Chap .
Thời gian thấm thoát trôi nhanh cứ như đúng rồi. Đến chán cả ra. =(( Sao thời gian hạnh phúc giữa tôi và tiểu Linh nó lại trôi nhanh đến là như thế, thấy chả đã tẹo này, trôi chầm chậm thôi để còn phải hưởng thụ dần chớ. T^T
Nói thế nào thì tận hưởng cũng được nhiều nhiều, ngày nào cũng là ngày hạnh phúc.
Tiểu Linh rất dễ bắt nạt và rất hay ghen, nhất là khi ở trường tôi quen khá nhiều hot, lại còn chơi lại cả với Hà Kim Quyên nữa khiến tiểu Linh được một phen ghen cả thể. =]]
Thiệt tình là tôi cũng không thấy hả hê gì cho lắm vì thay vào việc ghen tôi với mấy tên con trai tiểu Linh lại chỉ ghen khi tôi tiếp xúc với mấy cô gái. Vui nổi sao?
Mà kệ đi, tôi đã quyết tâm thì không có gì đáng để hối hận nữa.
Chấm dứt màn diễn thuyết linh tinh.
-Làm bài tốt chứ, tiểu Linh?
Không đáp lại mà chỉ nhìn tôi với ý "hỏi ngu!". =_= Ừ nhỉ, tôi đang hỏi một con mọt sách thi có tốt không sao? Đúng là hỏi ngu! +_+
-Còn anh?
Tôi cũng nhìn đáp lại bằng ánh mắt khi nãy của tiểu Linh.
-Ừ, em cũng hỏi ngu, anh thì làm ăn được cái gì cho đời.
-Nè, hỏi ngu ở đây ý là anh mà còn phải lo sao, tất nhiên là làm ngon ơ rồi, chứ không có phải như cái ý của nhóc nhá! Bực mình à!
-Em cố tình đấy. ^-^
- >"<br br="" c="" ng="" kh="" ch="" gh="" kim="" quy="" k="" t="" ra="" ph="" nh="" ti="" linh="" v="" tr="" r="" nhanh="" tay="" g="" nghe="" l="" quay="" m="" em="" n="" gi="" h="" th="" b="" vui="" anh="" xin="" sinh="" d="" kaka="" s="" theo="" ki="" ngu="" x="" vi="" trong="" gia="" nhau="" qu="" ai="" xa="" ta="" kinh="" nghi="" bao="" tin="" lu="" sau="" khoa="" nguy="" tin.br="" d.k:="" cho="" li="" nhi="" quan="" hai="" ok="" khi="" chuy="" do="" thanh="" theo.br="" ngay="" tho="" coi="" za="" sao="" re.="]]" bi="" bl="" :pbr="" to="" du="" singapore="" woa="" a="" sang="" su="" mu="" ngh="" bu="" nay="" thi="">"
Nhìn cái bản mặt lạnh lùng đẹp trai mà thấy khó coi quá chừng, tôi muốn tiểu Linh của tôi dịu dàng dễ thương như với Nguyên cơ, ứ biết đâu, huhu!!! T^T
-Anh có nhớ mỗi lần về nhà em là đều có chuyện không?
-Thì... em cứ nghĩ một nam một nữ ở cùng một nhà thì sao có thể...
Tôi ngại ngùng chọc chọc hai ngón tay trỏ vào nhau, hai vai hơi rung rung. Ngượng muốn chết! Lúc nào về nhà tiểu Linh tôi cũng không giữ nổi mình toàn làm bậy với anh ấy không à, tại anh ấy dễ thương quá lại cứ cái kiểu lạnh lùng kích thích tôi dễ sợ, chỉ muốn chinh phục. Lỗi chỉ tại tiểu Linh thôi, không thể trách tôi được, đàn ông con trai máu dê sẵn có trong anh ấy thân là con gái phải biết kiềm chế bản thân đừng có lúc nào cũng kích thích sói hoang tôi đây.
-Tốt hết là ai về nhà nấy đi.
-Thôi được rồi, anh hứa sẽ không như thế nữa, anh biết em yếu sinh lí mà, sẽ không vậy nữa.
-Này! >"