Sau buổi dự thính đó, tranh chấp giữa An Tố và An Tĩnh đang được mọi xì xào khắp nơi.
Tuy vậy cả diễn đàn trường chia làm hai bên chiến đấu gay gắt với nhau.
Nhân vật chính An Tĩnh chúng ta thì chẳng buồn quan tâm cho lắm, cô hàng ngày những lúc rảnh rỗi thì giúp Mục Chấp ôn tập ở trên thư viện.
Trong lúc nhàm chán đợi anh làm xong bài luận mà mình đã đưa ra, An Tĩnh lướt một chút tin tức thì không khỏi chấn động dữ dội.
An Tĩnh không hề hay biết có vụ bầu chọn hoa khôi giảng đường có sinh viên và các trợ giảng, giảng viên trẻ muốn tham gia.
Nhìn bức ảnh chỉ chụp bên gò má của mình, cô không biết ai đã bày thêm chuyện rắc rối cho cô nữa.
Chuyện An Tĩnh không biết vụ này thì cũng bình thường thôi,trước đây do sinh viên rảnh rỗi bầu chọn trên diễn đàn dần thành một hoạt động thường niên của trường.
Cơ chế thì cũng như bầu chọn hoa khôi ở các cấp trước, mỗi tài khoản chỉ có duy nhất một phiếu nên có thể quản lý việc lạm phát, mua phiếu bầu chọn trá hình.
Điều khiến cô bất lực nhất là cái ảnh chỉ chụp một bên của cô đang vị trị số , còn An Tố kia thì đang dẫn đầu vài phiếu.
Vì chuyện này mà các trợ giảng trẻ trong trường trêu chọc cô không thôi, nhiều lúc muốn giải thích nhưng mà chẳng ai nghe lấy cô cũng bỏ mặc ngoài tai luôn.
Tưởng chừng chỉ bầu chọn chơi chơi thôi, ai mà ngờ được rằng mười người đứng đầu bầu chọn trên diễn đàn sẽ được runway, để chọn ra hoa khôi giảng đường.
Nghe xong tin này, An Tĩnh như tiếng sấm ngang tai.
Cô lập tức đi đến xin rút ra khỏi danh sách thì đã bị những sinh viên mà lớp cô trợ giảng ngăn cản lại, không có cơ hội vì ban tổ chức đã đóng sổ.
Cô không khỏi khóc ròng trước số phận.
Không biết có phải có con giun trong bụng cô không mà bọn họ biết được ý định ngày hôm đó cô xin vắng mặt, bọn họ hăm doạ sẽ tới nhà khủng bố tinh thần nếu không đến và sẽ cưỡng chế đến để tham gia.
An Tĩnh nhăn nhó mặt mày không đẹp chút nào, trong khi An Tố lại khác.
Cô ta rất tự tin rằng bản thân mình sẽ là hoa khôi bởi vì năm ngoái cô ta cũng ngồi vào chiếc ghế đó.
Hàng ngày nhàn nhã phô bày thanh thế hão để có thể tranh lấy sự ủng hộ cho mình.
Và hai vị nhà của An Tĩnh lại là trung tâm của vụ việc đó.
Từ khi An Tố vào học trường này, cô ta luôn lộng lẫy diện những bộ trang phục đắt tiền và những phụ kiện xa xỉ.
Và đặc biệt là mức độ chịu chơi của cô ta khiến cho mọi người không khỏi chậc lưỡi.
Thường xuyên ra tay hào phóng trong những cuộc hội hè hoặc không suy nghĩ check-in những chỗ vui chơi đắt tiền.
Đi học thì lại chạy những con xe đắt tiền, cả đời người bình thường không mua nổi chiếc bánh xe nữa.
Do vậy chuyện đồn thổi hai vị đó là phụ huynh của cô ta cũng là chuyện thường tình.
An Tố không có giải thích việc này, bởi vì như vậy cô ta mới có thể ngạo nghễ ngẩng cao đầu để hưởng thụ mọi thứ được người ta cung phụng như bà hoàng lấy.
Dù sao cái danh công chúa của An gia cũng rất có tầm ảnh hưởng nha.
Và cô ta cũng là họ An mà, cô ta có quyền được hưởng ánh hào quang đó.
Chuyện là hôm đó hai vợ chồng An Nhạc có chút rảnh rỗi mà đến tìm An Tĩnh, trên đường đi vô tình gặp An Tố hỏi đường.
Mọi người thấy ba người cùng đi thì bắt đầu truyền tay nhau đồn đại chuyện An đại tiểu thư là An Tố.
An Nhạc nghe bâng quơ chuyện này từ Chu Tần nhưng cô rất lười thây giải thích, làm rõ mọi chuyện.
Cứ mặc chúng tới đâu thì tới.
À nhắc đến vụ bầu chọn hoa khôi này, cái người đã gửi ảnh của An Tĩnh không ai khác là Chu Tần.
Chuyện là hôm ấy cậu và Tô Nguyệt gặp nhau nên nói chuyện phiếm đôi chút, cô ấy nhàm chán lấy điện thoại của Chu Tần ngồi lướt tin tức lại vô tình thấy vụ đó được ghim trên diễn đàn.
Trong lúc cậu lấy nước quay lại thì đã thấy Tô Nguyệt đăng ký giúp luôn rồi.
Thật may chỉ là gửi ẩn danh không thì cậu chết nước sông Nại Hà rửa không sạch.
Chuyện này Chu Tần nhanh chóng báo cáo cho Mục Chấp biết, nếu không khi mà cậu ta biết chuyện thì phanh thây cậu ngàn mảnh mất.
Nhưng cậu vẫn cố ý che giấu bớt một số chuyện.
Ngu gì khai ra chuyện Tô Nguyệt nhờ cậu chụp lén An Tĩnh chữ, nếu biết được Mục Chấp không lột da cậu thì cậu làm con ghẻ của bà tác giả.
(Ủa ngộ hen, tưởng tui đây thiếu con lắm chắc? Ngữ đó nằm mơ đi.)
Mục Chấp biết được chuyện Chu Tần thành thật khai báo khẽ ừm một tiếng, không biết từ đâu ra anh đã thay bức ảnh chụp trộm của Chu Tần bằng bức hình chụp một bên gò má này.
Dù sao anh cũng không muốn cho bọn họ biết An Tĩnh xinh đẹp thế nào.
Ai mà ngờ được rằng chuyện này lại phản tác dụng chứ, chỉ chụp một phần bên mặt thôi mà lại chễm chệ ngồi hẳn vào vị trí thứ hai.
Nếu chụp trực diện thì không biết chuyện bạo loạn sắp xảy ra.
Có điều anh làm gì có cơ hội mà chụp trực diện cô chứ? Chụp lén thôi cũng đã hao tổn công sức lắm rồi..