Anh Ấy Là Gay! Và Tôi Sẽ Là Les

chương 65

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chap .

-Ghen à? ^-^

Tôi thật đáng chém, sao cứ phải tỏ ra bực bội như thế? Nhìn cái nụ cười của tiểu Dương... chỉ muốn...đập đầu. &gt;"<br br="" t="" h="" khi="" nh="" ra="" th="" s="" ghen="" c="" anh="" k="" l="" v="" m="" b="" r="" ch="" mu="" ph="" sao="" kh="">"<br br="" cu="" th="" v="" anh="" em="" l="" c="" g="" t="" kh="" s="" danh="" ph="" sao="" m="" x="" h="" nh="" con="" xin="" gay="" n="" ki="">_

Tôi không nói gì hết, lại im lặng.

-Với anh...

Tiểu Dương dè chừng từng từ một, ánh mắt nhìn tôi vẻ giễu cợt đến là đáng chết nhưng tôi cố gắng cho qua.

-Với anh...

Nhất định không được manh động.

-Với anh em là tiểu Linh dễ thương! ^-^

-NÈ!!!

Không nổi điên không được. &gt;"

-Đùa thôi, với anh...

-Đùa cái con khỉ!

Tôi bực mình bỏ đi, lúc nào cũng chỉ thích xỉa xói với bắt chẹt người ta. T___T

-Với anh tiểu Linh là tất cả.

Anh ấy không đuổi theo, có lẽ vẫn đứng yên ăn vạ trước cửa hàng kem nhà người ta mà nói vọng lại. Tôi cũng không thể bước tiếp, bước chân bị câu nói đó níu kéo. Đó là câu nói... ngọt ngào nhất trước nay tôi được nghe.

Tôi quay người lại, nhìn sâu vào trong ánh mắt thăm thẳm của tiểu Dương, tôi chỉ tìm thấy một hình ảnh duy nhất, đó là tôi, chỉ có tôi trong ánh mắt đó, không một điều nào khác. Với anh ấy, tôi – tiểu Linh này – là tất cả.

Không che giấu được niềm hạnh phúc và cảm động lúc này, tôi tiến lại gần tiểu Dương, thực hiện hành động mà đáng lẽ phải là sự trừng phạt cho trò chơi khi nãy.

Không phải là giữa lòng đường như đã nói, nhưng ngay trước cửa hàng người ta mà làm thế này cũng đáng xấu hổ lắm rồi. -____-

Trước đó tôi nhẹ nhàng nói rất khẽ.

-Em yêu anh!

Chỉ đơn giản và ngắn gọn như thế thôi, nhưng đó là cách tôi cho tiểu Dương thấy tình yêu của tôi, sự quan trọng của anh ấy trong lòng tôi. Với anh ấy tôi là tất cả, còn với tôi anh ấy là toàn bộ.

Người qua đường sẽ thấy trước một cửa hàng kem có một đôi kì lạ đang hôn nhau, người con trai rất cao rất đẹp, người con gái cũng rất đẹp rất cao.

D.K: Sorry mọi người, dẫu biết mọi người không thích nam chính tự sướng vì không phù hợp với tính cách lạnh lùng của anh ta nhưng xin lỗi, tôi làm thế này chỉ đơn giản là phục vụ cho câu đối kia thôi, các bạn không thấy câu "người con trai rất cao rất đẹp, người con gái cũng rất đẹp rất cao" rất là vần sao? Nếu không dùng từ như thế thì sao được một câu hay ho được. Thế cho nên thông cảm cho tác giả và tiểu Linh lần này. ^-^

Tôi cũng chẳng quan tâm người ta sẽ nghĩ chúng tôi có phải giới tính thứ ba hay không, tôi hiện giờ chỉ quan tâm đến tiểu Dương, chỉ quan tâm coi anh ấy nghĩ gì về tôi, dành tình cảm cho tôi như thế nào và có hạnh phúc như tôi hạnh phúc vì anh ấy không. Chỉ như thế thôi, tôi hiện giờ chỉ sống vì tiểu Dương mà thôi. Kể cả không ngần ngại làm tâm điểm chú ý cho mọi người tôi cũng có thể làm. (Nói vậy thôi chứ thực ra tôi không ngờ là mặt mình dày thế đâu. -____-).

Sau nụ hôn công cộng đó, tôi và tiểu Dương như ngầm thống nhất với nhau bỏ chạy. Được chú ý cũng nên có giới hạn thôi. ^-^

-Anh không ngờ tiểu Linh của anh lại mặt dày thế đâu. ^.^

Lại đọc được ý nghĩ rồi. =_=

-Ê, tiểu Linh đáng ghét!

-Dạ?

Tôi ngân dài câu đáp với ý không hài lòng, tôi đâu có đáng ghét, chỉ... đáng chết thôi. +_+

-Quay nhìn anh này.

Lắm chuyện! Tôi quay lại và nhìn vào mắt tiểu Dương chờ đợi một câu hỏi.

-Anh hỏi nhé!

Tôi vẫn chờ nãy giờ. =_=

-Nghe nói lúc trước em không có lạnh lùng như thế này, thấy bảo với Nguyên em dịu dàng ngoan ngoãn và đôi lúc còn khó chơi lắm cơ mà. Sao với anh em lại lạnh – lùng như thế?

Lạnh lùng sao? Phải rồi, sao tôi không nhận ra điều đó nhỉ? Sau chuyện với Nguyên tôi đã trở nên lạnh lùng và tách mình ra khỏi thế giới. Mà đáng lẽ với tiểu Dương sau khi tìm thấy được hạnh phúc trở lại rồi tôi phải trở lại là mình trước kia chứ nhỉ? Có lẽ bởi tôi thấy tiểu Dương đến với tôi trước kia vì tính cách lúc đó của tôi, vì tôi lạnh lùng nên tiểu Dương mới bám theo và "tán tỉnh" tôi nên tôi không muốn quay lại là mình trước đó nữa để khiến anh ấy không thấy xa lạ và có khoảng cách với tôi. Nhưng tôi phải giải thích thế nào cho anh ấy hiểu. Nói sự thật sao? Không, hơi ngại, lại bị trêu chọc cho coi.

Mà sao tôi phải ngại ngần nữa nhỉ? Yêu nhau thì cũng đã nói thế rồi, còn cả thể hiện tình yêu qua hành động nữa, thậm chí là hành động giữa bàn dân thiên hạ, còn gì để mà ngại nữa chứ?

Nói thế nào thì vẫn thấy khó nói lắm.

-Sao?

-Sao?

-Cái thằng này, anh đang hỏi mà nghĩ ngợi linh tinh cái gì đó? &gt;_

Truyện Chữ Hay