Bên trong nhà tranh trên mặt biển, không biết đang diễn ra chuyện gì mà từng đợt thét chói tai vang lên. Bên ngoài Akaori chán muốn chết rung đùi.
Nhà tranh an tĩnh lại, Akaori canh canh thời gian, hẳn là xem đến không sai biệt lắm.
Đoàng đoàng đoàng
Từng đợt súng thanh liên tiếp vang dội, nhà tranh xì một tiếng bốn phía xé toạc ra, kế tiếp một đám dưới chân mang flyboards phun nước bay lên trời đem bao thành một cái lồng thủy lực.
Xuyên qua từng khe nước có thể nhìn đến bên trong tình cảnh.
Hỗn loạn.
Lấy bạch tuột vàng làm trung tâm, bốn phương tám hướng viên đạn loạn xạ chắn tất cả các đường chạy thoát. Phía trên bị vòng nước bao bọc, thiên la địa võng bức người không còn đường lui.
Koro trên mặt tích một giọt mồ hôi thầm cảm thán, Bộ Quốc Phòng còn chưa thể bức hắn tới nước này, thế nhưng lũ trẻ có thể!
"Bắt đầu đi!" Theo Ristu hiệu lệnh, từ hai phía trên mặt biển hai ánh sáng loé lên.
Hai tay bắn tỉa đã sẵn sàng thủ thế!
Hắn bị lừa! Koro tâm nhảy dựng.
"Đòn kết liễu!"
Đoàng đoàng
Tích tắc tích tắc tích tắc...
Nicky nheo lại mắt, ở ngay khi sau Koro-sensei xoay người nhìn hai viên đạn bay tới, nhếch khoé môi.
Viên đạn từ phía sau chui vào Koro-sensei trong lồng ngực!
Đồng thời phía trước, hai viên đạn đồng thời bán vào Koro-sensei hai mắt!
Tính huống, ai cũng mong chờ này...
Đột nhiên có chút tang thương.
Phụt!
Bên ngoài khu vực ám sát, ai đó phun một mồm máu to sau đó, vô lực ngã xuống.
-
Thế giới, đột nhiên lại đi tới hồi kết một cách chóng vánh.
Thiên thần En trong tay bé xíu ly trà rớt xuống đất vỡ toang. Nước trà văng tung toé. Thiên thần nhỏ sắc mặt tái nhợt tái nhợt nhìn trong màn hình thiếu nữ ngã đi xuống, hoảng sợ hét toáng lên, "Lão gia gia, lão gia gia! Có chuyện rồi!"
"Nàng muốn chết!"
Thiên thần nhỏ nhắm mắt nhắm mũi chạy, đột nhiên bị đâm một chút, không biết động phải cái gì ngã nhào ra đất. Nàng xoa cái mũi ngẩng đầu, nhìn trước mặt thân đỏ loè loẹt PiPi công chúa, kéo nàng cánh tay, "Công chúa mau mau cứu người, nàng đột nhiên hộc máu! Đây là làm sao vậy!?"
PiPi công chúa vẻ mặt băng sương nhìn thoáng qua màn hình, khẽ nhướng mày, "Chết rồi? Nga, vậy thế giới lại một lần nữa tái diễn a."
Nhân vật chính đều chết trước, còn cái gì nữa đâu mà diễn.
"Nhưng nàng, tại sao nàng lại chết?" En nhìn bên trong màn hình.
Nhân vật chính tiêu biến, thiếu nữ nọ sắc mặt hôi bại nằm trong thiếu niên lồng ngực không sinh khí. Một đám củ cải nhỏ ai nấy đều sợ hãi tái mét.
PiPi dời đi tầm mắt, nàng vươn tay vỗ En đỉnh đầu. Nói thế nào đây, nàng cản bản không thể sống.
Bởi vì nàng số mệnh, đã tận.
Lão thiên đem nàng mệnh buộc vào nhân vật chính cùng nhau. Nhân vật chính chết, nàng đi theo tận. Chỉ là so bọn họ tính toán thời gian còn muốn sớm.
En nghe xong nháy mắt hiểu rõ, nào đó đoạn ký ức hiện hữu rõ lên. Lần đầu tiên Koro-sensei bị Karma cắt tua, nàng ở lớp A tê liệt cánh tay.
Lần thứ hai nàng ám sát Koro-sensei ngay buổi gặp mặt, sau đó nàng ngã trong bụi cỏ ở phiến rừng đau bất tỉnh nhân sự.
Vừa nãy một trận ám sát, Koro bị bắn rớt tám xúc tua, nàng đau đến lăn lộn nửa cái mạng. Hiện tại Koro đã bị bắn trúng lồng ngực, nàng — từ giã cõi đời.
En hỏng mất, "Như vậy, hiện tại, hiện tại làm sao đây?"
PiPi công chúa gương mặt băng sương, "Thế giới này sẽ một lần nữa diễn sinh, bọn họ sẽ một lần nữa sống lại."
"Còn đi về đâu, hỏi trời, trời cũng không biết."
-
Bên trong một cái cổ kính căn phòng, PiPi công chúa sau khi an ủi xong En đã đi đến đây. Bên phía bên kia cái bàn, lão thiên cùng cái trán bóng loáng ngồi xem cái gì đó.
Nàng đập cánh bay lên, "Lão..."
"Ta đã biết."
Lão thiên phe phẩy đầu, "Nàng một lần nữa diễn sinh, số mệnh sẽ do tiểu thế giới định đoạt. Gắn kết sinh mệnh tự động đứt, tự nhiên kết cục này sẽ không lặp lại."
"Ta đã biết, lão gia gia." PiPi công chúa gật đầu.
"Hiện tại, PiPi." Lão thiên nhìn về phía nho nhỏ thiên thần, "Ta giao cho con nhiệm vụ, đi quan sát diễn sinh tiểu thế giới. Hết thảy an ổn hãy quay về."
Hết thảy an ổn, "PiPi đã biết."
-
"White!" Thanh niên giật mình tỉnh dậy, khoé mắt ướt át.
Cậu ta trợn trừng mắt nhìn trần nhà, lại nữa, giấc mộng chết tiệt đó là gì đây!
Bạn cùng phòng đang thu dọn đồ đạc, xoay đầu nhìn thanh niên ngồi trên giường ngốc lăng bộ dáng, mắt xanh hiện lên cười cợt, "Ôi ôi Endou, cậu lại mơ thấy người tình kiếp trước à?"
Bạn cùng phòng là một cái tóc vàng mắt xanh hình dáng, hướng cậu ta cười haha, "Cười chết tôi, còn White với Black. Tính pha cafe sữa hả?"
Nicky: ...
"Câm mồm!"
Bạn cùng phòng bị ném gối vào mặt, cũng không cả giận, ha ha cười vẫy tay, "Đi đây, buồn cười quá."
Nicky vò vò đầu, bực tức thật sự. Rõ ràng biết mặt, vì cái gì tìm kiếm không ra người a. Cậu ta dùng mạng tra xét người này tên, hoàn toàn không có.
White cái quỷ gì, người tình trong mộng khỉ khô, cô hồn dã quỷ!
Endou Nicky, tuổi, hiện tại đang là trao đổi du học sinh ở thành phố London phồn hoa. Hôm nay, là ngày hết hạn trao đổi kỳ.
Cậu ta hiện tại, phải trở về Nhật Bản.
"Mời quý khách xuất trình vé máy bay."
Nicky đưa cho nhân viên xoát cổng.
Bay nửa ngày đồng hồ, cậu ta cuối cùng xuống tới máy bay.
"Hành lý của quý khách. Chúc quý khách đi thong thả."
Endou Nicky kéo to lớn hành lý ra khỏi cổng cách ly. Đứng ở trước khu vực chờ xe, cậu ta tính toán bắt một chiếc xe về nhà.
Hôm nay sân bay đông đúc hơn thường lệ, giống như sắp có sự kiện gì đó sắp diễn ra.
Quả nhiên, kế tiếp một chiếc xe sang trọng chạy tiến vào đường xe, dừng lại trước thảm đỏ đã trải sẵn. Nicky nhìn thoáng qua, tò mò.
Người nổi tiếng sao?
Cửa xe bị hai vệ sĩ to lớn thủ, theo dọc thảm đỏ, một đám người hô hào đinh tai nhức óc. Ánh sáng đèn camera choáng sáng cả một vùng trời.
Nicky đứng phía sau đám người, hoàn toàn bình thường xem không cần chen lấn. Bởi vì chiều cao m, không cần chen lấn.
Lúc này cửa xe bị mở ra, bên trong, một đôi màu đỏ giày cao gót đạp xuống thảm đỏ. Kế tiếp một người nữ nhân đi ra.
Người nọ ăn mặc sang quý, cầm túi xách chục triệu yên, đeo kính mát đứng ở bên chiếc xe đảo mắt nhìn một vòng. Nàng mái tóc tím mượt mà phủ trên đầu vai, nữ nhân đem mắt kính gỡ, một đôi xinh đẹp màu tím đôi mắt hiển lộ trong không khí.
Cười xinh đẹp.
Endou Nicky tại chỗ đứng hình. Người đó —–
"Các bạn thân mến, ta đây tạm biệt một thời gian. Thật nhanh sẽ trở lại." Nữ nhân mỉm cười xinh đẹp, sải bước chân đối mọi người vẫy tay tiếp đón.
"Suzu phải mau trở về a!"
"Nhanh trở về biết sao!"
"Đúng a!"
Đám người ồn ào nhốn nháo, cùng nàng chào tạm biệt. Đột nhiên trong đám người, một bóng đen lao lên đây đem nàng bàn tay chặt chẽ giữ lấy.
"White-san!"
Nữ nhân hốt hoảng, nghe người nọ gọi tên, nháy mắt hiện lên sát khí. Nhưng cũng chỉ là một cái chớp mắt, bởi vì nàng hai bảo tiêu nhanh chóng đem nàng chặt chẽ bảo hộ khỏi cái 'biến thái cuồng'.
"Suzu ngươi không sao chứ!?"
"Người này ai a!?"
Suzu fans vì nàng bất bình, đem người nọ đuổi đánh. Nicky đôi mắt đỏ ngầu, toả định Suzu. Giống như một con dã thú xem chính mình con mồi.
Suzu đáy lòng chợt lạnh, hắn biết nàng bí danh.
Người này — chết.
Suzu đối mọi người cười, bộ dáng hoảng sợ thật sự đeo vào kính mát dẫn đầu đi trước. Nàng fans một đám vì nàng lo lắng đem Nicky đuổi đánh.
Endou Nicky một bên ôm vali chạy một bên chạy thục mạng. Mặc dù bị chửi mắng thậm tệ nhưng cậu ta lại vui vẻ thực. Mặc kệ bị chửi bệnh tâm thần gì đó linh tinh, đối với cậu ta không quan trọng!
Bởi vì cậu ta đã tìm đường nàng! Người tình trong mộng!
-
Thế là rốt cuộc sau vài năm trời tui đã hoàn :))) má ơi cứu.