Attouteki gacha unde Isekai wo nariagaru !

câu chuyện 74:

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi mua nước uống và lương thực ở thị trấn để dùng trong 5 ngày.

「 Jinta-sama. Nhu yếu phẩm chúng ta đã có rồi, giờ em xin phép được ra đây một chút」

「 Ế ?

À, ừm. Được thôi 」

Kuina làm một vẻ mặt nghiêm túc đến kì lạ.

Không biết là có chuyện gì quan trọng đây.

「 Ta đi thôi, Rifa-san, Hii-chan-san 」

「 Ế……. Tôi không cần lắm đâu…….nhưng tôi cũng không hẳn là muốn đi chơi hay gì cả」

「 Chính vì vậy mà cô mời không lớn nổi đấy. một người phụ nữ quá nghiêm túc thì chỉ là một thứ chán ngắt thôi ? 」

「 Ực………. N, nếu cô nói vậy thì, t-tôi sẽ đi 」

Cỏ vẻ như Hii-chan chẳng hiều gì cả. Kuina nắm lấy tay nhỏ rồi 3 người họ

đi đâu mất tiêu.

Trong lúc tôi chuẩn bị thì 3 người họ đã trở lại với mỗi bao giấy.

Hình như là đi mua đồ.

「 Cô mua cái gì thế ? 」

「 Ji___Jinta biến thái 」

「 Hấy ?」. Tôi nghiêng đầu khó hiểu trước khuôn mặt đỏ bừng của Rifa.

Biến thái là thế quái nào nhỉ……

Tôi chả hiểu con mẹ gì cả.

Nhìn tôi thấy thế, Kuina chỉ tủm tỉm cười.

「 Việc bọn em mua gì thì đó là bí mật. Cho đến lúc đó thì anh cứ tận hưởng đi 」

「 Hà……. Tận cmn hưởng, nhỉ……. 」

Người lúc này dễ phun ra nhất là______ Ngay khi tôi nhìn về phía Hii-chan, nhỏ chỉ quay mặt đi lảng tránh.

「 Đây là bí mật 」

Cái bộ dạng này, chắc là bị Kuina khóa miệng rồi.

「 Em nghĩ Jinta-sama sẽ vui thôi. Nhỉ, Rifa-san 」

「 T-tôi cũng………. Không thua đâu….. 」

Rifa vừa ôm lấy chiếc túi vừa e thẹn.

Thôi kệ.

Chắc lại là mấy món đồ thiết yếu gì đó của con gái.

Nếu tôi mà hỏi thì chắc không được tế nhị cho lắm.

Tôi nhanh chóng cho Rifa, Kuina và các món hành lí khác vào trong cộng sự.

Cưỡi trên lưng nhỏ rồng Hii-chan rồi chúng tôi bay đến hòn đảo Mizurafu.

Mùi hương của thủy triều dần dần mạnh lên, nếu nhìn xuống dưới ta sẽ thấy vùng biển mênh mông xanh biếc.

Cũng lâu rồi tôi chưa được nhìn thấy biển.

Về việc tàu quân sự bị đánh chìm thì có lẽ là do bà ta.

Có một con quái vật cỡ lớn trông như ngọn núi nhô lên trên mặt biển.

Kích cỡ mà chỉ cần nó thở thôi cũng đủ thổi bay con tàu rồi.

Tuy nhiên, có 2 con mắt trên vị trí có vẻ như là khuôn mặt của nó, cả mũi hay miệng đều không có.

Tôi cũng không thấy chân tay đâu cả, nước biển hay là thứ gì đó đang tuần hoàn quanh cơ thể nó.

Cái con này trông

cứ nhơm nhớp, kinh bỏ mẹ.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Chủng tộc : Quái vật biển Rahab

Tên: ?

Lv : 115

HP : 300000/300000

MP : 20000/20000

Sức mạnh : 3000

Trí lực : 3500

Thể chất : 2400

Nhanh nhẹn : 250

May mắn : 50

【 Kỹ năng 】

Băng thuật ( Phép thuật công kích thuộc tính thủy, băng và tuyết )

Hải trận ( Vộ hiệu đòn công kích thuộc tính hỏa )

Vô tận xúc tu ( Tấn công vật lí thuộc tính thủy + Khả năng drain )

Mùa mưa ( Skill hô mưa bằng cách triệu tập mây đen. Tăng HP, sức mạnh và trí lực )

Mưa axit ( Skill gây độc cho đối phương.

Giảm sức mạnh và trí lực )

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Level cao hơn 100 giống như mẹ Hii-chan.

Con này khá là mạnh đây.

Nó đã phát hiện ra chúng tôi lúc nhìn ngắm từ xa.

Cánh tay mọc ra từ cơ thể nó đang vươn đến chỗ chúng tôi.

Đây chính là xúc tu nhỉ.

「 Hii-chan, bay cao lên đi. Tay của nó sắp chạm đến rồi 」

「 Garu garu__ 」

Nhiệm vụ không phải là đánh bại nó, thế nên tôi cũng không cần thiết phải chiến đầu với nó làm gì cả.

Ngoải ra, khi bay ở trên bầu trời, tôi đã có thể nhìn thấy hòn đảo.

Có lẽ kia chính là hòn đảo của phù thủy.

Ở đó có bãi cát trắng tinh.

Do chúng tôi đến từ hướng nam nên bị ánh sáng chói lóa của mặt trời chiếu vào khá là ấm.

Hii-chan đang làm một vẻ mặt tươi tỉnh, nhưng đối với tôi thì nó khá nóng.

Rifa và Kuina chui ra từ trong cộng sự.

「 Waa……… !

Bãi biển đẹp quá 」

「 Nói gì thì nói, Rifa-san đang rất là phấn khích đấy 」

「 Th, thì có sao chứ 」

Tôi dựng một cái lều đơn giản cho hai người họ.

Giống lúc trong khu rừng lần trước, lần này tôi chuẩn bị 2 cái chứ không phải 1 cái như trước nữa.

「 Tôi và Jinta-sama sẽ dùng cái lều____ dành cho vợ chồng này. Còn Rifa-san và Hii-chan-san sẽ dùng cái lều chuyên dụng dành cho trẻ em kia. 」

「 Chị đừng có tự tiện quyết định…….. !

Chủ nhân vừa bảo em có thể ở cùng anh ấy cũng được 」

「 Anh có nói đâu, đừng có chém 」

「 Ph-phải rồi !

Đừng có mà tự tiện quyết định nữa đi 」

Rifa và Hii-chan tỏ ra bất mãn.

「 Nếu thế thì chúng ta sẽ quyết định bằng trò oẳn tù tì ! Xem ai sẽ là người ở chung lều với Jinta-sama. 」

「 Này mấy thím, không phải chúng ta sẽ chia nam nữ riêng sao 」

「 Ừm ~ Cái đấy thì em không chắc lắm 」

「 Em đồng ý với Kuina 」

「 N-nếu để cậu một mình thì chắc cậu sẽ khóc mất 」

「 Tôi khóc lúc nào, tôi có phải trẻ con ếu đâu 」

Việc phân chia lều thì để sau, còn giờ chúng tôi sẽ bắt tay vào công việc chính.

Khi Hii-chan quan sát hòn đảo từ trên cao thì có vẻ như một nửa của hòn đảo là rừng, còn lại là núi đá.

「 Về chuyện có phù thủy ấy, nhưng sao tôi chẳng cảm thấy gì cả. Trông có khác gì hòn đảo bình thường đâu 」

「 Ừm, tôi nghĩ là có……. Nhưng mà, dù tuổi thọ có cao đến đâu cũng không có nghĩa là họ bất tử…… 」

Đến để điều tra mà chỉ tìm thấy xác chết thì cũng thốn lắm……..

Kuina, cô thư kí tình báo đang ghi chép lại thông tin ở phí sau tôi

「 ………… Ngày mai, hẹn hò với, Jinta-sama trên biển……… Và nhìn ngắm hoàng hôn………. 」

Này, cô ghi linh tinh cái gì đấy.

「 Hii-chan, em có thấy con quái vật nào có vẻ mạnh từ trên đó không ? 」

「 Quái vật cũng có. Nhưng không có con nào mạnh như con ở trên biển cả 」

「 Vậy à, cảm ơn em 」

Vì công việc là thu thập thông tin trên hòn đảo, nên có lẽ tôi cần phải tạo một cái bản đồ trước.

Tôi sẽ ghi chép lại những gì mình thấy từ trên trời.

Tiến vào khu rừng nhỏ, đi bộ trên con đường cái.

Vì nguồn nước dùng cho sinh hoạt hàng ngày cũng rất là cần thiết nên tôi đang đi tìm xem có con sông hay dòng suối nhỏ nào không.

Tiện thể tôi cũng tìm luôn về đầu mối nơi ở của phù thủy.

「 Kuina, cô có viết hẳn hoi không đấy ? 」

Dù Rifa có hỏi nhưng Kuina tầm hôn vẫn như đang để trên mây vậy.

「 Ngày mai………. Sẽ rất vui, chắc tối nay em sẽ không ngủ được mất…….. 」

Rifa nhìn Kuina bằng ánh mắt cá chết rồi cổ giật lấy tờ ghi chú.

「 A !

Cô làm cái gì đấy !

Tôi phải đánh dấu chỗ này vào ngày mai với Jinta-sama đấy ! 」

「 Chỉ là mấy ý tưởng trong đầu cô thôi phải không !

Nghiêm tục giùm tôi cái. Chúng ta đang làm việc đấy ! 」

Rifa xé rách tờ ghi chú rồi viên tròn lại.

「 Ế ! 」

Fiu, cổ ném phăng đi

「 Aaa………. Ngay mai của chúng tôi………. 」

「 Để tôi viết thay cô 」

Như vây là Rifa đã đảm nhận công việc thứ kí thay cho Kuina.

Nhưng, dù chúng tôi có đi bộ bao xa đi chăng nữa, cảnh sắc vẫn không hề thay đổi.

Dưới sự chỉ dẫn của Hii-chan thì không thể nào có chuyện đi sai đường được nhưng, lúc này chúng tôi chẳng biết mình đang đi đâu nữa.

Vì nghe thấy tiếng sóng nên chúng tôi nhanh chóng chạy ra khỏi khu rừng nhỏ.

「 Đây là, phía sau của hòn đảo à ? 」

「 Lạ thật đấy, thỉnh thoảng Hii-chan vẫn kiểm tra trên bầu trời mà 」

Có vẻ như chúng tôi đã đi theo một đường thẳng, tôi đã từng nghe nói về một nơi mà con người không thể nào đi thẳng được.

Nhưng tôi vẫn kiểm tra phương hướng thường xuyên mà, kì thật.

「 Giờ có nói gì thì cũng vậy thôi. Chúng ta vào lại lần nữa đi ? 」

Chúng tôi tiếp tục tiến vào trong khu rừng nhỏ, và điểm đến vẫn là cái bãi cát đó.

À rế. Lại nữa ?

Thế quái nào ?

「 Jinta, có lẽ là do phù thủy đấy. Chắc chắn bà ta đang sống trên hòn đảo này 」

「 ?

Sao cô biết ? 」

「 Dù chúng ta có đi bao nhiêu lần nhưng vẫn quay về vị trí cũ, có thể đó là do một kết giới đặc biết đã được dựng lên chăng ? 」

「 Ừm. Chắc là vậy. Có lẽ nó dùng để xua đuổi kẻ địch. 」

「 Vậy ta phải làm sao với cái kết giới này 」

「 Nếu biết rồi thì cũng đơn giản thôi……… 」

Đối phương sử dụng loại ma thuật khác với con người.

Nó cũng không phải là một loại kết giới bình thường.

Lần này, tôi tiến vào khu rừng và chú ý xem có thứ gì lạ không.

「 Không biết quân đội điều tra hòn đảo và phù thủy để làm gì nhỉ 」

「 Chắc là để lập căn cứ trên hòn đảo này đó Jinta-sama ? 」

「 Ừm, tự nhiên lại vướng vào chuyện này. Họ muốn lập căn cứ ở đây, không lẽ họ đã biết từ trước rồi ?

Nghe mọi người trong thị trấn nói chuyện thì đâu có thấy vương quốc đang có quan hệ xấu với ai đâu. Nhưng giờ sao lại có cái nhiệm vụ này nhỉ 」

「 Theo tôi thì. Mục đích thực sự của quân đội là bắt giữ phù thủy cơ. Liệu có phải là một thứ gì đó giống như cơ quan ma lực của phù thủy không ?

Nghĩ đến chuyện họ định sử dụng nó trong quân đội thì cũng không có gì lạ 」

「 Bỏ qua cái chuyện bắt giữ đó sang một bên, về năng lực của phù thủy thì, bình thường vì không thể địch lại nên họ mới cần thông tin để làm một cuộc triệu tập à……….?」

Dù mục đích có là xây dựng căn cứ trên đảo hay sử dụng phù thủy cho quân sự thì việc này cũng rất đáng ngờ.

「 Liệu đó có phải động cơ thực sự của họ không. Giả sử có là vậy đi nữa thì họ cũng đâu cần phải giấu diếm. 」

「 Nếu để người thường biết thì sẽ không tốt chăng ? 」

Tôi bất giác nói ra những điều mình suy nghĩ.

Bầu không khí yên lặng đổ xuống, Rifa lắc đầu.

「 Dừng chuyện này lại đi. Dù họ có động cơ gì đi chăng nữa nhưng, chúng ta vẫn phải làm cái nhiệm vụ này mà 」

「 Phải rồi 」

Vì mải chú ý đến cậu chuyện nên tôi đã vấp phải cái cành cây.

Nguy hiểm vãi, suýt nữa thì té “sml”.

Nhìn xuống, tôi cảm thấy có cái gì đó được chôn dưới đất.

Thử dùng tay quét nó đi thì tôi thấy có một dòng chữ.

『 Lối vào

cổng

mê cung vĩnh cửu 』

Đây là chữ viết của tinh linh cổ đại.

Tôi xác nhận thứ đang được chôn rồi nhổ nó lên.

Cái này, giống như cái bảng đá ở bên trong con golem.

「 Nhìn vào cái này xem 」

Mọi người nhìn vào tay tôi rồi mặt ngây ra, hiện rõ một dấu 「 ? 」 trên đầu.

「 Cái này là cái gì, không phải là một hòn đá có họa tiết à 」

「 À phải rồi. Là do mọi người không đọc được 」

Kuina nhớ ra chuyện gì đó rồi nhìn chằm chằm vào viên đá.

「 A. Hình như…….. Đây là chữ tinh linh cổ đại mà ? 」

「 Ừm. Nó có ghi đây là lối vào thế giới cổng mê cung. Có lẽ một khi viên đá còn được chôn ở đây thì dù có tiến về phía trước, ta vẫn chỉ quanh quẩn trong khu rừng rồi lại quay về vị trí cũ. 」

Vì tôi đã thành công trong việc viết lại bảng đá của con golem, thế nên nếu tôi viết lại mệnh lệnh bằng chữ tinh linh cổ đại lên bảng đá thì mọi việc cũng xong luôn.

Tìm kiếm xung quanh thì tôi thấy mấy bảng đá khác giống với cái này cũng được chôn ngay cạnh đó.

Tổng cộng là có 10 cái tất cả.

Chắc chắn là không chỉ ở trong khu rừng, cái bẫy kiểu này chắc còn nhiều ở chỗ khác nữa.

Tôi viết tiếng Nhật lên mặt sau của bảng đá.

Hướng mặt sau lên phía trên rồi tôi đặt nó về chỗ cũ.

『 Chỉ đường cho ta đến chỗ phù thủy 』

Ngay lập tức.

Luồng ánh sáng ma lực màu xanh nhạt chạy dọc trên mặt đất.

Phong cảnh trông như ảo ảnh đã thay đổi.

Con đường phức tạp chỉ toàn cây cối đột nhiên được sắp xếp lại, trở thành một con đường thằng hàng.

「 Wa. Tuyệt quá…….. con đường kìa 」

「 Jinta-sama, rốt cuộc anh đã làm cái gì thế ? 」

「 À. Tôi đửa ra mệnh lệnh chỉ đường đến nơi ở của phù thủy, 」

「 Đưa ra mệnh lệnh là lập tức khu rừng biến đổi…….. chủ nhân khủng quá 」

「 Tuy có hơi nổ nhưng đại khái là vậy nhỉ 」

Chúng tôi đi trên con đường, hướng đến nơi ở của phù thủy

Truyện Chữ Hay