Trans+Edit: Hito
Đôi lời: Đến hẹn lại lên
__________________________________________
Ngày 18 tháng Sáu, còn hai ngày nữa là đến Hội Chợ Kỹ Thuật.
Xác nhận ngày tháng xong xuôi, Jin quyết định đến chỗ của Reinhardt ở Vanne trước buổi trưa là vừa rồi. Elsa và Mine đã lên kế hoạch gặp lại Jin sau.
Ngay trước khi anh rời khỏi, thì Laojun đã nói chuyện và đưa cho Jin một viên Tinh Thể Ma Thuật.
“Thần cuối cùng đã phân tích được một chút về ma thuật trọng lực. Chi tiết được ghi lại trong viên Tinh Thể Ma Thuật này ạ”
Nhận lấy viên Tinh Thể từ Laojun, khuôn mặt của Jin sáng rạng ngời.
“Cảm ơn ngươi đã cố gắng, Laojun. Cứ tiếp tục đi... ta phải lên đường rồi...”
“Vâng ạ, thưa Chúa Tể. Thượng lộ bình an”
Jin đi qua Cổng Dịch Chuyển.
“Này, Jin, cũng đã ba ngày rồi nhỉ?”
Saki chào anh ngay trước nhà cô.
Anh đã gặp cô vào ba hôm trước trên Đảo Hourai.
“Ah, phải rồi. Cô đã hoàn thành bài viết của mình chưa?”
“Rồi, tuyệt hảo luôn. Golem sao chép cũng xong luôn rồi”
Golem sao chép, cái nghĩa y như cái tên, đề cập đến việc sao chép những đoạn văn bản thông qua công nghệ Golem. Bởi vì ở nơi đây không có công nghệ in ấn, nên tất cả những công đoạn cần để sao chép đều phải làm bằng tay. Những con Golem này được sử dụng bởi vì con người không thể tự làm nỗi được. Golem có thể viết nhanh hơn con người và chúng không mắc phải sai lầm nào. Vì chúng không cần nghỉ ngơi, nên người ta có nói rằng chúng vừa sao chép nhanh gấp 3 lần so với con người vừa chính xác hơn.
Thực tế, những con Golem viết tay của Đảo Hourai thậm chí còn nhanh hơn thế này, nhưng Jin không ngu gì mà lại đi thu hút sự chú ý đến hòn đảo bằng cách truyền bá thông tin này.
Sau khi được Saki dẫn đường, Jin vào trong nhà. Nơi này đã được dọn dẹp và trùng tu đến mức Jin khó lòng mà nhận ra được. Jin thật lòng nói vậy, và Saki nở nụ cười ngại ngùng.
“Kufu, tất cả đều nhờ vào Ehr cả đấy. Tường, sàn, và trần bây giờ đều rất đẹp mắt. Nó đã thay thế và trùng tu lại những chỗ nguy hiểm”
Khuôn mặt cô ấy nghiêm túc trở lại.
“Hồi đó, tôi không hẳn là hiểu hết mọi việc. Tôi học hỏi được từ việc quan sát cha mình. Tôi muốn trở thành giả kim thuật sư hoàn toàn chính chắn càng nhanh càng tốt và tôi đã vội vàng học hỏi mọi thứ. Tôi đã không hề quan tâm đến thứ mình ăn, hay thứ mình mặc. Cuộc đời của tôi thật sự là một mớ hỗn độn. Khi nghĩ lại, tôi cảm thấy như mình thật ngốc nghếch”
Saki thở ra một hơi. Ngay sau đó, Ehr mang trà đến.
Nhấp một ngụm, Saki nói tiếp.
“Khi thấy Elsa, tôi cuối cùng mới tỉnh ngộ. Con bé đó. Nó có thể nấu ăn! Và nó thậm chí còn dạy dỗ lũ trẻ. Chưa kể, nó là một Magi Engineer... một Magi Craftman phát triển quá, quá nhanh. Tôi thực sự không thể sánh được với con bé”
Saki đã muốn nhìn nhận về giả trị của chính mình, thay vì chỉ có cha mình, và điều đó đã làm cô tự ép mình đến mức bỏ bê phần còn lại của cuộc đời.
Rồi cuộc trò chuyện lái sang vấn đề khác.
“Hành lý của anh đâu? Nói đúng hơn là, thứ mà anh dùng để triển lãm ở Hội Chợ đâu rồi?”
Jin cười trước câu hỏi tự nhiên của Saki.
“Toàn bộ đều trên thuyền của Reinhardt rồi, đậu ở Hồ Tosmo ấy”
“Chà, chuyện đó đúng là bất ngờ mà. Anh sẽ nói cho tôi biết cách cậu ta làm chiếc thuyền, phải không?”
“Đương nhiên rồi”
Sự tương tác của họ cũng đã đến lúc kết thúc và Jin lên đường đến chuồng ngựa nhà Saki. Anh đang tính đến lấy cỗ xe đã bỏ lại đó để đi. Anh dự định dùng Cổng Dịch Chuyển để dịch chuyển đến Hội Chợ ở Koju.
Cửa chuồng ngựa ban đầu không đủ lớn để cỗ xe lọt vào, nên Jin đã phá đi một phần và rồi sửa sang lại. Bởi vậy, cỗ xe mới có thể dễ dàng kéo ra bằng cách trượt bức tường đã sửa đổi trên cửa vào. [note25045]
“Nè! Cửa chuồng ngựa nhà tôi làm được chuyện đó từ lúc nào vậy?”
Jin cúi đầu và xin lỗi Saki, người nở nụ cười tinh nghịch.
“Tôi rất lấy làm xin lỗi! Tôi đã sửa nó lại mà không hề hỏi lấy một lời. Xin lỗi... nếu cô muốn tôi sửa lại, thì tôi sẽ cho nó về như cũ ngay bây giờ”
Saki mỉm cười trước lời anh nói và lắc đầu.
“Haha, không sao. Tôi cũng có dùng cái chuồng ngựa này đâu, với lại, chúng ta là ‘gia đình’ mà, phải không?”
Nghe thấy cô nói vậy, Jin cười toe toét.
“Cảm ơn cô”
Vào buổi chiều, Jin và Saki, theo sau là Reiko với Ehr, đã lên đường đến nhà Reinhardt.
“Chào Jin, Saki. Cuối cùng đã đến lúc lên đường đến Hội Chợ rồi nhỉ?”
Reinhardt mỉm cười chào đón họ.
Họ đến phòng riêng trong nhà Reinhardt. Cha của Reinhardt, Wolfgang, đã lên đường đến Koju rồi.
“Chào mừng đến nhà chúng tôi, Jin-sama, Saki-san”
Belche pha một bình trà hương.
“Thuyền hơi nước chạy bằng guồng đang đậu trên Hồ Tosmo đấy”
“Ừ, tôi có nghe Laojun nói rồi. Cảm ơn”
Reinhardt vẫn luôn giữ một cái ManaCom của Jin để giữ liên lạc.
Nhắc đến những thứ thuộc về Jin, thì anh chợt nhớ đã để cho Lithia và Pasco ma cụ trị thương, thuốc hồi phục và thuốc chữa bệnh, với ngựa Golem.
Jin nghĩ là “Chà, đó là Lithia kia mà, nên không có chuyện cô ấy lại lạm dụng hay kiếm tiền với đồ của mình đâu, nhưng mình cần phải sớm đi lấy lại”.
“Tôi thấy rất phấn khích luôn đó”
“Ừ, phấn khích là đúng rồi. Tôi tự hỏi năm nay sẽ có bao nhiêu người được xưng danh là Magi Engineer Maestro? Chà, khỏi nói cũng biết là có Jin rồi. Nhưng hy vọng tôi cũng có phần”
Magi Engineer Maestro là danh hiệu được trao tặng cho những Magi Craftman hàng đầu. Nó không chỉ giới hạn ở một người, nên bất cứ ai xuất sắc đều có thể nhận được danh hiệu. Tuy là hiếm có chuyện nó được phát ngay từ khi mới bắt đầu.
“Những người khác thì tuổi gì so với Otou-sama...”
Bên cạnh họ, Reiko đã kiềm chế không nói lời nhận xét này ra, nhưng trong lòng em ấy đã nghĩ như thế.
****
Ngày hôm sau, cả nhóm khởi hành từ biệt thự nhà Reinhardt lúc 8 giờ sáng. Họ đi ngược chiều với tuyến đường họ đã đi lần trước để qua hồ từ Koju.
Họ đến Hồ Tosmo, nơi đậu chiếc thuyền hơi nước chạy bằng guồng của Reinhardt. Lorelei đang ở đó trông coi. Trên thuyền có Regulus-41, một trong những Quinta được cử đến Đế quốc Shouro.
Lorelei là Golem dạng nhân ngư được Reinhardt chế tạo để tham gia Cuộc Đua Thuyền Golem ở Port Rock. Vì không có chân nên nó không thể đi trên mặt đất, căn bản thì nó chính là hành lý khi họ đi trên đất liền. Nó bị bỏ trong xe chứa đồ ăn thức uống, nhưng nó đã bị hư hại một phần khi Golem của Valentino, Albus, tấn công họ ngay trước làng Luford.
Elsa là người đã để ý đến chuyện này.
Elsa và Lorelei đã cùng nhau thi đấu tại Port Rock, và cô muốn được thấy Lorelei di chuyển trở lại như hồi trước. Nên, cô đã lén lấy Lorelei từ chỗ Reinhardt và cùng Jin sửa nó.
Bây giờ nghe thấy chuyện này, Reinhardt gãi đầu và xin lỗi Lorelei.
“Xin lỗi nhé, Lorelei, đáng ra ngươi nên được sửa sớm hơn. Ta xin lỗi vì không thể đích thân sửa cho ngươi”
“Không đâu, thưa Đấng Tạo Hóa, đừng lo. Chuyện đã qua rồi thì cho qua đi ạ. Thuyền của ngài đây”
“Cảm ơn ngươi, Lorelei”
Reinhardt nói và nhìn chiếc thuyền hơi nước chạy bằng guồng.
Nó dài 15 mét và rộng 3 mét. Chiếc thuyền có thể coi như là có kích thước trung bình. Thân thuyền mảnh khảnh và dáng thuôn. Nó là chiếc thuyền tốc độ cao phù hợp với những cơn sóng nhẹ nhàng của Hồ Tosmo.
“Được chưa, Mac? Được chưa, Mick? Tất cả lên thuyền nào”
Mac bên phải và Mick bên trái.
“Dạ, thưa Đấng Tạo Hóa”
Cặp Golem song sinh lên chiếc thuyền hơi nước chạy bằng guồng.
“Anh yêu, tên con thuyền này là gì vậy?”
Belche hỏi.
Cứ như Reinhardt đang chờ câu hỏi này, anh không hề do dự mà tuyên bố tên chiếc thuyền.
“Đương nhiên. Tên chiếc thuyền này là Scarlet Trail” [note25046]
“Scar-Scarlet...?”
Cái tên có màu đỏ tươi và tràn đầy sức sống. Đó cũng là tên được Hoàng Đế ban cho Belche.
Qúy tộc của Đế quốc Shouro đều được đặt tên theo trình tự như sau: tên, họ von tên Hoàng Đế ban cho. Tên Hoàng Đế là cái tên được Hoàng tộc ban cho quý tộc. Vì lý do đó, họ coi đó là cái tên vinh dự.
Tên của Belche, Scarlet, được chị của Hoàng Đế, Charlotte Ariana von Leonard Shouro, ban cho.
Thân thuyền có màu đó lấp lánh.
Reinhardt kêu Belche đang có khuôn mặt đỏ chót.
“Bel, chiếc thuyền này dành riêng cho em đó”
Rồi anh leo lên Scarlet Trail.
“Kufu, thế này mới giống Reinhardt chứ”
Saki, người đang xem, đã mỉm cười với chính mình.
“Jin, Claude sẽ đưa xe với những thứ kia lên chiếc thuyền khác. Mọi người cũng nên lên đi”
Nghe thấy vậy, Jin lên thuyền. Đang do dự có nên nắm tay Saki hay không, thì anh đã mất thăng bằng trên cầu tàu.
“Otou-sama, nguy hiểm”
Reiko hành động để đỡ anh.
Jin không giỏi đi thuyền. Họ cùng lên Scarlet Trail.
Thân thuyền có đáy phẳng, nên ít ra là còn ổn định được.
Reinhardt và Belche đang ở trên mũi thuyền, kế bên có Noir với Neon. Bánh guồng gắn bên trái và bên phải ở chính giữa thuyền. Mac và Meck đã sẵn sàng. Jin, Saki, cùng với Reiko, Ehr và Lorelei đứng phía sau thân thuyền. Lorelei ở đó để cứu hộ trong trường hợp khẩn cấp.
“Được rồi, chúng ta đi thôi. Scarlet Trail lên đường nào!”
Khi Reinhardt ra hiệu, thì Mac với Mick bắt đầu xoay bánh guồng.Bánh guồng di chuyển bởi cánh tay mạnh mẽ của chúng đã đạp nước thật mãnh liệt và Scarlet Trail bắt đầu rời bến.
“Oh, nó khá nhanh đấy”
Jin cũng bị ấn tượng. Với chiếc thuyền có kính thước như thế này mà nói, thì tốc độ đó đúng là thật đáng kể.
Scarlet Trail lướt qua Hồ Tosmo.
Reinhardt thấy chẳng có chiếc thuyền nào khác xung quanh nên đã quyết định tăng tốc.
“Được rồi, chạy hết tốc lực đi! Ngươi có thể giúp chứ, Lorelei”
Golem được thiết kế đặc biệt, Mac và Mick, đã truyền rất nhiều sức mạnh đến cho chiếc thuyền. Bánh guồng xoay vòng vòng đã đẩy Scarlet Trail lên phía trước y hệt như một mũi tên.
Lorelei nhảy xuống nước và cho chiếc thuyền tăng tốc thêm nữa. Thế này mà còn không nhanh thì sao mới nhanh.
“Chúng ta đi với tốc độ khoảng 40km/h nhỉ”
Nó nhanh hơn chiếc thuyền Golem từng tham gia cuộc thi ở Port Rock. Điều này thật đáng ngạc nhiên với số lượng thủy thủ đảm đương mọi việc.
“Nhưng mà, ừm, chúng ta không thể đi với tốc độ này lâu quá được”
Thật không may, cứ như thế này thì Bồn Chứa Mana với Bộ Dẫn Mana nào chịu nỗi được chứ.
“Mình chắc kỹ thuật của Jin có thể xử lý cái đó, nhưng nếu không phải là thứ mình tự tay làm thì còn nghĩa lý gì nữa chứ” - Reinhardt đã nghĩ thế, anh cũng có niềm tự tôn.
Dẫu vậy, Scarlet Trail cũng là một trong những chiếc thuyền hàng đầu.
“Đúng là rất nhanh, anh yêu ạ. Em chắc là nó nhanh nhất ở Hồ Tosmo luôn đó”
Belche nói thế cũng không sai. Ngoại trừ dòng Hydro của Jin ra, thì nó chính là chiếc thuyền nhanh nhất thế giới.
Tất cả những chiếc thuyền khác băng qua hồ đều kinh ngạc trước tốc độ của Scarlet Trail.