CHƯƠNG 100
*ngôi kể của Yoru*
Lần này cũng giống như lúc đó.
Khi ngài ấy biết được Tiểu thư Amelia bị bắt đi, rồi điên tiết lên dùng cạn ma lực của mình đến mức chết đi sống lại.
[Ma thuật Bóng tối] không những đã hồi phục ma lực mà còn chữa trị tất cả vết thương của ngài ấy.
Có thể là khi Master-dono sắp chết thì nó tự động kích hoạt, tôi cũng không chắc là khi nào nó bắt đầu làm thế trong lúc Master-dono bất tỉnh, nhưng có thể chắc một điều là nó có khả năng cứu được một người sắp hẻo.
Chắc chắn không thể nào mạnh như [Ma thuật Hồi sinh] của Tiểu thư Amelia, nhưng với một người vốn đã mạnh như Master-dono thì ma thuật này quá có ích rồi.
Không đúng, nó không còn là ma thuật nữa rồi.
<>
Tiếng của [Ma thuật Bóng tối] được nói qua miệng của Master-dono.
Giọng vẫn là của Master-dono nhưng ngữ điệu thì hoàn toàn khác.
Để ý kỹ thì Bóng đang quấn quanh tay chân của Master-dono.
[Ma thuật Bóng tối] bắt ngài ấy di chuyển.
“Ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu thì làm được gì? Nhân loại vốn là một chủng tộc thấp kém thôi. Cậu nên quỳ xuống đất như lúc nãy thì hợp hơn đấy.”
Mahiro nói xong rồi lại vỗ tay, một vòng tròn ma thuật tuyệt đẹp được tạo ra.
Tiểu thư Amelia vẫn còn bị Mahiro điều khiển, tới gần Master-dono từ phía sau.
“C,Cơ thể em nó lại tự cử động! Akira, CHẠY ĐI!!!”
Tiểu thư Amelia cố kéo cánh tay đang đưa lên của mình.
[Ma thuật Trọng lực] được khởi động và Master-dono bị một áp lực khổng lồ đè xuống.
Dưới cái áp lực khủng khiếp đó, nền địa cung vốn cứng cũng bị nứt thành một cái hố lớn, nhưng Master-dono không hề nhùn gối và vẫn lạnh lùng đứng đó.
“[Liêm Dứu [note16978] Trảm]”
Vòng tròn ma thuật của Mahiro cũng đã hoàn thành, một cơn gió chứa vô số lưỡi kiếm lao tới.
Có lẽ là do mục tiêu là Master-dono nên Tiểu thư Amelia và tôi không sao cả.
Theo lý thuyết thì [Liêm Dứu Trảm] cũng tương tự như [Lôi Đế] là một phép tấn công tất cả các mục tiêu trong tầm, có thể nói là một ma thuật diện rộng.
Hắn đã tập trung chúng lại và chỉ tấn công vào Master-dono, sức mạnh của nó tăng lên đáng kể.
“Phải tới mức này...”
Mahiro về cơ bản cũng không cẩn thận như thế.
Chỏm tóc ngố của hắn luôn đung đưa như thể đang thể hiện cảm xúc của mình, còn bản thân hắn thì luôn chỉ có mỗi nụ cười đó.
Hắn cũng khá bí ẩn.
Hắn tới từ đâu, khi nào, không một ai biết cả.
Dù vậy người duy nhất có thể cản được Quỷ Vương-sama chỉ có mỗi mình Mahiro mà thôi, hắn là người có địa vị cao thứ hai sao Quỷ Vương-sama.
Tôi đã từng cố tìm hiểu về quỷ nhân này, nhưng tôi không thể nào biết được sức mạnh thực sự của hắn.
Tôi cũng không ngờ hắn có thể điều khiển ma thuật tới mức độ này.
Ngoài [Quang chùy] tôi còn có thể dùng một chiêu khác từ cơ thể mà tôi biến thành, Saran Misray.
Nhưng mà bây giờ tôi vẫn chưa đủ điều kiện để dùng được.
Gió cũng ngừng lại.
Tôi vẫn chưa thấy được Master-dono sau lớp bụi đó nhưng tôi biết chắc ngài ấy vẫn còn sống.
Tôi, lại được ngài ấy bảo vệ nữa rồi.
Không biết khi nào mới có lại một ngày mà chúng tôi có thể chiến đấu cùng nhau như hôm nay nhỉ.
“...ma thuật đó, ta đã thay đổi một chút ma lực, và còn là một đòn trực diện nhưng tại sao cậu vẫn còn sống?”
Nghe thấy thế tôi có căng mắt mình ra nhìn kỹ, thì thấy Master-dono vẫn đứng giữa mây bụi mịt mù đó không có lấy một vết xước.
Sau khi bị Tiểu thư Amelia khống chế bằng [Ma thuật Trọng lực], còn nhận thêm một đòn [Liêm Dứu Trảm] cực mạnh của Mahiro, Master-dono vẫn không hề lung lay.
<<Đến đây, ‘Yatonokami’>>
Ủa ngài ấy ném nó đi khi nào vậy?
Thanh ‘Yatonokami’ đã được Kuro sửa lại đang nằm trên mặt đất gần đó.
Khi nghe thấy Master-dono gọi, trong chớp mắt nó vừa nằm trên nền thì đã xuất hiện ngay trên tay Master-dono.
Cái, Cái gì thế này?
“...thanh kiếm đó...”
Có lẽ cũng cảm nhận được gì đó, Mahiro quan sát thật kỹ thanh ‘Yatonokami’.
Hình như chúng vừa mới dịch chuyển.
Tôi chưa từng thấy ai có khả năng triệu hồi vũ khí như Master-dono vừa làm với ‘Yatonokami’.
Thực sự thì tình trạng của ngài ấy không thể nhặt nó như bình thường nhưng tôi cũng không ngờ ngài ấy là lại dùng cách này.
Master-dono đều yêu quý chúng tôi như nhau, nên chắc ngài ấy không muốn chúng tôi gặp chuyện gì nên mới dùng cách này để nhặt nó.
Nói cách khác [Ma thuật Bóng tối] đang điều khiển cơ thể Master-dono còn hiểu thanh ‘Yatonokami’ hơn cả Master-dono.
“...!?”
Có lẽ vẫn chưa nắm bắt được tình hình hiện tại thì Master-dono đã bất thình lình xuất hiện trước mặt hắn, Mahiro may mắn né được, vài sợi tóc của hắn rơi xuống.
Tốc độ của Master-dono còn nhanh hơn lúc trước.
Nói là [Ma thuật Bóng tối] đang điều khiển ngài ấy, nhưng ở trạng thái tốt nhất ngài ấy vẫn có thể đạt được tốc độ đó.
“Guu!! Sao có thể...!”
Mahiro dùng một vòng tròn ma thuật để đỡ đòn như xung lực được cộng thêm từ tốc độ của Master-dono đã đánh văng nó đí.
<<[Ma thuật Bóng tối] – Xích Ảnh>>
Bóng của Master-dono và Mahiro vương lên từ dưới đất và kéo Mahiro xuống.
Rút kinh nghiệm từ cuộc chiến trước, ngài ấy ưu tiên trói tay Mahiro lại và giờ hắn không thể dùng vòng tròn ma thuật nữa.
<>
[Ma thuật Bóng tối] ra lệnh và kề lưỡi kiếm lên cổ Mahiro.
Tới nước này nhưng nụ cười trên mặt Mahiro vẫn không biến mất.
“Thật không may nhưng mà ta có thể dùng ma thuật của mình kể cả khi không có tay. Hơn cậu cũng nói rồi mà nhớ không? Chức nghiệp của ta ấy.”
Hắn đưa chân và bàn tay vẫn còn di chuyển được vỗ vào nhau.
Và rồi ánh sáng từ các ký tự Mahiro dùng để kích hoạt ma thuật lại sáng lên.