Trong khu rừng tĩnh lặng hoàn toàn không có bóng một con quái vật.
Tuy hơi chán nhưng
ngược lại thì nó đỡ phiền phức.
Hàng cây hai bên đã biến mất, thay vào đó là một khu đất trống.
Nhiệt độ nơi này mát mẻ hơn trong khu rừng nên tôi cảm thấy rất dễ chịu.
Có một căn nhà cổ ở sâu bên trong.
「 Có lẽ phù thủy ở trong đó」
「 Chắc vậy」
Không biết là loại phù thủy gì đây.
Kiểu mấy bà phù thủy trong truyện cổ tích hay là mấy bà la sát trong RPG…..
Nếu có thể thì tôi mong là cái sau.
Khi chúng tôi tiến lại gần thì, cánh cửa đột nhiên mở ra và có một người phụ nữ xuất hiện.
Một bộ dạng luống cuống, mái tóc dài rối bời có màu chàm trông như biển cả lúc sáng tinh mơ.
Đôi mắt với bờ mi dài trông rất mạnh mẽ, sống mũi cao và nhỏ.
Hội tụ tất cả những điểm tốt của Kuina và Rifa, một người phụ nữ rất là sexy.
Cô gái này là phù thủy à….?
「 Zeid !
Zeid Lanks ! ?」
Cổ nói vậy rồi nhìn chúng tôi, khi nhận ra là nhầm tôi với ai đó thì cô ấy bắt đầu tỏ ra chán nản.
Zeid là thằng ếu nào.
「 Gì chứ, Không phải Zeid à…………. Mấy người là ai. Làm thế nào mà lại vào được đến đây」
Một giọng nói rất quyến rũ.
「 Chúng tôi là mạo hiểm giả, đến để điều tra về hòn đảo này. Tôi là Kazami Jinta……….. Chỉ có mình cô sống trên hòn đảo này thôi sao ?」
「 Thế thì sao…….. Phá được kết giới của tinh công vật, rốt cuộc mấy người là ai」
「 Thì…… Chỉ là một mạo hiểm giả bình thường thôi 」
「 Hảaaaaaaa !? Làm gì có chuyện cái kết giới này lại có thể bị phá một cách dễ dàng bởi một mạo hiểm giả bình thường như vậy được ! ! Đừng có mà chém ! !」
「 Không, tôi nói thật mà. Tôi dối cô làm gì chứ…..」
「 Đây là chữ cái tinh linh đấy ! ?
CHỮ CÁI TINH LINH !
Nếu cậu đọc được chữ cái này thì tôi sẽ công nhận !
Mà làm gì có chuyện cậu đọc được chứ, Fufu」
「 Thì tôi đọc được. Nó chỉ là Kanji với Hiragana thôi mà….. Sao trông cô có vẻ tự mãn vầy…….」
「 Vậy nó đã viết cái gì ở đó ?
Fufu. Đa phần mọi người toàn phá hủy viên đá rồi mới mò được đến đây thôi !」
「Lối vào
cổng
mê cung vĩnh cửu」
「 Đọc được thật luôooooooooooon !?」
「 À rế, không phải
cô đã viết nó sao ?
Nếu thế thì hơi thiếu vị ngữ nhỉ, cô nên đảm bảo mệnh lệnh sẽ được truyền đạt một cách dễ dàng hơn chứ…… Mà đó là chuyện về chữ quốc ngữ nhỉ ?
Cô cũng không cần phải bận tâm đến nó đâu 」
「 Ế, ồn áo quá !
Nếu không có chuyện gì thì cậu mau rời khỏi đây đi !............ À mà nhân tiện thì, cậu nghĩ viết như thế nào thì ổn……..」
Quý cô phù thủy đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Tôi mượn tờ giấy và cây bút từ Rifa rồi đi đến chỗ cô ấy.
「 Xem nào…… Như thế này này……..」
「 Ừm ừm………. Ra vậy………_____ Hả !?
Khả năng ngôn ngữ tinh linh cao đến mức dị thường gì thế này………. Cậu, không lẽ là tinh linh à !?」
「 Đã bảo chỉ là một mạo hiểm giả thôi」
Câu chuyện hoàn toàn không có gì tiến triển……..
Khi tôi đang làm vẻ mặt khó khăn thì Rifa đã vào thẳng vấn đề chính.
「 Không lẽ, cô là phù thủy ?」
「 Thế thì sao. Ta là Shahal, phù thủy ở trên đảo Mizurafu này」
Tuy tôi đã sẵn sàng cho việc chiến đấu nhưng, với tình trạng này thì tôi có thể nói chuyện bình thường với cô ấy.
「 Tôi gọi cô là Shahal cũng được nhỉ ?
Thực ra tôi có chuyện muốn hỏi phù thủy Shahal nên đã đến đây」
「 Ừm, là về số đo 3 vòng à ?」
Tôi bất chợt nhìn vào cô ấy.
Không hẳn là to hơn của Kuina nhưng bộ ngực ấy cũng khá là đầy đặn.
Dáng điệu và vong eo tuyệt vời.
Đôi chân trắng dài nuột nà.
Sở hữu một “bô đì” rất ư là chuẩn, quý cô phù thủy tỏ ra kiêu ngạo hơn ai hết.
「 ………………….. Kh, không phải thế ?」
Shahal mỉm cười toe toét.
「 Được rồi, nếu có thể đoán trúng size của tôi thì………」
「 Thì sao ? 」
「 Tôi sẽ cho cậu sờ chúng.」
「 Từ trên xuống là 92, 51, 88 !」
「 __________ 」
「 Shit ! 」
「 Dù tôi có nói là cho sờ nhưng thỉ một tay thôi đấy」
「 Được chơi thiệt hả !」
Shahal nở nụ cười cực kì khêu gợi.
Tôi nuốt nước bọt rồi rụt rè dùng ngón trỏ chạm vào vếu.
「 Cậu là Jinta nhỉ, trông cũng khá dễ thương đấy」
「 C-cảm ơn………..」
Gì đây, tôi cẳm thấy như mình sắp bị mê hoặc rồi ấy.
Kuina đang tỏ ra thẫn thờ.
「 Nếu anh muốn sờ chúng như vậy thì chỉ cần nói với em là được rồi mà……..」
Rifa bĩu môi, mắt nhăn nhó nhìn chằm chằm vào tôi chảy nước mắt.
「 A-ra, Rifa-san ?
Cô khóc cái gì thế ?」
「 Không, tôi
không có khóc」
「 À, cô đang sợ Jinta-sama sẽ bị phù thủy cướp mất nhỉ」
「 Kh-không phải, tôi không, tôi không có………….」
Rifa lắc đầu như một đứa trẻ.
Kuku, Shahal lại cười trông có vẻ rất vui.
「 Trò đùa kết thúc ở đấy………. Thế, cậu muốn hỏi chuyện gì」
「 À, vấn đề chính. Tôi muốn hỏi về dũng giả, người đã sở hữu thanh kiếm này trước kia」
「 Dũng giả……..?
Là Zeid à 」
À, phải rồi, tôi chỉ biết người đó là dũng giả thôi.
Bình thường thì ai mà chẳng có tên chứ.
Vậy tức là, lúc nãy Shahal đã gọi tên của dũng giả.
Rifa gật đầu.
「 Phải. Tôi muốn biết về dũng giả Zeid. Cô đã từng gặp người đó rồi nhỉ ?」
「 C-cũng, không hẳn, tôi và hắn ch-chưa từng nói chuyện với nhau, hay gì cả………. ?」
Nãy giờ cổ cứ tỏ vẻ yêu kiều rồi nói bằng giọng nhỏ nhẹ trông có vẻ thiếu tự tin.
「 N-nói thẳng thì, t-tôi chỉ tạm trú trên này thôi……….Hắn ta nói để đánh bại ma thần thì sức mạnh của tôi là rất cần thiết nên………… t-t-t-t-tôi cũng không có tỏ ra hạnh phúc hay gì đâu đấy.」
Shahal mặt đỏ bừng rồi hét lên.
「 ………Mọi người, chúng ta tập trung lại một chút」
Bỏ mặc Shahal ở đó, tôi tập trung mọi người lại.
「 Cô nghĩ sao ?」
「 Không thể nào sai được, Jinta-sama」
「 Tôi cũng nghĩ vậy, không thể nào nhầm được」
2 người họ cùng gật đầu.
「「 Đó là phán ứng của một thiếu nữ đang yêu 」 」
「 Ý tôi đếch phải thế. Cô ta có phải hàng thật hay không. Hay là hàng fake, kẻ đi lừa đảo dũng giả ?」
「 Cơ mà Jinta-sama. Cô ta đã gọi tên dũng giã, người đã đánh bại ma thần đó, bình thường thì chẳng có ai gọi như vậy đâu」
「 Hơn nữa, chúng ta đã cất công đến đây để gặp phù thủy mà ?
Người thường chẳng có ai đủ dũng khí đâu」
「 Người thường đến được chỗ này đã khó, vậy nên cô ta chắc chắn là hàng thật à」
…………….Ừm ?
Mà đời con cháu có được gọi là dũng giả không nhỉ ?
Nhìn vào phản ứng đầu tiên của Shahal thì trông có vẻ như vậy.
『 Dúng giả………? Là Zeid ấy à 』
Thời đó bình thường người ta sẽ không gọi là dũng giả.
Theo như Kuina từng nói thì, vì đã đánh bại ma thần nên người đó mới được gọi là dũng giả.
Nhưng mà bây giờ, dũng giả = Zeid là một điều rất bình thường trên thế giới.
Vậy sao Shahal lại không biết chuyện đó ?
Cô ta có phải là phù thủy sống hơn 1000 năm rồi không ?
Hay vì cô ta tự nhốt mình trên hòn đảo này nên bị mù thông tin bên ngoài…….?
Cái này có vẻ khả thi.
Dù có khách đi chăng nữa thì cũng chẳng ai phá được cái kết giới bằng chữ cái tinh linh ấy và tới đây được.
「 Ze, Zeid ấy, giờ hắn rất nổi tiếng nhỉ, ư, ừm. Với tư cách là người quen……… V-với tư cách là người quen cho đến giờ, ta rất tự hào về hắn. C-cậu. Vư-vừa đúng lúc. ……….. C-cậu có nghe tin gì từ hắn không」
Quả nhiên là……… !
Rifa, Kuina và Hii-chan nghiêng đầu tỏ ra nghi hoặc.
「 Này, Jinta, thế này tức là sao…….. ?」
Tôi lấy tay dừng Rifa lại.
「 …………….Này, Shahal. Cô hãy bình tĩnh và nghe tôi nói này____」
「 H-hắn ta đã nói là sẽ quay lại đây khi xong việc nhưng……….. Tôi cũng đợi được một thời gian dài rồi mà, d-dù chỉ một lần vẫn chưa thấy bóng dáng hắn đâu cả………. Tôi không nghĩ mình bị lừa bởi người cảnh vệ lúc đang trên đường đến đây………… Thế, có gì đó, mà tôi không biết sao………..?」
……….. Có vẻ như hắn đã trở nên nổi tiếng rồi nhỉ__?
Đó là dũng giả đấy, cần gì phải ngạc nhiên dữ vậy chứ.
………. Tôi cũng đợi được một thời gian dài rồi mà___ ?
Từ lúc nào mới được cơ chứ, rốt cuộc là cổ đã đợi dũng giả quay về từ đời tám hoánh nào rồi.
………. Có gì đó, mà tôi không biết sao____?
Làm gì có ai mà không biết người đó………. Nó còn trở thành một câu chuyện được lưu truyền hăn hoi mà, một người siêu nổi tiếng đã bảo vệ thế giới………
Ánh mắt vừa kì vòng vừa lo lắng của Shahal như không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi chỉ còn cách nhìn đi chỗ khác lảng tránh.
Phù thủy trên đảo, vùng không gian quanh đây như là đã đóng băng vậy.
Chắc chỉ có duy nhất một người trên thế giới này sống tới hàng thiên niên kỷ mà vẫn chẳng biết tí gì về thế giới bên ngoài.