Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 106.1: đệ nhất kiếm sĩ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nữ thần của Kiến Thức và Sách, Totona.

Con tàu bay đang hướng tới Nargol. Trời không mây; quang và mang một màu xanh biếc kéo dài vô tận. Khi tôi dứng trên boong tàu, tận hưởng luồng gió lướt qua mái tóc đang lay động của mình, tôi cảm thấy mọi thứ sẽ tốt hơn nếu đây chỉ là một chuyến đi thư giãn.

“Cảm ơn cô vì đã cho phép cháu lên tàu bay, Ishtar-sama…”

Tôi cúi đầu, cảm ơn chủ nhân của con tàu bay. Tôi không có sỡ hựu chiếc nào nên lựa chọn duy nhất là nhờ vả cô ấy.

Nói thật chứ, tôi không cảm thấy cần đến

nó vì tôi thích kho nhà mình chứa đầy sách hơn cơ. Đương nhiên, nó có nghĩa là tôi không có phương tiện bay nào để tùy ý sử dụng. Tôi biết ơn cô ấy vì đã cho tôi đi nhờ một chuyến.

“Không sao đâu mà, Totona-chan. Con dù gì cũng là con gái của Faeri-chan mà”

Cô nở nụ cười vui vẻ nói.

Mặc dù tín đồ của hai Nữ Thần đang đấm nhau dưới kia, bản thân hai Nữ Thần thật ra có mối quan hệ tốt cơ, đó là lí do tôi được phép lên tàu của cô. Dù sao thì, có vẻ là cô ấy đang lo lắng gì đó.

(TN: Cho những ai đã quên, Faeri-chan = vợ Oudith = mẹ ruột của Totona. Totona là em gái không cùng huyết thống với anh em nhà Rena vì Rena và Alphos là được Faeri nhận nuôi, và hình như là thằng cha báo đời Thors cũng là anh trai chung dòng máu của Totona. Gia phả Elios vẫn chưa được xác nhận mà tác giả chỉ ném nguyên đống hint rồi ngồi tự chấp vá thông tin)

Hiện tại, đám Tà Thần đang theo đuổi Rena đang hướng tới vùng đất phía Bắc, nơi gần Nargol nhất, để thách đấu Quang Anh hùng.

Tôi chả quan tâm đến tên Anh hùng của Rena. Nhưng, sẽ là chuyện khác nếu Thor-niisan cũng gia nhập đám Tà Thần kia. Tôi lại đau đầu mỗi khi nghe về mấy trò báo đời của của thằng anh ngu ngốc này.

Thors-niisan đã luôn nhận trách nhiệm phòng vệ Elios- anh ta không được phép rời khỏi Elios nếu không có sự cho phép. Nên là, tôi đã cực kì ngạc nhiên khi nghe Alphos nói rằng anh ta đã trốn việc. Alphos đáng lẽ cũng nên cản anh ta lại chứ.

Rena đã bối rối khi nghe tin và chị đã quyết định xuất phát tới phía bắc ngay lập tức.

Đúng như dự đoán, chị ấy chắc là lo cho người tình rồi.

“Tuy nhiên, tôi mong là ta sẽ không tới quá muộn. Ý tôi là, tôi không quan tâm cuộc chiến có kết thúc hay chưa, nhưng tôi có chút hứng thú với Quang Anh hùng của Rena đấy”

Ishtar trông có vẻ đang tận hưởn tình huống này. Như thể cô ấy đang đi chơi vậy.

Có vẻ là người yêu của Rena đang là chủ đề chính dạo gần đây, và cô ấy muốn xem tên đó đánh nhau với Tà Thần. Cô ấy có vẻ cũng có mục đích khác khi bắc tiến; cô ấy chắc chắn muốn hiểu rõ hơn về tên Anh hùng. Vẫn là cái mánh cũ mà cô ấy thường dùng để bẫy lũ đàn ông trên con tàu này.

Có hàng ngàn nhân lực trên tàu này, và đa phần bọn họ đều là đàn ông. Tất cả bọn họ đều đẹp trai và đã nhận lời mời tình yêu của cô.

Đó là chuyện lặt vặt thôi. Vấn đề là… tại sao mà tất cả bọn họ ai cũng đi xung quanh trong trạng thái gần như khỏa thân thế kia?

Ý tôi là, họ chả mặc gì ngoài cái tạp dề bé xíu quanh eo. Nhờ thế, mà mắt tôi cứ vô tình lướt qua CÁI ĐÓ lắc lư mỗi khi họ di chuyển.

Mà, chính chủ nhân của con tàu cũng chỉ MẶC TÍ TẸO quần áo thôi. Ý tôi là, trang phục của cô ấy chỉ che được mỗi phần đỉnh của vùng đối núi kia thôi đấy.

Tôi là người duy nhất mặc hàng đống lớp vải trên con tàu này, và đương nhiên, tôi không có ý định cởi đồ ra. Ý tôi là, trời có sập cũng đừng có mơ mà tôi chỉ mặc một tí teo quần áo trong khi cô ấy có cặp núi siêu khủng kia.

Của tôi thì sẽ chỉ đáng cái định nếu so với của cô ấy thôi.

“Có chuyện gì sao, Totona-chan? Cháu đang lo cho anh trai cháu à? Đừng có lo cho nó, dù sao thì Alphos cũng ở gần đó mà”

(TN: Alphos đang bận đi ra mắt em rể rồi bà dà)

Mình có lo chuyện đó đâu chứ.

“Haah, phải nhỉ… Chắc sẽ ổn nếu Alphos ở gần đó, nhưng mà…”

Tôi đáp lại một cách hợp lí. Nhưng mà, cô ấy có biết vấn đề ta phải đối mặt là gì đâu.

Phải, mọi chuyện NÊN được kiếm soát MIỄN LÀ có Alphos ở đó.

Nhưng, làm gì có chuyện thằng anh não tàn của tôi chịu để cho Alphos giúp chứ. Đó là tại sao tôi lo cho anh ta. Đó là lí do mà tôi tự thân lết đi lôi đầu anh ta về đây nè.

Mặc dù Alphos thường không mấy đáng tin, anh ta rất mạnh trên chiến trường. Mặc dù cứ chây lười, anh ta còn mạnh hơn cả Thors-niisan. Anh trai tôi luôn cố gắng hết sức để được cha, Vương Thần, công nhận. nhưng, kết quả của việc tập luyện là thất bại ê chề.

Quả là đáng tiếc vì tài năng có đóng góp vào chuyện đó. Cặp song sinh kia thật sự được ban phước nhiều đến mức toàn bộ chúng tôi ai cũng ghét.

Có lẽ kể cả Quang Anh hùng, hay là cả Kuroki, Hắc Hiệp Sĩ, có thể đánh bại Alphos.

Do đó, tôi đang nghĩ tới tình huống tệ nhất mà tình hình hiện tại có thể dẫn tới.

Tình huống đó là Kuroki được lệnh xuất kích vì Tà Thần đang giao tranh ngay trên ranh giới của Nargol.

Khi điều đó xảy ra, một cuộc chiến sẽ diễn ra giữa Kuroki và Alphos. Kết quả có thể là Kuroki sẽ bị giết dưới tay Alphos.

Tôi không muốn điều đó xảy ra. Tôi không muốn Kuroki phải chết.

Ý tôi là, cuối cùng thì tôi cũng gặp được chàng trai của mình lần đầu tiên trong đời.

Đó là tại sao tôi không muốn anh phải chết.

“Mọi chuyện sẽ ỗn miễn là anh ấy không đánh nhau với Alphos…”

Tôi thì thầm với âm lượng nhỏ nhất.

Nữ thần Thông Thái và Chiến Thắng, Rena.

Chúng tôi hiện không thể tiến vào trong kết giới mạnh mẽ do Alphos tạo ra.

Ở gần tàu bay của tôi là các deamon nữ đang cưỡi wyvern. Tôi vô tình biết tên của một nữ daemon trong đám, nếu tôi không nhầm, thì tên cô là Guno.

“Rena-sama, người có muốn giải quyết đám daemon đó không ạ?”

Nier, Valkyrie đang đợi lệnh tôi.

“Cứ kệ chúng đi, Nier. Chúng ta không nên gây thêm rắc rối trong tình hình này”

Đám nữ daemon kia không có cửa với tôi. Nên không có vấn đề gì nếu mặc kệ. Hơn nữa, chúng không phải là rắc rối lớn nhất ở đây.

Ý tôi là, tôi không ngờ là lũ Tà Thần lại âm mưu úp sọt Reiji đấy. Tôi thực sự rất là ngạc nhiên lúc mà tôi nghe tin này từ Kuna.

Ôi trời ạ, mấy thằng ngu đó đang làm cái trò gì thế nhỉ? Bộ chúng không thể chui về phòng và tôn thờ tôi như bình thường đi được hả?

Ý tôi là, kể cả Thors cũng góp vui với mấy thằng gớm ghiếc (Tà Thần).

Ôi lạy trời, đúng là một lũ phiền phức.

Alphos đáng lẽ nên cản chúng lại, nhưng thằng anh trai của tôi từ trước tới giờ có đáng tin chút nào đâu. Có vẻ là anh ta quyết định ngồi xem màn hài kịch đánh nhau giữa Reiji voi81 mấy tên Tà Thần.

Và, tôi còn chẳng ngờ là ổng còn chơi ngu hơn nữa cơ chứ. Ổng nghĩ cái quái gì khi mà đi thách đấu Kuroki thế hả?

Mặc dù tôi có lo cho đám Reiji, nhưng tình hình của Kuroki quan trọng hơn.

Hơn nữa, Totona cũng sẽ sớm tới đây. Chuyện này làm tôi nhớ ra là vì vài lí do bí ẩn nào đó, mà gu của hai đứa tôi giống nhau trong đại đa số trường hợp.

Đó là tại sao tôi sẽ để cho con bé lo chuyện bên phía Reiji và Thors vậy.

Chắc con bé cũng sắp tới rồi.

“Nhưng mà, quả là Alphos-sama, Thánh Hiệp Sĩ mạnh nhất của Elios. Lại có thể triển khai một kết giới mạnh mẽ đến dường này… Giờ thì Hắc Hiệp Sĩ đó cũng sẽ bị đánh bại thôi”

(TN: main thua một phát là cái Elios thành bể máu)

Nier nói với nụ cười tên mặt.

Có vẻ là cô ả vẫn chưa thông nhỉ.

Tôi thở dài.

“Bất khả thi, Nier à”

Nier và các Valkyrie khác tỏ vẻ bối rối khi nghe câu nói của tôi.

Mặc dù anh ta luôn chây lười, Alphos chắc chắn rất mạnh. Cái danh Thánh Hiệp Sĩ mạnh nhất Elios có lẽ hơi đánh giá thấp, chứ anh ta có lẽ là vị thần mạnh nhất trên toàn thể Elios đấy. Đó là tại sao nhóm Nier lại nghĩ là Alphos sẽ không bị đánh bại.

Nhưng tôi biết.

“Người sẽ thua là Alphos. Làm gì có chuyện Alphos đánh thắng anh ấy được cơ chứ”

Kuroki của tôi là bất khả chiến bại.

Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.

(TN: lên nhạc nào)

Thanh kiếm tôi vung đã trúng mũ giáp của Alphs, đánh nó bay đi – kiếm tôi cuối cùng cũng đã chạm vào được hắn.

Alphos, người đã mất mũ trụ, nhìn tôi với gương mặt đánh vần được chữ sốc hiện lên.

“Ngạc nhiên thật. Chỉ là tình cơ thôi, phải không? Làm ta bị thương là bấ- uhm?”

Có một đường đỏ chạy dọc trên má hắn.

Có vẻ là kiếm tôi đã sượt qua.

“NGƯƠI! SAO NGƯƠI DÁM LÀM XƯỚC MẶT CỦA TA!!! KHÔNG THỂ THA THỨ!!!”

Biểu cảm của Alphos thay đổi, giờ thì hắn điên tiết rồi nè.

He~h, đúng là bà hoàng drama. Chỉ mới xước nhẹ thôi mà. Độ dài vết xước còn chưa tới 1cm nữa cơ.

Thêm nữa, một vết xước như thế thì chả là cái đinh gì đối với tộc thánh thần cả, tộc có thể tự lành ngay trong khoảnh khắc.

Không có lí do gì để hắn nổi đóa lên trước một việc cỏn con như thế này cả.

Ngay khi tôi vừa nghĩ thế, thì tôi nghe la hét và nhạo báng phát ra từ tàu của Alphos.

“NÀY, MÀY CÓ BIẾT LÀ MÀY VỪA LÀM GÌ KHÔNG ĐẤY?! GƯƠNG MẶT CỦA ALPHOS-SAMA LÀ CHÂU BÁU CỦA THẾ GIỚI NÀY ĐẤY!”

“SAO NGƯƠI DÁM LÀM TỔN THƯƠNG GƯƠNG MẶT CỦA ALPHOS-SAMA HẢ!!!”

“THẰNG NGUUU---UUUU! CHẾT ĐI!!!”

“PHẢI ĐẤY, ĐI CHẾT ĐI---!!”

Lũ gái đẹp đang sỉ vả tôi nè. Tiếng nhục mạ và nguyền rủa đủ để làm cho tâm trạng hưng phấn nguội đi luôn đấy.

Đây là lí do tôi méo muốn đấm nhau với mấy thằng đẹp trai đấy!!!

Đám gái sẽ hận tôi vì đánh hắn, hoặc chửi rủa khi tôi thua.

“GIỜ CHƠI HẾT RỒI, HẮC HIỆP SĨ!!!”

Gương mặt tức giận của Alphos phân ra thành vô số nhân bản. Nhân bản nào cũng cùng tiếp cận tôi với tốc độ cao.

“HEYAAAH!!!”

Vì cử động của chúng cũng giống như bản gốc, nên dễ thở hơn đối với tôi, người đã biết mánh, giải quyết chúng.

Tất cả những gì tôi cần làm là quan sát hành động của chúng, dùng trực giác mà cảm nhận, và vung kiếm.

Trái, phải, trước, và sau.

Tôi đỡ từng đòn tấn công của nhân bản Alphos và phản đòn bằng đà của những đòn dỡ thẳng về chỗ Alphos.

Alphos dùng tốc độ cao rút lui.

“KHÔNG THỂ NÀO!!”

Alphos không thể không sốc khi hắn nhìn xuống.

Máu đang chảy xuống dọc cánh tay trái của hắn.

“NGƯƠI CÓ THỂ THẤY MỌI ĐÒN TẤN CÔNG CỦA TA SAO!!”

Tôi lắc đầu khi nghe thế.

“Phải, đa số lúc trước là bất khả thi. Nhưng mà, ta nghĩ là ai cũng có thể làm được như ta nếu giao kiếm với ngươi đủ lâu…”

Đúng hơn là, tại sao mà mình lại bị dồn vào thế bí như vậy khi mà cách giải quyết nó đơn giản quá ta.

Tôi thở dài, nguyền rủa sự thiếu tài năng của chính mình.

Alphos lại lao tới. Nhưng, lần này hắn không dùng nhân bản.

Tôi tiến lại gần khi hắn vừa bước vào tầm đánh của tôi.

“CÁI GÌ!!!”

Alphos vội vã vào thế thủ khi thấy tôi đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Mặc dù hắn đã xoay xở chặn được cú chém từ quỷ kiếm của tôi, hắn vẫn thua về mặt sức mạnh.

Đòn tấn công của tôi đánh bay hắn cho đến khi hắn va vào những trụ pha lê.

Tôi lao tới chỗ hắn, truy kích.

“CHẾT TIỆT?!”

Alphos vội vã bật dậy và né cú xông tới của tôi.

“LÀM NHƯ TA SẼ ĐỂ NGƯƠI THOÁT ĐẤY!!!”

Tôi tiếp tục đuổi theo Alphos.

“KHÔNG THỂ NÀO!! SAO MÀ NGƯƠI CÓ THỂ DI CHUYỂN NHANH NHƯ TA CHỨ!!”

Thằng này có nhanh như ông anh đâu mà.

Chạy nhanh như Alphos trong cái kết giới này là bất khả thi. Nhưng mà, tôi có khả năng tóm lấy cái bóng của hắn, cho phép tôi bị hắn kéo theo.

Giờ thì, hắn sẽ không thoát được khỏi tay tôi đâu.

Truyện Chữ Hay