- Thầy Trần , thầy đang xem hình ai vậy ?
Mấy cô đồng nghiệp xúm lại chỗ y ngồi.
- À , đây là hình con gái tôi , nó cũng từng học ở đây năm mà !
- ( vỗ tay ) Nhớ rồi! Là cô bé tiểu Doan phải không?
- Nói là lại muốn ôm tiểu Doan ghê!
Một cô giáo biểu lộ .
- Tôi cũng quý cô bé lắm, học giỏi mà rất hay giúp đỡ chúng tôi nữa, hồi ấy chúng tôi cũng mới đi dạy thôi.
Trần Ảnh cười khổ :
- Thế còn mấy vụ đánh nhau hàng loạt của nó thì sao ?
- Có là gì đâu, con bé là người tốt, mấy vụ ấy hoàn toàn là vì bảo vệ bạn.
Cô giáo khác vỗ vai y .
- Thật ra con gái thầy còn tìm cả bạn trai cho tôi đấy, tôi còn tưởng ế đây !
Giọng nhí nhảnh.
- Sao mấy chuyện đó tôi không biết !?
Cười xòa.
Soạt!
Tiếng mở cửa .
- Vợ ơi anh mang cơm cho em nà ~~
Bạch Hy nói lớn.
- ( giật mình )... Hy..?
- Trời ơi nhìn cái phòng nhớ quá đê !
Hắn cúi đầu chào mọi người rồi bước vào.
- Trội ôi sao bao năm em vẫn ngồi ở cái bàn xếp đầy hình hello kitty nài hả?
-( cáu)... vẫn miệng láo như hồi ấy ha? Mấy cái này đều là tiểu Doan tặng tôi mới xếp lên ( giật hộp cơm) ok , đi về đi.
Y giả vờ giận dỗi.
- Ơ !?? Các cô ơi bà xã nhà em giận em này !
Hắn lại chuyển sang mấy cô giáo đồng nghiệp của Trần Ảnh.
Y hốt hoảng bật dậy bịt miệng hắn lại :
-Hahahaha có giận gì đâu a? Anh về đi rồi chiều xong việc em về với anh nhé ? Hahahaha ...
Lôi hắn đá ra ngoài phòng , nghiến răng thầm thì
- Về nhà tôi giết !!
( đóng cửa).
Y thở dài , tay xoa xoa thái dương đi về chỗ, ngay lập tức bị những ánh mắt sáng chóe của mấy giáo viên nữ soi nhìn, chưa kể còn cười hì hì.
-Thầy Trần , ra đó là chồng thầy a~
- Lâu nay tôi cứ nghĩ thầy lấy vợ, ai ngờ thầy sinh ra bé Doan. Phấn khích không chịu được ấy !!
Nhảy cẫng.
- Trông trẻ giữ ha ? Nhiêu tuổi vậy?
-.....nói các cô lại bảo tôi nói dóc, đằng ấy mới đại học năm nhất thôi.
Trần Ảnh ra vẻ thần thái mở hộp cơm trưa ra thưởng thức.
"...."
Tất cả các giáo viên còn đang thân bay khỏi chỗ ngồi tụ đến chỗ y
- Cho chúng tôi bí quyết !
To be continued...