Trans: Hito
Edit: Ass2008
Đôi lời: Hôm nay trường thi nghề nên được nghỉ :V rảnh dịch
_______________________________________
Như lời cảm ơn từ chủ quán trọ cho máy bơm giếng nước sâu, họ đã đãi Jin và những người khác một bữa tối hoành tráng.
Đối với Jin, cơn sửng sốt của người chủ khá là rắc rối, tại ông ta còn yêu cầu Jin làm máy bơm dùng cho việc bếp núc, cho việc giặt giũ và thậm chí là dùng cho việc rửa mặt.
Reinhardt, cảm thấy với tốc độ này thì mọi chuyện sẽ vượt quá tầm kiểm soát, đã ngồi cùng Jin sau bữa tối và thảo luận về việc bàn giao quyền điều hành máy bơm cho Công Hội Magi Engineer.
Và họ đã đạt được hai điều kiện.
Đầu tiên, họ sẽ dạy kỹ thuật ấy cho Công Hội Magi Engineer của thành phố này.
Và kế đến, ngay khi họ làm thế, họ sẽ không còn độc quyền kỹ thuật này nữa.
Đêm hôm đó, chủ hội của thành phố Hatata đã đến thăm họ.
“Tôi là Kotsu Rodoit. Jin-dono, hân hạnh được gặp cậu. Reinhardt-sama, tôi đã nghe nhiều tin đồn về ngài rồi”
“Hân hạnh được gặp ông. Tại chúng tôi không có nhiều thì giờ, nên hãy bắt đầu ngay thôi”
Nói rồi, lần này, Jin dùng đồng do công hội cung cấp để làm máy bơm.
“Hohoh, cấu trúc đó thật là thú vị”
Quả là chủ hội, kỹ năng của ông ta với tư cách là Magi Engineer khá cao.
“Ra là vậy. Bộ phận thiết yếu là xi lanh và pít-tông, đúng chứ?”
“Đúng rồi. Chí ít, sẽ tốt hơn nếu làm cứng phần trượt và lấy Adamantite phủ lên nó. Nếu không thể thì sẽ cần kiểm tra và bảo trì định kì đấy”
“Tôi hiểu rồi. Tuy nhiên, Adamantite lại là vấn đề nên tôi sẽ chỉ làm cứng nó thôi”
Anh cũng để Kotsu Rodoit chế máy bơm và vì ông ta có thể làm mà không gặp vấn đề gì, Jin khá ấn tượng.
Sau đó, khi anh hỏi Reinhardt, anh biết rằng vị chủ hội là một trong mười Magi Engineer hàng đầu của Đế quốc Shouro, điều mà Jin có thể đồng tình.
********
“Whew, Jin, làm tốt lắm!”
Vì Kotsu Rodoit cũng phụ, nên họ đã hoàn thành việc lắp đất tất cả máy bơm vào giếng tại quán trọ lúc 1 giờ đêm.
Đúng như bạn dự đoán, đến cả Reinhardt cũng trông có vẻ kiệt sức thế nên sau khi nói vậy với Jin xong, anh ta biến mất về phòng mình luôn. Jin cũng mệt chứ. Nhưng ngay khi sắp vào phòng mình thì anh đã dừng chân do tiếng gọi của Matheus.
“Jin-dono, hôm nay anh đã vất vả rồi. Còn tôi thì thấy khá bực mình, tại chẳng thể làm gì khác ngoài việc đứng xem”
Anh ta tiếp tục bày tỏ suy nghĩ của mình.
“Vậy thì, nghỉ khỏe nhé”
“Cảm ơn anh. Chúc ngủ ngon”
Jin cũng đáp lại, và lần này đã bước vào phòng mình.
“Otou-sama, hôm nay người đã vất vả rồi”
Reiko cũng nói câu tương tự.
“Ah, cả con nữa mà. Ta chẳng nhận được báo cáo từ Laojun, phải chăng bên kia đang phát triển gì đó?”
Đối với câu hỏi của Jin, Reiko trả lời.
“Dạ, Rock-san và 4 người khác đã an toàn đến được lều nghỉ ngơi rồi”
“Ohh, nghe thế thì mừng thật”
“Dạ, Land R và S đang bám theo trong khi họ đi về và bí mật bảo vệ họ cho đến làng”
“Hmm, được rồi. Chuyện đó tốt cho họ mà”
Jin cũng nhẹ nhõm khi biết những người phải nhập ngũ như binh lính đã an toàn ra về.
“Và, hình như lâu đài đã xây xong rồi ạ”
“Ohh, ta hiểu rồi”
Jin thấy vui.
“Ah, hôm nay ta mệt rồi, nên có lẽ đêm mai ta sẽ về”
“Vâng ạ”
Vì Jin đã kiệt sức, sau khi biết chẳng còn báo cáo nào nữa, anh nằm xuống và ngủ một giấc ngon lành đến sáng.
********
“Cái gì?! Con đường cao tốc đã được sửa lại trong đêm sao?!”
“Vâng, hình như cái tổ chức 'Hoài Niệm' gì gì đó đã làm việc suốt đêm”
“Lại là Hoài Niệm... Rất là phiền phức luôn đấy...”
Và rồi, im lặng tiếp diễn một lúc.
“...Mua sạch muối đi”
“Vâng?”
“Làng Kaina không thể kiếm muối được. Thương gia mang chúng đến nơi đó. Mua sạch tại tất cả ngôi làng trên đường đi”
“Tôi nghe rằng thương gia mua bán bằng lòng tin. Liệu họ sẽ bán hết chứ?”
“Không sao đâu miễn là ngươi bỏ một chút ra. Trả giá gấp 3 lần nếu cần. Đe dọa chúng nữa”
“...Tuân lệnh”
“Tuy nhiên, đừng có mà nói tên ta ra đấy”
Deneb-29, người ở bên Bá Tước Walter suốt, đã nghe không sót từ nào.
********
“Thật khó tin khi Jin-san có Làng Kaina làm đất thuê...”
Lithia lẩm bẩm, trong khi chải tóc trên giường.
Chuyện mà cô nghe từ Gloria là tin không chính thức nhưng hôm nay, cô đã trực tiếp nghe câu chuyện từ Thủ Tướng.
“Đúng như mình nghĩ, chẳng lẩn vào đâu được, đó là Jin-san”
Sau khi nghe chuyện, Lithia đã tái xác nhận rằng Jin, người tự giới thiệu mình là Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia là chàng trai trẻ mà cô biết.
“Ta hiểu rồi. Nếu là vậy thì tiện thật. Fahlheit, từ nay, cô được miễn làm nhiệm vụ của hiệp sĩ cứu trợ và hướng đến Làng Kaina như một vị sứ giả đi”
“Sứ giả?”
“Ừ. Như là đại sứ của nước ta. Nếu là cô, người Jin-dono biết mặt thì có lẽ sẽ để lại ấn tượng tốt cho cậu ta. Tự chuẩn bị nhà ở đi. Ta sẽ cấp đủ tiền vốn. Ta sẽ cử người đến giải thích cho cô sau”
“Tuân lệnh”
Lithia, người chẳng thể gặp Jin dù chỉ là đi ngang qua nhau, đang vui sướng hét lên trong lòng vì ý nghĩ được chính thức gặp lại anh.
“Tại cô phải hướng đến Làng Kaina, ta đã nghĩ đến việc bổ nhiệm vệ sĩ kiêm luôn tiếp viên cho cô, trong đầu cô có ai chưa?”
Thủ Tướng hỏi, về câu đó, Lithia đáp, 'Không có ai cả'.
“Ta hiểu rồi. Thế thì bọn ta sẽ quyết định. Ngày khởi hành dự định là ngày mốt đấy”
“Đã rõ”
********
Mặt khác, ngày 9 tháng Năm tại Làng Kaina.
“Gì thế này, công trình này ấy?”
Câu đó rò rỉ từ Rock. Khi anh về, anh vẫn chưa biết chuyện nữa.
“Hình như là lâu đài của Jin”
Nhìn vào tháp tòa lâu đài nằm gần sông Herme, dân làng Kaina thì thầm với nhau.
“Hou, thì ra lâu đài ở quốc gia của Jin trông thế này à?”
Trên bức tường đá là mái ngói trắng. Nó cao 6 tầng và có 2 tầng ngầm. Thành Matsumoto gần giống với nó nhất.
Một bức tượng Sachihoko vàng nằm trên đỉnh cùng cột thu lôi vì lý do an toàn.
“S-S-S-Sao công trình lớn đến vậy có thể xây trong một khoảng thời gian ngắn chứ?!!!”
“Có vấn đề gì với cậu ta à?”
Thấy tiếng hét của Barou tràn đầy sự bối rối, Rock hỏi.
“Ahh, anh không biết à. Cậu ta là khách do Jin mang đến, tên Barou”
“Tôi hiểu rồi, cậu ta không biết rõ về Jin hử”
So với người dân làng Kaina không bị kích động thì Barou chẳng hề giấu đi sự hoang mang của mình. Thế nhưng, mặt khác, Belle đã quen dần rồi.
“Jin-san quả là vi diệu! Rốt cuộc thì anh ta làm ra công trình tuyệt vời đến thế trong khoảng thời gian ngắn mà”
“Hm. Jin-nii dùng cả đống Golem có thể làm chuyện như thế này. Nếu anh ấy cứ thế mà ra lệnh cho họ thôi thì những thứ thế này sẽ sớm được hoàn thành”
Elsa giải thích, bởi cô biết tình hình ở mức độ nào đó.
Thấy cảnh hơn nửa số dân trong làng tập trung tại đây, chớp lấy cơ hội ấy, trưởng làng bắt đầu giải thích cho họ.
“Mọi người ơi, nghe kỹ này. Sau khi đạt được nhiều thành tựu tại thủ đô, Jin đã lấy Làng Kaina làm đất thuê... mà, mọi người có thể nói cậu ấy đã mượn vùng đất này trong vòng 50 năm tới”
Trong khi lựa lời dễ hiểu hơn, Gheebeck giải thích tiếp.
“Ừm, mọi người có thể nghĩ cậu ấy là lãnh chúa tạm thời. Vậy nên Jin đã xây nơi đây cho những việc chính thức”
Với tư cách là quan hành chính, trưởng làng đã được thông báo về tình hình từ người đại diện của Jin, Butler A.
“Lúc bình thường, cậu ấy sẽ sống tại căn nhà mà mình đã xây ở chỗ Martha và sẽ làm công tác quản lý làng tại nơi đây. Cũng có kho thực phẩm nằm ở căn phòng dưới lòng đất nên có thể dùng nó làm nơi trú ẩn trong những trường hợp khẩn cấp”
“Ohhhh! Quả là Jin mà!”
Ai đó thốt lên.
“Dù vậy, tôi sẽ tiếp tục việc làm trưởng làng với tư cách là quan hành chính nên sẽ không có nhiều thay đổi đâu”
Kết quả từ cuộc tham khảo ý kiến với Gheebeck, chuyện đã được quyết định rằng Jin sẽ lấy khoảng 1% tiền thuế, tức là khoảng 50.000 Torr.
“Có câu hỏi gì không?”
“Oh, từ giờ chúng ta nên gọi Jin là gì đây? Lãnh Chúa-sama, Jin-sama hay gì?”
Rock hỏi.
“Jin nói cứ đối xử với cậu ấy như bình thường là được”
“Haha, điều đó rất là giống Jin”
Tiếng cười của Rock vang lên khắp bầu trời xanh, quang đãng nơi Làng Kaina.