Do quen biết đám người thú muốn ăn món cay, tôi đã dựng trại ở bờ sông và đãi họ.
"Sora[note24784], bánh mì ăn thoải mái đấy"
Tôi bày ra trước mắt họ một đĩa bánh mì chất thành núi.
"Ưhyo~" "Gì vậy, cái bánh mì này! Vừa mềm, vừa ngọt, lại còn ngon~!"
"Ngon nya!"
"Thật sự rất mềm và ngon ghê"
Mọi người có vẻ thích bánh mỳ. Còn món xào vị cà ri thì sao?
"Món cay này cũng ngon~! Cay mà ngon~!"
"Cái gì thế này, lần đầu tiên tôi ăn thứ ngon thế này! Món súp này cũng ngon~!"
"Nya~! Vị cay cay đến nya~! Ngon nya~"
"Hya~, việc ăn món ngon như thấy này ấy. Chưa kể dùng thìa bạc ăn, cứ như quý tộc ấy. Lúc nhìn toàn loại rau chưa từng thấy, tôi đã thoáng nghĩ nó sẽ ra thế nào ......"
Đấy chẳng phải là bạc không gỉ sao. Có vẻ ở các gia đình bình thường, họ dùng thìa gỗ. Đĩa gốm sứ cũng đắt đỏ, nên vốn họ dùng đĩa gỗ.
Trên Shangri-la cũng bán đĩa gỗ, nhưng đĩa gốm sứ bán chạy hơn.
Dù sao đi nữa, thật tốt khi chúng hợp miệng họ. Tuy nhiên, họ ăn một đáng kinh ngạc, chẳng phải sẽ hoàn toàn không đủ hay sao? Dù tôi đã nấu một khối lượng khá lớn .......
Nếu không đủ, chắc mình sẽ kiếm cái gì đó làm đầy bụng họ vậy .......
Vừa nghĩ thế, tôi vừa cảm thấy bàng hoàng trước khả năng ăn uống của đám người thú. Kinh thật, sự thèm ăn của họ ―― Hệ số Engel của những gia đình kiểu như đám này chắc khá cao đấy. [note24785]
Hết cách rồi, tôi mua thêm 1kg wiener hồn hợp.
"Nếu không đủ, thì nướng thứ này trên củi rồi ăn đi"
Đám người thú xiên xúc xích wiener qua cành cây, rồi nướng như đã bảo. Tôi vô tình bật cười ...... khi thấy quang cảnh trông tựa như một bức tranh siêu thực đó.
"Ôh! Cái này da giòn cũng ngon ghê~!"
"Đây là cái gì?"
"Nó là thịt được nghiền nhuyễn, rồi được bịt chặt trong ruột động vật"
"Ếế? Thật á?"
"Tôi thì, từng nghe về thứ này rồi. Đó là cách bảo quản đồ ăn ở nước khác"
Hình như Amana từng nghe về một món tương tự như Wiener.
"Nhưng mà, ăn thứ này làm thèm rượu ha~"
"Mấy người, hãy kiềm chế chút coi. Lượng mấy người ăn, bằng phần ăn một tuần của người thường đó"
Ma~, Amana. Cũng nhân lúc mọi người đang vui vẻ, ta cũng bày rượu ra thôi. Tuy nhiên, có thể nó không vừa miệng mấy người cũng nên đấy?"
"Cái~gì, có cả rượu sao, thứ gì chả được chớ"
Tôi mua chai rượu shochu[note24786] 4L trên Shangri-la. Tuy bảo uống rượu, nhưng đưa ra thứ này là khá kinh đấy.
"Hora, nó đây. Nhưng mà này, phải giữ bí mật những thứ mọi người ăn uống ở đây ―― không nói thêm lời nào nữa" [note24787]
"Hiểu rồi"
"Thứ trong suốt này là gì? Bên trong là nước à?"
"Thứ này được làm bằng phép thuật, bên trong là rượu đấy, cái này cũng phải bí mật"
Tôi mua cốc, rồi đưa cho và để họ tự rót. Đám người thú không nếm thử, mà uống liền một hơi.
"Hôôô! Thứ này là rượu mạnh đấy"
"Một thứ rượu giống như nước ha. Lần đầu tiên tôi uống thứ như thế này"
"Tu nhiên, mùi nó hoàn toàn ngon hơi loại chua chua đó"
"Khá được nhỉ"
Thực sự là loại rượu rẻ tiền nhất, những vẫn được bọn họ yêu thích. Tuy nhiên, về mùi, vị chua là như thế nào nhỉ. Dù tôi từng nghe loại rượu làm từ sữa động vật có vị chua.
Đám đàn ông uống rượu, nhưng cô gái người thú lại không uống.
Khi tôi hỏi, thì cô bảo để phòng trường hợp mọi người say khướt vẫn còn người tỉnh táo.
Mọi người đều uống rượu, còn về cơ bản, tôi là kiểu người không uống. Tôi dùng nước ngọt để uống cùng bọn họ.
Tôi cũng mời cô gái không uống rượu nước ngọt.
"Ngon nya~. Cái này là nước trái cây nya~"
Đám đó chẳng mấy chốc đã uống sạch 4L, nên tôi lại lấy thêm 4L nữa. Rồi bỏ chai không vào trong Thùng rác.
"Ông chủ, đừng làm hư họ chứ"
Có vẻ Amana là kiểu lắm lời.
"Nhắc mới nhớ, vẫn chưa nghe tên mọi người. Tôi là Kenichi"
"Tôi là Nyakero, cô gái là Myaree, hai người còn lại là Nyalmero và Nyanji"
Có vẻ người mua chiếu của tôi là lãnh đạo nhóm, tên Nyakero.
―― Mặt trời đã lặn, đêm tối bắt đầu bao trùm lấy xung quanh.
Trong lúc tôi dọn dẹp, Amana cũng giúp đỡ, cô sử dụng tro từ củi đốt để rửa bát.
Hình như ở đây họ thường dùng tro tàn. Cô gái mượn miếng bọt biển.
"Ông chủ, cái này là bọt biển à?"
"Ô, cô cũng biết bọt biển à?"
"Êê, trông thế này, chứ tôi cũng từng làm việc trong một dinh cơ lớn đấy"
"Ở đó họ dùng bọt biển sao?"
"Gì chứ, toàn bát đĩa đắt tiền nhỉ~"
Chắc do khi muốn chăm sóc không để bát đĩa bị trầy xước. tôi đã thử nhìn trên Shangri-la và thấy bọt biển được bày bán một cách bình thường.
Tôi không biết chuyện này thôi.
Tôi nhìn thấy những vì sao trên bầu trời đen lúc ngẩng đầu lên. Bầu trời tuyệt đẹp với vô số các vì sao.
"Đã khá tối rồi ha"
Nghe tôi thì thầm, Nyakero liền đáp lại.
"Hôm nay không được rồi ha~"
"Cô bảo không được ―― là chuyện gì?"
"Cổng đã đóng mất rồi ấy"
Aa, tôi hiểu rồi, cánh cổng thị trấn sẽ đóng khi trời tối à .......
Việc đóng cửa là để phòng ma vật hay trộm cắp.
"Chuyện này xảy ra khá nhiều sao?"
"Dù tôi chưa từng nghe chuyện ấy ở quanh đây ―― nhưng ở trong ngọn núi cách khoảng 40 league (khoảng 60 km) có đám người nguy hiểm được gọi là Shaga đấy"
Amana hơi hào hứng kể chuyện.
"Cái gì, sơn tặc à?"
"Đúng thế đó, đó là một băng cướp khá lớn, một đám người cái gì cũng dám làm"
Cô ấy bảo rằng bọn chúng lấy cứ điểm là một lâu đài cổ mục nát ở trong rừng, rồi lặp đi lặp lại việc cướp bóc ở các ngôi làng hay thị trấn xung quanh.
"Hôm nay đành cắm trại ngoài trời ở đây, nhưng chỗ này có ổn không vậy?"
"Không vào rừng là ổn thôi~"
Nhắc mới nhớ, mình vẫn còn củi đã mua nhỉ. Tôi lấy chúng ra khỏi itemBOX.
"Củi vẫn còn nên cứ lấy dùng đi"
"Cái đó là itemBOX à. Cái gì cũng cho vào được nhỉ~"
"Không cho được mấy thứ to quá đâu"
"Dẫu thế đi nữa, cũng là món đồ tiện lợi mà~"
"Aa"
Tưởng gì, đã say rồi sao, tự dưng nói chuyện lờ đờ vậy.
Tôi tưởng họ sẽ cứ vậy tiếp tục im lặng nói chuyện, nhưng đám người thú bắt đầu cởi áo ― tất nhiên, cả cô gái nữa.
"Ôi ôi, tính làm cái gì thế?"
"Đi rửa ráy thân thể thôi~"
Cái gì chứ, giật cả mình đấy. Tự nhiên quanh cảnh hỗn loạn trước mắt làm tôi cứ tưởng chuyện gì. Bọn họ cầm củi chiếu sáng, rồi tiến tới bờ sông đen ngòm và bắt đầu tắm rửa.
Nếu bỏ bê việc chăm sóc hẳn sẽ rắc rối với rận và bọ chét, nên ngày nào họ cũng tắm. Siêu thích sạch sẽ nhỉ.
Do người thú có một lớp lông bên ngoài, nên họ không có cảm giác xấu hổ khi cởi quần áo.
"Hora, tôi cho mượn xà phòng này!"
Tôi lấy xà phòng trong itemBOX và ném cục màu trắng đó về phía bọn họ.
"Ưhyo~! Được dùng xà phòng, cứ như quý tộc đích thực ấy"
"Nya~!"
Họ thoa xà phòng lên cơ thể, rồi bắt đầu kỳ cọ. Quả thật họ đã xài hơi nhiều và tạo nên cả đống bọt như mấy cục bông tuyết vậy.
"Kenichi, để tôi thoa lưng cho nya"
Myaree cầm cục xà phòng và đi đến chỗ tôi, rồi thoa nó lên lưng tôi.
Do phủ lông, nên không có cảm giác đang được chạm vào, cứ như mấy cục cơ thịt vậy. Tôi có thể hiểu sao họ có thể chạy nhanh đến vậy.
"Ông chủ, thứ này có bán không? Bán được chứ?"
"Xà phòng là thứ tôi đang dùng nên được thôi. Tôi cũng lấy phần để bán nữa"
"Anh hay được người khác bảo là người tốt quá phải không?"
Mắt Amana đang muốn nói rằng tôi lãng phí thế.
"Ma~, dù cũng có bị nói như thế. Bản thân tôi vốn chẳng tốt hay dịu dàng gì. Kiểu người khá tùy tiện và ích kỉ. Chỉ là tính hay thay đổi bất thường thôi"
"Là vậy sao?"
"Tuy hôm nay đãi, do bọn họ đã tập trung quanh tôi, nên đột nhiên có hứng thôi. Bên cạnh đó tôi cũng ghét việc bị đối xử thân thiết"
"Tôi thấy an tâm rồi"
"Amana cũng vậy, ra sông tắm chứ?"
"Tui, dù thế này vẫn là con gái đó!"
"Ahaha, thứ lỗi"
Tôi cứ vậy nhìn đám người thú, đám đàn ông bắt đầu bơi.
"Ưhyo~, thật sảng khoái!"
Việc dùng nước làm nguội cơ thể được làm nóng bởi rượu là sảng khoái mà .......
"Ôi ôi! Uống rượu xong đi bơi ngoài sông như thế có ổn không đấy?"
"Hahaha! Ổn chớ~ ―― a ―― gobo gobo"
Nyakero đáp lại, rồi bỗng dừng cử động lại, như thế đang phó thác cơ thể theo dòng chảy của con sông. Và cứ vậy biến mất vào trong màn đêm.
Tôi nhanh chóng lấy đèn LED gắn trên đầu ra và soi mặt sông.
"Chẳng phải ngay lập tức đuối nước còn gì!"
Khi tôi đến sông, Myaree lao xuống và bắt đầu hướng về phía Nyakero.
Nói thẳng ra, tôi chẳng kéo nổi một người khổng lồ như anh ta lên khỏi con sông đâu.
Cô gái kéo Nyakero lên và nhẹ nhàng bế thân thể khổng lồ đó lên, rồi ném ra bờ sông.
"Fugya!"
Nyakero vang tiếng lên như dẫm phải con ếch, nhưng trông đã mềm nhũn ra rồi ―― Có lẽ bởi anh ta uống rượu mạnh rồi đi bơi, nên giờ đang bị rượu làm cho quay cuồng.
"Chuyện này luôn xảy ra, nên mới cần ai đó tỉnh táo nya"
"Ra là thế à. Chưa kể, mà cô vẫn nhìn rõ trong bóng tối thế này nhỉ"
"Bọn tôi có thể nhìn tốt trong màn đêm nya"
Quả nhiên là người thú ―― kiểu thiết bị nhìn trong đêm tự nhiên nhỉ. Mũi cũng thính, tai cũng nghe rõ, chưa kể nhìn thấy được trong đêm nữa. Tuy nhiên, thị lực không khác người thường mấy.
"Ông chú, cái này là đèn ma thuật à?"
"Aa, là thứ như thế đó"
"Người giỏi kinh doanh thường có khá nhiều thứ nhỉ~ ......"
Amana nhấm nháp rượu với vẻ bất mãn, nhưng tôi không tính giải thích về kĩ năng kì quái của mình đâu.
Tuy nhiên, đám người thú đang để lộ những đường phân thành các khối cơ bắp săn chắc trên cơ thể ướt sũng. Giờ mà bị tấn công bởi thứ như thế, chắc chắn chả cứu nổi đâu.
Cái gì cũng to lớn. Con người không phải đối thủ của họ đâu .......
Bọn họ cũng khác với động vật, có thể dùng vũ khí nữa. Nên có thể dùng nó như vũ khí sinh nhai.
Có vẻ cái chiếu họ mua của tôi được dùng làm cái túi để vận chuyển những con mồi săn được.
Cần phải đăng kí ở Hội mạo hiểm giả để làm công việc như vậy.
Ma~, tôi hiện giờ không cần đến nó .......
"Thế cũng được, nhưng không sợ bị cảm gió nếu cứ để cậu ta ngủ trong trạng thái ướt sũng thế?"
"Lúc nào cũng vậy, nên sẽ ổn thôi nya"
Là như vậy sao. Tuy nhiên, thật đáng thương khi để cô gái ướt sũng như vậy, tôi lấy khăn tắm trong itemBOX ra và lau người cô.
"Fưnya~"
Cô gái trông có vẻ sung sướng, trong thoáng chốc, chiếc khăn tắm trở nên ướt sũng, nên tôi mua thêm 1 cái nữa trên Shangri-la.
Mà, 2 tấm vẫn không đủ nhỉ. Thế này chắc cần đến 3, 4 tấm cũng nên.
"Ổn rồi nya"
Mới lau nửa chừng, nhưng cô gái bảo đủ rồi. Có vẻ sẽ khô ngay thôi. Nhân tiện, chiếc khăn tắm dính đầy lông chỉ sau một lần dùng để lau cô.
Ngoài Nyakero bị đuối nước, đám người thú đang hong khô người quanh đống lửa.
"Ra vậy. Chuyện này là bình thường à"
Ma~, ở đây không có máy sấy tóc mà. Tuy nhiên, nếu dùng máy sấy, hẳn lông họ sẽ bồng bềnh lắm.
Trời lạnh thêm chút, nên tôi mua 2 tấm chăn. Có vẻ đám người thú vẫn ổn nếu cứ để mặc vậy.
"Amana, cho cô mượn chăn này"
"Một thứ cao cấp như thế này ư ......"
Dù thế, vẫn chỉ là thứ rẻ tiền nhất. Nếu bán chăn lông cao cấp thì sẽ thế nào nhỉ?
Nằm trên bờ sông khá thô ráp và đau nhức, nên tôi mua một tấm ván rẻ tiền trải xuống bên dưới. Tấm ván khá bé, chỉ vừa với nửa người, nhưng còn tốt hơn việc ngủ trực tiếp ở chỗ này. Nhân tiện, tôi cũng trải 1 tấm cho Amana.
Lúc đang lơ mơ ôm chăn, tôi thấy ánh sáng xanh lớn đang bay trên mặt sông.
"Ưwa! Gì thế?!"
"Ông chủ, đóm đóm đó"
"Đom đóm? Thứ ấy á?"
Tôi dừng nói khi nhìn nó đậu ở gần, một con bọ cánh cứng to đấy ―― nó là đom đóm sao. To như bọ hung vậy.
"Kể cả thế, củi đốt hãy còn đang cháy, nên côn trùng không lại gần đâu"
"Tôi có ma pháp đuổi côn trùng nya"
Myanee nói thế, rồi chui vào chăn của tôi. Tựa như một con gấu bông lớn vậy.
Ma pháp đuổi côn trùng à. Dù tôi có thể mua xịt đuổi côn trùng trên Shangri-la, nhưng nếu có loại không mùi ―― có phương pháp như vậy ở thế giới khác nhỉ.
"Nếu mua thì giá khoảng bao nhiêu?"
"2 đồng bạc (100,000 yên) nya"
"2 đồng bạc?!"
"Nya"
Thứ đó đắt ghê. Tuy nhiên, cực kì tiện lợi. Sống thong dong ở làng quê cũng thích, nhưng phải chiến đấu với côn trùng. Tốn 100,000 yên cũng đáng.
Có nhiều loại côn trùng là trung gian lây các bệnh nguy hiểm mà. Thế giới khác thì cũng có nhiều bệnh, nổi tiếng như sốt sốt rét, viêm não Nhật Bản, sốt phát ban hay Rickettsia.
Dù tôi từng mua loại thuốc, mà chỉ cần đặt đó thôi là côn trùng sẽ không tiến lại gần, nhưng nó lại hoàn toàn không có hiệu quả.
"Không lẽ cũng có loại ma thuật làm cỏ dại không mọc được sao?"
"Tôi từng nghe về nó nya, mấy dinh cơ lớn có dùng nya"
Tuy nhiên, dẫu có là ma pháp, chắc không có loại chỉ diệt trừ loài được chỉ định đâu nhỉ. Hẳn nếu dùng chúng, sẽ phá hoại sự trưởng thành của hoa và những loài thực vật khác trồng trong ruộng nữa.
"Ấm quá nya~"
Không, người được ôm là tôi mới ấm chứ. Myaree đang tính ngủ, nhưng cô đang không mặc quần áo, trần truồng như thế ...... có ổn không đấy?
Chỉ riêng với cô ấy, sẽ thật đáng thương nếu để ngủ trên đá, tôi mua một tấm ván nữa và đặt dưới cô ấy.
Dù việc cắm trại ở bờ sông thường có nguy hiểm từ mực nước dâng cao. Nhưng đám người thú lại bảo không sao, bởi họ từng cắm trại ở đây nhiều lần.
Có vẻ không có lũ lụt xảy ra nữa.
Tôi nằm lăn ra, trong khi đọc sách điện tử.
Bằng phương pháp nào đó, tôi vẫn có thể nhìn được màn hình trắng ở trong bóng tối. Tuy nhiên, Dù tỏa ra ánh sáng như vậy, có vẻ nó không phát sáng ra xung quanh.
―― Chuyện này thực tế có tồn tại nổi sao?
Chưa kể, hẳn người khác cũng phải thấy thứ đang hiện ra trước mắt tôi chứ. Có khi nào nó được mô phỏng ở trong não tôi thôi?
Hay là nó được xử lí ngắt quãng qua thần kinh thị giác?
Không chỉ màn hình, cả việc gửi và tính toán những món hàng hóa là thế nào chứ? Càng nghĩ càng thấy đây là một năng lực kì quái.
Dẫu tên là Status Open, nó lại chẳng hiển thị tên tuổi. Cũng không có mấy thứ như kĩ năng, danh hiệu, cấp độ.
Có vẻ như những thứ như thế không tồn tại ở thế giới này.
Tôi đóng màn hình lại và chìm vào giấc ngủ.