“U~hm. Cô ấy cũng chẳng phải là của ta ngay từ đầu. Ta không còn cách nào khác ngoài bỏ cuộc nếu cô ấy chọn người đàn ông khác…”
Ý tôi là, tôi sẽ chỉ làm tổn thương người con gái mình yêu nếu tôi làm cho người đàn ông cô yêu bị thương.
Đó là tại sao tôi chỉ cần thầm lặng nuốt nước mắt vào trong và cầu mong cho cô ấy được hạnh phúc thôi.
”Hee, vậy là ngươi sẽ không cảm thấy gì kể cả cô gái ngươi yêu bị cuỗm mất khỏi ngươi sao? Ta, ngược lại, ta sẽ cuỗm lấy cô ấy trước. Ta đã quên mất bao nhiêu người phụ nữ mà ta đã biến trở thành của mình cho đến tận lúc này rồi”
“Eeh… Còn ý chí của họ thì sao?”
“Ngươi đang nói gì thế? Mấy cái đó chỉ là chuyện vặt vãnh. Cuối cùng thì, họ cũng sẽ chọn ta. Không phải ngươi cũng thế sao?”
Alphos nói những lời đó như thể nó là chuyện thường tình nhất trên thế giới này luôn ấy.
Woow!!
Không ngờ hắn có thể tuyên bố thẳng thừng như vậy.
Tôi có hơi ghen tị với hắn đấy.
Mà, việc con gái thay đổi con tim khi đối mặt với một tên đẹp trai là chuyện bình thường thôi, không cần phải đề cập tới việc tên đó đang tán tỉnh họ.
Nhưng, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi cũng làm điều tương tự?
Dù cho tôi có muốn đập chậu cướp hoa, cô gái đó chắc chỉ cười khinh tôi mà thôi.
Những người được phép làm thế là loại người như cái tên đẹp trai đứng trước tôi đây này.
Tôi chẳng tự tin đến thế đâu.
“Nah, ta sao mà làm thế được. Và ta cũng chẳng đủ tự tin để làm thế”
Để mị nói cho mà nghe!! Tôi còn chưa từng được ôm một cô gái nào trước khi tới thế giới này nữa cơ!!
Đúng hơn là, họ còn có vẻ ghét tôi nữa cơ.
(TN: nhờ cô bạn nào đó support ảo ma quá mà)
Shirone từng một lần mắng tôi, bảo rằng tôi nên ngừng ngay cái thói nhìn vào đùi hoặc ngực của mấy cô bạn gái đi đó. Theo cô thì, có vẻ mặt tôi sẽ giống mấy thằng biến thái khi tôi nhìn với ánh mắt đểu đểu và đó là lí do họ ghét tôi.
Tôi có lẽ sẽ chẳng bao giờ nhận ra chuyện đó nếu không nhờ có Shirone nói. Khi tôi nghe lời giải thích của cô, tôi cuối cùng cũng hiểu lí do đằng sau ánh mắt căm ghét của những cô gái dành cho tôi.
Tôi đã xin lỗi họ ngay lập tức vì đã làm họ cảm thấy không thoải mái.
Tôi luôn có những ảo tưởng biến thái mỗi khi nhìn thấy đôi chân trần hoặc bộ ngực căng phồng của nữ giới. Lúc đầu, tôi nghĩ là không sao vì tôi không tấn công hoặc làm tổn thương bọn họ. Nhưng, giờ thì tôi biết là mình có cái mặt biến thái mỗi khi nhìn họ, như mấy thằng biến thái, cái vẻ cực kì tởm lợm.
Đó là tại sao, mà khi tôi biết được, tôi đã cố tránh xa họ hết mức có thể.
Sau khi nhớ lại những ngày đó, tôi đột nhiên chảy mồ hôi ròng ròng.
“Ngạc nhiên thật! Ngươi có vẻ chẳng có chút tự tin nào vào bản thân nhỉ. Hoàn toàn khác với Quang Anh hùng. Ta có nên xem đây là một điềm lành không…?”
Alphos bối rối nói khi nghe câu trả lời của tôi.
“Dù là ngươi có hỏi ta thế thì…”
“Ngươi không cảm thấy gì khi biết rằng ngươi được Rena yêu quý sao?”
“Đương nhiên là ta sẽ cảm thấy như kẻ thắng cuộc nếu ta được một mỹ nhân như thế thích, nhưng… Ta không nghĩ là cô có yêu ta”
Thật ra, ký ức về đêm mặn nồng của chúng tôi ở Vương quốc Rox có vẻ không thực đối với tôi. Đúng hơn là, nó có cảm giác kì lạ. Ý tôi là, tại sao một người phụ nữ xinh đẹp đến thế lại chọn tôi giữa dòng đời tấp nập?
Dù tôi có suy nghĩ đến thế đi nữa, thì nó vẫn có cảm giác của cái bẫy vừa lớn người chết người.
“Rena bắt đầu trở nên kì lạ kể từ khi con bé gặp gỡ ngươi, giọng con bé bị dao động mỗi khi chủ đề chuyển sang ngươi… Nên ta đã nghĩ ngươi chính là lí do con bé thay đổi”
“Eh?”
“Ngươi biết đấy, đây là lần đầu tiên ta thấy Rena cư xử như thế. Con bé trong quá khứ sẽ chẳng bao giờ làm mấy chuyện như thế này. Nó lạ tới mức mà con bé đã từ bỏ việc giết chết Modes đấy”
Tôi không biết cách hành xử của Rena trước khi tôi tới thế giới này như thế nào. Nên là, tôi chẳng hiểu ý hắn là gì khi bảo Rena đẵ thay đổi kể từ khi tôi tới. Nhưng, việc cô ấy từ bỏ việc giết Modes là một chuyện tốt nhỉ.
“Ban đầu, ta cứ tưởng việc con bé thay đổi có liên quan gì đến Quang Anh hùng. Nhưng, ta đã sai. Khi ta bảo con bé rằng Anh hùng bị nhốt dưới mê cung, phản ứng của con bé rất lạnh nhạt. Con bé quá bình tĩnh đối với một người phụ nữ có người đàn ông của mình bị nhốt trong cái mê cung khó chịu kia”
Và rồi, Alphos lắc đầu.
“Và rồi, khi ta thấy hình chiếu của Rena với ngươi ở Cộng hòa Ariadya, ta cuối cùng cũng nhận ra rằng ngươi chính là lí do đằng sau hành vi bất thường của con bé”
Alphos chỉ tay về phía tôi, mắt hắn dán chặt vào tôi.
“Đó là lí do ta không thể ngừng lo lắng cho con bé. Ý ta là, việc anh trai muốn biết thêm về người đàn ông đã thay đổi em gái mình cũng thường thôi mà”
Alphos nói một cách bình tĩnh.
Và, cũng chất đầy sát khí.
“Đó là tại sao, ta thách thức ngươi. Chứng minh cho ta thấy rằng ngươi là một người bạn đời xứng đáng đối với Rena đi”
Alphos chĩa kiếm về phía tôi.
“Lí do nhảm nhí thế. Ta còn chẳng hiểu được ngươi đang nói gì nữa cơ. Nhưng, lũ các người đã sỉ nhục Công chúa Polen; ta sẽ đập ngươi ra bã vì chuyện đó!!”
Tôi cũng chĩa kiếm về phía Alphos.
“HAHA!! TRẢ LỜI HAY LẮM, HẮC HIỆP SĨ!!”
“ĐI THÔI, VALJINIAS!! DẠY CHO CHÚNG MỘT BÀI HỌC VÀ CHO CHÚNG THẤY RẰNG CHÚNG SẼ KHÔNG BAO GIỜ CÓ THỂ ĐÁNH BẠI CHÚNG TA BÊN DƯỚI BẦU TRỜI THIÊN THANH NÀY NÀO!!”
Con bạch long xòe cánh, và phóng thẳng tới chúng tôi.
“GLORIOUS!!”
Tôi bảo Glorious né đòn tấn công ngay lập tức.
Bạch long phóng thẳng qua chỗ chúng tôi vừa ở với tốc độ khủng khiếp.
“Đúng là một tên kiêu ngạo. Xin lỗi nhé, Glorious, chơi chúng thôi nào”
Tôi xoa đầu Glorious.
Glorious rống một tiếng khi tôi xoa đầu nó. Cô tràn đầy ý chí chiến đấu, và cái ý chí chiến đấu đó chĩa thẳng vào con bạch long.
Có vẻ là Glorious cũng có niềm tự hào riêng.
“Cảm ơn nhé, Glorious. Đi thôi. Hãy sơn bầu trời thiên thanh này bằng một cơn bão đen nào”
Glorious vỗ cánh khi cô rống một tiếng vang trời.
Tiếng rống của hai con rồng vang vọng trên Hải Vân.
-------------------------------------------------------------
P/s: hàng bù thì đến thế này thôi nhá. Chúc mấy bợn đau khổ.