Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Ể, tận hưởng? - Airi mơ hồ chưa hiểu lời nói của Tulen.
- Anh chiều theo ý Tulen thôi - Murad gian tà nói.
Không nghĩ ngợi gì nhiều, anh lập tức khoá cửa rồi nhẹ nhàng bước từng bước tới gần Airi. Khiến cô nàng tự động lùi ra sau trong vô thức.
- A... Anh Mu...? - Airi mấp máy gọi.
Hình như bầu không khí xung quanh Murad có phần thay đổi thì phải. Tự nhiên cảm thấy không ổn chút nào...
- Sao từ đầu không nói cho anh biết là em đồng ý giúp đỡ Tulen? - Murad còn chút khó chịu thắc mắc.
Nếu lúc anh rủ đi xem phim thì Airi chỉ cần giải thích là được. Mém chút nữa xảy ra án mạng ở khách sạn luôn rồi, chưa kể không biết Butterfly ra sao nữa...
- Có liên quan đến anh Mu đâu - Airi vội lảng tránh.
Đúng vậy, nói cho Murad biết chỉ tốn thêm thời gian chứ chẳng được gì hết.
- Hừ, liên quan à... - Murad hừ lạnh.
Khiến Airi càng cảm thấy bất an hơn, dần dần lưng cô chạm phải bức tường đằng sau. Ngay lập tức, Murad đưa tay lên chặn, tránh cô chạy sang hướng khác.
- Rốt cuộc em xem anh là gì? - Murad nghiêm túc hỏi.
- Hể, sao anh Mu lại hỏi vậy? - Airi thắc mắc.
- Trả lời nhanh - Murad như ra lệnh, khuôn mặt ngày càng áp sát Airi.
- L... Là anh kết nghĩa... - Airi cố tình quay mặt sang hướng khác để tránh ánh mắt dò xét từ Murad.
Nói thật thì từ nhỏ đến lớn, cô chỉ xem Murad như một người anh trai không hơn không kém. Mấy cảm xúc rung động đối với anh... chỉ là nhất thời thôi.
- Nếu anh không coi em là em kết nghĩa thì sao? - Murad mập mờ hỏi.
- Ch... Chứ anh Mu coi em là gì? - Airi cố tình không hiểu lời nói của Murad.
Suốt bảy năm qua, cô đương nhiên nhận ra tình cảm cũng như sự theo đuổi của Murad dành cho cô. Nhưng... cô không đủ dũng khí, không thể xác định cảm xúc đối với Murad ra sao.
- Anh yêu em, bé Ai - Murad ma mị thổ lộ.
Chưa để Airi kịp định hình, anh lập tức bế cô nàng lên rồi bước tới bên giường.
- Anh Mu định làm gì? - Airi cơ hồ hỏi.
Bàn tay vô thức bấu chặt vào áo Murad. Đừng nói là...
- Làm gì... Chẳng phải đã quá rõ à? - Murad mau chóng đặt Airi trên giường.
Cả người anh thuận theo dần áp sát vào người Airi. Ép cô phải ngã người trên ga giường trắng tinh.
- Bình tĩnh lại đi anh Mu - Airi liền đẩy Murad ra, nhưng chẳng ăn thua gì cả.
Đã thế còn bị anh tóm chặt hai tay rồi ra sức không chế. Bờ môi lành lạnh của anh nhẹ nhàng hôn lên trán, lên tóc cô. Dần dần anh hạ xuống, trực tiếp cắn nhẹ cánh môi mềm. Bàn tay còn lại không chịu yên mà xoa nhẹ mông cô, dùng chút lực bóp nắn nó.
Murad từ từ hôn sâu hơn, kỹ thuật hôn bắt đầu tiến bộ thần tốc. Đầu lưỡi không hề vội vã chen vào mà chậm rãi liếm, rồi đến mút. Cho đến khi tìm được cơ hội tấn công, Murad liền tách hàm răng, sau đó tiến vào khẽ đẩy đỉnh lưỡi Airi.
- Ưm... - Airi khẽ rên nhẹ.
Cả lý trí lẫn ý thức cô dần bị khuất phục bởi nụ hôn nồng cháy này. Cơ thể mơ hồ nằm im để Murad thêm lộng hành.
Không đơn giản như vầy, Murad liền đưa ngón tay có khớp xương thô to xen qua quần của Airi. Sau đó thăm dò vào trong thịt huyệt, khuấy đảo không ngừng, vô tình tạo nên âm thanh va chạm không mấy trong sáng.
- Kh... Khô... - Airi cố nói gì đó nhưng không được.
Đôi môi cô hoàn toàn bị Murad chiếm trọn. Hạ thân bên dưới chỉ biết ưỡn theo từng nhịp từ ngón tay anh. Phần đùi nhờ đó vô thức cạ cạ vào nhau để chống trọi khoái cảm này.
- ... - Murad khẽ chau mày, mồ hôi nhỏ giọt từ trán vô cùng tình sắc.
Anh vẫn hôn, nụ hôn càng trở nên mạnh bạo. Phần đầu cố tình cúi xuống sâu hơn, không cho phép Airi tránh, cũng không cho phép cô lui lại.
Cho đến khi nhận thấy nữ nhân bên dưới dần trút hết hơi thở. Lúc này Murad mới luyến tiếc buông cánh môi mềm mại. Ngay lập tức, Airi thở như chưa từng được thở, ánh mắt đầy ủy khuất nhìn chằm chằm anh.
Có vẻ Murad chẳng mảy may để ý đến. Ngón tay đột nhiên đỉnh vào nơi sâu nhất rồi nhanh chóng quay về mép hoa huyệt, sau đó rút tay khỏi quần Airi. Cố tình tạo một trận ra vào mãnh liệt cũng như cảm giác mất mát cho cô nàng.
- A... Em... - Airi khó nhọc nói.
Bàn tay nhỏ bé liền bấu chặt vào áo Murad đến mức nhàu nát. Điệu bộ rụt rè như van xin anh, tự nhiên dừng giữa chừng như vầy, khiến cô bé của cô thật sự khó chịu a...
- Em sao? - Murad quỷ nguyệt hỏi, đôi môi nhếch lên như đón chờ câu trả lời từ Airi.
- Em... m... muốn... - Airi ngượng nghịu mấp máy.
- Muốn gì? - Murad hỏi thêm như trêu chọc Airi.
- Ư... Anh Mu... - Airi thành thật trả lời.
- Hừm, thế em tự cởi đồ đi - Murad gian tà ra lệnh.
Anh lập tức ngồi dậy rồi kéo eo Airi theo cùng. Nhằm để cô nàng dễ cởi đồ hơn.
- ... - Airi mím chặt môi.
Cô run run nghe lời Murad, tự cởi từng lớp vải trên người, đầu óc quay cuồng như không còn chính cô. Dần dần chỉ sót lại mỗi vùng tam giác nhỏ che nơi nhạy cảm.
- Cởi! - Murad vẫn điềm nhiên ra lệnh.
Airi ái ngại cởi nốt vùng tam giác, vô tình để lộ hoa huyệt mộng nước không ngừng co giật vì chưa đủ thoả mãn. Còn Murad khá hài lòng trước sự ngoan ngoãn của Airi. Anh liền kéo cô ngã nhào vào lòng mình.
- Cởi áo cho anh... - Murad thì thầm như cầu xin bên tai Airi.
- Ơ... - Airi chưa kịp hiểu hết lời nói thì...
Murad mau chóng vòng tay ra sau, khẽ xoa nhẹ cặp mông căng tròn rồi đưa một ngón tay vào hoa huyệt ẩm ướt nhưng chật hẹp. Anh ra sức thọc vào liên tục, khoái cảm đột nhiên ồ ạt quay lại. Dâm dịch nhờ đó không ngừng chảy ra như suối.
- Ưm... A... - Airi khó có thể chịu nổi.
Hạ thân bên dưới như rơi vào tê dại, cô vô thức nhấc mông lên, ma sát lên xuống giữa ngón tay của Murad. Bàn tay ngậm ngùi cởi từng nút áo sơ mi cho anh. Từng đợt dâm dịch chảy xuống làm ướt cả mảng ga giường.
- Anh vào nhé? - Murad dịu dàng hỏi.
- Kh... Không, đừng m... mà... - Airi liền lắc đầu nguầy nguậy.
Không muốn... Không chịu đâu... Cô chưa sẵn sàng làm mấy chuyện này.
Nhưng cơ bản là Murad vẫn không thèm để ý. Anh nhẹ nhàng nâng người Airi lên, buộc hai tay cô cầm thành giường, hai chân thuận theo mà chống lên ga. Mái tóc bạch kim mượt mà được buộc và tết thành hai bím không biết từ khi nào xoã dài, phủ xuống che nửa mặt cô.
Murad ôm eo Airi rồi quỳ một gối xuống, sau đó liền rút cự long thô to đã cương cứng. Không thương hoa tiếc ngọc, anh lập tức đâm mạnh vào hoa huyệt mềm yếu như ẩn như hiện trước mặt. Có vẻ lực đạo khá mạnh khiến Airi thê lương thét lên một tiếng.
- Đ... Đau - Airi mếu máo.
Cả cơ thể cô như bị xé làm hai mảnh, hạ thân không ngừng đau đớn đến bỏng rát. Cô lã người, đôi môi mím chặt để cầm cự cơn đau này. Từng giọt máu trinh nhờ đó chảy ra, thấm đẫm cả mảng ga giường.
- Anh xin lỗi... - Murad hối lỗi nói.
Anh đương nhiên nhận ra bản thân đã đối xử quá dỗi thô bạo với Airi. Nhưng nghĩ đến việc cô xem anh là anh kết nghĩa... Thật sự không thích chút nào, hay nói đúng hơn là ghét.
Airi không còn để tâm đến lời xin lỗi của Murad. Lý trí cô bắt đầu bị khoái cảm chiếm đóng, hai chân dần dần run rẩy vì phải giữ vững tư thế này. Cảm giác trướng nóng, ran rát có đôi chút khó chịu, hơi thở trở nên dốc hơn. Bàn tay vô thức nắm chặt vào thành giường để có thể vơi đi phần nào cơn đau mãnh liệt.
Đợi Airi định hình trở lại, Murad đưa côn thịt mơ hồ xoáy mạnh vào hoa tâm ướt át, khiến cô liền cắn răng nhịn đau. Dần dà vài phút sau, cô mới theo kịp tiết tấu của anh. Cơn đau ở thân dưới cũng giảm đi đôi chút.
- A... - Airi rên lên.
Khắp thân thể sớm không còn cảm giác đau đớn, thay vào đó là một loại thỏa mãn tựa hồ ăn mòn sâu bên trong tâm trí cô. Tay cô vô thức buông lỏng thành giường rồi cúi người sâu hơn, hơi thở dồn dập, ánh mắt mơ hồ không phân biệt được phải trái.
Sau một hồi luận động, Murad cắn chặt hàm, cuối cùng làm liên tục mấy phần, sau đó liền phóng tinh dịch nóng hổi vào sâu bên trong Airi. Thân thể anh dần buông lỏng rồi xoay người cô lại. Cánh tay mò tới, đem toàn thân không chút khí lực của cô ôm vào trong ngực.