[AOV] Học Viện Liên Quân

nửa h

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dần dần cũng tới buổi chiều tà, thời điểm mà dòng người trên đường trở nên tấp nập và vội vã.

Tại khu ký túc xá của đoàn diệt quỷ.

Đến với căn phòng dành cho Butterfly và Airi.

Vẫn vậy, không gian trong căn phòng dường như không đổi. Nhưng... không khí có vẻ ngột ngạt và u ám hơn. Điển hình là Butterfly đang trải dài người trên giường trông khá mệt mỏi, đâu đó trên khoé mi còn ươn ướt như muốn vỡ oà thêm đợt nữa. Mỗi lần nhớ lại cảnh Airi và Tulen thân mật với nhau... thật sự rất ghét, không muốn chút nào.

Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa bên ngoài chợt vang lên, Butterfly mệt mỏi liếc mắt nhìn. Cả người định ngồi dậy để mở cửa thì mau chóng nằm ườn trở lại. Bộ dạng thảm thiết của cô bây giờ... chẳng muốn bị ai nhìn đâu. Thôi thì kệ vậy...

Cốc cốc cốc.

Nhưng tiếng gõ cửa không có ý định buông tha Butterfly mà ngày càng to hơn, như muốn đánh sập cửa luôn.

- Không có ai trong đây đâu - Butterfly bực nhọc hét.

Bực bội ghê! Muốn yên tĩnh chút cũng không được.

- Mở cửa - giọng nói uy nghiêm đột nhiên vọng vào.

Khiến Butterfly chợt sững người hẳn ra, khuôn mặt lộ rõ sự ngỡ ngàng. Giọng nói đó... Không thể nào...

- A... Ai vậy? - Butterfly từ từ ngồi dậy rồi ấp úng hỏi.

- ... Tulen - giọng nói bên ngoài đành trả lời sau một hồi im lặng.

Càng làm Butterfly kinh ngạc hơn. Mặc dù biết trước người bên ngoài là Tulen, nhưng... chẳng phải anh đang ở cùng Airi mà. Sao lại ở đây được?

- Mở cửa cho tớ - Tulen nhẹ nhàng nói, bàn tay cũng ngưng đập cửa.

- ... - Butterfly mím chặt môi đầy khó xử.

Cô rất muốn hỏi Tulen cho ra lẽ, nhưng nhìn cô xem, đôi mắt sưng húp vì khóc, tóc tai rối bùi vì liên tục dụi đầu vào giường. Khác gì thành trò hề trước mặt Tulen đâu...

- Đừng để tớ phá cửa... - Tulen mập mờ nói, có vẻ sự nhẫn nhịn của anh đã đến giới hạn.

- Kh... Khoan đã - Butterfly mau chóng chạy tới rồi mở cửa cho Tulen.

Mỗi lần Tulen mà tuyên bố gì, thì chắc chắn anh sẽ thực hiện. Cô hiểu rõ quá mà...

Ngay lập tức, cả người cô hoàn toàn bị Tulen nhấn mạnh và khống chế vào tường. Đôi mắt thoáng chốc kinh ngạc nhìn anh dám làm vậy với mình, hơn hết... vẻ mặt khó chịu đó là sao. Đáng lý ra anh phải vui vẻ khi đi chơi với Airi chứ.

- Sao lại khóc? - Tulen khẽ vuốt nhẹ gò má của Butterfly.

- Tớ... không có khóc - Butterfly ngập ngừng trả lời.

Cô liền quay mặt sang hướng khác để tránh ánh mắt dò xét từ Tulen. Mà khoan, nếu Airi bắt gặp cảnh tượng này... Không được!

- Rõ ràng là có - Tulen nhíu mày nói.

- Thôi được rồi. Cậu mau đi đi, lỡ Airi... - Butterfly cố gắng đẩy người Tulen ra, nhưng...

- Airi thì sao? Tớ không quan tâm - Tulen cố tình ép mạnh vai Butterfly vào tường, giọng nói có phần bực bội.

Đúng vậy, là anh đang tức giận. Phải bỏ ra cả buổi trời mới tìm được Butterfly, vậy mà... cô nàng chẳng mảy may để ý đến.

- Ư... Chẳng phải cậu với Airi đang hẹn hò à? - Butterfly hơi nhăn mặt vì cơn đau từ vai truyền tới.

- Không phải... - Tulen hạ giọng, bàn tay dần nới lỏng vai Butterfly.

Phải bình tĩnh lại đã... Dù gì cũng do anh không nói nên Butterfly mới hiểu lầm. Chỉ là... không ngờ cô nàng sẽ có những biểu hiện như vầy.

- Sao lại không? Trông hai người đẹp đôi mà - Butterfly khó hiểu hỏi tiếp.

Không hiểu sao... cô lại thấy vui khi nghe Tulen không hẹn hò với Airi.

- Cậu nghĩ vậy à? - Tulen đột nhiên gằn giọng.

Vốn cố gắng giữ bình tĩnh để tránh làm đau Butterfly. Thế mà hết lần này đến lần khác, cô nàng cứ liên tục chọc tức anh. Nếu anh đang hẹn hò Airi thì đâu rảnh tìm Butterfly làm chi cho mệt.

- Ch... Chứ sao? - Butterfly lo sợ mấp máy.

Nhìn Tulen thay đổi thất thường như vầy, tự nhiên cô cảm thấy không ổn cho lắm...

- Muốn biết? - Tulen mập mờ hỏi ngược.

- ... - Butterfly không nói gì, cô lẳng lặng gật đầu xem như đồng ý.

- Hừ, được thôi - Tulen hừ lạnh.

Anh lập tức vác Butterfly lên vai, bàn tay thuận theo mà khoá cửa phòng lại.

- Hể? Hể? - Butterfly như chưa tiếp thu chuyện gì đang xảy ra.

Cho đến khi Tulen đặt cô ngồi trên giường, khuôn mặt cô liền méo mó vì vẫn chưa hiểu. Ủa, vậy là sao? Cô chỉ muốn biết mối quan hệ giữa Tulen và Airi thôi mà.

Không đợi thêm giây phút nào, Tulen lập tức cởi đi áo phông trên người Butterfly cùng quần jean bó sát. Bộ đồ lót nhờ đó lần lượt bị Tulen trút xuống rồi ném đi, cơ thể quyến rũ mê người ngay tức khắc hiện trước mặt anh.

- Ơ... Tulen? - Butterfly lập tức đẩy mạnh Tulen ra.

Nhưng Tulen nhanh tay hơn, anh mau chóng kéo người Butterfly lại rồi nhè nhẹ áp môi mình lên môi cô. Khiến Butterfly vô cùng kinh ngạc, đôi mắt mở căng như muốn phản kháng nụ hôn này. Đầu lưỡi rụt rè không biết từ khi nào bị Tulen dẫn dụ quấn lấy đầu lưỡi anh, hoà nguyện cùng nụ hôn nồng cháy.

Sau một hồi lâu, Tulen mới tách khỏi nụ hôn dài bất tận, khóe môi mỏng cong lên một đường tà mị. Ánh mắt thâm thúy ngắm nhìn cơ thể Butterfly thêm một lúc mà không vội vã lao tới. Làn da mịn màng trắng như ngọc, cặp ngực căng tròn với nhũ hoa hồng nhạt sinh động đặc biệt mê người, đôi chân dài không tì vết e thẹn khép lại càng khiến cho người ta có cảm giác mê đắm khó cưỡng. Như kích thích từng tế bào trong người, Tulen hoàn toàn rung động cảnh xuân trước mặt.

- Cậu... là đồ biến thái! - Butterfly liền lấy tay cố gắng che cảnh xuân lại.

Nhưng kết quả vẫn vậy, vẫn dễ dàng bị Tulen khống chế thêm lần nữa. Đột nhiên hộp bánh trên bàn bên cạnh giường Butterfly như thu hút sự chú ý của Tulen. Nhãn hiệu in lên hộp... hình như là của tiệm Mina thì phải.

- Tớ biến thái đó, nên giờ tớ làm gì thì cậu tự hiểu - Tulen gian tà nói rồi với lấy hộp bánh.

Anh bắt đầu mở hộp rồi dùng tay phết lớp kem vani trắng trước ánh mắt ngây thơ của Butterfly. Đầu tiên là anh thoa lên bầu ngực căng tròn, tiếp đến là phần bụng phẳng lỳ thon gọn. Nhưng... đến khi anh định cho kem vào nơi nhạy cảm của cô thì...

- Không được... - Butterfly mau chóng nắm cổ tay Tulen lại, giọng ra sức ủy khuất cầu xin.

Tulen cố tình không quan tâm đến, anh hôn nhẹ lên cần cổ mảnh khảnh như dụ dỗ Butterfly nới lỏng. Bàn tay tiếp tục thoa kem vào nơi nữ tính. Cơ thể mẫn cảm của cô không kiềm được mà run nhẹ một cái. Ha, đúng chất con người thật của anh, luôn bất chấp tất cả để đạt được mục đích của mình.

Truyện Chữ Hay