Bác sĩ Trương biết mình giãy giụa nữa cũng chẳng ăn thua gì, liền nói ra từ đầu tới cuối chuyện Tống Nhu tìm đến cô ta làm giao dịch, mà quá trình này cũng bị Trần Viễn ghi âm lại.
"Tuần trước ngài thay mặt Tống Như tới bệnh viện sắp xếp làm kiểm tra... Ngày hôm sau liền có người đến bệnh viện tìm tôi, nói chỉ cần tôi gian lận trên báo cáo kết quả kiểm tra của Tống Như thì sẽ cho tôi một số tiền lớn!"
"Còn gì nữa không?"
"Còn... còn bảo tôi lừa gạt Tống Như để làm phẫu thuật, tùy tiện tìm một bệnh làm lý do, bỏ đi... tử… tử cung của cô Tống..." Lúc bác sĩ Trương nói lời này, toàn thân run lẩy bẩy. Bây giờ cô ta đã ý thức được việc làm của mình tàn nhẫn tới mức nào.
Hơn nữa còn vừa vặn bị Trần Viễn bắt gặp, muốn trốn cũng không còn chỗ nào để trốn cả.
Lúc này Trần Viễn đã gần như phẫn nộ, chỉ thiếu nước bắt bác sĩ Trương này tới Cục cảnh sát.
Mệt cho Tống Nhu còn là chị em cùng ba khác mẹ với Tống Như, không ngờ lại ác độc đến mức như vậy.
"Trừ cô ra, còn có ai thu tiền nữa!" Vì để điều tra tất cả hung thủ có liên quan, Trần Viễn cố nén cơn giận trong lòng. Anh biết, bây giờ còn chưa tới lúc kéo lưới.
Bác sĩ Trương ở Trần Viễn căm tức nói ra tất cả những người nhận tiền, còn có một người bày mưu tính kế cho Tống Nhu, cũng chính là Hàn Ngọc Mai - mẹ chồng của Tống Nhu.
"Ngài Trần, cầu xin ngài hãy tha cho tôi, tôi thật sự là bị ma quỷ ám ảnh, thấy tiền sáng mắt..."
"A... Được thôi, tôi có thể tha cho cô, nhưng trước hết cô phải làm một chuyện giúp tôi." Trần Viễn nhìn cô, lạnh lùng nói: “Phối hợp tôi diễn một vở kịch, sau khi chấm dứt thì cô có thể nhận được thứ cô muốn."
"Được! Tôi đồng ý, cái gì tôi cũng đồng ý!"
...
Chỉ là một người làm chuyện đê tiện như vậy, làm sao có thể chỉ xin lỗi vài câu là giải quyết được chứ?
Những người tham dự trong đó đều sẽ phải trả giá đắt.
Trần Viễn thu xong phần chứng cứ ghi âm này lại đưa bác sĩ Trương đến nơi an toàn, sau đó lập tức chạy tới trường quay "Tình yêu trong lửa".
Trên đường đi, trong lòng Trần Viễn rất do dự, anh ta biết mình nhất định phải báo cáo tình hình cho Dương Gia Cửu biết trước tiên, nhưng lần này Tống Nhu thật sự quá độc ác, anh ta không có cách nào tưởng tượng được sau khi Tổng Giám đốc của mình biết được sự thật sẽ gây ra chuyện gì nữa.
Sau bốn mươi phút, Trần Viễn đứng ở trước mặt Dương Gia Cửu nhưng vẫn chưa nghĩ ra mình nên mở miệng thế nào.
"Nói đi." Sau khi Dương Gia Cửu nhận được điện thoại của anh ta, đã có sự chuẩn bị tâm lý.
Trần Viễn cúi đầu, báo cáo lại tất cả những lời bác sĩ Trương vừa khai ra, sau đó còn nói luôn ra những tình hình điều tra khác.
"Tôi điều tra được trong ghi chép khám bệnh của bệnh viện cùng ngày hôm đó, Tống Nhu tới bệnh viện đó để khám thai theo định kỳ, có lẽ ngẫu nhiên nhìn thấy được tôi xuất hiện ở bệnh viện đó, sau đó lại điều tra ra được bà chủ muốn kiểm tra sức khỏe, vì vậy lại bày kế này nhằm hãm hại bà chủ."
"Mục đích của cô ta không chỉ muốn truyền ra tin tức bà chủ không có thai cho mọi người đều biết, còn... còn muốn mượn cơ hội bỏ đi tử cung của bà chủ, làm cho bà chủ vĩnh viễn cũng không thể làm mẹ."
Dương Gia Cửu nghe xong những lời này thì sắc mặt càng thêm thâm trầm.
"Tống Nhu đã trở lại nhà họ Tống."
"Thời gian trùng hợp như vậy, thảo nào cô ta phải tính kế bà chủ vào lúc này..." Trần Viễn nhíu mày. Vì quyền thế danh lợi, không ngờ lại thật sự có người ra tay độc ác với người thân của mình như vậy: “Vậy bước tiếp theo nên làm như thế nào?"
"Tương kế tựu kế." Dương Gia Cửu chậm rãi ngước mắt lên, ánh mắt đầy lạnh lùng: “Làm cho Tống Nhu cho rằng tất cả đều đang phát triển theo kế hoạch của cô ta."
"Sau đó, mời tất cả mọi người của nhà họ Tống đến bệnh viện xem trò vui."
"Tôi muốn vạch trần sự thật về những chuyện này, để cho tất cả mọi người biết rõ về bản tính của Tống Nhu."
Kẻ tổn thương vợ của anh thì nên trả cái giá đắt tương ứng.
Gọi tất cả mọi người nhà họ Tống tới, để cho bọn họ thấy Tống Nhu bỉ ổi tới mức nào, sau đó lại nói cho Tống Nhu biết, bọn họ sớm đã biết được sự thật, để cho cô ta cũng nếm thử cảm giác bị người ta lừa dối, trêu chọc!
Trần Viễn gật đầu. Quả nhiên là Tổng Giám đốc nhà anh ta, thủ đoạn thâm hiểm như vậy thật sự khiến anh ta phải bội phục.
Nắm lấy điểm quan trọng nhất của vấn đề, một đòn trúng đích, luôn là quy tắc làm việc chuẩn xác của Dương Gia Cửu.
Sau khi Tống Như kết thúc công việc mới biết chuyện Trần Viễn tới trường quay, cho nên cô còn chưa thay quần áo đã chạy thẳng tới phòng nghỉ: “Chuyện đã có kết quả rồi sao?"
Trần Viễn lập tức nhìn về phía Dương Gia Cửu, thấy Dương Gia Cửu không ngăn cản mới gật đầu nói: “Vâng, tôi đã điều tra ra được rồi."
"Là ai vậy?"
"Tống Nhu."
"Anh nói tiếp đi, còn điều tra ra được gì nữa?"
Nếu chỉ điều tra ra được là Tống Nhu làm, vẻ mặt Trần Viễn sẽ không tệ như vậy. Cho nên Tống Như to gan suy đoán người chị tốt của mình còn chuẩn bị cho cô một bất ngờ lớn hơn nữa.
"Cô ta mua chuộc được bác sĩ, muốn mượn cơ hội bỏ đi... tử cung của cô." Trần Viễn không hề che giấu, thành thật trả lời. Bởi vì Dương Gia Cửu ở bên cạnh, chỉ cần một ánh mắt của anh thì Trần Viễn sẽ lập tức im lặng.
Bởi vì sự thật như vậy thật sự làm cho người ta thấy buồn nôn.
Chỉ Tống Như nghe xong trên mặt không có bất kỳ dao động nào, hình như đã dự đoán được câu trả lời vậy, hoặc là cô đã thăm dò được bản tính của Tống Nhu, không hề cảm thấy kỳ lạ: “Chồng, anh tính xử lý thế nào?"
Dương Gia Cửu ngước mắt, ra hiệu Trần Viễn nói tiếp.
Vì vậy Trần Viễn nói ra kế hoạch sau đó, Tống Như nghe xong, giọng điệu càng lạnh hơn: “Tôi vẫn luôn không muốn đối địch với nhà họ Tống nên nhường hết lần này tới lần khác, nhịn hết lần này tới lần khác."
"Nhưng tôi đã rời khỏi nhà nhiều năm như vậy, Tống Nhu vẫn không hề có ý định bỏ qua cho tôi."
"Lần này không cần phải để ý tới tình cảm của nhà họ Tống nữa, cô ta muốn làm gì tô, tôi sẽ trả lại cho cô ta từ đầu tới cuối."
Nếu không phải đạp vào điểm mấu chốt của cô, có ý định làm hại đứa con trong bụng của cô và gia đình cô, Tống Như cũng lười để ý tới cô ta.
"Về phần mẹ chồng của cô ta..." Tống Như và Dương Gia Cửu liếc mắt nhìn nhau, sau đó nói rất kiên quyết: “Em muốn bọn họ cũng phải cảm giác được sự đau khổ."
Dương Gia Cửu nắm chặt tay của cô: “Không ai có thể bắt nạt em, bọn họ làm gì thì phải bỏ ra điều gì."
Ban đầu, việc kinh doanh của nhà chồng Tống Nhu gặp nhiều trắc trở, vài lần tới vay ngân hàng đều không được phê duyệt, bây giờ càng giống như đi trên băng mỏng. Nếu vào lúc này, vòng quay tài chính gặp một chút vấn đề thì bọn họ chỉ cách phá sản có một bước xa mà thôi.
...
Lúc này, Tống Nhu vẫn chìm đắm ở trong mộng đẹp vì âm mưu của mình sắp được thực hiện, hoàn toàn không ngờ tới Tống Như đã biết được tất cả, đồng thời chuẩn bị tốt sẽ phản kích.
Đêm đó, Tăng Nhĩ Ngọc vừa đi công tác về nhà, lại thấy Tống Nhu ngồi ở trong phòng khách nhà họ Tống. Trong nháy mắt đó, bà gần như nghi ngờ có phải mình đã xuyên qua thời gian trở lại không!
Người đã rời khỏi nhà họ Tống lại đột nhiên trở về...
Người giúp việc thấy thế vội vàng bước lên trước: “Bà chủ, bà đã về rồi." Sau đó cô ta nhận lấy vali trong tay Tăng Nhĩ Ngọc.
"Sao cô ta lại ở đây?" Tăng Nhĩ Ngọc hỏi thẳng.
"Dì, cháu biết sai rồi. Trước đây cháu không nên đối xử với các dì như vậy, làm cho các dì đau lòng, cũng tổn thương tới tình cảm người trong nhà chúng ta. Dì hãy cho cháu một cơ hội, sau này cháu sẽ cố gắng sống tử tế." Tống Nhu mỉm cười và đi tới trước mặt Tăng Nhĩ Ngọc, nói có vẻ rất thành khẩn.