Ba cô gái được đồn là xinh đẹp nhất từ khi tôi vào trường đại học, thực ra đều là những cô em kế đã xa cách nhau từ nhỏ của tôi

chương 17: giao đoạn: ba chị em trở về nhà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + edit: lambm7131

―-―-―-―-―-―-―-―-―-―-―-―-

Giờ đã là 22:00.

Ba chị em quay trở về nhà từ chuyến tàu kia.

Giờ trong phòng đang như thế này.

“―Yay! Mình đã gặp được Yuuto onii-san rồi! Anh ấy vẫn tốt bụng như ngày nào! Và anh ấy cũng ăn thức ăn của mình một cách ngon lành nữa!”

Mashiro đang nhảy tung tăng trong phòng khách, gọi điện cho mẹ mình để kể lại về ngày hôm nay của cô ấy với nụ cười rạng rỡ trên môi.

Có hai con người khác đang ở trong phòng làm việc, cố gắng không làm phiến đến Kokono.

“Chà, chưa gì em đã vẽ phác hoạ thô rồi à.”

“Ừ, em muốn vẽ ngay và luôn ngay khi có thể.”

Kokono giờ đang ngồi trên một chiếc ghế Aeron màu trắng và đang đặt chiếc bảng vẽ LCD dùng để thiết kế ảnh minh hoạ của cô ấy.

Một bức ảnh ở nhà hàng gia đình được in và đặt trên bàn làm việc.

“Ngay khi cả không như vậy, thì em vẫn đang cố sử dụng Yuuto-nii để làm hình mẫu phải không? Và em muốn dùng tác phẩm đó để khiến Yuuto-nii xoa đầu mình.”

“…K-Không được sao?”

“Không, không, chị không có ý kiến gì cả, nhưng nếu em muốn anh ấy làm như thế thật, thì em nên nói như vậy. Em nên thành thật hơn, được chứ? Vì nhìn bầu không khí quang quanh em trông đầy mùi đường.”

“…Ồn ào.”

“Thế à, chị không nghĩ vậy đâu.”

Kokono thường được xoa đầu rất nhiều khi còn nhỏ. Có lẽ chính vì bản thân cô nhớ điều đó rất rõ nên cô giờ đang vẽ lại bố cục khi đó.

“Không phải lúc đó em được khen ‘dễ thương’ sao?” Vậy nên đó là những gì chị nghĩ.”

“…Không nói.”

“Nihihi.”

Việc cô ấy không phủ nhận điều đó cũng là một dấu hiệu tốt.

“Kokono, nếu em vẽ như vậy, chị sẽ copy chúng và đăng nó lên luôn. Chị cũng muốn có một bản phác hoạ để đăng lên.”

“Phác hoạ gì cơ…?”

“Sở thích bất chấp. Khi hai chị em bí mật trao đổi với nhau.”

“…Em hiểu rồi.”

Kokono trầm giọng và đảo mắt đi.

Kokono được Miyu kể rằng cô ấy đã (bí mật) có được thông tin liên lạc của Yuuto.

‘Vừa sung sướng vừa tội lỗi’, chính là như vậy.

“Đương nhiên sẽ đến lúc chúng ta phải thay đổi tình hình, nhưng giờ nếu đem mối quan hệ bí mật này công khai ra ngoài, thì em nghĩ sẽ có một cú vang lớn không?”

“Nếu đại công cáo thành, thì em có muốn vẽ…cái gì đó hư hỏng chứ?”

“Hả? Còn lâu, tư liệu thì cũng chỉ là tư liệu mà thôi.”

“…”

Kokono ngoảnh mặt đi bày tỏ quan điểm rõ ràng.

“C-Chà chà…Mà chị đoán ở vị trí của Kokono thì cũng đành chịu thôi nhỉ? Đó là những gì mà người ta mong đợi ở em.”

“…Người theo dõi, em thực sự gặp rắc rối với những người biến thái…”

Mặc dù cô em đang trải nỗi lòng của mình ra với vẻ mặt vô cảm, nhưng dù thế thì cô chị vẫn đang kiểu [Hả? Em nói cái gì cơ?]

“Này, không phải vì em quá biến thái nên cũng thu hút đồng loại xung quanh sao?”

“K-Không…không có.”

“Có.”

“Dù Miyu onee-chan có nói như vậy đi chăng nữa, thì gần đây chị cũng cập nhật rất nhiều bài đăng đầy sự biến thái…”

“Đúng vậy, rất nhiều, nhưng nó khác với của Kokono.”

“Tsu…”

Thường thì đó là thời điểm một cuộc cãi nhau sắp nổ ra.

Tiếng bước chân vang lên chạy dọc hành lang.

“―A, cãi nhau sao? Cãi nhau là không tốt!”

Có lẽ cô ấy vừa xong cuộc gọi điện với mẹ. Mashiro xuất hiện, đôi mắt trừng lên và nhìn về phía trước.

Đứng giữa khung cửa lớn như này, bóng dáng nhỏ bé của cô gái lại khiến cô càng nổi bật hơn.

“Không, bọn em có cãi nhau đâu. Chỉ là đang chơi đùa với nhau mà thôi.”

“Đúng…”

“Chị rất vui khi nghe điều đó. Em triển luôn rồi sao, Kokono!?”

“Đúng vậy.”

Mashiro cũng có phản ứng giống Miyu. Họ thực sự rất giống nhau…Ba ‘chuyên gia’ giờ đã tập hợp đầy đủ tại căn phòng này.

Bút danh [Masshiro.]

Twitto có 274,731 người theo dõi. Người theo dõi hàng tháng có 20,571 người.

Bút danh [Miyyu.]

Twitto có 241,813 người theo dõi. Người theo dõi hàng tháng có 30,713 người.

Bút danh [Kokkono.]

Twitto có 204,951 người theo dõi. Người theo dõi hàng tháng có 66,381 người.

Ba chị em đều là những hoạ sĩ minh hoạ nổi tiếng trong ngành, với mỗi người có hơn 200,000 người theo dõi, khi họ bắt đầu tiết lộ trong tiểu sử của mình rằng họ đang hợp tác với nhau.

Và lý do cho sự khác biệt về thành viên theo dõi hàng tháng ― là sự khác biệt về tranh vẽ R-18

“A, em đang dùng Yuuto-san làm tư liệu hả?”

“Chị cũng vậy, Mashiro onee-chan?”

“Ừm! Chị đang cố phác hoạ bản vẽ với nhân vật chính là Yuuto.”

“Này. Em cũng đang định vẽ anh ấy, cho nên sao chúng ta không đăng nó cùng lúc để câu thêm tương tác và người theo dõi. Chẳng hạn kiểu [Đoàn tụ với người anh trai đã xa nhau từ rất lâu (1), (2), (3).]

“Nghe hay đấy!”

“…Không phản đối.”

Được vẽ bởi ba hoạ sĩ minh hoạ có hơn 200,000 người theo dõi. Một trong những ưu điểm của ba chị em là quyết định những điều như thế này rất dễ dàng.

“Chà, nếu em muốn vẽ vài thứ dâm dục, vậy thì cứ làm đi.”

“Hả!? Em dùng Yuuto onii-san làm tư liệu, nhưng lại vẽ thứ gì đó hư hỏng sao?”

“Trong trường hợp của Kokono, nếu không làm như vậy thì chẳng phải là không đáp ứng được nhu cầu sao? Tất nhiên, nếu nghĩ ra thì phải nghĩ làm sao cho giống.”

“Aaa…”

“…”

Nghe câu trả lời của Mashiro như thể cô không muốn nói Kokono, cả ba người bắt đầu cúi gằm mặt và mặt đỏ tía tai.

“N-Nhưng, nhưng! Nhưng mà! Nếu Yuuto onii-san phát hiện ra thứ này, thì chẳng phải là toang luôn sao!?”

“Mong là anh ấy không phát hiện ra cái nào cả…Nếu anh ấy nhìn thấy những tác phẩm của chúng ta từ trước đến nay, thì đó sẽ là kiếp nạn thứ 82 mất…”

“Ý em là, chúng ta đã công bố ID của từng người trong tiểu sử của trang cá nhân, vì vậy, nếu một người bị phát hiện, thì tất cả đều chết chùm, phải không? Thứ cần cẩn thận nhất là cái này.”

“T-Tất nhiên rồi.”

“Ừm…”

Nếu chỉ là những thứ lành mạnh, thì họ chắc chắn sẽ khoe với cậu với vẻ mặt tự hào.

Nhưng mà, nội dung trong những bức vẽ của họ là rất đa dạng, để họ có thể kiếm thêm thu nhập.

Nếu cậu mà phát hiện họ đang vẽ những bức tranh minh hoạ như vậy, thì họ sẽ không dám gặp nhau mất.

“N-Nói mới nhớ, Miyu onee-chan…”

“Sao?”

“Bài đăng trên SNS của chị thế nào rồi?”

Đó là một chủ đề khá xấu hổ, nên mọi người tránh đề cập tới nó.

“SNS? À, chị vẫn chưa xem lại kể từ khi đăng lên.”

Cô tự hỏi phản hồi sẽ như thế nào.

Cô chị thứ lấy điện thoại từ trong túi ra và mở app.

“Huh?”

“…M-Miyu?”

“Chuyện gì vậy…?”

Cô chị cả và em út nhìn về phía Miyu, còn cô thì dụi mắt, nhìn vào màn hình, rồi lại dụi mắt, nhìn vào màn hình.

“E-Em biết không…? Thứ này thực sự lố bịch, nhưng vẫn trong tầm kiểm soát, đúng không?”

“…”

“…”

“N-Nhưng, không phải Yuuto-nii đã nói chúng ta có thể làm gì tuỳ thích sao?”

Khoảnh khắc cô giơ điện thoại về phía họ, cô chị thứ nhất và thứ ba to tròn hai mắt, mặt tái mét.

Những gì họ đang thấy bây giờ là số lượt thích và bình luận cao đến bất thường.

“Ừ-Ừm…Em biết chị sẽ lại đặt một cái tiêu để nhảm nhí nào đó, nhưng không ngờ chị lại đi xa đến mức viết là ‘Hẹn hò ♡♡’ đâu…onee-chan.”

“N-Nhìn vào phần bình luận này, Yuuto onii-chan được cho là kẻ tay ba theo đúng nghĩa đen luôn…”

“Có nhiều bình luận cho rằng anh ấy là một tên trăng hoa…”

“Có vẻ buổi học ngày mai của chúng ta sẽ không yên bình rồi… Đặc biệt là Yuuto-nii.”

Ba chị em nhìn nhau tỏ vẻ đồng tình.

‘Tay ba’ là điều không thể nào nếu họ không hẹn hò với Yuuto.

Và ‘trăng hoa’ là không đúng vì họ không có yêu Yuuto.

Ba người không thèm để ý đến những bình luận thể loại như này, thậm chí còn không thấy khó chịu.

Mà không để ý được rằng đó là cách họ bày tỏ tình cảm tới người anh kế của mình.

Truyện Chữ Hay