Tôi không phài một người tuyệt vời, nhưng…
Nghĩ đi.
Không phải cô ấy đã rất đau khổ nên mới luôn trốn trong phòng ư?
Kể cả lúc này, tôi vẫn còn nhớ khoảnh khắc đầu tiên của mình ở thế giới này. Tôi chỉ vừa tới khi Modes đứng trước mặt tôi, nhờ tôi đánh với Reiji.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi từ chối nhận lời giúp đỡ khi đó?
Có lẽ tôi vẫn sẽ chỉ chạy trốn khỏi Reiji mà thôi.
Cái cuộc sống đó có lẽ sẽ bình yên hơn, và hợp với tôi hơn. Nhưng., tôi sẽ hông thể nào gặp được Kuna… Tôi mừng là mình đã lựa chọn chiến đấu lúc đó.
Chẳng có gì sai khi tránh đánh nhau cả.
Tôi có lẽ sẻ thua nếu đánh nhai, và chỉ có những điều đau khổ chờ đợi kẻ thua, có khi là, tôi còn chết nữa cơ.
Tôi sẽ không bao giờ thua nếu cứ chạy trốn và trốn ở nơi mà chẳng ai tìm ra.
Nhưng, làm thế cũng sẽ đánh mất luôn cả khả năng chiến thắng.
Đúng, tôi cần phải tránh những trận chiến vô nghĩa, nhưng cụp đuôi bỏ chạy khỏi trận chiến mà mình không thể tránh còn tệ hơn cả thua nữa.
Dàn harem của Alphos có lẽ sẽ cười còn to hơn nếu chúng thấy tôi chạy trốn khỏi trận chiến này.
Nếu tôi từ chối lời khiêu chiến của Alphos, chúng tôi có lẽ đã tránh được trận chiến này. Nhưng, thế thì lại chẳng ngầu tí nào.
Do đó, tôi đã chấp nhận lời thách thức.
Tôi không thể cho Polen thấy dáng vẻ thảm hại của mình được.
“CỐ CHẤP THẬT! CHỊU CHẾT ĐI!!”
Kiếm của Alphos lại bổ tới tôi. Có vẻ hắn trở nên mất kiên nhẫn rồi.
“THUA Đ---I!!!!”
Tôi đỡ đòn đánh của Alphos đã mất đi sự tao nhã từ lâu.
CÒN LÂU, MÀ TA SẼ THU--------A!!!!!!!!!!
Có lẽ là bất khả thi, nhưng để xem tôi có thể chịu được những đòn tấn công của hắn tới chừng nào nào.
Tôi đã hoàn toàn tập trung vào chế độ phòng ngự.
Công chúa Địa Ngục, Polen.
Bên trên bầu trời có cực quang, Thánh Hiệp Sĩ, Alphos-sama, và Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki-sensei, đang chiến đấu. Chúng tôi đang ở vị trí đẹp trên tàu bay nên có thể xem cuộc chiến của họ bên dưới.
Nhìn vào tình hình thì, Kuroki-sensei rõ ràng là đang bị ép góc.
Kuroki-sensei đã xoay xở đỡ được kiếm của Alphos-sama, nhưng việc anh ấy bị đánh bại chỉ là vấn đề thời gian thôi.
“Trông kì~a, thật là xấu x~í mà. Pupupu”
“Đây là điều sẽ xảy ra khi các ngươi đánh với Alphos-sama đấy~. Cái thứ như Hắc Hiệp Sĩ nên biết vị trí của mình đi”
“Đúng là thằng ngu. Bộ hắn nghĩ là hắn có thể đánh bại Alphos-sama sao?”
“Đúng là một kẻ tội nghiệp. Hắn cứ như một con bọ trong vườn vậy. Hoàn toàn trái ngược với Alphos-sama~”
“Giờ cô nói thế mới thấy, hắn chẳng khác gì một con sâu bọ cả. Kyahahaha~”
“Alphos-sama! Đánh bại thứ sâu bọ đó đi!!”
“Đá đít hắn đi, Alphos-sama!!!”
Tiếng cười của lũ mỹ nhân càng vui vẻ hơn khi thấy Kuroki-sensei tuyệt vọng tránh những nhát chém của Alphos-sama.
“Awawaw, Công Chúa ơi. Tướng Quân… Tướng Quân sắp thua rồi kìa”
Poh-chan ngồi cạnh tôi lo lắng nói.
Nhưng, tôi mới là cái người lo nhất đây này.
Tôi còn không thể kiềm nén nước mắt được nữa.
Nhưng, tôi không thể làm gì để cứu Kuroki-sensei cả.
“KUROKI-SENSEI! ĐÁNH BẠI HẮN ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!”
Do đó tôi làm điều duy nhất mình có thể làm cho anh, là cổ vũ cho anh.
Tôi không biết tiếng cổ vũ của mình có thể tới Kuroki-sensei hay không. Nhưng, đây là điều duy nhất tôi có thể làm cho anh ấy.
Kuna-shisou, người ngồi cạnh tôi, đã im lặng quan sát trận đánh được một lúc rồi.
Cô ấy mang vẻ mặt nghiêm nghị.
Kể cả Glorious đang nghỉ ngơi để dưỡng thương cũng đang quan sát trận đánh.
“Lũ các người, nói nghe nào, giờ mấy người đang cảm thấy sao thế? Mấy người cảm thấy gì khi chứng kiến Hắc Hiệp Sĩ của mấy người thua hả?”
Lũ mỹ nhân tiến lại gần chúng tôi với nụ cười xấu xa.
Chúng hoàn toàn khinh thường chúng tôi.
Tôi vô thức lườm lại chúng.
“Cái nhìn đó là sao hả, con lợn?”
“Kya~. Con lợn đang lườm tôi kìa~. Buồn cho ngươi rồi, Alphos-sama chắc chắn sẽ cứu bọn này. Bọn này méo sợ gì hết nha~”
“Phái đấy. Lượt của các ngươi sẽ tới sau khi Alphos-sama đánh bại Hắc Hiệp Sĩ kia. Con rồng đằng kia chả có gì đáng sợ cả”
“Thứ lợn thì chỉ nên nói tiếng lợn thôi. Trừ con ả tóc bạch kim kia ra, thì một con lợn như ngươi không thể đánh bại bọn này đâu”
”Phái đấy. Nhìn đi. Cái tên Hắc Hiệp Sĩ THẢM☆HẠI☆ đang bảo vệ một con lợn kìa”
“Hiệp sĩ của con lợn chả là cái gì đáng gờm cả. Mặc dù là chẳng thấy được mặt hắn do cái mũ. Tôi nghĩ là hắn xấu như con chuột dưới cống ấy”
“Yup, chắc là xấu xí lắm luôn ha. Dù sao thì hắn cũng đến từ phe con lợn xấu xí mà ha”
Lũ mỹ nhân cứ chế nhạo bọn tôi.
(TN: Rena đang trên đầu bọn bây mà biết là đến Oudith cũng khỏi cứu chứ Alphos là cái nghĩa địa gì)
Thật khó chịu.
Chúng không chỉ nhục mạ tôi, mà chúng còn nhục mạ cả Kuroki-sensei nữa! Kuroki-sensei hoàn toàn không xấu xí chút nào cả.
Đúng vậy, anh không hào nhoáng như Alphos. Có lẽ anh cũng sẽ không nổi bật trong cái chốn toàn mỹ nam và mỹ nhân như Elios. Nhưng, đó chỉ là do anh mờ nhạt thôi. Anh trông có bình thường mới đầu, nhưng ta sẽ nhận ra anh là một người đẹp trai nếu nhìn kĩ.
Và trên hết là, anh cũng là một quý ông đã rất tốt bụng với tôi.
“UUUH… Kuroki-sensei sẽ không thua… Chắc chắn là thế”
Tôi cố gắng phản pháo lại lũ mỹ nữ.
“Haha, con lợn này đang nói gì thế nhỉ? Không đời nào Hắc Hiệp Sĩ có thể đánh bại Alphos-sama cả”
“Ừa. Nhìn hắn vung kiếm tuyệt vọng chưa kìa, chẳng có đòn nào của hắn trúng Alphos-sama cả”
“Phải đấy, đừng có phí hơi mà cổ vũ cho hắn nữa. Thứ Hắc Hiệp Sĩ xấu xí sẽ không bao giờ có thể đánh bại Thánh Hiệp Sĩ đẹp trai, Alphjos cả”
“Đúng~đấy. Cho dù một tên xấu xí có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa, thì vẫn không thay đổi được sự thật rằng hắn ta xấu xí~”
“Kháng cự là vô tích, chịu chết đi”
Lũ mỹ nhân đang sỉ vả.
Tôi cực kì khó chịu vì đã không thể nói lại được gì.
Chúng cứ sỉ nhục như ý muốn.
Kuna-shisou chắc cũng khó chịu vì chuyện này phải không?
Tôi nhìn sang Shisou.
“?”
Tôi bị sốc khi thấy điều đó.
Tại sao cô lại mỉm cười dù là Kuroki-sensei đang bị dồn vào đường cùng chứ?
“Đúng là một lũ ph* ồn ào. Tụi bây ngậm mỏ lại tý không được à?”
Shisou nở nụ cười tuyệt đẹp khi nói thế.
Cô ấy đang nhục mạ lại lũ mỹ nữ.
Đám mỹ nữ nhận ra là có gì là lạ với tâm trạng của Shisou cũng bối rối luôn.
“Sao mà cô lại có thể cười như thế chứ, Phù Thủy? Hắc Hiệp Sĩ của cô sắp thua kìa”
Thấy biểu cảm của lũ mỹ nữ, Nữ thần Muse bước tới chỗ chúng tôi và hỏi vậy.
“Ngươi bảo là Kuroki thua sao? Bọn bây đang nói gì thế, lũ ngu? Kuroki đã nắm bắt được khả năng của người đàn ông các ngươi rồi. Nhìn di69, Thanh kiếm của Kuroki đã chạm vào được mục tiêu rồi”
Kuna-shisou dáp lời trong khi chỉ về phía Kuroki-sensei.
“Cô đang nói nhăng nói cuội gì-“
Và rồi, Muse và lũ mỹ nữ lại quan sát cuộc chiến.
“”””””Eh?!””””””
Đám gái đẹp không thể giấu nổi cơn sốc.
Bời vì chúng thấy Kuroki-sensei với thanh kiếm giơ cao, và trước anh là Alphos-sama, với cái lưng ngả về phía sau.
Và ánh mắt của Alphos-sama có sự cơn sốc không ngờ.
Cái mũ trụ màu trắng tinh đã bị kiếm của Kuroki-sensei đánh bay một vòng cung rồi rơi xuống nền thủy tinh.
Lũ mỹ nhân bắt đầu bồn chồn.
Bởi vì cú chém của Kuroki-sensei nãy giờ vẫn không chạm được vào Alphos-sama cuối cùng cũng đã chạm vào Alphos-sama.
Khi chứng kiến cảnh đó, Shisou nở một nụ cười.
“Kĩ năng của tên Alphos đó cũng khá đấy. Vì dù gì hắn cũng đã dồn góc được Kuroki đến thế cơ mà. Ít nhất là hắn mạnh hơn cái thằng đầu bu*i kia. Nhưng, kết thúc rồi. Kể từ thời điểm này, là lượt của Kuroki”
---------------------------------------------------
P/s: câu hỏi cũ: gáy sớm ăn gì nè?