Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 101.1: phía trên hải vân

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Công chúa địa ngục, Polen

Chúng tôi đáp lên boong tàu bay của Alphos-sama.

“Uhm… Công Chúa, người có chắc là người muốn tới đó không?”

Poh-chan, người đang đứng đằng sau tôi, hỏi với ánh mắt lo lắng.

“CHẮC CHẮN!! ĐI THÔI, POH-CHAN!!”

Đám nỹ nhân trên boong tàu đều đang nhìn vào tôi. Tôi cảm thấy sát ý từ ánh mắt họ, khá là đau lòng đấy.

Mình muốn chạy trốn.

Nhưng, tôi tuyệt đối không thể chạy trốn bây giờ.

Chúng tôi sợ hãi bước trên boong tàu.

“Này, mấy người tới con tàu của bọn này làm gì hả?”

“Phải đấy, sao mà một con lợn được phép bước lên con tàu này hả?”

“Tại sao Alphos-sama cho phép cô ta lên tàu này vậy?”

“Con tàu giờ nó bốc mùi rồi”

Tôi có thể nghe rõ giọng nói của mấy mỹ nữ quanh mình. Nhưng, tất cả những gì tôi có thể làm là nhìn xuống sàn, không thể phản pháo lại lời của họ. Họ nói có hơi quá, nhưng tôi không làm gì được cả.

Trái ngược với tôi, Kuna-shisou đang bước tới với bộ ngực ưỡn lên, nhưng thể mấy cái lời độc địa kia là tiếng muỗi vo ve. Tôi không thể hiểu sao mà cô có thể làm ngơ họ khi mấy lời họ nói về cô còn tệ hơn cả tôi nữa. Shisou chỉ cười nhạo báng khi nhìn họ.

Trước ánh mắt nhạo báng của cô, đám mỹ nhân nổi đóa lên.

“Con ả đó bị gì thế?”

“Nó láo thật”

“Đừng có tưởng rằng ngươi thắng chỉ vì ngươi hơi xinh đẹp chút thôi…”

“Humph! Rena-sama vẫn đẹp hơn ngươi nhiều!”

Mấy câu sỉ vả đó từ lũ mỹ nhân quanh chúng tôi gửi tới Shisou, nhưng tôi biết là có xen lẫn cảm giác thất bại toàn diện trong giọng của họ. Hàng ngàn mỹ nữ này chả có cửa với shisou. Ý tôi là, Shisou là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên con tàu này rồi. Mỗi mình cô ấy là đủ để áp đảo bọn gái đẹp trên con tàu này rồi. Cô ấy bước đi với sự tự tin như thể cô mới là chủ của con tàu này.

“Xin thứ lỗi, cô có thể bỏ vũ khí ra được không? Mấy cô gái đang sợ kìa”

Ở xa xa, một mỹ nữ gọi Shisou. Tôi biết cô ấy là ai ngay khi thấy cô.

Cô ấy là Nữ thần của Thơ, Muse.

Cô ấy là một nữ thần luôn ở cạnh Alphos-sama.

Lí do tôi biết danh tính của cô là vì tôi đã tìm kiếm thông tin về Alphos-sama, đặc biệt là các cô gái xung quanh anh. Không như các mỹ nhân khác, cô ấy là người duy nhất không sợ Shisou.

“Khỏi cần lo, Kuroki bảo tôi im lặng chờ đợi và không gây rắc rối. Đó là lí do đám gái đằng kia vẫn còn giữ được cái đầu trong lúc này”

Shisou vẫy tay trong khi an ủi đối phương.

“Lúc này? Cô đang muốn nói là cô sẽ lấy đầu họ sau chuyện này?”

“Đương nhiên rồi. Tôi sẽ đợi cho trận đánh kết thúc mà. Ý tôi là, nếu tôi chặt đầu lũ gái kia, thì lũ tụi bây làm sao mà thấy được tình trạng thảm thương của người đàn ông của các ngươi khi hắn bị đánh nhừ tử chứ phải không?”

Shisou trả lời mới nụ cười tàn ác trên mặt.

Muse cực kì ngạc nhiên khi nghe thế và đám gái lùi một bước như thể muốn tránh xa Shisou.

Sát khí của chúng tăng mạnh.

Shisou cho nguyên đám mỹ nhân ăn bơ và bước tới kế bên Muse. Thấy thế, đám mỹ nhân không còn lựa chọn nào khác ngoài mở đường cho Shisou. Không ai dám cản cô ấy.

Cô ấy cứ bước đi như thể cho đến khi tới cái ghế dài được để sẵn trên boong tàu, và ngồi xuống như thể là cái ghế của riêng cô.

Sau đó cô quan sát Kuroki-sensei và Alphos-samam từ đó.

“Đó là ghế của Alphos-sa-“

“HAH?”

“HIIIIIIIIII!!!”

Cô mỹ nữ tính nhìn gì đó bị dọa cho sợ xanh mặt bời cái lườm của Shisou.

Đúng như mong đợi từ Shisou, cô ấy luôn có thể làm cho đối phương im miệng chỉ bằng một cái nhìn.

“Con ả đó là ai thế?”

“Cô ta là đứa con của ma vương nổi tiếng kia sao?”

“Sao mà được. Sao mà một tên ma vương xấu xí có thể có một đứa con gái là mỹ nhân cơ chứ…”

“Nhưng mà, cô ta tỏa ra hào quang của một hoàng tộc…”

“Đúng vậy… Vẫn khó mà tin được…”

Đám mỹ nhân đang thì thầm với nhau.

Tôi mới là con gái của ma vương cơ…”

Nhưng mà, nhìn kiểu gì thì, Shisou đúng là có hào quang phù hợp với chức vị công chúa địa ngục,. Cô ấy xinh đẹp, mạnh mẽ, quyến rũ, đáng sợ, và vẫn đôi khi ngọt ngào và đáng yêu.

Cô ấy là hình mẫu lý tưởng của tôi.

Cô ấy là người tôi ao ước trở thành. Một người con gái cực kì chói lóa.

“Có gì thế, Polen? Không muốn ngồi xuống và xem vở diễn này sao?”

Shisou, người không nhận ra sự hỗn loạn trong tâm trí tôi, nói khi cô nhìn tôi.

Cái ghế rất lớn, đỉ lớn để nhiều người ngồi chung với nhau. Thường thì, Alphos-sama sẽ ngồi ở giữa cái ghế, chơi nhạc cầm khi các mỹ nữ ngồi nghe. Đó chắc chắn là một cảnh rất thần thánh.

Nhưng, cái người đang ngồi trên ghế dài không phải là Alphos-sama, mà là Shisou. Shisou đang ngồi trên ghế trong khi vắt chéo chân. Cứ như thể cô mới là chủ con tàu này.

Thật sự có ổn không khi một người như tôi ngồi cạnh cô ấy?

Vì đám mỹ nhân đáng lẽ đang trên cái ghế đã rời đi vì sợ Shisou, nên vẫn còn chỗ trống cho Poh-chan và tôi. Tôi chỉ do dự trong chốc lát, và rồi lắc đầu ngay lập tức.

Không tốt.

Tôi cần phải tự nhắc nhở bản thân về lí do mà tôi đi theo sau Shisou. Lí do tôi lên con tàu này là sự thật mà Shisou vừa nhắc nhở mình.

Kuroki-sensei thật ra muốn cho chúng tôi hạ cánh ở chỗ an toàn hơn, nhưng Shisou phản đối. Có lẽ là vì cô không thể xem trận chiến giữa Kuroki-sensei và Alphos-sama rõ trừ khi cô bước lên con tàu này.

Ban đầu Kuroki-sensei cũng do dự, nhưng Shisou không thay đổi quan điểm. Kết quả là, Kuroki-sensei chịu thua và cho phép Shisou quan sát cuộc chiến từ con tàu này.

Kuroki-sensei thật ra muốn tôi xuống chỗ an toàn hơn. Nhưng mà, tôi muốn theo sau Shisou. Đó là lẽ thường tình thôi mà!!

Tôi làm chuyện này vì Kuroki-sensei đã nổi giận vì bản thân tôi. Việc quan sát trận đánh của Kuroki-sensei cho đến cuối là nghĩa vụ của tôi.

Tôi ngồi xuống cạnh Shisou.

Khi tôi ngồi xuống, sát khí từ đám mỹ nhân bộc phát, nhưng lần này tôi sẽ không thua đâu.

Trong tầm nhìn của Shisou, hình dáng của hai con rồng lớn đang đối mắt với nhau từ chỗ cách xa một quãng. Đó là Hắc Quỷ Long và Bạch Thánh Long. Cưỡi trên lưng hai con rồng là Hắc Hiệp Sĩ và Thánh Hiệp Sĩ.

Xin lỗi Kuroki-sensei.

Tôi thầm xin lỗi Kuroki-sensei, Hắc Hiệp Sĩ.

Sensei nổi giận vì tôi, nhưng tôi không phải là một đứa trẻ ngoan để cho Kuroki-sensei nên bảo vệ!! Tôi đã có mục đích ngầm khi bảo rằng mình sẽ đi thảo phạt kraken. Tôi không phải là một đứa con gái nhiệt huyết như Kuroki-sensei nghĩ!!

Xin lỗi!! Em thật sự xin lỗi!!

Em sẽ cố hết sức để thay đổi bản thân!!

Em sẽ bước ra khỏi phòng!! Tập luyện để trở nên mạnh hơn!! Và bỏ cái thói xấu là chỉ biết ăn và ngủ đi!!

Em sẽ cố hết sức để có thể trở nên xinh đẹp hơn dù chỉ một chút mà!!

Đó là tại sao… hãy chiến thắng, Kuroki-sensei.

Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki

“Không biết là Kuna với mấy người kia có ổn không đây…?”

Tôi nhìn con tàu bay đằng xa từ lưng Glorious.

“Khỏi cần lo, cô gái tóc bạch kim kia sẽ ổn thôi. Ta đã bảo những người khác không được làm hại cô ấy rồi”

Alphos, người đang ở trên lưng Bạch Thánh Long, trả lời khi hắn kẹp cái mũ dưới cánh tay.

“Vậy thì, không còn gì phải lo nữa, nhưng…”

Tôi đã thả họ lên boong tàu bay sau khi được Alphos cho phép mà.

Mà, chắc sẽ không sao đâu vì đám mỹ nhân trên tàu đó luôn nghe lời Alphos. Nhưng, thế không có nghĩa là tôi không thấy lo lắng.

“Vẫn còn lo lắng, ể? Nếu ta là ngươi, ta sẽ lo cho bản thân mình hơn là người khác đấy”

Alphos cười lớn, như thể là hắn đang coi thường tôi.

Tên này rất mạnh. Đó là lí do hắn cực kì tự tin khi hắn kiếm chuyện với tôi.

Vấn đề là, vì sao hắn lại làm thế? Tại sao hắn lại kiếm chuyện đánh nhau với tôi?

“Tiện thể thì, ngươi có biết là đám thần nam đang theo đuổi Rena đang đánh nhau với Quang Anh hùng ở Lâu Đài Kẹo Ngọt không?”

“Cái gì?”

Đây là lần đầu tiên tôi nghe chuyện này. Thiệt tình, chuyện gì đang xảy ra ở Lâu Đài Kẹo Ngọt thế này?

“Không phải là ngươi cũng sẽ tham gia vào cuộc chiến để theo đuổi Rena sao?”

Tôi nghiêng đầu bối rối khi nghe câu hỏi của Alphos.

“Không, ta thì không tham gia. Đó là một cuộc chiến vô nghĩa. Kể cả khi chúng có đánh nhau để theo đuổi Rena, người duy nhất có thể đưa ra quyết định cuối cùng là chính Rena. Tại sao mà ta lại phải tham gia vào một trận đánh vì Rena khi mà chính cái người trong cuộc còn chẳng liên quan gì và chẳng có nhúng tay vào nó chứ? Rena không phải là cái cúp thành tựu”

“Đúng vậy, Rena khác với những cô gái khác. Con bé là người duy nhất dám nói năng thô lỗ với ta. Ngươi chắc cũng biết con bé đặc biệt thế nào. Nên là, ngươi có thể chịu được cảnh con bé bị gã đàn ông khác cuỗm mất sao?”

Alphos hỏi, như thử lòng tôi.

Truyện Chữ Hay