-Haa....Ngon quá...
Kurune, người vừa thử một ngụm trà do đích thân Flora pha khẽ lim dim mắt và khen ngợi.
-Đúng thế, trà của Flora pha luôn ngon như thế,
-Ừm, chị đã rất ngạc nhiên đó, nó còn ngon hơn cả trà ở thành phố nữa. Hương vị của những lá trà đã được tận dụng tối đa.
Kurune tiếp tục khen ngợi Flora mà không để ý lắm tới biểu hiện của Aisha.
Ngay đến Kurune, một người rất kĩ tính khi nói đến chuyện uống trà cũng phải khen ngợi thì tôi khá chắc rằng tách trà này còn ngon hơn nhiều thứ những tách trà của các gia đình quý tộc.
-Cả hai đều quá khen rồi. Trà của em không tới mức đó đâu.
Dù được khen ngợi và hẳn là cũng thấy khá hạnh phúc nhưng Flora vẫn khá khiêm tốn.
-Không, thật đó, trà của em còn hơn nhiều mấy nhà quý tộc nữa.
Kurune thực sự ghét quý tộc.
Ngay từ đầu cô ấy đã không thích quý tộc sẵn rồi. Kể từ sau khi đến làm giáo viên ở trường Ma thuật, tôi cảm thấy điều đó còn ngày càng trầm trọng hơn. Có lẽ nó liên quan đến cách ứng xử của lũ con cháu quý tộc ở ngôi trường đó.
Dù thế nào thì với Aisha và Flora, chuyện đó vẫn rất khó hiểu.
-Gohon....xin lỗi hai người, vì trước đây tôi có chút không vừa mắt với đám quý tộc.
Kurune khẽ hắng giọng khi nhận ra câu nói không liên quan của mình,
-Giáo viên của một Học viện ma thuật có khác ha... nghiêm túc quá.
-Đúng thế....
Aisha không quan tâm đến quý tộc vẫn thản nhiên ăn trái pico, trong khi Flora vẫn chưa theo kịp câu chuyện chỉ có thể gật đầu.
Cũng phải thôi, trước nay hai người họ có biết quý tộc là cái gì đâu.
Nhìn vào Kurune, tôi lại tự cảm thấy mừng khi mình đã trốn đi khỏi nơi đó, tôi vốn không thích khuôn phép và gò bó nên không thể thích hợp với nơi đó được.
Có lẽ Eliot sẽ khó khăn lắm đây.
Trong đầu tôi chợt hiện lên hình ảnh Eliot với nụ cười méo xệch, nhưng ngay sau đó tôi cố xua nó khỏi đầu mình.
Trở lại với tách trà của Flora, tôi khẽ nhấp một ngụm.
Sau đó,
một mùi hương đặc trưng lan tỏa trong miệng, vị ngọt êm dịu và sảng khoái.
Sự ấm áp của tách trà khiến tôi bình tĩnh lại.
Những suy nghĩ, trăn trởcủa tôi cũng bị rửa trôi.
Cả bốn chúng tôi tiếp tục thưởng thức trà trong im lặng trước khi Aisha lên tiếng phá vỡ nó.
-Eto....liệu có cách nào để tôi có thể học được ma thuật không? Những thứ như phép thuật tạo ra nước vừa rồi thật thuận tiện.
-Chắc là không rồi, hẳn là chỉ những người có tài năng như Kurune-san mới làm được thôi.
Flora mỉm cười cay đắng trước câu hỏi của Aisha.
-Không, tất cả chúng ta đều có sức mạnh phép thuật, nên nói cho đúng thì, ai cũng có thể sử dụng phép thuật được.
““Hể??””
Cả Aisha và Flora, những người không hiểu biết gì về ma thuật tỏ ra rất bất ngờ.
-Nhưng như Flora nói, đa phần con người chúng ta đều không có đủ khả năng để sử dụng ma thuật vì lượng ma lực trong mỗi người là khác nhau, do đó có những người chỉ có thể dùng ma thuật để tạo ra một ngọn lửa rất nhỏ mà thôi. Phải kết hợp giữa tiềm năng vốn có và luyện tập chăm chỉ mới được.
-Ai cũng có thể sử dụng phép thuật, chỉ là tùy vào lượng ma lực vốn có mà mỗi người sẽ có kết quả khác nhau, đúng không?
-Chính xác là như thế.
-Oh, ra là thế, vậy mà em đã nghĩ rằng mình hoàn toàn không thể sử dụng phép thuật,
Aisha và Flora chăm chú lắng nghe lời giải thích của Kurune rồi đáp lại.
Đúng thế, như Kurune nói, có rất nhiều người có quá ít ma lực, nhưng không phải tất cả mọi người đều không thể sử dụng ma thuật nếu được tập luyện và chỉ bảo đúng cách.
Ví dụ, sau nhiều năm tập luyện thì bạn có thể tạo được một ngọn lửa nhỏ đủ để nhóm bếp, nhưng nó thực sự chẳng có ý nghĩa gì lắm.
Chưa kể đến, chi phí để học ma thuật rất tốn kém, nên nếu chỉ là dân thường, bạn sẽ chẳng thể nào chi trả nổi cho chúng.
Hơn nữa, các quý tộc thường có xu hướng kết hôn với nhau, khi đó những đứa trẻ mang theo tiềm năng ma thuật của cha mẹ chúng
Do đó, hầu hết những người có khả năng về ma thuật đều là thuộc tầng lớp quý tộc.
-Vậy tức là chúng tôi cũng có thể sử dụng ma thuật sao?
-Đúng thế, nếu có đủ ma lực và thời gian luyện tập.
Aisha có vẻ khá kì vọng sau những lời Kurune nói. Ánh mắt cô ấy đang lấp lánh như sao.
-Trước tiên chúng ta phải xem cô có đủ ma lực không đã,
-Thế? Aldo có ma lực không?
Khi tôi lên tiếng cắt ngang, Aisha liếc qua tôi.
-Có chứ, tôi đã từng dùng nó một lần rồi đó thôi.
-Đúng thế đó, dù không thể được coi là một pháp sư, nhưng ma lực của Aldo-san vẫn đủ để thực hiện các kĩ năng và hỗ trợ bản thân đó.
Tôi trả lời và Kurune bổ sung.
Sau đó Aisha mỉm cười trêu tôi.
-Cái gì, chỉ thế thôi á?
-Ờ, chỉ thế thôi. Nó cần thiết hơn là mấy phép bay lượn hay mơ mộng gì đó.
-Đúng như Aldo-san nói
Yeah, tôi là kiếm sĩ nên sao cũng được, tôi chỉ cần những phép thuật đủ để gia tăng khả năng chiến đấu thôi. Mấy thứ như phép thuật để bay hay làm gì đó cũng không cần thiết lắm
-Vậy, Kurune-san,làm sao chúng ta biết được ma lực của mình ở mức nào?
-Phải đó, có cách nào để kiểm tra không?
Flora và Aisha có vẻ rất hào hứng.
Nói về phép thuật, nó cũng giống như thanh kiếm của tôi vậy, là biểu tượng cho sức mạnh của con người. Nên không khó hiểu khi ai cũng thèm muốn nó.
Trong quá khứ, tôi cũng đã từng giống như họ vậy, cảm thấy hào hứng khi sức mạnh ma thuật của mình có thể được sử dụng và mạnh lên dần dần
-Cách nhanh nhất có lẽ là kiểm tra trực tiếp bằng ma lực của một pháp sư, bằng cách đo sự phản ứng của một người với ma lực của pháp sư từ đó sẽ có thể tính toán ra được lượng ma lực mà họ có. Nếu muốn chính xác và cụ thể thì sử dụng những tinh thể ma thuật có lẽ sẽ hiệu quả hơn
““Nếu vậy hãy thử xem””
Trong khi Kurune đang thể hiện những hiểu biết của mình, Aisha và Flora đột ngột cắt ngang
Kurune chỉ biết nhìn hai người họ và mỉm cười cay đắng.
-Vậy thì, hãy để tôi thử đo ma lực của hai người xem sao?
========================
-Vậy thì, tôi sẽ bắt đầu đo sức mạnh ma thuật của Aisha, bởi vì tôi sẽ truyền sức mạnh ma thuật của mình vào cơ thể cô nên nó sẽ hơi khó chịu một chút, cố gắng nhé.
-Không thành vấn đề.
Kurune nhẹ nhàng vươn tay về phía Aisha gật đầu chắc chắn.
Khi bàn tay Kurune chạm vào cổ tay Aisha, cô ấy khẽ nhắm mắt lại
Sau đó, một quầng sáng lung linh mờ ảo bắt đầu phát ra từ cơ thể Kurune.
-Uwa....cô đang phát sáng kìa.
-Ngồi yên nào.
Aisha có vẻ rất kinh ngạc khi nhìn thấy điều đó, nhưng khi nghe nhắc nhở từ Kurune, cô ấy cũng bình tĩnh lại.
Flora thì đang ngây người ngắm nhìn thứ ánh sáng kì lạ đó.
Một ánh sáng bao quanh toàn bộ cơ thể Kurune di chuyển qua cánh tay cô ấy đến cánh tay của Aisha.
Rồi từ cánh tay, ánh sáng đó từ từ bao bọc lấy cơ thể Aisha.
Ban đầu, Aisha cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể đang phát sáng của mình, nhưng dần dần biểu cảm trên mặt cô ấy thay đổi.
-Oi...có chuyện gì thế, tôi cảm thấy cơ thể mình khó chịu quá.
Aisha khẽ kêu lên trong khi nhăn mặt
-Hãy kiên nhẫn hơn một chút"
-Ừm...haa....haa....
Tuy nói thế, nhưng cơ thể Aisha vẫn liên tục run lên với cảm giác nhột nhạt di chuyển khắp nơi.
Đó là phản ứng bình thường của cơ thể khi bị một luồng ma thuật ngoại lai tràn vào.
Mặc dù vậy, đó vẫn là Aisha, cơ thể cô ấy bắt đầu uốn éo, mặt đỏ bừng và phát ra những tiếng rên kì lạ.
-AH....Aldo-san, đừng nhìn nữa...
Trong khi tôi đang nghĩ thế, Flora đãlấy hai tay che kín mắt tôi lại.
-EH?
-Không được, anh không được nhìn nữa.
Mặc dù tôi không có ý gì, nhưng Flora có vẻ rất kiên quyết ngăn cản tôi nhìn vào Aisha lúc này.
Dù trước mắt là bóng tối và tôi không thể thấy gì cả, nhưng cảm giác của bàn tay Flora thật thoải mái.
-Xong rồi.
Trong khi đang tận hưởng sự mềm mại đó, tôi nghe tiếng của Kurune.
Với điều đó, hai mắt tôi mới lại được thấy ánh sáng.
-Haa... ... ừm, vậy nó thế nào?"
Aisha vẫn còn đang thở dốc nhìn vào Kurune với ánh mắt kì vọng.
-Um..., thật không may, Aisha dường như có khá ít ma lực, có lẽ cô sẽ không thể thực hiện được ma thuật quá tốt cho dù có nỗ lực.
Aisha buông thõng vai thất vọng sau khi nghe những lời của Kurune.
-Tiếc thật đó....tôi đã nghĩ mình có thể dùng được ma thuật chứ.
-Xin lỗi"
-Không, Kurune không có lỗi gì cả, chỉ là tôi không có tài năng thôi.
Dù mới được biết là mình không có khả năng nhưng Aisha có vẻ cũng không quá chán nản.
Tôi nghĩ rằng với một người đã quen sống không cần ma thuật như Aisha thì chuyện có thể sử dụng nó hay không cũng chẳng phải vấn đề gì quá đáng lo.
-Nếu luyện tập cô có thể sử dụng nó một chút, nhưng chắc cũng không được nhiều lắm đâu
-Ừm, tôi cũng chẳng có thời gian mà đi học cái đó nữa, nên thôi vậy cũng được.
Aisha đã tươi tỉnh trở lại.
-Vậy thì, tiếp theo đến Flora nhé.
-U...um...nhưng liệu có được không, có lẽ em cũng không có ma lực...
Kết quả từ Aisha có lẽ đã khiến Flora lo lắng.
-Không vấn đề gì, cứ kiểm tra đi, có mất gì đâu nào.
Khi Aisha nói vậy, ánh mắt của Flora quay sang tôi
-Cứ thử xem sao, biết đâu em lại có thể thì sao?
-Nếu vậy, nhờ chị...
Flora quay lại với Kurune sau khi nhận được lời động viên từ tôi.
-Vậy thì chị sẽ đo cho Flora-san nhé. Sẽ hơi khó chịu chút đó nên ráng chịu nhé.
-Aaa! Aisha! Che mắt của Aldo lại nhé! Chuyện đó thật xấu hổ!"
Flora lên tiếng trước khi Kurune bắt đầu.
-Không vấn đề gì đâu, nó chỉ hơi khó chịu chút thôi mà.
-Không được....mình không muốn giống như Aisha.
-Vậy thì...ừm...có lẽ mình đã lộ ra cái gì đó không tốt...được rồi.
Dù than phiền như vậy, nhưng Aisha vẫn vòng ra sau lưng và bịt mắt tôi lại.
Bàn tay cô ấy có một chút mùi của đất pha với những cây nho và cỏ dại.
Dù làn da có hơi thô ráp do thường xuyên tiếp xúc với đất, nhưng những ngón tay của cô ấy lại mềm và thon dài hơn so với Flora.
-Mình cảm thấy ghen tị với cậu đó...
Flora cảm thấy ghen tị sao, chuyện đó thật thú vị.
-Vậy thì chúng ta bắt đầu nhé.
-AH...vâng...
Kurune bắt đầu làm thì phải, có lẽ là hơi khó chịu khi thấy Flora dừng lại quá lâu.
Vì sức mạnh ma thuật đột ngột tấn công, Flora khẽ rên lên một tiếng.
-Có cái gì đó đang đi vào cơ thể em qua cánh tay Kurune-san....
Từ trong bóng tối, tôi nghe thấy những tiếng rên kì lạ của Flora.
-Haa....haa...haa....
-Em có thể ngưng phát ra những âm thanh kì lạ đó không?
-Ah...vâng...
-Cả Aisha và Flora đều rất nhạy cảm nhỉ?
Bình thường thì mọi người sẽ không phản ứng gắt như hai cô nàng này đâu, có lẽ là vì họ hơi nhạy cảm quá đó thôi.
-Ne, anh có muốn xem không?
-Eh? Um...có chứ.
Tôi trả lời ngay lập tức với giọng Aisha thì thầm từ phía sau.
Rồi tôi nghe thấy tiếng cười khúc khích từ phía sau và một khe sáng khẽ lộ ra.
Ở đó tôi thấy Flora đang đỏ bừng mặt và cắn chặt môi trong khi biểu cảm như bị sốt để chống lại cái gì đó.
Cái này giống như lúc làm chuyện đ...
-Giống như lúc làm chuyện đó nhỉ?
Khoảnh khắc tôi đang nghĩ như vậy, Aisha thì thầm vào tai tôi hoàn thành phần còn lại.
Hơi thở của cô ấy phả vào tai tôi có chút nhột nhột.
-Dừng lại đi...
Để kỉ luật Aisha, tôi véo nhẹ vào tay cô ấy một cái.
-Đau đó...nếu vậy tôi sẽ không cho anh nhìn nữa.
Sau câu nói đó, tầm nhìn của tôi lại trở lại màu đen và những ngón tay dài kia siết chặt hơn vào mắt tôi.
-Xong rồi.
-Haa...haa....thế nào ạ?
Dù tôi đã có thể mở mắt sau khi nghe Kurune nói vậy, nhưng tầm nhìn vẫn còn chưa rõ khi mới nãy bị Aisha bịt mắt quá chặt.
-Flora có sức mạnh phép thuật!"
-Thật sao?
-Đúng thế đó.
Tầm nhìn bị mờ, nhưng tôi bằng cách nào đó có thể nhận ra rằng Flora đang chồm tới trước mặt Kurune hỏi dồn
-Cụ thể là bao nhiêu?
-Ừm...em không chắc lắm, nhưng em đã dùng ma thuật tấn công hai lần và lượng phản ứng của cơ thể cô ấy cũng rất nhiều đủ để ngăn cản chúng.
Như vậy là tương đối nhiều rồi. Nếu so với một thường dân có đào tạo về ma thuật hoặc một pháp sư hàng thông thường thì việc có thể chặn được hai lần ma thuật tấn công cơ bản có thể được xem là khá tốt. Như vậy chứng tỏ Flora có đủ ma lực.
-Thật tuyệt vời, Flora!"
-Um...em không hiểu lắm, nhưng tóm lại là em có thể dùng được ma thuật nếu cố gắng hết mình đúng không?
-Ừm, chính xác.
Flora và Aisha đều tỏ ra rất hài lòng với lời của Kurune.
Sau đó Flora chạy lại ôm lấy tôi
-Aldo, em cũng có thể sử dụng ma thuật
Nhìn vào khuôn mặt tươi cười hạnh phúc của Flora, tôi cũng bất giác nở một nụ cười.
-Thật tuyệt vời, phải không?
Flora mỉm cười và dụi đầu vào ngực trong khi được tôi xoa đầu.
-Như thế chúng ta đều biết rằng Flora có rất nhiều sức mạnh phép thuật, nhưng làm sao để sử dụng nó?"
Cả tôi cũng đã quên mất điều đó, Flora cũng ngẩng mặt lên sau câu hỏi của Aisha.
Với ánh mắt của chúng tôi tập trung lại, Kurune khoanh tay trước ngực trả lời đầy tự tin.
-Yên tâm, cứ để đó cho tôi, nhìn thế này nhưng tôi từng là giáo viên trường phép thuật Hoàng gia đó.
Thật là may, tôi cứ lo rằng cô ấy đã khó chịu về chuyện đó ở Học viện, nhưng có vẻ mọi thứ đều ổn.
Có lẽ cô ấy sẽ sẵn lòng giải thích cho học trò mới của mình.
Tôi thực sự thấy vui vì Kurune cuối cùng cũng tìm thấy nơi thực hiện giấc mơ của mình.