Câu chuyện 9:
Lên cỗ xe ngựa, chúng tôi tiếp túc xuất phát hướng đến
hồ Elm.
Có vẻ như đã quen dần, Rifa không còn say xe nữa. Trên đường đi cũng không có gì xảy ra cả, cỗ xe ngựa cứ thế thẳng tiến.
Vào trong rừng, tại địa điểm chúng tôi chậm rãi tiến tới, có một ngôi nhà ở gần đó.
Tôi trả tiền xe, nói lời cảm ơn và chia tay ông chú đánh xe ngựa
Vì là trong rừng nên bầu không khí và nước trong hồ cũng rất sạch.
Rất yên tĩnh, có vẻ là một đía điểm tốt
nhưng lại hơi xa thị trấn.
Nếu hỏi về cảm giác của một người hiện đại như tôi thì có lẽ chỗ này hơi bất tiện.
Nói nó khoảng 10 triệu rin thấy cũng đúng.
Một ngôi nhà phải nói là rất quan trọng _ _
「 Waa ! Đẹp quá 」
Khoảnh khắc Rifa trông thấy, cô ấy đã bớt căng thẳng.
Ừm, tôi hiểu cảm giác của cô mà.
Nó không chỉ là một ngôi nhà bình thường, mà là một ngôi nhà bằng gỗ rất hợp thời trang.
Một ngôi nhà bằng gỗ trong rừng, cứ như là một giấc mơ vậy.
Tôi mở khóa cánh cửa. Tiến vào bên trong, Rifa từ đằng sau tôi thúc giục “ nhanh lên, nhanh lên”.
Phòng bếp, phòng ăn, và phòng khách đều rất rộng rãi. Và còn có 3 phòng riêng nữa.
Căn nhà có hơi to nếu chỉ có hai người sống nhưng cứ nghĩ đây là nhà của mình thì tôi có hơi hồi hộp.
Nội thất trong nhà được bố trí bài bản, một phòng riêng có đặt một chiếc giường lớn.
Đây chắc là phòng ngủ nhỉ.
「「 ……………… 」」
__ Shiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Một âm thanh kì lạ phát ra, tôi nhìn sang bên cạnh thì thấy Rifa đang bốc hỏa.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người đang bốc hỏa đấy ! Cơ mà, mặt cô ấy đang đỏ hết cả lên.
Có lẽ là đang tưởng tượng linh tinh cái gì đó.
「 Tô, tô tô tô tô, tôi sẽ………. đ, đ , đ đi xem chỗ khác nhé」
「 Oh, OO ! Tô, tô tô, tôi sẽ xem phòng bên cạnh 」
Rifa đi xuống phòng khách trông như đang bỏ chạy, tôi cũng ngay lập tức đi vào phòng bên cạnh.
Tôi đang rất là nóng trong người, mà chắc Rifa cũng vậy.
Thế rồi, căn phòng này trông như thư phòng vậy.
Cái giá sách ở bên lề tường đầy ắp sách, bàn và ghế chỉ có mỗi một bộ.
Tôi nghĩ ngôi nhà này bị bỏ hoang một thời gian dài rồi nhưng bên ngoài vẫn rất đẹp.
Chủ nhân của nó trước đây dù sau khi bỏ đi nhưng trông nó vấn mới như in vậy
Lấy một quyển sách, lúc tôi đang lật từng trang sách thì…….
「 _____ Kyaaaaaa ! ? 」
Tôi có thể nghe thấy tiếng Rifa từ bên trong phòng.
Lần này lại chuyện gì nữa. Chắc lại ngã cầu thang chứ gì.
「 Oyy, cô không sao chứ ? 」
Tôi thử đi xem sao thì thấy Rifa
đang ấn chặt cánh cửa ra vào bằng hai tay.
「 Cô làm cái gì đấy ? 」
「 Giúp, giúp tôi một chút đi ! 」
Giữ cái cửa á ? Đâu phải cần tôi chứ___
Đùng !
「 Óe, cái gì thế ! 」
「 Kuu…….. Jinta nhanh lên ! 」
Nhận ra một thứ gì đó không bình thường nên tôi cũng chạy ra giữ cửa.
「 Tiếng vừa rồi là gì vậy. Đây không phải ngôi nhà kì quặc đấy chứ ? 」
「 Có vẻ là vậy đấy 」
Đùng !
Waa. Bên ngoài có một lực gì đó rất mạnh…….
「 Chắc là quái vật hay
dã thú hoặc là một thứ gì đó khác đang định tiến vào trong nhà ! Jinta, mau xử nó đi ! 」
「 Xử nó ấy à……. 」
Đành vậy………. Khoảnh khác tôi bước ra ngoài từ cánh cửa thì……..
「 Gaaaaaaaaaaaaooooooooooooooo___ ! ! 」
Tôi cảm thấy bầu không khí như đang rung lắc.
Có một con quái vật khá là đáng sợ…
Lúc tôi từ từ thò ra
thì thấy…… Một con thằn lằn to gấp đôi con gấu
……….Nhưng mà, Đôi cánh trên lưng nó vẫn còn đang phát triển.
Đôi mắt đỏ chót, vảy màu đỏ son, bộ móng vuốt lớn đang cào trên mặt đất.
Tôi xem thanh trạng thái của nó.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chủng tộc : Hỏa long ( con )
Lv : 16
HP : 3000/3000
MP : 260/260
Sức mạnh : 310
Trí lực : 140
Thể chất : 350
Nhanh nhẹn : 170
May mắn : 21
【 Skill
】
Gào thét ( có thể đe dọa quái vật lv thấp hơn bản thân)
Breath ( Hơi thở của rồng. Thuốc tính hỏa )
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Long à, có phải là rồng không ?
Hơn nữa còn là loại nhỏ ! ?
Cỡ này thì ! ? Cũng đã đủ đẹp rồi đáy nhỉ ! ?
Tại sao nó lại ở đây thì lúc này tôi cũng chẳng quan tâm.
Một con rồng con ( chắc vậy. Tôi hoàn toàn không công nhận điều đó nhưng ) tôi không thể để nó xơi tái mình được.
Tôi rút thanh Ma Diêm Kiếm và phát động ma thuật.
「【 Tro tàn
】
」
Một ngọn lửa đen bao phủ lấy thanh kiếm.
「 Nếu phải xử mày thì tao không nương tay đâu đấy 」
Tôi nhẹ nhàng câm thanh kiếm và vào thế.
Tôi không muốn phải chiến đầu với nó, vì rồng khá là ngầu nên tôi không nỡ giết nó chút nào. Hơn nữa nó chỉ là một con rồng con.
Ngay khi tôi nhìn vào thanh kiếm, con rồng đã đặt cằm xuống đất và vẫy vẫy đôi cánh.
Ế, gì thế. Cái tư thế mẹ gì vậy.
「 Gaa 」
Không,
dù máy có gaa tao cũng chẳng hiểu mày nói gì đâu….
Nhưng mà, cái sát khí lúc nãy không còn nữa……. Giờ phải làm sao.
Đôi mắt phồng lên của nó trông cũng ôn hòa hơn.
Ở trong thư phòng đó có quyển sách hướng dẫn
về「 Cảm xúc của loài rồng 」nhưng………….
「 Jinta ? Câu giải quyết xong chưa ? 」
「 Xong chưa ấy à, có gì đó lạ lắm. Nó hoàn toàn vô sự 」
「 Nhưng sao yên tĩnh thế ? 」
「 Cô thử ra mà xem ? Tôi không biết đâu
」
Rifa mở cửa từ bên trong và đi ra ngoài.
「 Waa, đây không phải hỏa long con sao ! Hơn nữa_____ Nó bị thuần hóa rồi à ?」
「 ………… Thuần hóa ? 」