Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

chương 46: đến thành phố anbelk

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Hito

Edit: Ass2008

===========================

Ngày 9, Jin và những người khác chậm rãi khởi hành.

Lý do cho sự chậm trễ ấy là bởi người dân Hatata đã đến tụ thành đám đông lớn để tiễn họ.

Những người đã dán mắt vào máy bơm Jin làm hôm qua có thể nói nó hữu dụng cỡ nào.

Vì thị trưởng, trưởng hiệp hội doanh nghiệp và trưởng hiệp hội quán trọ lần lượt đến, nên giờ khởi hành đáng ra là lúc 8 giờ đã chuyển thành 10 giờ sáng.

Trong số đó, điều khiến Jin vui nhất là lời của bé gái canh cửa.

“Cảm ơn anh, Onii-san”

Chỉ với mỗi một lời bày tỏ lòng biết ơn thôi, Jin đã bắt đầu thích thành phố này rồi. Anh rất thích trẻ em. Không phải theo cách kỳ lạ đâu nhé.

Cả nhóm tiến xuống đường cao tốc với tốc độ tầm 8km/h.

Họ đã ăn trưa trên đường.

Mục tiêu hôm nay là đến được Anbelk. Chuyến hành trình dài 30km nên tốn 4 tiếng để tới. Có lẽ họ sẽ đến đó vào lúc 2 giờ rưỡi chiều.

Họ cũng đã cân nhắc đến việc đi xa hơn chút, tới Rindau vào cùng ngày nhưng Reinhardt nói họ vốn đã ở quê nhà rồi nên cần gì phải vội.

“Buồn ghê, không biết ai là người đã nói muốn sớm khởi hành lúc ở Astan vậy ta?”

Matheus trêu.

“Đừng nói thế chứ. Khi tớ nghĩ đến việc chuyến hành trình này sẽ sớm đến hồi kết thì tớ chỉ cảm thấy hơi bất mãn thôi”

“Ừm, chỉ còn Rindau, Fonde, Riare và Roizart nữa thôi. Chúng ta sẽ về đến nơi trong 4 ngày nữa. Hãy khóc hết mình lúc chia tay nha”

Nhưng Matheus cuối cùng vẫn cười.

Jin chăm chăm nhìn vào cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ.

Thành phố Hatata khá là khô nhưng khu vực này cũng vậy. Ngoài những loài cây mọng nước mọc trên vùng đất khô cằn ra thì muôn nơi chỉ toàn là đá vói cát.

Khi anh nói thế với Reinhardt.

“Ah, sẽ chẳng phóng đại gì khi nói đây là vùng đất khô cằn nhất trên tuyến đường cao tốc đâu. Con đường chúng ta sẽ đi sau khi dừng chân tại Rindau hôm nay khô đến mức được gọi là 'Trockenbeerenauslese'”

“'Trockenbeerenauslese'... Cái tên khá là dài đấy”

“Ừ. Nhưng chuyện đó có lẽ sẽ được giải quyết với máy bơm thôi”

Vậy nên Jin hỏi Reinhardt.

“Liệu anh sẽ làm kênh để tưới tiêu trong Đế quốc Shouro chứ?”

“Kênh à....”

“Ừ, thấy sao?”

“Nhưng còn nguồn sông ở nơi đây...”

Reinhardt gật đầu nhưng đồng thời cũng chỉ ra vấn đề.

“Tôi không am hiểu về địa lý cho lắm, nhưng nếu là anh, Reinhardt, thì chắc được...”

Phân nửa là nói dối. Tại Đảo Hourai, Golem Sky đã lập một tấm bản đồ độ cao khá chi tiết và Jin hiểu rõ rằng quanh đây chẳng có nguồn sông nào.

“Không chắc lắm. Gần thủ đô có một con kênh đấy”

Thủ đô Roizart nằm gần hai cái hồ lớn, hồ Tosmo và hồ Shuju và có một con kênh ở đó.

Một trong những lý do tại sao Elsa lại tham gia cuộc đua thuyền Golem được tổ chức tại Port Rock là do lãnh thổ gia tộc Randall có bao gồm bờ hồ Tosmo nên cô khá là quen với thuyền từ lúc còn nhỏ.

(Không biết có thể dùng Cổng Dịch Chuyển để chuyển nước đến đây không nhỉ...)

Jin cũng đã nghĩ đến khả năng đó. Hiện tại, Cổng Dịch Chuyển không thể liên tục gửi vật liệu nên cần phải có một cuộc cải tiến lớn cho việc đó.

(Nhưng mà điều đó chắc là đáng nghĩ đến)

Ý nghĩ như thế lướt qua tâm trí Jin, trong khi cỗ xe đang băng qua con đường cao tốc.

Và đó là lúc Jin phát hiện ra một loại cây khác biệt.

Nó hơi giống cây tre nhưng lá lại khác, lá không mỏng như tre và có hình lòng bàn tay. Nhưng phần giữa có hình trụ và màu xanh lục.

Thứ làm nó giống cây tre nhất là phần khớp.

“Reinhardt, cây gì thế kia?”

Jin hỏi, nhưng.

“Ai mà biết, loại cây đó mọc khá nhiều ở nơi đây”

Dù có là Reinhardt thì cũng không trông như anh ta biết tuốt.

“Oii, Matheus, cái cây ở đằng kia ấy, có thể hái cho bọn tớ một cây không?”

Reinhardt từ trong xe Jin gọi Matheus. Chẳng mấy chốc, Matheus đã quay lại với cái cây đó, thứ anh ta dùng kiếm để cắt.

“Được chưa?”

“Rồi, cảm ơn”

Reinhardt cảm ơn anh ta và nhận cái cây ấy qua cửa sổ.

“Đây này, Jin, anh muốn xem nó mà?”

Và Jin dán mắt vào nó.

Đúng như anh dự đoán, bên trong rỗng tuếch. Thế nhưng, phần trông như khớp thực ra không phải khớp, mà thay vào đó, chỉ đơn thuần là phần phình lên từ nơi nhánh cây trải rộng thôi.

Jin không thể tránh khỏi việc nghĩ rằng sẽ có thể dùng chúng chế thành bình đựng hay hộp tiết kiệm nếu nó đúng là khớp. Nhưng.

“Thứ này có thể dùng làm đường ống không ta?”

Khi anh bộc lộ suy nghĩ như thế, Reinhardt nhanh chóng phủ nhận.

“Ah, không được đâu. Thứ này sẽ co lại khi khô còn phình lên khi ướt. Phép đo không ổn định gì cả”

“Tôi hiểu rồi...”

Anh ta nghĩ nó chẳng hơn gì loại cây vô dụng.

“Thậm chí còn chẳng thể dùng làm pít-tông nước... Có lẽ là điện thoại dây, nhưng tất cả chỉ có thế”

Trong đầu Jin, chợt nảy ra một ý tưởng, trong lúc anh lẩm bẩm như thế với chính mình.

(Điện thoại dây... Điện thoại dây à...)

Điện thoại dây được làm bằng cách nối hai thứ hình trụ với một sợi chỉ và gắn hai tờ giấy vào mặt kia của cái lon và kết nối sợi dây chính xác vào giữa tờ giấy. Đó là thứ đồ chơi dùng để trò chuyện trong khoảng cách nhỏ.

Giọng nói làm tờ giấy rung, rồi chuyển cái rung ấy qua sợi dây, khiến tờ giấy ở phía bên kia rung theo, cuối cùng là tái tạo lại âm thanh.

(Nếu làm thế với Mana thì...)

“Jin?”

Reinhardt nhận ra có lẽ Jin đang nghĩ gì đó và đã im lặng nãy giờ. Và với điều dó, Jin cứ kéo ý nghĩ lại với nhau.

(Nếu mình dùng sợi Mithril mỏng thay vì dây thì chắc là có thể chuyển rung động của Hạt Năng Lượng. Rung động của Hạt Năng Lượng không hề tiêu biến...)

Thông thường, nó sẽ tiêu biến do lực kháng. Hạt Năng Lượng được cho là loại vật chất thậm chí còn nhỏ hơn hạt phân tử nên không gì có thể chặn nó.

Vậy nên, chúng không tiêu biến. (Thực ra là có tiêu biến nhưng lại ở tốc độ rất, rất nhỏ)

Ngoài ra, điểm khác với điện thoại dây là không cần phải siết chặt nó.

(Chuyển giọng nói thành rung động của Hạt Năng Lượng à.... Hmm, chuyện đó có thể dễ dàng hoàn thành)

Lúc này đây, Jin đã đạt được kết luận trong đầu, anh nghĩ đến một chiếc điện thoại dây dùng Hạt Năng Lượng. (Tuy là về mặt kỹ thuật thì đó không phải là 'Điện Thoại')

(Nhưng nếu là điện thoại thì mình muốn nó có thể nói chuyện với những người khác nhau, chứ không phải là một mục tiêu cố định...)

Với ManaCom, họ chuyển đổi gì đó tương đương với tần số và sử dụng nó để nói chuyện với người cụ thể. Đối với Jin, đó là cơ sở cho điện thoại không dây.

(Điện thoại bình thường chế kiểu gì nhỉ...)

Tại cô nhi viện Jin từng ở, có một chiếc điện thoại quay số màu đen.

(Umm, nếu mình không nhầm, nó dùng số đã quay để chọn người. Việc lựa chọn được thực hiện bằng máy nhưng đã lâu lắm rồi, có lẽ là tổng đài viên...)

Jin cố hết sức nhớ lại câu chuyện về những chiếc điện thoại cũ mà người điều hành cô nhi viện đã kể.

(Phải rồi, trước hết là gọi đến tổng đài, và sau khi bảo họ người mình muốn nói chuyện thì họ sẽ nối máy người kia với mình!)

Nếu anh đã nắm được phương pháp thô, chi tiết không thành vấn đề nữa. Khi chuyện này đã xảy ra, Jin suy nghĩ ở tốc độ cao.

(Ah, nếu chuyển Điện Thoại Mana mà mình đã gửi cho Hoài Niệm sang hệ thống tổng đài thì sẽ ít cần điện thoại khác hơn... À không, chuyện đó cũng sẽ hiển nhiên thôi)

Nghĩ rằng tổng đài viên là Laojun, ông có thể nghe lén mọi cuộc gọi mà ông muốn nhưng chợt nhận ra rằng anh lại nghĩ đến chuyện nghe lén, anh không thể tránh được việc cười một lúc. Reiko, đang ngồi cạnh anh, đã tỏ vẻ khó hiểu.

(...Mình nghĩ lạc đề rồi. Tổng đài viên có thể là con người và nếu mình làm thế thì... Ừm, có vẻ hợp lý)

Trước khi cỗ xe đến được Anbelk, Jin đã đặt suy nghĩ về điện thoại lại với nhau... không, 'máy nói chuyện đường dài'.

Thành phố Anbelk lớn như Hatata.

Nơi đây rõ ràng là một nơi yên bình từ việc chẳng có hàng rào hay bức tường nào.

Sau khi bước xuống tại trạm xe, họ chuẩn bị tiến vào thành phố thì.

“Reinhardt-sama, và Jin-dono, đúng chứ?”

Vài người đàn ông xuất hiện. Reiko, quả như mong đợi, đã bước lên trước Jin. Đội Cảnh Sát Bí Mật, dù mắt không thể thấy được, đã vòng ra sau lưng và sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Matheus đặt tay lên kiếm và chuẩn bị rút ra bất kỳ lúc nào, cấp dưới của anh ta cũng vậy.

“Tôi xin lỗi, tôi làm mọi người bất ngờ à? Tôi là chủ hội của Công Hội Magi Engineer ở thành phố này, Rymer Gebaltof. Những người đang ở cùng tôi cũng là thành viên của hội”

Người đàn ông trung niên đang đứng ở giữa nói.

“Thấy chưa, chủ hội, đó là lý do tại sao tôi bảo ngài mà. Rằng sẽ thô lỗ lắm khi cản đường họ với một nhóm đông người”

Chàng trai trẻ đứng cạnh Rymer nói, hình như cũng tầm tuổi với Jin.

“U-Ừ, nhưng, cậu thấy đấy, tôi muốn xem ai là vị Magi Engineer đã chế ra thứ công cụ tuyệt vời ấy!”

Rymer Gebaltof nói với chàng trai và quay mặt lại đối mặt với Jin và những người khác.

“Tôi đã nhận tin từ Kotsu Rodoit ở Hatata bằng bồ câu đưa thư rồi. Vậy nên tôi muốn gặp mọi người sớm nhất có thể. Hãy tha thứ cho sự vô lễ của tôi”

Truyện Chữ Hay