Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

chương 89.1: đảo aspidochelone

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.

Vương quốc Nosoi là vương quốc của tộc orc nằm ngay bờ biển, ở phía Tây Bắc của lâu đài Quỷ Vương.

Tôi hiện đang ở vương quốc đó.

Tộc Orc là tộc được chính tay mẹ của Modes, Nargol, tạo ra.

Tộc Orc đã bị phân chia thành 2 phe phái khi mà Modes phản bội Nargol.

Những người tuyên thệ trung thành với Modes thì sống ở Nargol. Những ai không nguyện đi theo Modes thì chọn rời khỏi Nargol và tản mát khắp thế giới.

Những Orc không đi theo Modes đã mất đi thánh hộ của mình đã kết quả là trở nên yếu ớt hơn. Trong khi đó, những orc trung thành với Modes lại phát triển thịnh vượng ở Nargol này.

Vì lí do đó mà tộc orc sống bên ngoài Nargol lại sống như loài người nguyên thủy ở thời kì đồ đá trong khi nền văn minh của vương quốc Nosoi đã sánh ngang với các thành phố của nhân loại.

Những người lãnh đạo bọn họ là lớp chiến binh hoặc tu sĩ, bậc trung là lính lác hoặc là thợ làm việc, và nhóm dưới đáy xã hội là các nô lệ.

Nhóm thợ làm việc và lính lác là những người có được tự do và được quyền có vũ khí riêng.

Và mặc dù lũ nô lệ không có quyền sống tự do, tùy thuộc vào thành tích của họ, họ có thể lây lại tự do cho chính mình.

Lâu đài của lãnh chúa tộc orc được xây hướng về phía biển nơi có vô số tàu thuyền neo đậu có thể thấy được từ tháp canh của lâu đài.

Chúng tôi sẽ đi tới ổ của loài kraken từ thành phố này.

Nargol là một vùng đất luôn chìm trong bóng tối suốt cả năm. Do đó, tắm nắng trên biển kiểu gì được cơ chứ.

"Uhm, sư phụ Kuroki à. Chúng ta sẽ đi thiệt đó hả? Con tàu sẽ không chìm đâu ha?"

Polen, người đang đứng cạnh tôi, hỏi một cách lo lắng.

Polen có vẻ không muốn đi.

Mặc dù tôi đã tưởng là tôi đã thất bại khi thấy vẻ do dự trên mặt cô ấy. Ý tôi là, sau cùng thì tôi là đứa đưa ra cái ý tưởng đi tóm một con kraken để giúp cho Polen và Modes làm lành với nhau mà.

Sau khi điều tra một chút, thì tôi nhận ra là cả hai người họ thật ra cũng chẳng có ghét bỏ gì nhau. Do đó, tôi muốn dùng kraken để phá vỡ bức tường ngăn cách đó.

Nhưng mà, kéo Polen ra khỏi phòng của cô có lẽ là một ý kiến tệ nhỉ.

Có vẻ áp lực này quá mức mà cô ấy có thể chịu được rồi.

Tôi đã không nghĩ tới cảm xúc của cô ấy và chỉ áp đặt ý kiến riêng của mình lên cô ấy thôi.

Đó là tại sao mà mọi chuyện lại trở nên khó khăn hơn với cô ấy khi mà chúng tôi đã tới điểm này.

"Không có gì phải lo đâu ạ, thưa Công Chúa. Con tàu này không dễ chìm đến thế đâu ạ. Và nếu nó có chìm thật, thì tôi vẫn có thể bay trên không trung được ạ"

Tôi thì thầm câu trả lời tích cực nhất mà mình có thể nghĩ ra được.

Sự thật là, con kraken có thể đánh chìm cái thuyền này thật nhưng cũng chẳng phải làm cho cô ấy lo lắng thêm lúc này làm gì.

"Uhm... Em... Em không thể dùng ma thuật bay hay là bơi được ạ"

Polen trả lời một cách lo lắng.

Cô ấy sắp khóc tới nơi rồi này.

"Nếu là thế, thì tôi sẽ giữ lấy người ạ. Đó là tại sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi ạ, thưa Công Chúa"

Tôi đang cố làm dịu con tim đang chìm trong lo sợ của cô ấy.

Giờ thì, cô ấy chắc chắn sẽ trả lời mấy thứ như là "Gì cơ, ngài đang nói gì thế ạ?" ha.

"G-GIỮ LẤY EM Ư?!! THẬT SAO?!!!"

Nhưng trái ngược với những gì tôi đang mong đợi, Polen đột nhiên hò hét vui vẻ.

Cái gương mặt đó, cứ như là cô ấy đang trông đợi cái gì đó vậy.

"Uhm...Công Chúa à"

"YAAAY!! GIỜ MÌNH ĐỘT NHIÊN CÓ ĐỘNG LỰC LẠI RỒI! THẾ NÀY THÌ, MÌNH SẼ KHÔNG THUA CÒN THUYỀN NÀY ĐÂU!!"

Tình trạng của Polen lúc này hoàn toàn trái ngược với tình trạng tự ti mới nãy của cô luôn á.

Tôi không biết vì sao nhưng quả là một chuyện tốt khi mà cô ấy lại có động lực như thế này.

Ngay lúc đó, tôi cảm thấy có sự hiện diện đang hướng tới chỗ chúng tôi.

"Hai người đây rồi. Thưa Công Chúa, và Tướng Quân"

Người bước tới chỗ chúng tôi là nữ hoàng của Nosoi, Nef.

Nef cúi đầu trước chúng tôi.

"Cảm ơn người rất nhiều vì đã chúng tôi mượn tàu, Nef-dono"

Tôi cảm ơn Nef.

"Không phải là chuyện gì to tát đâu ạ. Đây chỉ là một yêu cầu đơn giản thôi mà. Tiện thể thì, đây là con gái của thần, Ezasa. Xin hãy cho con bé làm trợ lí trong chuyến hành trình này ạ"

"Thần là Ezasa. Thật vinh dự khi được gặp mặt hai người, thưa Công Chúa, và Tướng Quân"

Ezasa cúi đầu chào chúng tôi.

"Thật vinh dự khi được gặp người, thưa Công chúa Ezasa"

Người tôi gọi là công chúa này là con gái của Nữ hoàng. Nhưng mà, vì cô ấy là một orc, nên ngoại hình của cô ấy to lớn hơn tôi nhiều. Tôi cảm thấy việc gọi một người có thân hình như thế này là 'công chúa' thì có hơi là lạ.

(TN: Polen với Ezasa cùng là công chúa, nhưng vai vế thì Polen vẫn lớn hơn vì Modes giống như là thần của Nargol, còn các lãnh chúa của mỗi quốc gia là vua cai trị, nên vai vế sẽ chênh lệch, nhưng cách gọi thì vẫn là công chúa như nhau)

Ngay từ đầu, thì nữ tộc orc mạnh hơn nam tộc orc rất nhiều. Kể cả orc nổi danh, Grendel, cũng chẳng đọ lại mẹ của anh ta.

Thêm nữa, nữ tộc orc có vẻ là có thể tiết ra mùi hương đặc biệt có tác dụng ngăn orc nam chống đối bọn họ.

Nói thật là tôi cảm rất vui vì mình không được sinh ra như một orc nhưng tốt nhất thì đừng có nói cái này ra trước mặt nhóm Nef vậy.

"Ezasa~ Bé bự tới rồi nè"

Có thêm 4 orc tham gia với chúng tôi trong khi chúng tôi đang chào hỏi nhau.

Một trong số các orc đang tới đây có ngoại hình siêu to khổng lồ luôn á.

"Ngài!! Ngài đang đứng trước Công Chúa và Tướng Quân đấy!! Chào hỏi họ đàng hoàng trước đi!! Xin thứ lỗi, thưa Tướng Quân!! Đây là Ozma, chồng của thần. Mặc dù không ai có thể thắng được anh ấy trong đất nước của thần, đầu anh ấy có hơi..."

Ozma cúi đầu trước chúng tôi.

Chàng orc to xác kia có vẻ được thuần hóa hoàn toàn bởi nóc nhà rồi nhể.

Tôi nhìn Polen. Cô ấy không có vẻ gì là để tâm đến chuyện này cả. Hay đúng hơn là, cô ấy còn chẳng nhìn lấy nhóm Nef nữa cơ.

Cô ấy đang nói gì đó với Petina được một lúc rồi.

Tôi đoán là nó cũng chẳng thành vấn đề vì Polen cũng chẳng thấy có vấn đề gì với chuyện này cả.

"Không có gì phải lo lắng đâu, Ezasa-dono. Đúng hơn là, 'bé bự' mà mọi người nhắc mới nãy? Có khi nào là?"

Tôi hỏi cái chuyện mà Ozma nhắc tới khi anh ta bước tới đây.

"Vâng ạ. Có vẻ là nó đã tới rồi ạ, là Aspidochelone"

Toi nhìn theo hướng ánh mắt của Ezasa ngay khi tôi nghe cô ấy nói thế.

Do đó, tôi nhìn nhấy cái thứ trông như một hòn đảo đang tới tiến lại chỗ bến cãng.

Tôi gọi nó là hòn đảo vì đó là từ phù hợp nhất để miêu tả thứ đó rồi.

Thật ra, cái hòn-đảo đó đang tự mình tiến lại gần Nosoi.

Cái thứ mà tôi nhìn thành hòn đảo thật ra là một sinh vật biển có vú; Aspidochelone.

(TN: con này khó giải thích lắm, tốt nhất là cứ tự google thôi, còn nói cho cho dễ hiểu thì nó na ná con rùa)

Con hải quái khổng lồ dạng rùa luôn có phần bề mặt nổi bên trên mặt nước.

Từ xa xưa, đất đã đã tập trung trên cái mai của nó, tạo điều kiện cho cây cỏ mọc và biến nó trở thành một thứ như là hòn đạo di động.

Thêm vào đó, Aspidochelone là một sinh vật cực kì hiền lành.

Modes đã thuần hóa con Aspidochelone này và xây biệt thự nghỉ dưỡng của ông ấy trên cái mai của nó.

Chúng tôi sẽ cưỡi con Aspidochelone này để với vùng biển băng.

Có thứ gì đó bay ra từ Aspidochelone.

Cái người bay ra là một con rồng nhỏ cỡ người bình thường.

"Xin lỗi vì đã để mọi người phải chờ đợi, thưa Công Chúa, và Tướng Quân"

Phải, đó là quỷ long tướng quân, Liburm.

Anh ấy là người quản lí căn villa trên lưng Aspidochelone.

Tộc lizardman có cảnh là chủng tộc cao cấp hơn của tộc lizardman bình thường.

Mặc dù họ đã mất đi khả năng ngụy trang, thay vào đó họ nhận được khả năng chiến đấu cao hơn và khả năng bao lượn.

Và vì họ tôn thờ loài rồng, ho đánh giá tôi, người có đặc tính của loài rồng làm cho tôi giống như một con rồng, rất tốt.

"Không cần phải lo đâu, cũng chưa lâu đến thế đâu, thưa Tướng Liburm. Dù sao thì, đến giờ khởi hành rồi, thưa Công Chúa"

"Vâng, thưa Master Kuroki"

Truyện Chữ Hay