi theo từng nhóm nhỏ.

Nữ hoàng ngồi ở ghế VIP, đứng dậy và chuẩn bị rời đi. Sau đó, bà để ý đến Jin và những người khác.

“Oh, Jin à! Thật là tuyệt vời! Xong rồi cậu có rảnh không?”

“Vâng, thần rảnh ạ. Thực ra, thần cũng có một đề xuất phải thực hiện”

“Oh, là gì vậy?”

Vì đó là chuyện không thể đứng ngoài mà nói, nên họ đến phòng họp trong cơ sở.

Nữ hoàng Gelhart Hilde Von Rubies Shouro, Thủ tướng Jung, Bộ truởng Bộ Công nghệ Ma thuật Degauss, và hai vị hiệp sĩ hộ tống, cũng như Jin, Elsa, Saki và Reiko, Edgar, Ehr đều có mặt.

“Trước hết, hãy nghe những gì Jin nói đã”

Nữ hoàng tỏ ra một bầu không khí khẩn trương, nên Jin cúi đầu, rồi giải thích bệnh tình của Hầu tước Theodoric.

“Nếu là thế, thì Elsa có thể chữa cho Hầu tước sao?”

“Vâng ạ, có lẽ là được”

“Đó là tin tốt. Triệu tập Hầu tước đến ngay!”

Đưa ra một quyết định nhanh chóng, Nữ hoàng ra lệnh cho một vị hiệp sĩ hộ tống đi triệu tập Hầu tước Theodoric. Khoảng 3 phút sau, được sự trợ giúp của thuộc hạ, Hầu tước đã xuất hiện.

“Thưa Bệ Hạ, người đã triệu tập thần ư?... Oh, Saki!”

Hầu tước khập khiễng tiến về trước, và lộ ra vẻ vui mừng khi thấy Saki.

Trái lại, màu da của Elsa tái nhợt khi thấy Hầu tước. Ông ta chẳng giống vị Hầu tước mà Elsa quen biết tí nào.

Elsa bị sốc khi thấy Hầu tước trở nên gầy gò ốm yếu. Hầu tước mà cô ấy biết có vóc dáng tuyệt hảo.

Saki đã thấy Hầu tước trong một khoảnh khắc sau khi cô ấy rời khỏi khinh khí cầu. Nhưng vì đều nhớ rõ nhau, nên cô không thèm để ý đến ngoại hình của ông ta.

“Ông ngoại!... Cơ thể của ông bị sao vậy?!”

Sau lưng thì Saki thường gọi ông ta là “lão già”. Nhưng bị sốc trước bộ dạng tiều tụy da bọc xương của một người thân ruột thịt, Saki không khỏi cảm thấy lo lắng.

“Saki, cảm ơn cháu đã quan tâm. Cái này có là gì đâu. Cuộc đời của ông sắp tới hồi kết rồi, thế đấy”

Trong khi nói thế, Hầu tước ngồi xuống ghế sofa theo lời khuyên của Nữ hoàng. Ông ta nhìn Elsa và cúi đầu.

“Ôi trời, chúng ta đã từng gặp nhau chưa nhỉ, thưa quý cô? Trông cô quen lắm, nhưng tôi lại không nhớ”

Elsa đang đội tóc giả và đeo kính bảo hộ.

Truyện Chữ Hay