Apotheosis of a Demon – A Monster Evolution Story

chương 76: để được gọi là ác ma-2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Hmm, nhóc là ác ma?”

Thiết bị kết nối Trái Đất và Yggdrasia cũng như hệ thống thu thập và tích trữ mana được đặt sâu trong căn cứ quân sự này. Hành lang dẫn đến đó cũng dẫn đến phòng điều khiển nơi các chỉ huy quân sự đang tập trung. Một gã lập dị đeo kính râm tròn trùm áo choàng đen đã chờ sẵn ở đây từ lúc nào.

Lạ thật, sao chỉ có mình gã này… không, chờ đã, một bầy chó hoang bẩn thỉu theo sau hắn.

Nhưng lạ thật. Đúng là tôi không bừa bãi giải phóng hiện diện ác ma khắp nơi, nhưng việc đó không có nghĩa là tôi kiềm hãm kỹ năng chủng tộc của mình, [Fear].

Có lẽ gã lập dị trước mặt có thể kháng lại nó như các hiệp sĩ đã qua huấn luyện, nhưng đám chó kia chỉ là động vật bình thường. Ấy vậy mà không những chúng không tỏ ra sợ hãi, chúng thậm chí còn nhe nanh và gầm gừ với vẻ thù địch bất thường.

Là do thôi miên hay một loại thuốc nào đó?

[Gã đàn ông đeo kính râm] [Chủng Tộc: Con Người ♂] [Lập Dị]

[MP: 5/5] [HP: 110/110]

[Tổng Lực Chiến: 182]

Chỉ là người bình thường, dù lực chiến của hắn khá cao theo chuẩn người Trái Đất. Có lẽ hắn là người luyện võ, và phần nào cũng là do lượng mana hắn sở hữu, dù nhiêu đó chẳng là gì.

Về lực chiến thì hắn chẳng là gì với tôi, nhưng tôi vẫn chưa biết hắn là ai. Tôi nheo mắt nhìn hắn, và hắn liền lùi một bước lớn.

“Ooooh, đáng sợ thật. Ta đã nghĩ ngươi chỉ là một cô bé đáng yêu, ai mà ngờ ngươi là một ác ma chứ? Nhìn xem, ta nổi cả da gà rồi này.”

Trong khi xắn tay áo cho tôi xem, hắn bất ngờ rút ra một con dao kỳ lạ trông như một tia sét, dùng nó chém con chó đứng cạnh hắn.

“Lên”

Con chó bị thương lao về phía tôi không một tiếng kêu rên. Nó chạm vào màn sương của tôi và đóng băng giữa không trung, bức tượng băng lướt qua tôi.

“…ngươi đang cố làm gì?”

Hắn cười khoái trá.“Oh, ta chỉ vừa hoàn thành việc chuẩn bị thôi.”

Ngay lúc đó, một đám sương tràn ra từ con chó băng và bay về phía hắn.

Tôi cảm nhận được thứ gì đó giống như ma lực bất ngờ trào ra từ hắn và tránh đi nửa bước theo phản xạ. Sàn nhà và con chó băng sau lưng tôi nhanh chóng bị xâm chiếm bởi những mảng xám.

Chờ đã, đây là…

“…hóa đá?”

“Chhính xácc! Tuyệt vời, ta chưa từng gặp ai tránh được nó ngay lần đầu!”

Hắn đã làm gì? Ngay cả ở Yggdrasia, chỉ có vài loài quái vật có khả năng hóa đá. Công nghệ ở Trái Đất không thể tái tạo khả năng này.

“Ngươi là ai…?”

“Ồ, xin thứ lỗi. Tên ta là Herdu, ta đến từ một dòng dõi hắc pháp sư thời cổ của Séc. Nếu ngươi thực sự là một ác ma, hẳn ngươi có biết các pháp sư đời trước nhỉ? Nói xem, giữa ta và họ, ai giỏi hơn?”

Trong lúc giới thiệu bản thân, hắn đâm sâu con dao vào cổ một con chó khác. Hắn nhếch mép cười ngay cả khi máu bắn đầy mặt hắn, và lần nữa hấp thụ thứ gì đó.

[Gã đàn ông đeo kính râm] [Chủng Tộc: Con Người ♂] [Hắc Pháp Sư]

[MP: 50/5] [HP: 110/110]

[Tổng Lực Chiến: 182]

Hắn đang giữ một lượng mana vượt mức tối đa…ra vậy. Hắn hẳn đã cưỡng ép chuyển đổi sinh lực từ các thực thể sống khác thành mana của bản thân.

Hắn là một pháp sư của Trái Đất. Họ hẳn đã thực hiện rất nhiều thí nghiệm để có thể sử dụng ma thuật ở một thế giới không mana. Cách họ sử dụng ma thuật hoàn toàn khác với các cư dân Yggdrasia.

Nhưng ngươi biết đấy…

“Ngươi có thể tránh thêm lần nữa chứ?”

Herdu lần nữa phóng ra ma pháp của mình. Ma lực của hắn ngấm vào tường, rồi bất ngờ xuất hiện nay trên đầu tôi.

Tất nhiên là tôi chỉ đơn giản vung tay đánh bật nó.

“…hả?” Herdu kinh ngạc há hốc mồm.

Tôi phủi đi bột đá dính trên găng tay mình như thể chúng không gì hơn chút bụi bẩn.

“…tsk, trò mèo,” Herdu nói, vung dao chém thêm vài con chó, giết chết 1 và làm 2 con khác bị thương nhẹ. Ngay lúc 2 con chó bị thương lao về phía tôi, Herdu cũng cùng lúc giải phóng ma pháp của hắn.

Tôi không thèm tránh. Chỉ với một cái vung tay, tôi đánh bật cả ma pháp của Herdu lẫn hai con chó. Mặt Herdu nhăn lại vì sốc trước cảnh tượng trước mắt.

“Hả???!”

Cấu tạo của ma pháp đó khá thú vị, tôi nghĩ nó có lẽ khá hiệu quả nếu sử dụng đúng cách. Sẽ rất nguy hiểm nếu tôi vẫn chỉ là một hạ quỷ.

Nhưng ngươi biết đấy, căn bản là… ngươi dùng quá ít ma lực.

Với việc hắn phải giết chó mỗi lần dùng phép, hắn chắc chắn không có khả năng tích trữ ma lực nhận được từ sinh lực của vật tế. Lượng ma lực tối đa Herdu có thể dùng có lẽ chỉ khoảng 50.

Khi chứng kiến ma pháp của mình dễ dàng bị đánh bật, Herdu bắt đầu mất bình tĩnh, mặt hắn nhăn lại.

“R-rốt cục ngươi là thứ quái quỷ gì?”

“Thứ gì ư? Không phải ngươi đã biết từ đầu rồi à?”

Hoặc là… hắn không nghĩ tôi thực sự là một ác ma?

Nhớ lại những lời mình nói, mặt Herdu nhanh chóng tái đi. Hắn lần nữa chuẩn bị vung dao vào lũ chó hoang, có lẽ đây là nỗ lực cuối cùng của hắn để chống lại tôi, hoặc chỉ đơn giản là hắn đang cố chạy trốn. Tôi đưa tay về phía hắn và siết tay.

*crack!*

Con dao trên tay hắn vỡ vụn bởi áp lực đột ngột vượt khỏi sức chống chịu của nó. Ma pháp hắn đang tạo không may mất kiểm soát, đầu các chi của hắn hóa xám và dần biến thành đá.

Herdu hét lên và rên rỉ trong đau đớn bởi phản nguyền từ hắc ma pháp. Tôi thong thả đến gần hắn. Hắn ngã nhào xuống sàn khi cố bỏ chạy với đôi chân dần hóa đá.

“…ngươi định đi đâu?”

“X-xin chờ đã! T-tôi có thể cho ngài tiền… ý tôi là con người! Động vật! Ngài muốn bao nhiêu người cũng được! Đúng thế, ngài là ác ma thứ thiệt mà phải không?L-lập khế ước với tôi. Tôi biết! Tôi biết ác ma không thể bộc lộ toàn bộ sức mạnh ở vật chất giới nếu không có khế ước với con người!”

Hắn đang nói cái quái gì vậy chứ? Hắn không thấy tôi xử lý cả đội quân bên ngoài à?

“Đúng vậy! Sau khi giao ước với ngài, tôi sẽ trở thành pháp sư vĩ đại nhất thế giới! Khi đó, ngài muốn bao nhiêu linh hồn cũng được! Trẻ em, phụ nữ, bất cứ thứ gì ngài muốn!”

“Ra vậy…”

Vậy ra hắn định dùng trẻ em làm vật tế. Cho tôi.

“Không may cho ngươi, không có khế ước nào tuyệt hơn khế ước hiện tại của ta cả. Ta chẳng cần mấy linh hồn hạ cấp như ngươi.”

Tôi nhẹ nhàng khép tay và áp mạnh hai bàn tay mình vào nhau. Đám chó hoang vốn bị điều khiển từ đầu đến giờ đột ngột lấy lại nhận thức. Chúng bất động trong một lúc vì sốc, rồi bắt đầu nhìn về phía tôi và Herdu và gầm gừ đầy đói khát.

Chúng không tấn công tôi, chúng kính sợ tôi. Nhưng cạnh tôi là Herdu, tay chân hắn đã bị hóa đá.

Tôi bước qua gã đàn ông đang cố trường đi. Hắn hoảng hốt gọi với theo.

“N-này, chờ đã…”

“Thứ lỗi. Ta đang vội.”

Tôi chạy dọc theo hành lang. Phía sau tôi là tiếng gầm gừ xen lẫn tiếng vùng vẫy trong tuyệt vọng, và một lúc sau, tiếng hét thảm thiết của gã đàn ông tự xưng là Herdu vang vọng khắp khu nhà.

*

Sau một lúc, hành lang trở nên rộng hơn. Có một máy bán hàng tự động và một băng ghế. Một ông lão to lớn đang ngồi uống nước từ một chiếc lon nhỏ. Ông ta lặng lẽ quay lại khi nhận ra tôi.

“Các tinh linh của cái thiện đang trở nên náo động. Ta đã nhìn thấy bộ mặt thật của ngươi, hỡi ác ma đội lốt người. Đây là thế giới loài người. Mau trở về địa ngục tăm tối nơi ngươi thuộc về.”

Ông ta nói, đưa thẳng cánh tay đang cầm cái lon in dòng chữ ‘SÚP ĐẬU ĐỎ’ về phía tôi. Rồi ông ta xiết tay, cái lon thép gập lại như tờ giấy ướt.

‘tinh linh của cái thiện’? Trái Đất có ít mana đến nỗi tôi, một đại ác ma, khó có thể ở lại. Không lý nào các tinh linh ẩn mình trong tinh linh giới xuất hiện ở đây.

Có vẻ ông ta là một pháp sư Trái Đất như Herdu. Dù vậy, ông lão này khác hắn đôi chút. Ông ta có thể ngay lập tức nhận ra tôi là ác ma.

[Ông Lão To Lớn] [Chủng Tộc: Con Người ♂] [Thầy Tế]

[MP: 3/3] [HP: 130/130]

[Tổng Lực Chiến: 144]

Ông ta lấy ra một cành cây vẫn còn lá và bắt đầu niệm một cầu khấn gì đấy.

“-Hỡi các tinh linh, ban cho lão sức mạnh xua tan cái ác!”

Đáp lại tiếng gọi của ông ta, thứ gì đó trông như ba quả cầu ánh sáng bay ra từ cành cây.

Hmm… bất ngờ thật. Ông ta thực sự gọi ra tinh linh thứ thiệt. Yếu và non nớt như thể tinh linh sơ sinh, nhưng chúng là tinh linh thứ thiệt.

Nhưng các tinh linh kia bị buộc phải xuất hiện ở một thế giới không có mana, và sự tồn tại của chúng yếu đi theo từng giây. Ma lực của chúng còn ông lão kia hấp thụ. Chúng đã bắt đầu kiệt quệ.

“Tên ta là Ohan. Ác ma, tan biến trước sức mạnh của cái thiện!”

“-Biến đi-”

Tôi nói, đưa chút ma lực vào giọng nói của mình. Các tinh linh ngay lập tức bị đẩy ngược về tinh linh giới.

“…hả?” Đột ngột mất đi sức minh ăn cắp từ các tinh linh, Ohan teo nhỏ lại, như thể ông ta cũng cùng lúc mất đi một phần sinh lực. Ông ta loạng choạng khuỵu xuống. Tôi dùng cặp vuốt của mình nắm chặt đầu ông ta.

“…ngươi không nghe thấy tiếng thét của chúng à?”

Ông ta chết lặng trong kinh hãi. Tôi rút cạn sinh lực và nhiệt từ cơ thể ông ta, rồi xiết tay nghiền chiếc đầu đóng băng thành bụi.

“Vậy ra đây là việc các pháp sư Trái Đất đang làm…”

Trong một thế giới không mana, các kỹ thuật còn lại là kỹ thuật đánh cắp sức mạnh từ kẻ khác.

Nếu việc này tiếp diễn, thế giới này cũng sẽ đi đến bờ vực diệt vong như Yggdrasia. Nhưng với thực lực của tôi hiện tại, tôi vẫn chưa thể ngăn được nó.

Vẫn còn việc khác mà tôi phải làm. Tôi tiếp bước theo dãy hành lang.

Một lúc sau, một cái cửa đôi xuất hiện trong tầm nhìn tôi.

Tôi chỉ cảm nhận được duy nhất một hiện diện bên trong. Tôi cẩn thận mở cửa, quan sát xem có thêm ‘pháp sư’ nào không. Tôi không biết phòng này trước đó được dùng vào việc gì, nhưng ngay lúc này trong phòng có một ‘bàn tế’ được dựng từ việc xếp chồng những chiếc bàn rồi phủ vải lên. Nó trông như một nhà nguyện.

Một linh mục đang với cây thánh giá trên bàn, lưng ông ta hướng về phía tôi. Ông ta từ từ đứng dậy và quay lại, chào tôi với nụ cười hiền từ như một cha sứ già

“Chào ngươi, ác ma.”

[Linh Mục Trung Niên] [Chủng Tộc: Con Người ♂] [Thánh]

[MP: 150/150] [HP: 250/250]

[Tổng Lực Chiến: 840]

Ông ta… có chút khác biệt.

------------------------------------------------

A/N: Công việc của các pháp sư Trái Đất đa dạng từ bói toán, nghiên cứu về linh hồn đến ám sát.

Nếu pháp sư Trái Đất đấu tay đôi với người thường, kỹ năng của họ sẽ mang lại lợi thế khá lớn, nhưng họ thực sự không có chút kinh nghiệm nào khi chiến đấu với một đối thủ thực sự mạnh.

=============

Trans+Edit: Muttsurini

Truyện Chữ Hay