Arifureta chương 432: Arifureta After VTortus lữ hành kí㊳Tôi là người con trai cung Xử nữ
Trong khi ở bên ngoài, không khí ồn ào sôi động như trẩy hội vẫn còn đang chất càng lúc càng cao lên, bởi trận quyết chiến giữa Hajime VS Yaegashi-otou-san & ojii-san,
「Ra là vậy! Chính vì được hưởng sự giáo dụng anh tài của quý song thân, mà mới có quỷ vương bệ hạ bây giờ đấy nhỉ! Tên khốn harem―gohon-. Rằng cả việc ngài ấy trở nên vô cùng nổi tiếng với nữ giới, cũng là nhờ có sự giáo dục đó!」
Những câu hỏi vui nhộn và tầng tầng lớp lớp như sóng triều của tộc trưởng dực nhân tộc, khiêm trưởng biên tập “Nguyệt san Fair Bergen” với món khói khẩu là ngồi lê đôi mách, viết kịch bản và vặn xoắn sự thật――Mao đã nhanh nhẹn tham gia vào buổi ăn trưa như thể có tính toán căn giờ từ trước, đang bay ra loạn xạ.
Người trả lời thì đương nhiên,
「Maa, cũng không thể không nói là thế nhỉ! Dù sao đi nữa, tuy không phải là tự mãn nhưng, tuy không phải là tự mãn nhưng! Vì tôi là tác giả nổi tiếng cực kỳ đến mức được nói là “Truyền đạo sư của Shoujo Manga” mà nhé!」
「Maa, cũng không thể không nói là thế ha! Dù sao đi nữa, tuy không phải là tự mãn nhưng, tuy không phải là tự mãn nhưng! Tôi là giám đốc của một công ty toàn được đánh giá là “Công ty chế tác Eroge đỉnh nhất” mà ha!」
Là Sumire và Shuu.
Đây không phải là lúc để quỷ vương-sama cân nhắc tới hai người nhà Yaegashi và làm đối thủ của họ. Vì lịch sử đen tối của cậu sẽ bị công khai trước bàng dân thiên hạ với cấp độ rằng “Quyền riêng tư? Gì vậy cái đó, có ăn được không?”, bởi ký giả được liệt vào chủng loại tệ hại nhất. Chẳng những thế, thủ phạm là song thân của cậu. Độ chính xác của thông tin đang ở mức cao nhất.
Trong cuộc nhiệt náo như trẫy hội lúc họ vào thành phố, và những tộc trưởng phiến động điều đó thì không có Mao.
Còn nữa, bằng thoại thuật xảo diệu, bản thân liên tục được “táng tụng” bằng cả tấm lòng trên tư cách phụ huynh của Hajime, và cuối cùng là con trai của mình được ngợi ca không ngừng mà chẳng biết chỗ nào là đủ, thì ngay cả Sumire và Shuu đã vừa tỏ ý cười khổ, vừa không hé nửa lời từ đầu cũng như hiện giờ.
Họ thich chí kể về những “chỗ đáng yêu” của con trai mình――việc hồi nhỏ cậu dấm đài và trối chết ngụy biện, hay cử chỉ lúc nhõng nhẽo, hay khi được các vị Onee-san trợ thủ chế tác manga (assistant) của Sumire cưng nựng thì nào là đỏ mặt, nào là ngượng nghịu, hay kỷ niệm lúc cậu bị lạc đường và khóc nức nỡ, rồi sau khi được Shuu tìm thấy thì trong một khoảng thời gian đã dính chặt lấy mà không rời nửa bước, vân vân mây mây.
Và thêm vào đó đến cả thói xấu, và nguyên nhân cùng quá trình đã dẫn đến thói xấu đó đều bị bóc ra trần như nhộng~.
「O, oi. Nagumo Shuu, và cả Sumire-san nữa! Đủ rồi nhiêu đó thôi――」
Tomoichi, bằng nhận thức lương thiện trước sau như nhất, đưa ra lời phàn nàn để cố bảo vệ quyền riêng tư của Hajime. Song,
「Otou-san hãy im lặng chút đi! Hiện giờ, đang ở chỗ trọng yếu mà!」
「Kaori!?」
Ông đã nhận lời phàn nàn không thể ngờ đến từ con gái. Kaori cũng đã ngưng việc dùng bữa, và đang lắng tai nghe câu chuyện bóc phốt của vợ chồng Nagumo với biểu cảm nghiêm túc.
Cha mẹ nghĩ rằng “chỗ đáng yêu của con trai” thì nói cách khác, đó là “ lịch sử đen tối của bản thân” mà Hajime sẽ cố chấp không nói ra.
Nghĩ rằng, Một câu chuyện quý giá thế này, thì cơ hội để nghe nó chỉ có lúc này thôi!, Kaori thiên sứ trong tim cô đã bị Kaori ác ma một đấm knock-out.
Dĩ nhiên, tâm tình đó thì nhóm Yue cũng tương tự.
「......N. Mối tình đầu của Hajime, vì hơi sợ nên chị đã chưa bao giờ nghe nhưng mà...... Không lẽ nào, lại là nhân vật xuất hiện trong galge.」
「Nếu nói là ra dáng anh ấy thì đúng như vậy nhưng mà nhéé~」
「Tôi đã thở phào nhẹ nhõm nhưng mà....... Nee, hơn cả điều đó, câu chuyện vừa rồi xảy ra lúc 4 tuổi thì tức là thế nào vậy cà?」
「Không thể tin nổi, nên nói là giáo dục anh tài của văn hóa ngầm hay là sao đây...... Chẳng những thế, Hajime-kun thiệt là lại thích nhân vật sensei thì.」
「Aiko này, không hiểu sao em đang đỏ mặt với uốn éo nhưng mà, đường nét cơ thể là nhân vật sensei giống chị ha? Việc Goshujin-sama thường nói rằng, “chỉ cần không biến thái” thì, nói cách khác, chính chị mới là người gần nhất với đối tượng của mối tình đầu――」
「......N. Rất tiếc cho cả Tio lẫn Aiko. Trong game ecchi thì anh ấy cuồng hấp huyết quỷ.」
「Không không, Yue-san. Hajime-san là một kemoner đúng chuẩn đó ạ?」
「Nhóm Yue-oneechan...... Myuu muốn mọi người đừng có đốt cháy lòng đối kháng ở chỗ như thế.」
Nghị luận về đối tượng mối tình đầu của Hajime đang gia tăng sự sôi nổi. Dấu hiệu của việc nó sẽ ngưng lại là hoàn toàn không có. Ngược lại là cảm giác kiểu, cho tôi nhiều hơn đi! Thêm quá khứ đen tối tươi mới mơn mởn come’on-.
Và, những phụ huynh khác ngoài Tomoichi――Akiko, Kaoruko, Kirino và Remia cũng.
「Nếu là bình thường thì, đáng lí phải là giáo viên của trường mẫu giáo vậy mà nhé?」
「Chắc chắn là hợp đạo lý khi dù Kaori có tiếp cận gây chú ý thì cậu ấy cũng không dao động hay hớn hở nhỉ. Tại vì, Hajime-kun chỉ có hứng thú với những cô gái 2D thôi mà!」
「Gặp gỡ với nhóm Yue-chan giống như những cô gái 2D, ở một thế giới fantasy hàng thật, điều đó thì chắc chắn đã chắp nối với những cô gái ở hiện thực một cách trơn tru ở trong lòng nhỉ. Nếu như không bị triệu hồi, thì có lẽ cậu ấy cả đời sẽ chẳng thấy hứng thú với những cô gái ngoài đời thật không chừng.」
「Ara ara, nếu vậy thì. Kể cả với ý nghĩa đó thì chúng ta cũng phải cảm tạ Yue-san nhỉ. Cả chuyện Hajime-san đã chấp nhận hảo ý của chúng cháu, cũng bởi vì Yue-san đã dạy cho anh ấy rằng “Những cô gái ngoài hiện thực cũng tốt đúng chứ?”, là chuyện như vậy nhỉ?」
「......N! Trong thời kỳ còn ở vực thẫm thì tôi đã nện vào người anh ấy, mỗi đêm, đúng theo nghĩa đen!」
「Yue-san good job!」
「Kuu, tuy thấy ức chế nhưng không thể không nói là good job đó, Yue!」
Yue-sama ưỡn ngực với gương mặt đắc ý. Biết bao nhiêu lần「A------」vang lên ở đáy của vực thẫm, là Hajime đã bị chỉnh đốn à.
「Tàn bạo......」
「Hoàn toàn đồng ý. Boss, xin hãy tha thứ cho kẻ bè tôi bất lực không thể ngăn cản quý song thân của ngài-」
Là niềm kiêu hãnh của đàn ông, hay là phần xấu hổ, niềm cay đắng khi bị chuyện trò rôm rả bằng lịch sử mà hẳn là người ta không muốn phô bày.
Vì hiểu điều đó, nên Alfrerick che mặt bằng hai tay, còn Kam thì đang gục đầu xuống với sự vô niệm đính lên nét mặt.
「Ra là vậy ra là vậy. Nói cách khác, quỷ vương bệ hạ cũng là một đế vương của màn đêm đã tích lũy vô số tưởng định liên quan tới nữ nhân và công việc về đêm, rằng ngài đã được giáo dục như thế......」
「「Đúng đ――n?」」
Sumire và Shu đang hào hứng kể chuyện, bất giác định nói rằng「Đúng đúng」, tuy nhiên, họ đã bật ra dấu chấm hỏi với cách tóm tắt mà nghe cho kỹ thì có gì đó là lạ.
Trưởng biên tập Mao, trong khi ghi chú bằng tay bút nhanh nhẹn khủng khiếp, và chính điều đó trông như đang phát sinh dư ảnh, nói với nụ cười tươi tắn *nikkori*.
「Nếu vậy thì, nếu không xây dựng cỡ như một hậu cung và chỉ có một người vợ thôi thì sẽ khó khăn lắm nhỉ! Dù Shia-hime không phải là duy nhất đi nữa cũng đành chịu vậy! Tất cả đã đúng như kế hoạch của quý song thân!」
「「Ể-!? Khoan, nhầm――」」
「Xin chân thành cảm ơn về câu chuyện quý giá ạ! Chuyện đó thì tính sau, tôi muốn nghe về ngày thường nhật của Shia-hime ở Nhật Bản nhưng mà!」
「Iya, trước đó thì hiểu lầm――」
「Shia-hime có sinh hoạt suôn sẻ ở nhà Nagumo hay không ạ? Phải chăng ngài đang bị lu mờ bởi những cô vợ với cá tính quá đậm đà? Ngài ấy cũng bị hai người xem thường, khi nghĩ rằng chung quy chỉ là một con thỏ nhà quê sao?」
「Làm gì có chuyện đó chứ! Nấu ăn thì rất giỏi! Việc nhà thì vạn năng! Từ cửa hàng giảm giá đặc biệt này tới cửa hàng khác, đã di chuyển tự lúc nào chẳng rõ vậy cà? Đã là một bà nội trợ với kỹ năng siêu việc rồi nhỉ!, kể cả hàng xóm-san cũng đánh giá con bé như vậy đó!」
「Hoàn toàn đúng là thế! Kể cả hoạt động vệ sinh hay tình nguyện ở địa phương cũng tích cực tham gia mà! Ngược lại thì, đến mức có thể nghĩ rằng không phải Yue-chan, mà chính Shia-chan mới là vợ cả đấy!」
「Ể!? Okaa-sama!? Otou-sama!? Chuyện đó, chi tiết-」
「Yue-san, trối chết w」
Yue hướng mặt vào họ với dáng vẻ ngạc nhiên đến mức quên ngậm cả miệng lại *gaba-*. Một biểu cảm sửng sốt y hệt như tranh vẽ.
Đã bảo là, dù em nói rằng hãy luôn luôn xem trọng việc kết thân với hàng xóm-san mọi lúc! vậy mà, dạo gần đây chị cứ ngayy~lập tức trở nên lười nhác mà, Shia ưỡn ngực ra *burun-* với gương mặc đắc ý.
Nhóm Kaori cũng, biết rằng đánh giá của hàng xóm về Shia vượt trên cả tưởng tượng, nên họ bắt đầu chú ý vào câu chuyện nhiều hơn nữa.
......Không hề để ý đến việc họ đã trót phớt lờ thói xấu của trưởng biên tập Mao, tương tự như Shuu và Sumire.
「Hou hou, có vẻ như ngài ấy đang gây dựng được một sự tin tưởng tương đương nhỉ?」
「Dĩ nhiên rồi đó.」
「Aa, không có chỗ nào bất mãn hay gì hết.」
「N moo, cả Kaa-sama với Tou-sama đều khen con quá rồi đóó.」
「......A, ano, Okaa-sama? Otou-sama? Con thì sao? Yue-san không được tin cậy hay sao ạ?」
Shia đỏ mặt ngượng ngùng sung sướng *tere tere usa usa*, còn Yue thì giật tay áo của Sumire tỏ vẻ bất an. Có vẻ như cô chẳng bao giờ có thể tưởng tưởng được cách trải qua ngày nghỉ của mình, lại liên kết với đánh giá thực tế đến thế này. Cô đang hoảng hốt.
Tuy nhiên, trước khi cô bắt đầu câu hỏi đó, và, trước khi đến nhóm Kaori mở miệng định hỏi về đánh giá dành cho bản thân mình,
「Nhưng mà, bản thân quỷ vương bệ hạ thì, ngài đang nghĩ thế nào nhỉ?」
Với một lời nói đó, không khí đã đứng sững lại. A, thế nào đó có vẻ tệ rồi...... nghĩ vậy, Alfrerick chen vào.
「Mao, đến đó là được rồi đúng chứ. Cô đã đạp chân vào hơi quá rồi đấy.」
「Otto, chuyện này thì thật thất lễ! Iyaa, trên tư cách một ký giả thì tôi sẽ tró trở nên quan tâm đó nhỉỉ. ――Kết cục thì, ai là người thích hợp nhất để làm cô dâu đây, ở cái điểm đó nhé?」
*zuo-* hiện diện trương phồng lên. Không cần nói cũng biết, là nhóm Yue. Đến cả Remia cũng đang đứng ngồi không yên. Quả nhiên, có vẻ như họ quan tâm.
「Bất mãn cảm giác được lúc bắt đầu sinh sống cùng nhau, khuyết điểm dần có thể nhận ra. Giả như, dù có là người tình mà mình yêu nhất cho đến bây giờ, trên tư cách một người vợ thì...... cả chuyện như thế nữa, nhỉ? Sao vậy ạ, mọi người! Có thể nói rằng quý bản thân đang cố gắng nổ lưc cho cuộc sống vợ chồng thập phần hoàn mỹ không ạ!? Có thể nói như chém đinh chặt sắt rằng mình vượt qua Shia-hime không ạ!? Số lần hoạt động về đêm, chẳng phải Shia-hime là nhiều nhất hay sao!?」
「「「「「「K, không hề có chuyện như thế nhưng mà!?」」」」」」
Bị khiêu khích (?) hết đợt này đến đợt khác, nhóm Yue bắt đầu tạo ấn tượng rằng mình đã trải qua những ngày tràn đầy thỏa mãn như thế nào. Những câu hỏi của trưởng biên tập Mao xen vào giữa từng khoảng từng khoảng đó thật tuyệt diệu, và đến cả những chuyện ân ái mà nếu Hajime nghe được thì sẽ quằn quại trong đau đớn cũng dần được kể ra.
「K, không chịu đâuu! Sao mà có thể chịu nổi, khi nghe những chuyện như thế của con gái hảả-」
「!? K, không được! Tomoichi-dono! Cái cửa sổ đó không phải là độ cao mà ngài có thể chịu nổi đâu đấyy!」
Tomoichi lao bổ vào khung cửa sổ mà Hajime cùng Shuuzou, Koichi đã bay người qua.
Có lẽ, ông hẳn là đã nghĩ rằng vì họ bay người qua với không chút do dự nên ở phía ngoài của sổ sẽ có chỗ đặt chân, song thực tế thì không có thứ như thế, và độ cao là khoảng 10m từ mặt đất trở lên. Giữa chừng thì, có không biết bao nhiêu cành cây to, song chỉ bấy nhiêu thôi. Nếu là người bình thường thì không nghi ngờ gì sẽ bị trọng thương trở lên.
Ngay khoảnh khắc Tomoichi lao bổ sang phía bên kia của ô cửa sổ, thì Kam đã đuổi theo với chuyển động nhanh nhẹn và túm lấy hông của ông giữa không trung. Song, chỉ đến đó thôi. Bóng dáng của hai người đã biến mất về bên dưới.「Aa~~~~~-」tiếng la hét của Tomoichi và「Ở mức độ thế này thì chẳng là gìì!」giọng nói dồn vào khí thế của Kam đã vang lên.
Tạm thời thì, vì ở bậu cửa sổ có bám vào một sợi dây gắn móc sắt tự lúc nào chẳng rõ, nên hẳn là Kam đã đáp đất một cách suôn sẻ giúp họ đúng chứ.
Kaori và Kaoruko hoảng hốt guồng chân chạy đến bên cửa sổ.
「Otou-san!? Không sao chứ!?」
「Anata~~!? Có vô sự không vậy!?」
「Tomoichi-dono vẫn ổn đấy~」
Chẳng hiểu sao từ Tomoichi lại không có lời đáp nhưng có vẻ ông vẫn cô sự. Có lẽ, trải qua kinh nghiệm có được một cái sống từ chín đường chết thật natural nên ông không thể phát ra lời nói đúng chứ. Không nghi ngờ gì tim của ông ấy đang đập dồn dập *baku baku*.
Còn nữa, không nghi ngờ gì ông cũng đang hỗn loạn tự hỏi, tại sao mà hai người của nhà Yaegashi lại có thể tiếp đất một cách bình thường và thậm chí là đang quyết đấu. ......Vì họ là người ngược thường sao, không còn gì khác ngoài điều đó đúng chứ.
Kaori và Kaoruko cùng nhau thở ra một hơi *ho-*. Tuy nói rằng dù thậm chí việc gọi người chết sống lại là khả thi đi nữa, thì quang cảnh người chồng và người cha tự ném mình xuống vẫn khiến họ lạnh hết tim gan. Chuyện đó thì nhóm Yue và Shuu cũng tương tự. Tự giác về chuyện họ đều bị bắt hùa theo bầu tâm trạng, và đã không ngớt nói về chủ đề quá riêng tư một chút, họ bừng tỉnh, lấy lại tỉnh táo.
Đặc biệt là, nhóm Yue đang đỏ bừng mặt lên. Rằng trong tình huống mà trên cơ sở những người như Alfrerick, Kam, và Shuu là cánh mày râu còn ở lại, đến cả những người mẹ cũng đang có mặt ở đây thì bản thân mình đang tự mãn về cái gì vậy.
Và, vào lúc đó, kẻ đầu tiêu đã phản ứng một cách nhạy cảm.
「Mu-, đến giờ rồi nhỉ. Sumire-sama, Shuu-sama, và mọi người nữa, chân thành cảm ơn về những tư liệu ạ! Nhờ ơn mọi người mà cảm giác như tôi sẽ có thể viết được một bài phóng sự hay ạ! Thế thì tôi đến đây thôi!」
「A, kora chờ đã!」
Trước khi Sumire kịp nói gì đó, thì trưởng biên tập Mao đã di chuyển đến cánh cửa sổ khác nhanh chóng như một cơn gió *sasa-*, ả cứ thế đập cánh một cái mạnh *basari*, và bắt đầu bay đi.
Đó là sự phán đoán về việc đối tượng thu thập tư liệu đã lấy lại tỉnh táo, và hơn cả điều ấy, hành động sắc bén cứ như thể ả đã nhận ra chuyện một con mãnh thú đang đến rất gần rồi.
Có vẻ như năng lực phán đoán nguy hiểm đó là hàng thật.
「Haa~, mệt quá. Về mặt tinh thần. Tại sao mình lại ảo giác ra mấy thứ như con hổ rực lửa, hay quang cảnh sấm chớp liên tục vậy?」
「Nếu ở cấp độ bậc thầy thì đó là chuyện đương nhiên.」
「Nhưng, hôm nay kỹ thuật của ông đã được mài giữa còn hơn cả lúc thường ha. Quả nhiên, chiến đấu với Hajime-kun thì sẽ trở thành một bài huấn luyện tốt.」
「Mục đích, chẳng phải đang thay đổi sao ạ? Còn nữa, chú nói rằng nếu là bậc thày thì đương nhiên...... trái đất sợ vãii.」
Vào ra một cách đồng thời với trưởng biên tập Mao, nhóm Hajime đã trở lại.
Rồi, với bầu không khí kỳ lạ trong căn phòng――nhóm Yue cùng nhau đỏ bừng mặt, nhóm những bà mẹ đang lội ánh mắt ấm áp qua lại, Sumire cùng Shuu thì vừa hơi vã mồ hôi lạnh, vừa tránh mắt đi, còn Alfrerick với Kam thì gửi đến cậu ánh mắt mang tính đồng cảm dữ dội――cậu hiện lên biểu cảm hoang mang.
「Ể, gì vậy cái bầu không khí này. Có chuyện gì đã xảy ra à?」
「K, không có gì hết đâu, Hajime!」
「Kaa-san? ......Mẹ đang giấu giếm gì đó ha?」
「N ma! Thằng con trai này thiệt lại, dám nghi ngờ mẹ mình sao? Hãy nhìn đôi mắt này đi. Con có thể thấy đây là đôi mắt của người đang che giấu thứ gì hay không?」
「Nhìn đôi mắt đó thì, con đã chắc chắn rằng mẹ đang che giấu thứ gì đó rồi nhưng mà? Tou-san thì, từ nãy đến giờ đang cố gắng không chạm mắt với con mà.」
「K, không hề có chuyện đó nhưng mà!?」
Sự dao động của hai người đã lỡ nói ra tuốt tuồn tuột vô số kỷ niệm mà đứa con trai hẳn là tuyệt đối sẽ gánh chịu một cơn đau tim, cứ như gương mẫu của một người bị cáo buộc rằng họ là phạm nhân vậy.
Vì đến cả nhóm Yue cũng không thể chạm mắt với cậu, nên Hajime thử nhìn Myuu song...... từ giữa chừng thì cô bé đã được Remia bịt tai lại đúng chứ. Cô bé đang khoanh tay với biểu cảm lầm lì kiểu「Ừ, ừ. Vì Myuu là trẻ ngoan nhé! Không có nghe thấy gì hết đâu ạ!」, và ngoan ngoãn ngồi trên đùi của Remia.
Người đã trả lời thay cho họ, là Kirino đang có chút ghen tị với việc hai người đàn ông trong nhà đã vui vẻ cùng đứa con rễ.
「Cũng chẳng phải là chuyện gì to tát đâu đó, Hajime-kun. Đủ thứ chuyện về kỷ niệm đáng yêu thuở nhỏ của cháu, hay chuyện hoạt động về đêm của cháu cùng mấy cô dâu thôi, nhé?」
「Đó là chuyện to tát nhưng mà!?」
Cậu giật mình và nhìn song thân với nhóm Yue, nhưng họ cùng nhau vừa túa cả đống mồ hôi lạnh, vừa tránh ánh mắt đi. Ra là vậy. Cậu đã hiểu rõ, lí do mà Alfrerick và Kam, đang đồng cảm với mình trên tư cách những nam nhân giống nhau.
「Ha-!? Chờ chút, hiện diện đã bay khỏi đây vừa rồi, nhớ không nhầm là tộc trưởng của dực nhân...... Khoan, baka! Mọi người đã nói cái gì với thứ ký giả ngồi lê đôi mách đó vậy hả!」
「N, nhầm rồi đó, Hajime! Người đó, đã khen ngợi Hajime quá chừng mà, nên mẹ lỡ!」
「Đúng vậy đấy! Nếu được nói rằng hãy để cho vạn người biết về chỗ đáng yêu mà chưa ai biết của Hajime, và khiến chọ họ không chỉ mang niềm kính trọgn và cả sự thân ái thôi nào...... thì sẽ lỡ kể ra đúng chứứ!?」
「Đừng có kể! Đến cả nhóm Yue đã làm cái gì vậy chứ......」
「......T, tại vì! Con ả đó đã nói rằng “Ai sẽ là người thích hợp để làm cô dâu-san số một đây” mà!」
「Đúng vậy đó! Rõ ràng cô ta đang thiên vị Shia mà!」
「Chẳng phải sau khi chinh phục Đại mê cung, thì cái người đó, đã phỏng vấn bọn em sao? Kể cả lúc đó, thì cái sự bóp méo và tự suy diễn thiên vị Shia đã rấy ghê gớm mà, nhé? ......Chẳng phải ví như Kouki, đã bị biến thành một chiến sĩ yêu sự cấm đoán nhắm vào mông của Hajime hay sao.」
「Nếu cứ thế này thì, Goshujin-sama sẽ không đặt ai khác trong mắt ngoài Shia, thiếp nghĩ rằng một bài phóng sự cỡ chừng như chuyện đó sẽ được viết thôi. Kể cả bài phóng sự trước đây thì cô ta cũng đã viết chuyện với cảm giác như thế mà. Nếu không phản bác và chủ trương cho rõ ràng, thì không thể hiểu rằng chuyện gì sẽ được viết đúng chứ?」
「Em thì...... nói là vì nhóm Yue-san đã bắt đầu thể hiện sức hút của bản thân, nên đã lỡ bị cuốn theo bầu không khí hay sao đây...... ne, nee? Remia-san.」
「......Vângg. Em thiệt là, nói chuyện gì trước mặt mọi người và con gái vậy...... ưư, xấu hổ quá......」
Được gửi đến ánh mắt ấm áp kiểu「Hajime-kun thiệt là, đang làm chuyện như thế với con gái cô nhỉỉ......」từ Akiko và Kaoruko, Hajime bất giác che mặt lại bằng hai tay.
Và, đồng thời, cậu nhớ lại chuyện đã nhìn thấy ấu nữ của thố nhận tộc nguyên sơ Kira-chan không hiểu sao lại đang đứng gần lối ra vào, lúc mình trở lại căn phòng. Ngay cả lúc này thì hiện diện đó, vẫn ở gần cửa ra vào!
Khi cậu quay phắt lại thì y như rằng. Đôi tai thỏ đang hấp háy *hyoko hyoko* ở mép cửa vào, từ từừ~ ghé mặt ra...... chạm mắt với Hajime. Cô bé giật bắn *biku-*, và đỏ bừng mặt như một chiếc ấm điện siêu tốc.
Rồi, cô bé rơm rớm nước mắt và,
「otocchan là đồ cầm thúú~~-」
Thì thầm điều đó bằng giọng nói cực kỳ nhỏ, Kira-chan đã co giò chạy đi *pyu~~-*.
Hajime đã đông cứ trong chốc lát, thở dài một tiếng.
「Yuee! Cửa sổ không gian! Mục tiêu, con chim ôn dịch!」
「! A, aye aye sirr~~!」
Cửa sổ mở ra *FON-*. Ở phía bên kia của nó, là bóng dáng của trưởng bên tập Mao đang bay xuyên qua cây cố nhằm che mắt trong trường hợp vạn nhất có người đuổi theo..
「Kuhi-, mình đã có trong tay Neta hay ho rồi đó ạạ. Tiêu đề sẽ là thế này!『Quỷ vương bệ hạ là đế vương của màn đêm!? Nhưng mà, người được đáp ứng ngài chỉ có một! Sự sủng ái là của Shia-hime! Kể cả ở Nhật Bản thì cũng được thừa nhận là vợ cả sao!』.Hỡi thế giới, hãy run rẫy đi! Đã chỉ có đồng bào chúng ta mới là kẻ chiến thắng! Mình sẽ khiến cho việc đó được công nhận trong khắp thế giới đấyy~! Rằng chính thú nhân mới là chủng tộc gần nhất với quỷ vương bệ hạ nhé! Kuhahahahaha-」
Ả đang cất lên tiếng cười lớn đầy ta ác như thế. Tuy nói là y như rằng, nhưng thế này thật quá đáng. Tự ý suy diễn và vặn xoắn sự thật với tư dục là nguyên động lực. Là cảm giác như đã nhìn thấy hình mẫu cho một ký giả thất đức.
Trong khi ai nấy đều đang thảng thốt, thì Alfrerick đã bổ sung như thể đang chịu một cơn đau đầu.
「Tôi sẽ nói trước một lời nhưng, việc thụ hải khai thông mở cửa với thế giới, như được biết đến rộng rãi, thì trong những sản phẩm xuất khẩu cũng có tạp chí thông tin. Chúng tôi đang kiểm duyệt phần đưa ra những nước khác nhưng...... không thể nói là không có sự chế tác và xuất khẩu bí mật những tạp chí thông tin khác.」
Chuyện của thụ hải, chuyện của Fair Bergen, và chuyện của thú nhân tộc.
Việc phát hành tạp chí thông tin nhằm để cho con người biết về những điều đó, và giúp ích cho sự cộng sinh sau này, chúng được gửi ra tất cả các nước sau khi chọn lọc nghiêm ngặt về mặt nội dung, và kiểm tra nội dung một cách khắt khe.
Việc chúng bị lọt vào những thứ đó thì không phải là bất khả thi đúng chứ. Phải, là tạp chí ngồi lê đôi mách tràn ngập tư dục, thiên kiến và sự độc đoán của trưởng biên tập Mao.
Phải chăng đã nghe thấy giải thích đó của Alfrerick, trưởng biên tập Mao giật mình và hướng ánh mắt về phía sau.
Rồi, ả đã chạm mắt với quỷ vương bệ hạ đang có gương mặt của ác quỷ la sát, sâu trong ô cửa sổ không gian đi theo mình.
「......」
「......」
Trong khi không nói lời nào, Hajime hướng tới ánh mắt của một kẻ giết người, và trưởng biên tập Mao túa ra cả đống mồ hôi lạnh *buwa-*.
Sau một nhịp.
「......Ti, title.『Những ngày bình thường tràn ngập tình yêu và sự thanh bình của quỷ vương bệ hạ cùng các quý phu nhân』」
Trưởng biên tập Mao, nói trong run sợ.
Quỷ vương bệ hạ, tuyên bố.
「Tử hình.」
Cùng với tiếng la hét Iyaaaaaaa-, tới trưởng biên tập Mao định bỏ chạy hết tốc lực, thì quỷ vương đã băng qua không gian và nhào đến tấn công.
Ả rơi xuống mặt đất khi bị ấn ngã từ bên trên, và cứ thế bị giữ chặt trong trạng thái úp mặt. Giọng nói van xin hòa lẫn với nước mắt rằng, Dừng lại đi! Đừng có vặt lông của tôii! Tôi sẽ xin lỗi mà! Tôi tuyệt đối sẽ không hé răng màà!, đang vang đến tai họ.
Dĩ nhiên, quỷ vương-sama không hề khoan dung. Cậu đang vặt lấy vặt để *mushi mushi* khi nói, Lần đến Tortus tiếp theo, nếu ký sự chuyện ngồi lê đôi mách của bọn tôi không bị tung ra thì tôi sẽ tái tạo lông vũ cho côô!
Hẳn là, đã lĩnh hội rằng mình không thể thoát khỏi chuyện bị trụi lông rồi đúng chứ. Trưởng biên tập Mao, đã quay ngắt sang thái độ xấc láo như một ký giả đã bán linh hồn cho ác ma và bắt đầu gào lên.
「Giả như lông vũ của tôi có bị vặt trụi đi nữa, thì tôi thứ hai, thứ ba vẫn sẽ tung cánh bay lên trong thế giới đúng chứ! Ngòi bút còn mạnh mẽ hơn bạo lực! Shia-hime banzai! Chính đồng bào chúng ta mới là số một thế giớiiiiiii-!!」
Trong khi vừa thảng thốt với điều đó, vừa nhìn, thì Shia nói với biểu cảm trắng bệch.
「Mọi người biết không ạ? Cái người đó, là người trước đây đã nằng nặc rằng, Tuyệt đối trục xuất tộc Hauria! Tuyệt đối tử hình!, đó ạ.」
Bàn tay xoay ku~ru kuru. Cái đó của trưởng biên tập Mao, có vẻ như có thể lật còn nhẹ nhàng hơn cả mấy sợ lông.
Bầu không khí hãi hùng mà không thể thốt nổi giọng nói Uwaa~ phảng phất, và Kaoruko-san bất giác nói một câu.
「Tộc trưởng-san thì, người tử tế...... A-, xin lỗi! Không có gì đâu ạ!」
Bao bọc trong bầu không khí đau buồn mà không thể thốt nổi giọng nói Waa-, Alfrerick đã che mặt bằng hai tay.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Buổi ăn trưa ồn ào bằng cách nào đó đã kết thúc.
Kết cục thì, không có tộc trưởng nào ngoài Mao tham gia vào bữa ăn trưa nhưng, lí do cho chuyện đó, là vì kết quả của bộ mặt đắc ý rằng chỉ có bản thân họ sẽ được dùng bữa với thần tượng sau khi sự náo động như trẩy hội đã được trấn tĩnh, thì họ bị dân chúng trong thành phố đã đứt dây bình tĩnh nổi điên rằng「Có chết đi nữa cũng để cho các người đi à-!!」.
Cuối cùng thì, chẳng những các phe phái với nhau mà đến cả trong từng phe phái cũng bùng nổ một cuộc ẩu đả lớn, và không chỉ các tộc trưởng vốn là top của mỗi phe phái, đặc biệt là cỡ chừng như những kẻ cuồng nhiệt thì đã rơi vào trạng thái đổ gục.
Vì lẽ đó mà, nhóm Hajime đã có thể vui vẻ đi một vòng quanh thành phố thật sự yên tĩnh, và hiện giờ họ đã đến địa điểm thăm viếng cuối cùng trong thành phố――quãng trường ở vùng ngoại ô.
Lí do thì không cần phải nói. Vì đây là địa điểm quan trọng mà cảm xúc của Shia đã được đền đáp.
Trong hình ảnh quá khứ, ánh sáng màu cam dịu dàng của hoàng hôn, soi rọi cho Hajime và Shia đang ngồi tại bộ bàn ghế làm bằng những góc cây đã chặt, từ khe hở giữa những thân cây.
Biểu cảm của Hajime, như đang đầu hàng rằng cậu đã chịu thua, hay có lẽ là trìu mến yêu thương, một thứ dịu dàng vượt bậc thậm chí là trong những thứ mà cậu đã hướng vào Shia cho đến lúc này.
『Shia thật đáng yêu. Anh sẽ không giao em cho bất cứ ai.』
「「「「Hyaa~~~-♪」」」」
「「「Kyaa~~~-♪」」」
Hyaa~- là giọng reo vui của Sumire, Akiko, Kaoruko, và Kirino, còn Kyaa~- là Aiko, Myuu và Remia đã không có mặt vào lúc đó.
「Hau aa~~-, dù muốn mọi người xem nhưng-, chuyện này thật xấu hổ nhỉỉ-!」
Bản thân Shia đang cụp tai thỏ xuống để che mắt, và vừa đỏ mặt, vừa bồn chồn *moji moji*.
「Maa, cái này thì sẽ quằn quại mất thôi nhỉ~」
「Umu, lúc đó thì chị cũng đã nhìn trộm nhưng, dù bây giờ xem lại thì ngực chị vẫn thắt lại *kyun kyun* như thế này đóó.」
「.....N. Xem đi, biểu cảm kia của Shia. Quá đáng yêu-」
「X, xin hãy dừng lại đi chứứ, Yue-saan.」
Vì lí do gì đó phía Yue lại chỉ ngón tay ra vẻ tự mãn, chẳng những thế thứ mà cô đã để ở trạng thái ảnh tĩnh giống như trích ra từ phim, là biểu cảm thiếu nữ của Shia xúc động đến cực điểm khi cảm xúc của mình cuối cùng đã được đền đáp ở cuối cuộc hành trình.
Điều đó, dù là từ góc nhìn của Shuu và nhóm Tomoichi đi nữa, thì vẫn là một sự yêu kiều đến mức họ trót bất giác bật ra tiếng thở dài「Hou」.
「Cảm ơn con nhé, Shia-chan. Vì đã tiếp tục thích đứa con trai nhà mẹ. Mẹ sẽ nói một lần nữa nhưng, thật tốt quá, khi đứa trẻ đầu tiên mà nó đã gặp gỡ sau khi ra khỏi nại lạc là Shia-chan. Con không nghi ngờ gì, là Usagi-san mang đến hạnh phúc nhỉ?」
「Bị đối xử một cách thô lỗ đến nhường ấy...... cha thấy có lỗi nhưng, cũng tương đương với điều ấy, thấy cảm tạ từ con tim trên tư cách một người cha với việc dẫu thế thì con vẫn kề vai sát cánh với nó đó. Thật sự cảm ơn con.」
「Kaa-sama, Tou-sama......」
Shia khóc sụt sùi *gusu-*. Sumire và Shuu một lần nữa, nhìn Kam đang nheo mắt.
「Thật sự, là một cô con gái tuyệt vời nhỉ, Kam-san. Được trở thành gia đình với anh, chúng tôi là những người hạnh phúc ạ.」
「Hoàn toàn đồng ý ạ. Tôi cũng xin cảm tạ với anh nữa.」
「......Đó là lời của tôi ạ. Xin cảm tạ vì đã yêu con gái của tôi ạ. Maa, dù đó là đứa con gái tôi tự mãn đến mức sự khiêm cung là không cần thiết nhưng mà nhé!」
「Mo, mou-, Tou-sama thiệt là!」
Lâu lắm rồi mới được cha ruột xoa đầu *guri guri*, Shia ngay cả trong khi tụ những giọt lệ cảm xúc ở đuôi mắt, vẫn nở nụ cười thỏa mãn *honya*.
Nhìn quang cảnh đó, ai nấy cũng đều giãn nét mặt ra giống như nhau. Những lời của Sumire rằng chú thỏ mang đến hạnh phúc, khiến cho cả bản thân lẫn những người xung quanh hanh phúc, khi họ biết về sự tàn khốc của con đường mà Shia và tộc Hauria đã bước qua, thì chúng lại càng đi vào tim một cách dễ dàng mà chẳng có đối kháng gì.
Tuy nhiên, đương sự là Hajime, dù cũng có biểu cảm lơi lõng tương tự song...... mắt của cậu đã chết đi chỉ một chút. Vì bầu không khí mềm mại, nên sự thiếu tự nhiên lại càng quá đáng một cách thừa mứa với khoảng hở đó.
「Pa, Papa? Không sao chứ? Rốt cục là Papa đang nhìn đi đâu vậy?」
「Ta ổn, không có vấn đề gì cả. Ta chỉ đang nhìn vào phương trời xa của thời không một chút để chiến đấu với sự xấu hổ thôi mà.」
「Myuu nghĩ rằng cái đó là không ổn chút nào.」
Chuyện này chuyện nọ của buổi đêm bị nhóm Yue tiết lộ, và kinh nghiệm xấu hổ thời thơ ấu cũng bị bàng dân thiên hạ biết đến, trên cả điều đó là công khai cảnh tỏ tình.
Ngay từ đầu thì, vì đây là bày tỏ tình cảm một cách thành thực trên cơ sở đã biết rằng nhóm Yue lúc đó đang dõi theo với danh nghĩa nhìn trộm, nên sự xấu hổ dành cho việc bị xem lại lần nữa không mạnh mẽ đến mức đó nhưng...... với căn giờ khi đủ thứ chuyện bị biết đến thì tuyệt vọng quá mức.
Việc bị nhìn với ánh mắt ra chiều trêu chọc rằng, Sau khi đã thấu đạt cảm xúc của nhau thế này, thì làm chuyện thế này thế kia à?, hay ánh mắt ấm áp thì quả nhiên không sao đứng đây nổi.
Trong khi chuyện này chuyện nọ đang diễn ra, thì cảnh hôn trong khi được ánh hoàng hôn soi rọi được chiếu lên tại đoạn phim, khiến cho cánh nữ giới bắt đầu phấn khích hơn nữa. Trong khi thực hiện sự cân nhắc là bày ra “Không thể cho xem đâu đó bạn” chỉ ở trước cánh nam giới, một cách thậm chí là khéo léo.
Tuy nhiên, chỉ là bày ra để đề phòng thôi, và vì nhóm Shuu là những quý ông nên họ đã đảo ánh mắt đi một cách tự chủ nhưng mà.
Trong khi cánh nữ giới vây quanh Shia và nói cười rôm rã *kya-kya kya-kya* một cách vui vẻ, hỏi cho tường tận tuốt tuồn tuột mấy thứ như cảm xúc vào lúc đó, còn Shia cũng đang đáp lại họ một cách hạnh phúc với thanh âm như bay bổng, thì nhóm Shuu đã tập trung đến chỗ của Hajime.
「Fuumu. Dù thế đi nữa, việc cháu chấp nhận Shia-kun vào căn giờ này thì thật ngoài dự đoán ha.」
「Đối ứng với Shizuku thì đương nhiên rồi. Dựa vào những gì chú đã nhìn thấy trong chuyến du lịch cho đến lúc này, thì cảm giác cháu một lòng một dạ đối với Yue-san ha.」
Dù họ hiểu rằng việc những điều đã tích lũy chồng chất cho đến bây giờ là đủ rồi, nhưng tại sao lại là căn giờ này. Shuuzou và Koichi nói ra nghi vấn đó.
「Chuyện đó thì......」
Thể hiện điệu bộ nghĩ ngợi một chút, Hajime hướng ánh mắt về phía đại thụ.
「Có lẽ, vì cháu đã có được một chút thảnh thơi trong tim đúng chứ.」
「Thảnh thơi...... đã có chuyện gì xảy ra à?」
Khi Tomoichi hỏi với vẻ hứng thú sâu sắc, thì Hajime đã trả lời trong khi đảo ánh mắt vào Shuu chứ không phải Tomoichi.
「Chinh phục Đại mê cung của đại thụ, và cuối cùng cháu đã có trong tay ạ. Phương pháp mang tính cụ thể, để quay về nhà.」
「......Vậy sao. Bởi vì thế à.」
Có thể thấy cậu mang tính áp đảo, có thể thấy như cậu quả quyết tấn tốc mà không có mấy thứ như băn khoăn, và thực tế thì đúng là như thế nhưng, trong tim cậu lại không có thảnh thơi hay gì cả.
Lúc nào thì có thể trở về, bằng cách nào thì có thể trở về. Trong khi ôm ấp một ý niệm nhớ nhung chẳng những không phai nhạt đi mà lại còn đang trở ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, điều đó trong khi còn chưa biết, thì cậu chắc chắn không thể có mấy thứ như sự thảnh thơi.
Dĩ nhiên, vì có nhóm Yue ở bên thì sẽ không có chuyện cậu “bị dồn đến chân tường về mặt tinh thần” song...... Dẫu thế đi nữa, cậu luôn trối chết mọi lúc.
Chính vì vậy, Hajime đã cảm nhận được tồn tại của trái đất bằng la bàn, và biết tới cách thức trở về là Ma thuật khái niệm, cuối cùng, đã an tâm một chút về tiền đồ quay trở lại.
「Cuộc hành trình đã gần tới hồi kết, không phải chỉ là câu chuyện về số lượng Đại mê cung, thậm chí liên quan tới Ehito hay quỷ tộc thì cháu cũng đã cảm nhận được một cách mơ hồ ạ. Bởi vậy, lúc có thể nói thì cháu đã nói ạ. Hora, nếu cuộc hành trình này kết thúc thì~, mấy thứ như vậy thì dù thế nào đi nữa cũng giống như flag đúng chứ?」
「Hahaa, là thế sao. Nếu chiến tranh kết thúc thì sẽ kết hôn, cảm giác như vậy ha.」
「Là chuyện đó ạ.」
Thậm chí với Tomoichi không biết nhiều về tri thức otaku thì có vẻ như ông vẫn hiểu được điều cậu định nói. Và gật đầu với gương mặt lĩnh hội.
「Với một kẻ đã nhận được giáo dục harem như cháu, thì nếu cùng nhau trải qua những chuyện đến nhường đó, thì điều đó cũng sẽ khiến cháu bị trói buộc à......」
「Hãy chờ một chút thôi nào, Tomoichi-kun. Cả tôi lẫn Sumire đều không có giáo dục như thế nhưng mà!?」
Có vẻ như ông vẫn đang ngộ nhận. Cả Shuuzou và Koichi đã được lén nói cho biết rằng, Việc Hajime đã trở thành một tên khốn harem, là tại vì vợ chồng Nagumo đó, từ Tomoichi, cũng xem biện giải của Shuu là sự lừa gạt và lắc đầu.
「Iya, cháu không có nhận sự giáo dục như thế đâu ạ.」
「Hora! Con trai tôi cũng đang nói này!」
「Giáo dục và tẩy não cũng chỉ cách nhau một trang giấy thôi nhỉ......」
「OK. Tomoichi-kun đang nghĩ thế nào về tôi, thì tôi đã hiểu rõ rồi. Hãy nói chuyện với nhau một chút thôi nào.」
Việc cậu đã chọn lấy thái độ tương đối rõ ràng với những cô gái ngoài Yue, trong chuyến hành trình cho đến lúc này là chuyện được biến đến rộng rãi. Bởi vậy, nghĩ rằng việc mạt sát là, Tên khốn harem chỉ đơn thuần là được con gái thích!, có gì đó không ổn, nên dường như là cảm giác đã tìm ra nơi chứa chấp trách nhiệm mới theo cách của Tomoichi.
Hajime nói đỡ cho cha mình với cảm giác như đang cười khổ.
「Nếu nói về nguyên nhân chấp nhận Shia thì, điều đó chẳng phải ngược lại là Yue hay sao nhỉ?」
「Mu? Là chuyện như thế nào vậy?」
「Suốt từ sau khi công nhận Shia ở Đại mê cung Raisen, thì Yue đã luôn nói với cháu một cách thường xuyên rằng『Hãy nhìn Shia, kỹ càng hơn giùm em』đó ạ.」
Nói một cách thẳng thắn thì, thật sự là cảm xúc phức tạp. Việc bị nữ nhân mình yêu nhất nói rằng cũng đừng có lạnh nhạt với một cô gái khác.
「Nếu không như thế, thì có lẽ cháu đã không ý thức cô ấy như một người khác giới nhé. Dĩ
nhiên, việc cháu đã tin tưởng cô ấy đến mức không thể hơn được nữa với tư cách một con người thì không nghi ngờ gì nhưng mà.」
「......Là chuyện chính vì đã luôn trong tâm thế ý thức rằng đối phương là người khác giới, nên con tim của Hajime-kun cũng đã được nuôi dưỡng sao.」
Nửa phần lĩnh hội, nữa phần thấy kỳ lạ. Không chỉ Tomoichi, mà cả Shuu, Shuuzou, và Koichi cũng làm biểu cảm mơ hồ.
Họ đã hiểu lí do mà Hajime đã trở nên ý thức về Shia như một người khác giới, tuy nhiên, nếu thế thì lúc này họ lại không thể thấu hiểu được tâm tình của Yue một cách trọn vẹn.
Việc tồn tại của Hajime đối với Yue to lớn đến nhường nào, trong chuyến hành trình này, thì bất cứ ai cũng đã biết rồi.
Khi nhóm Shuu bất giác đảo ánh mắt về phía Yue, thì nhóm Yue cũng dường như đã nghe cuộc hội thoại ở đằng này từ giữa chừng, nên tất cả đang quay mặt sang chỗ họ.
「Okaa-san cũng, nhất định muốn nghe thử đó nhé.」
Có vẻ như đã hiểu được bằng cách nào đó, Sumire xoa đầu Yue với biểu cảm yêu thương.
Yue ngay cả trong khi tỏ ra có chút ngượng ngùng, vẫn nói「Nếu là chuyện đó thì」.
「......Nhằm khiến cho Hajime hạnh phúc ạ.」
「Bằng việc khuyến khích những cô gái khác, hay sao ta?」
Kaoruko hơi nghiêng đầu với biểu cảm khó khăn. Yue gật đầu「N-」, và cô bắt đầu kể một cách từ tốn.
「......Lúc ban đầu thì cháu đã nghĩ rằng chỉ có mình hai người thôi là tốt rồi ạ. Ngoài Hajime ra, thì chẳng cần bất cứ ai cả. Rằng ngược lại thì, chỉ cần có Hajime ở bên thì cứ sống cả đời ở nại lạc cũng tốt. Rằng ngược lại thì, như thế mới tốt.」
「Cô hiểu đấy.」
「Kaoruko!?」
「......Ư-, tôi hiểu một chút.」
「Kaorii!?」
Những ánh mắt thương cảm được gửi đến Tomoichi-san, từ các Otou-san.
Chuyện đó thì gác qua một bên.
「......Nhưng mà, sau khi ra bên ngoài, và gặp gỡ Shia, được em ấy cố gắng hết mình để nuôi dưỡng mối duyên. Gặp gỡ Aiko, nghe câu chuyện của cô ấy...... Cháu đã trở nên có suy nghĩ rằng, Thật sự điều đó có ổn không ta?, ạ.」
「Yue-san......」
「Câu chuyện của tôi, sao ạ.」
「......N. Cô đã nói rằng cách sống vứt bỏ đi tất cả thật cô đơn. Những lời đó, đã âm hưởng cả trong tim của tôi. Khiến tôi nghĩ rằng, đúng thật, quả xứng đáng là “Sensei” mà Hajime kính trọng.」
「V, vậy sao ạ.」
Tai của Aiko đỏ ửng lên. Có vẻ như cô đang ngượng ngùng. Akiko, hồi tưởng lại con gái mình ở thị trấn Ur và xoa đầu cô để khen ngợi.
「......Có những đứa trẻ nhẹ nhõm từ đáy lòng với việc Hajime còn sống, tuy bất mãn nhưng, cũng có kẻ đang tin tưởng chuyện anh ấy còn sống và tìm kiếm một cách trối chết, rồi cũng có đứa trẻ tin tưởng rằng Hajime vẫn không thay đổi.」
Ánh mắt của Yue quét qua Kaori và Shizuku, rồi cô tiếp tục「Và」.
「......Ánh mắt nhìn những đứa trẻ của Hajime trong chuyến hành trình, bầu không khí lúc anh ấy ở cạnh Myuu, lúc nào cũng thật dịu dàng.」
Bởi vậy, nên cô đã tin chắc.
「......Cháu tự tin rằng, dù chỉ một mình cháu, cũng sẽ khiến cho Hajime hạnh phúc. Nhưng, nếu muốn làm cho anh ấy còn hạnh phúc nhiều hơn, nhiều hơn nữa, vượt qua cả tưởng tượng của cháu thì, Hajime có thật nhiều điều trân quý sẽ tốt hơn.」
Bởi vậy, nếu có cảm xúc đến mức thậm chí là tử địa cũng dám cùng lao vào, thì cũng sẽ dám cho phép chuyện có một ai đó khác “đặc biệt”. Cô muốn cậu được vây quanh bởi, thật nhiều điều trân quý.
「......Nếu là vì lẽ đó, thì cháu có thể àm bất cứ gì. Sẽ làm bất cứ điều gì.」
Trước Yue tóm gọn lại như thế, bất cứ ai cũng đều không thể nói nên lời. Là tâm thế đã bị áp đảo bởi độ lớn của cảm xúc, và ái tình đến mức đáng sợ.
Nếu là vì Hajime, thì Yue sẽ làm bất cứ điều gì.
Nếu là vì Yue, thì Hajime sẽ giết thậm chí cả thần cho xem.
「Cái điểm này là, chỗ mà mình sẽ trót nghĩ rằng, Không thể bì được với Yue-san haa, đó nhỉỉ.」
「Fu-, dù ai có nói gì đi nữa thì em ấy vẫn là vợ cả-sama mà chúng ta tự mãn ha.」
「Ưư, tuy không cam lòng như chẳng thể phản bác được đó.」
「Dù có bị trưởng biên tập Mao viết gì đi nữa, thì kết cục là, sớm muộn gì có lẽ bất cứ ai cũng sẽ hiểu thôi nhỉ.」
Với những lời của Shizuku vừa cười khúc khích *kusuri*, vừa nói, thì chẳng một ai có lời dị nghị nào.
「Cả Yue-chan nữa, cảm ơn con nhé.」
「Okaa-sama? ――Upu-」
Yue được Sumire ôm chặt lấy *mugyu-*, nhưng đã được thả ra ngay.
Là Hajime. Cậu đang mugyu- cô trong trạng thái hầu như là bế lên.
「Khoan đã Hajime. Vừa rồi mẹ đang ẵm Yue-chan đó. Trả đây.」
「Ha? Còn lâu. Yue là của con mà.」
「Haa~, Tỏa ra rõ mồn một cái ham muốn độc chiếm thì thật đáng xấu hổ! Được rồi mà trả lại cho Okaa-san đi!」
「Dừng lại đii! Con hiện giờ, đang có tâm trạng yêu Yue một cách vô bờ bến đấy!」
「Chuyện đó thì mẹ cũng vậy đấy! Hora trả đây! Mau trả lại đây!」
「H, hai người dừng――」
「Cả Hajime-san với Kaa-sama nữa! Yue-san có vẻ khó thở đó ạ! Lúc này thì em sẽ chen vào giữa và nhận lấy chị ấy ạ! Shaora-」
「「Aa-, làm cái gì vậy! Trả Yue đây!」」
「Nn~~-!?」
Cướp đoạt Yue bằng cách giành giật với sức mạnh cơ bắp siêu việt. Shia tiện đà ôm chặt như thể nhét cô vào giữa thung lũng ngực của mình và bỏ chạy. Mẹ con Nagumo đuổi theo phía sau.
Trong hình ảnh quá khứ thì vừa vặn,
『Yue-san-, emm, cuối cùng thìì.』
『......N. Em đã cố gắng rất nhiều rồi.』
『Fueeeen-, yêu Yue-san rất nhiều desuu! Em sẽ mãi ở bên chị desuu!』
Là dáng vẻ của Shia vừa khóc thút thít, vừa ôm choàng lấy Yue với nụ cười ra chiều hạnh phúc, còn Yue ôm chặt cô với ánh mắt trìu mến yêu thương.
『......Chẳng phải em xúc động cực độ với Yue, còn hơn cả anh à?』
Và dáng vẻ của Hajime đang mang gương mặt sưng sỉa đã được chiếu lên.
Nhìn điều đó, Myuu vừa cười khúc khích, vừa nói.
「Quả nhiên Yue-oneechan là người thắng cuộc duy nhất! Chỉ có Yue-oneechan mới được phép thắng! Nano.」
「Ư, ư~m. Myuu, ý nghĩa hơi sai một chút không chừng?」
Đúng như lời Remia nói, ý nghĩa rằng thần tượng của tôi là số một thì có hơi chệch hướng nhưng, khi nhìn Yue đang tỏ ra hạnh phúc với việc được cả Hajme lẫn Shia, và gia đình của cậu cướp qua cướp lại thì......
Ai nấy đều không không thể lĩnh hội rằng「Thì ra là vậy」.
Cứ thế, trong một lúc họ ngắm nhìn sự đùa nghịch của nhóm Yue với bầu không khí tươi vui. Rồi họ đã quyết định rằng sẽ sớm đi tới địa điểm tham quan cuối cùng――Đại thụ Ua Alto, và quan sát thử thách ở đó, vào lúc ấy.
「Chờ một chútt! Shia, bất công đó! Chỉ có mình em tự mãn với cảnh tỏ tình thì!」
「Ge-, Rana-san! Rồi đến cả nhóm Nea-chan nữa!」
「Tch-, cái đồ khốn này đã nhớ rồi rồi à.」
Cánh nữ giới Hauria để mặc thân mình cho sự đấu tranh, đã quay trở lại.
Có vẻ như, nhằm để đoàn quỷ vương xem cái cảnh nọ mà họ đã tất tả kết thúc cuộc so kèo và co giò chạy đến đây. Tất cả đều đang tả tơi giống như binh sĩ trở về từ chiến trường.
Shia tỏ ra chán ghét vì cảm giác như chuyên du lịch sẽ bị cản trở, còn Hajime thì phải chăng nghiêm túc không muốn xem hình ảnh quá khứ mà cậu tặc lưỡi một cái rõ kêu và thể hiện sự cự tuyệt.
「Thời gian gấp rút lắm. Bỏ cuộc đi――」
「Yue-chan, làm đi!」
「Thống nhất quan điểm ạ-, Okaa-sama!」
「Yuee!?」
Yue-chan nếu là vì Hajime thì sẽ làm bất cứ điều gì, tuy nhiên, lại ưu tiên cho Okaa-sama!
「Tou-san, dừng họ lại đii! Sẽ trở nên ngứa ngáy châm chích toàn thân đấy! Nếu làm ẩu thì con tim sẽ chết!」
「Ể? Con đang nói gì vậy, Hajime.」
Nếu là ngăn cản của Otou-sama thì ít chẳng phải sự do dự sẽ được sinh ra sao?, Hajime nghĩ vậy và nhờ vả Shuu, song Shuu không biết đến sự đáng sợ của kẻ đó thì chỉ biết hoang mang.
Lợi dụng sơ hở đó, vì thực tế đã xem qua rồi nên không hề có chút nhập nhằng nào trong hệ trục thời gian, Yue đã dò ra đúng thời điểm quá khứ trong nháy mắt. Yue-san thật ưu tú.
Cứ thế, không có khoảng hở để Hajime ngăn cản lần nữa.
Thứ đó đã được giải cấm mất rồi.
『Mị lực áp đảo của em đã cướp mất trái tim tôi. Cảm xúc này, là tình yêu chân chính!』
「Iyaa~~~n-, Kou-kun thiệt là nhiệt tình-!!」
Lơ lửng trong không trung bằng Ma thuật trọng lực vừa mới có được, tạo dáng khoa trương cùng với xoay vòng sắc bén *kire- kire*!
Rana của hiện tại đặt hai tay lên má và quằn quại uốn éo *kune kune*. Nhóm Shuu hồi tưởng lại quá khứ khoa trương của bản thân và ớn lạnh từng chập *zowa zowa*! Và cánh nữ giới Hauria run rẫy trong cơn giận dữ, với Rana đang nhấn mạnh việc mình ở trong tổ chỉ một người chiến thắng bằng ánh mắt ghé ghé liếc liếc *chira chira*!!
Phải, ở đó là,
『Tôi là người con trai thuộc cung Xử nữ, Kousuke E Abyssgate-!!』
『Iya, là ai vậy hả!?』
Kousuke-kun đã thả mình vào vực thẫm. Vượt qua thử thách của Raisen, và thế nào đó maa hoàn toàn trở nên khoa trương! Nhân tiện thì, ngày sinh của Kousuke-kun là cung Cự giải!
『Dù khoảng cách về tính năng có đến đâu đi nữa! Tôi của ngày hôm nay, là tồn tại sẽ vượt qua kể cả quỷ vương!』
『Oi oi có tỉnh táo không――iya, chờ đã, cái lời thoại đó! Thằng khốn-, đừng có nhại lại danh ngôn của Graha〇-san mà tao kính yêuu---!!』
Cứ thế Quỷ vương VS Shin’en Kyou đã bắt đầu.
Trong khi tiếng reo hò của Rana vang lên, trước trận chiến triển khai toàn diện sự khoa trương ngay từ giây phút đầu tiên, cả các Okaa-san lẫn các Otou-san đều cùng nhau chỉ còn biết ngơ ngác.
※Giải thích Neta
・Trưởng biên tập Mao và nguyệt san Fair Bergen
⇒Từ phụ truyện quyển 8 bản sách
・Người con trai cung Xử nữ
⇒Một danh ngôn trong vô số câu của Graham-san trong Gundam 00. Nhân vật yêu thích đến mức đếm trên đầu ngón tay của tôi trong Gundam Series ạ.