Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký

chương 38: 38: bọ cánh cứng 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhìn vào lỗ đen trong lòng tôi sợ hãi nói: “Đại ca anh không biết, em móc ra được một khúc xương người chết từ dưới đó đấy, hôm đó còn có mùi thối, hôm nay không biết thế nào mà lại không có mùi nữa.”

“Còn nữa đại ca, bên dưới còn có thi giác tiên cắn người, dù thế nào đi nữa cũng không được dùng tay đi sờ đâu!”

Tôn lão tam nghi ngờ hỏi: “Thứ đồ chơi gì cơ? Thi giác tiên? Đó là cái gì, cắn tay cậu không phải là rắn à?”

“Không không, không phải”, tôi lắc đầu như trống lắc.

“Dù sao chắc chắn không phải rắn, em có thể cảm giác được.”

“Tiểu Vân Phong, cậu nói đến .....!có phải loại bọ cánh cứng trên đầu mọc một sợi xúc tu trắng không? Có chút giống với bọ hung sừng chữ Y lớn ấy?” Ngọc tỷ mặt lạnh lùng hỏi tôi.

Tối đó tôi không nhìn thấy cái thứ kia, nhưng mà Lưu Bà đã từng nói với tôi, bà ấy nói thi giác tiên mọc xúc tu trắng, cái này không phải là giống với những gì bà ấy nói sao.

Tôi nghĩ nghĩ nói, có lẽ đúng vậy.

Thấy tôi gật đầu, sắc mặt của Ngọc tỷ và Diêu Văn Sách bỗng chốc liền trắng rồi, biến đổi rất rõ ràng.

“Sao vậy cô Diêu?” Tôn lão tam hỏi cô ấy.

Hít một hơi thật sâu, cô ấy nhìn tôi nói: “Cậu nói cái thứ kia gọi là thi giác tiên cũng được, tôi nghe chú tôi từng nói, tuổi thọ của thứ kia chỉ có hai ba tháng, hơn nữa chỉ có thể sống dựa vào việc ăn thịt xác chết, còn có một loại trùng độc sống trong huyệt hiếm thấy.”

“Điều này chỉ làm rõ một điều”, mặt cô ấy lạnh như băng chỉ tay vào vại sứ nói: “Ở dưới này, chín mươi phần trăm có người chết, hơn nữa thời gian tử vong chắc chắn chưa quá ba tháng.”

“Tránh ra”, Diêu Văn Sách móc ra một cây gậy bọc sắt từ trong túi, cây gậy này không dài, có mắt trên đó, tôi cũng không biết để làm gì.

Chỉ thấy anh ta cầm phần cuối cây gậy chọc vào dưới đáy chiếc vại.

Cách thời gian khoảng ba phút, anh ấy cẩn thận thu lại chiếc gậy giống như câu cá vậy.

Phần đầu chiếc gậy vậy là còn có hai con bọ cánh cứng dẹt dẹt!

Mấy người giật nảy mình, bởi vì hình dạng của bọ cánh cứng này rất kỳ quái, ai cũng chưa từng thấy, không biết đây là thứ gì.

Hai con bọ cánh cứng dẹt này có rất nhiều chân, có chút giống với rết, ngoài miệng thì đầu của bọ cánh cứng này có một sợi xúc tu dài khoảng một phân, nhìn khá giống với râu trắng của người già vậy, nhìn tổng thể thì vừa xấu vừa dị.

“Chú ý an toàn, đừng để bị cắn, thứ này rất độc” Ngọc tỷ nhắc nhở mọi người.

Người đàn ông tóc húi cua Diêu Văn Sách hất chiếc gậy lên, nhấc chân liền giẫm lên thứ kia.

Hai con bọ cánh cứng này sau khi bị giẫm chết còn chảy ra một ít chất lỏng màu vàng xanh, mùi tanh hôi khó ngửi.

Tôn lão tam nuốt nước bọt rồi nói: “Tiếp theo thì sao, chúng ta phải chui xuống từ chỗ này à?”

Đường kính của chiếc vại rất lớn, tôi dùng mắt đo một chút, chỉ cần không phải người thật là béo, nam nữ hình dáng bình thường có lẽ đều có thể chui xuống, tôi còn nghĩ bụng phải chăng nhị ca chui xuống dưới rồi?”

“Chui? Mấy người muốn chết à? Loại bọ cánh cứng này có độc hơn nữa còn không biết còn bao nhiêu con ở phía dưới, xuống dưới để chết hả?” Ngọc tỷ lắc đầu chế nhạo Tôn lão tam.

Tôn lão tam có chút tức giận, anh ấy híp mắt hỏi: “Ồ, cô Diêu, không biết cô có cao kiến gì không?”

Ngọc tỷ hừ lạnh một tiếng nói: “Không sai, tôi nhận tiền của Vương thủ lĩnh, nhưng tôi và anh tôi có thể đến đây tất cả đều vì nề mặt chú tôi, tôi đến giúp tìm người chứ không phải đến mạo hiểm chịu chết với mấy người.”

“Động này, muốn xuống các người xuống, anh em chúng tôi chắc chắn sẽ không xuống.”

“Đừng cãi nhau mà, vừa nãy vẫn đang tốt đẹp mà sao lại đột nhiên cãi nhau rồi?” Thấy bầu không khí giữa hai người không đúng lắm, tôi vội vàng đứng ra khuyên can.

“Nếu không ....!nếu không chúng ta đốt lửa? Thử xem có thể đốt chết đống côn trùng xấu xí kia hay không?” Tôi đưa ra đề nghị.

Tối hôm đó.

Giữa lưng chừng núi Phi Nga xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ.

Không biết phần mộ tổ tiên nhà ai đã bốc lên khói xanh.

—————————————

Chuyên mục giải thích

Cửu Điệp Triện: là một loại Triện Thư vô cùng đặc biệt, nó vốn là một thể chữ quan ấn lưu hành vào đời nhà Tống.

Cửu điệp triện có các nét trùng điệp gấp khúc, khoảng cách quân bình và đối xứng.

Số lần các nét gấp khúc không hạn chế, tùy thuộc vào đường nét trong chữ là phức tạp hay đơn giản.

Vì vậy có những chữ các nét gấp khúc chồng lên nhau từ 5-10 lần.

Gọi là cửu điệp triện vì tất cả các con số đều được ghép từ các đơn vị số nhỏ nhất là: 0, 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, trong đó số 9 là số lớn nhất.

Do đó, gọi là cửu điệp là để thể hiện việc trùng điệp nhiều lần, không giống một số người hiểu nhầm là trùng điệp 9 lần.

***Được dịch và biên bởi iinatrans

Truyện Chữ Hay