- Ai ya~~ ok, con cứ rút lời nói a, giờ quan trọng là phải giúp Mặc Hương.
- Đúng thế ạ .
Xoảng !
Tiếng đồ sứ bị rơi vỡ .
- Ai !? To gan thật , dám nghe lén sao !?
Bạch Hy mạnh giọng , bước ra mở cửa.
- Xin... xin lỗi.. tôi đang đi qua thì bị trượt tay làm vỡ chiếc bát này! Xin lỗi cậu chủ ! Thực xin lỗi ạ !....
Ra đó là Mặc Hương đang tay chân luống cuống dọn mảnh sành.
-... quản gia Hương ?..... anh ... nghe lén ?
-... Không... tôi...
- Chúng tôi không trách cứ gì anh cả , anh nghe hết chuyện của chúng tôi rồi phải chứ ?
Bạch Hy trầm giọng.
- Không ! Tôi không nghe gì cả ! Tôi không nghe gì hết ! Xin phép !
Mặc Hương tay giữ lấy đống mảnh vỡ cúi đầu rồi chạy đi.
Bạch Hy hướng vào trong, thở dài thượt :
- Xong rồi....
- Nghe sạch rồi chứ gì ?...
Thác Hân Phi giơ tay lên nhìn đồng hồ
- Thôi, nghe thấy cũng tốt, rắc rối vài ngày rồi sẽ xong thôi , giờ ta phải về rồi , mà con dâu , ta có quà cho cháu gái ta a ~~
Thác Hân Phi tháo hết trang sức trên người xuống đặt trên bàn .
- ơ... thế này ...
- Ổng tối hôm nọ cũng nói với ta mà, tên là Doan phải không? Ta nghĩ con gái ai cũng thích trang sức nên ban nãy cũng có ghé mấy tiệm lớn, đeo lên để ra vẻ vậy thôi chứ ta dùng đồ nữ sao được.
- Nhưng giá trị của chúng quá lớn.... con không thể...
- Cứ nhận đi .
- Mà sao mẹ lại không dùng đồ nữ được !?
Sửng sốt.
- Có ai nói với em mẹ là phụ nữ đâu !? Hôm nay ổng dở chứng lôi đâu ra mấy cái đồ phụ nữ này mặc ra đường ý!
- Lại thích ta nhét cục silicon vào miệng hả con yêu ?
Y lấy silicon trong ngực ra, mặt hầm hầm .
-......( đang loading)..... A.....
Thác Hân Phi đứng dậy, nhờ phòng tắm vài phút . Lát sau quay lại với đúng chuẩn ngoại hình của một người đàn ông , tay cầm túi đựng đồ hóa trang ban nãy .
- Đây mới thực là mẹ con này ! Đẹp zai hơm con dâu ? Hơn thằng giờ đánh này nhỉ ?
- À.. dạ... ( tính tự luyến của mẹ thật cao)....
- Ta đi đây mấy đứa nhớ xử lý nốt chuyện a. Mà con dâu này, nhớ chà đạp nó nhiều con nhé ~~
To be continued...