[AOV] Học Viện Liên Quân

nửa h (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

King cong...

- Ể...? - Veres như sực tỉnh.

Cô liền hướng đôi mắt sợ sệt ra cửa. Tiếng động hồi nãy... có phải phát ra từ chuông cửa phòng cô đúng không?

- Có ai ở nhà không? - tiếng bên ngoài chợt ồ vào.

Làm sắc mặt Veres thoáng chốc tái mét hẳn. Thôi chết, nãy cô có đặt bánh kem với vài đồ trang trí tới. Có thể là nhân viên giao hàng giao đến rồi.

- Dừng lại đi thầy D'Arcy... - Veres liều mạng lắc đầu.

Cô cố nhấc eo lui lại nhưng không được. Thậm chí bị D'Arcy nắm chặt vòng eo đong đưa của cô, dùng lưỡi đè xuống miệng huyệt bị lấp kín liếm hai vòng, sau đó nhắm đến khe suối nhỏ cắm vào.

King cong... King cong...

Bên ngoài liên tiếp bấm vào chuông thêm vài lần, chứng tỏ nhân viên giao hàng dần trở nên sốt ruột. Mà hên khi nãy cô đã thanh toán bằng Airpay, chứ không chắc giờ cửa bị đập luôn quá.

- Hức... - Veres mím chặt môi cố không phát ra tiếng.

Do khu ký túc xá không có cách âm nên cô sợ sẽ bị nghe mất. Thế mà trong tình trạng này, chiếc lưỡi mềm của D'Arcy như có như không cưỡng bức xâm nhập, ngược lại mang đến càng nhiều khoái cảm. Đầu lưỡi thọc vào rút ra ở trong huyệt nhỏ ấm đầy chặt vô cùng điêu luyện.

- Ư... Ưm... - Veres như đạt đến giới hạn, đôi môi cố mím chặt nhưng vẫn phát ra vài tiếng rên nhỏ.

Hạ thân bắt đầu khơi ra dâm thủy ngọt ngào. Lúc này D'Arcy phảng phất giống như lữ khách lạc đường nơi sa mạc, thèm khát mút mát chất lỏng đang tràn ra. Gò má non mịn của Veres phủ kín tình dục, thân thể nõn nà được anh kích thích giống như hoa quỳnh mới nở, đẹp khiến người ta hít thở không ngừng.

Dần dần tiếng chuông cửa không còn vang lên. Có vẻ nhân viên giao hàng không chờ được nên đặt thùng hàng trước cửa rồi rời đi, không quên nhắn tin lại cho Veres.

- Quá đáng! - Veres uất ức la.

Cô phải gồng mình lắm mới để người bên ngoài không phát hiện. Vậy mà thầy D'Arcy hoàn toàn mặc kệ và tiếp tục làm. Khác gì không quan tâm đến cô đâu.

- Không phải em cũng thích à? - D'Arcy thản nhiên cho đó là đúng.

- Em kh... - Veres định chối lần nữa thì...

D'Arcy cầm vật đang sưng thô to chọc vào miệng huyệt nhỏ xinh xắn. Veres lập tức cau mày, vô tình thét lên vì đau. Động tác của người đàn ông rất dịu dàng, tiến vào từng chút một, tận lực làm cô bớt đau đớn. Nhưng dù vậy Veres vẫn đau đến ngấn nước.

Thậm chí cả D'Arcy cũng không khác mấy. Bên trong hoa huyệt căng chặt hung hăng xoắn lấy côn thịt sưng to, như có vô số cái miệng nhỏ nhắn đang mút vào.

Sau đó cũng cắm vào toàn bộ, một dòng máu đỏ chảy ra từ nơi hai người đang kết hợp. Huyệt nhỏ chặt khít ấm áp và ẩm ướt, D'Arcy vì săn sóc Veres nên chịu đựng không nhúc nhích. Khuôn mặt điển trai nhờ đó có phần vặn vẹo. Hai bàn tay to nắm hai bầu ngực vểnh lên rồi nhẹ nhàng vuốt ve, đầu ngón tay khảy hai đầu nhũ hoa dựng thẳng, kích thích điểm mẫn cảm của cô.

Hạ thân Veres mới đầu vừa trướng vừa đau, nhưng không bao lâu sau dấy lên một trận tê dại, đau đớn dần nhường chỗ, dâm thủy tiếp tục chảy ra. Đợi đến khi huyệt nhỏ trở nên ướt át, D'Arcy mới chậm rãi thọc vào rút ra, phá vỡ lớp thịt non mềm, đưa vào sâu bên trong.

- Ưm... A... - Veres nỉ non rên.

D'Arcy liên lục dùng sức ra vào hoa huyệt. Sau một hồi gầm lên rồi thúc mạnh một cái vào tận sâu tử cung, xuất ra tinh hoa. Khiến toàn thân Veres co quắp, run rẩy, vô lực thở hổn hển, mặc cho anh gác hai chân cô lên người anh.

Đột nhiên cô cảm nhận hai cổ tay không còn gò bó như trước. Đôi mắt mới bất ngờ hướng lên nhìn nét mặt có phần cứng ngắc của D'Arcy.

- Thầy khó chịu à? - Veres thở dốc hỏi.

- Không, không ngờ dùng thắt lưng lại làm em bị thương... - D'Arcy hối hận nhìn chằm chằm đường lằn đỏ nổi trên cổ tay Veres rồi nhẹ nhàng xoa.

- À thì... Cũng không đau lắm - Veres có chút mềm lòng trước vẻ mặt tự trách của D'Arcy.

- Lần sau sẽ không như vậy đâu - D'Arcy áp nhẹ bờ môi lên cổ tay Veres rồi hôn dọc đường lằn này.

Chỉ một hành động nhỏ vậy thôi, cũng đủ làm cô trở nên ấm áp hơn. Nếu hôm sau được anh quan tâm vầy... thì tốt biết mấy.

Trong khi đó, ở một công ty sách báo ngay trung tâm thị trấn.

- Hụt hẫng.

- Dạ? - Lindis ngỡ ngàng mấp máy.

Trước mặt cô là một chị biên tập đã đứng tuổi, trên tay cầm nguyên sấp giấy dày cộm. Với vẻ điềm tĩnh cùng bộ công sở gọn gàng, thừa sức toát lên sự sang chảnh mà chị ấy vốn có.

- Bộ tiểu thuyết lần này của em không có điểm nhấn - chị biên tập khá thất vọng nói.

Sau đó nhẹ nhàng đặt sấp giấy, hoặc có thể xem là bản thảo mà Lindis vừa hoàn thành vào phong bì bằng giấy. Rồi đưa lại cho cô nàng.

- Dạ thiếu điểm nhấn khúc nào vậy chị? - Lindis còn hơi sốc hỏi, bàn tay vô thức siết chặt bản thảo vào người.

Không thể nào, đợt này cô đã dồn hết tâm huyết và chuẩn bị kỹ lưỡng hơn cả đợt đầu nữa. Thậm chí còn nghĩ sẽ nhận nhiều hồi đáp tích cực hơn. Vậy mà...

- Từ đầu đến cuối - chị biên tập nói thẳng.

- Không lẽ tệ lắm hả chị...? - Lindis run run hỏi tiếp.

- Không, chị thấy bộ này nữ chính cố gắng quá nhiều, nhưng nam chính không thay đổi cũng như không đáp lại vì bị rằng buộc bởi thân phận. Dẫn đến phần kết khá hụt hẫng và không có bước đột phá - chị biên tập nghiêm túc nhận xét.

- Bước đột phá... - Lindis lẩm bẩm lặp lại.

- Nhưng em phân tích cảm xúc của nữ chính rất lôi cuốn, làm chị hiểu và ngưỡng mộ nữ chính. Nếu em để kết có hậu thì bộ tiểu thuyết có thể sẽ thu hút nhiều người đọc hơn - chị biên tập nhẹ nhàng nêu ưa điểm.

- Dạ em cảm ơn chị - Lindis mừng rỡ đáp, khuôn mặt thoáng chốc lấy lại tinh thần.

- Vậy em có định sửa lại nội dung không? - chị biên tập thắc mắc.

- Em...

Truyện Chữ Hay