An A-Ranked Adventurer’s “Slow-living”

chương 72: nữ pháp sư đến thăm nhà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-Làm phiền cả nhà....Eh....đây là nhà của Aldo-san sao? Có nhiều đồ đạc thật đó

Kurune thốt lên một tiếng khi vừa bước vào nhà tôi.

-Thô lỗ nha, anh mới dọn đến đây mà, nên phải chuẩn bị đầy đủ đồ đạc cho ngôi nhà mới chứ

Trước phản ứng của Kurune tôi trả lời với vẻ mặt tự hào.

Sống ở đây hoàn toàn khác so với ở nhà trọ. Vì đã quyết định sẽ sống lâu dài ở đây, nên tôi phải chăm chút một chút cho những món đồ nội thất trong nhà mình dù có muốn hay không. Với chúng thì cuộc sống của tôi sẽ thoải mái hơn nhiều.

-Uwa....anh thực sự sử dụng những tấm thảm mềm mại và chăm chút đến việc trang trí tường và cửa sổ đến như vậy sao?

Hm?

-Em luôn cảm thấy khó khăn khi nghĩ đến việc trang trí một ngôi nhà gỗ như vậy. Đặc biệt là việc màu sắc của thảm và rèm cửa sẽ không dễ gì phù hợp với màu của đồ gỗ và tường trong nhà.

Thế à?

-Trang trí ở đây cũng đẹp nữa, tất cả chúng đều được trưng ra ở những vị trí dễ nhìn thấy nhất. Như là chỗ này, nếu ngồi trên sofa em có thể thấy được những chỗ trang trí trên tường. Aldo-san tuyệt vời thật đó.

Tất cả những thứ mà Kurune vừa mới trầm trồ khen ngợi đều là sản phẩm từ đôi tay khéo léo và mắt thẩm mĩ đến từ Flora.

Flora nở một nụ cười cay đắng trong khi nhìn vào biểu cảm của tôi.

-Tất cả đều là do Flora làm ......

Aisha thì có vẻ chẳng quan tâm không khí lắm, cô ấy lên tiếng nói ra sự thật

-Oi, Aisha, việc hướng dẫn Kurune cứ để chúng tôi lo, cô có thể trở về làm việc được rồi đó.

Khi tôi đang cố gắng đẩy Aisha ra khỏi chuyện này, Kurune vẫn tiếp tục đi quanh phòng khách và trầm trồ trước hết cái này đến cái kia. Flora thì chỉ biết đứng một chỗ mỉm cười bất lực. Tình cảnh này thật khủng khiếp.

-Không vấn đề gì, nếu là để đón khách thì Ena sẽ lo mọi chuyện ở vườn nho thay cho tôi.

Thật khó để chăm sóc những vườn nho rộng lớn như vậy. Nên em gái cô ấy đã luôn giúp đỡ chị mình như một thói quen.

-Vậy cùng uống trà một chút trước khi quay lại làm việc nhé?

-Ừm, cho tôi thêm một ít quả pico nữa nhé. Lâu rồi không được uống trà của Flora.

Vậy là cô không định quay lại công việc luôn sao......

Tôi thở dài và đi đến nhà bếp.

Bên cạnh trà, cô ấy còn đòi ăn trái cây nữa....

Flora lấy lá trà và các món đồ để chuẩn bị trà như bình thường, trong khi tôi chuẩn bị quả pico và một ít hạt rừng để làm đồ ăn với trà.

Kurune thì vẫn đang ngó trước nhìn sau khắp căn nhà của tôi. Bên cạnh cô ấy, Aisha đang ngồi bắt chéo chân một cách thản nhiên như ở nhà.

Nó làm tôi nhớ đến cảnh tượng hồi còn ở nhà trọ. Kiel cũng thường xuyên tỏ ra thản nhiên như Aisha bây giờ vậy

-Có chuyện gì sao ạ?

Nhận thấy tôi đang cười, Kurune nhìn tôi với một ánh mắt kỳ lạ.

-Không có gì, chỉ là anh nhớ lại hồi chúng ta còn đi cùng nhau, Kiel vẫn hay làm như thế đúng không?

-Vâng, nhưng Kiel biết nấu ăn và anh ấy nấu ăn khá tốt. Có điều anh ấy thường không chịu nấu mà chỉ đi ăn trực mà thôi.

Khi tôi chỉ vào Aisha, Kurune bật cười.

-Oi, hai người này, tôi không biết tên Kiel đó là ai, nhưng đừng có so sánh tôi với một người đàn ông như thế.

Tôi đoán là hai người này sẽ rất hợp nhau dù chưa từng gặp nhau, tính cách thẳng thắn của cả hai rất hợp với nhau.

Khi tôi mỉm cười cay đắng, Kurone đột nhiên cười to "ahahahaha!"

-Tại sao chứ? Cô cười gì thế?

-Ahahahahaha! Tôi xin lỗi! Nhưng bởi vì khuôn mặt của Aisha và Kiel trông rất giống nhau, cả cử chỉ cũng thế nữa.

Kurune cứ thế bò ra cười trong khi Aisha trưng ra sự khó chịu,.

Có lẽ cô ấy khó chịu khi mình bị so sánh với một người đàn ông mà mình chưa từng gặp tên Kiel kia.

-Phu.....

Nghe Kurune nói, tôi cũng bất giác nhìn vào mặt Aisha và thử so sánh với Kiel. Dù không hoàn toàn giống như những gì cô ấy mới nói, nhưng cái cách nhướng mày khó chịu và cái tư thế thản nhiên kia thì không khác chút nào.

Khoảnh khắc tưởng tượng hai người họ ngồi cạnh nhau khiến tôi không thể nhịn nổi cười.

-Khó chịu nha, có hoa quả chưa vậy?

Bỏ lại tôi và Kurune đang cười chảy nước mắt, Aisha nhăn nhó đòi hoa quả.

Nếu tôi tiếp tục cười nữa, Aisha có thể sẽ điên lên mất, nên tốt nhất là ngưng lại và thỏa mãn yêu cầu của cô ấy.

Kurune là khách nên cứ để cô ấy cười không sao.

-Ah, Aldo-san, chúng ta không đủ nước nóng để pha trà rồi.

Đó là tiếng Flora từ trong bếp

Có vẻ như chỗ nước nóng tôi chuẩn bị hôm nay đã không đủ với hai vị khách bất ngờ.

-Vậy thì chờ chút nhé...anh sẽ đi lấy thêm.

-Vâng ạ.

Tôi định sẽ sử dụng những ma cụ thường tạo ra nước nóng để làm nhanh một ít. Đứng dậy và cầm lấy ấm trà từ Flora, tôi đi về phía nhà tắm

-Xin lỗi hai người chút nhé.

-Có chuyện gì vậy?"

Khi thấy tôi đột ngột đứng dậy, Kurune ngưng cười và hỏi.

-Ah...er....chúng ta thiếu nước nóng nên anh định đi lấy một ít ngoài suối

-Nếu vậy không phải dùng phép thuật của em sẽ nhanh hơn sao?

AH, đúng rồi...

-Nè, không phải anh đã quên em là pháp sư rồi đó chứ?

-X...xin lỗi, vì anh đã quen với cuộc sống không ma thuật rồi nên....

Khi tôi giật mình nhận ra chuyện đó, Kurune có vẻ khá khó chịu.

Ngoại trừ mỗi lần đi tắm sử dụng hai thứ ma cụ để tạo ra nước nóng, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn tách khỏi ma thuật

Nên việc tôi quên mất Kurune cũng là một pháp sư là chuyện dễ hiểu. Cuộc sống và suy nghĩ của con người sẽ thay đổi khi họ quen với môi trường mới mà.

-Vậy thì Kurune, có thể nhờ em không?

-Cứ giao cho em.

Khi tôi quay vào bếp và mang ra một chiếc bình nhỏ, Kurune đã chuẩn bị sẵn cây trượng trên tay.

-Eh? Kurune có thể tạo ra nước bằng ma thuật sao?

-Kurune-san biết dùng ma thuật sao?

Hai người còn lại đều có vẻ rất hào hứng và tò mò khi thấy cảnh tượng đó.

Cũng đúng thôi, ở những vùng nông thôn hẻo lánh như thế này, không nhiều người biết sử dụng ma thuật, nên chuyện họ tỏ ra thích thú như vậy cũng là dễhiểu.

Trước ánh mắt đầy kì vọng của cả hai người, Kurune tiến đến cạnh chiếc bình một cách tự tin.

Cô ấy thường rất nhí nhảnh ngay cả khi làm phép, nhưng hôm nay có thêm khán giả nên tôi đoán cô ấy sẽ làm nó đàng hoàng.

Kurune tiến lại nhìn vào trong chiếc bình với ánh mắt nghiêm trọng rồi chĩa đầu cây trượng vào trong

Sau đó, cô ấy dừng lại và bắt đầu tập trung

Nhắm mắt lại, Kurune bắt đầu niệm chú.

-Hỡi nước, hãy hiện diện trên đầu trượng của ta.

Một câu chú rõ ràng, ngắn gọn, rành mạch vang lên, nước cũng bắt đầu chảy ra từ đầu gậy

Nhìn thì có vẻ cao siêu, nhưng đó chỉ là phép tạo nước cơ bản mà kể cả các pháp sư tập sự cũng biết.

Nước phóng ra từ cây trượng của cô ấy nhanh chóng lấp đầy cái bình.

-Cái đó....chỉ cần cây gậy đó có thể tạo ra nước sao?

-... Thật tuyệt vời, phải không?"

Không giống như Aisha đang gần như bị sốc, Flora có phần bình tĩnh hơn.

Bởi vì nó cũng không khác nhiều so với những gì tôi hay làm trong phòng tắm, có chăng chỉ là cô ấy ngạc nhiên khi có ai đó có thể làm được mà không cần ma cụ như tôi mà thôi.

Kurune thì không biết điều đó và đang phổng mũi trước ánh nhìn ngưỡng mộ từ Aisha.

-Cảm ơn em

-Chuyện nhỏ ấy mà.

Khi tôi nói lời cảm ơn, Kurune mỉm cười đáp lại.

-Um... ... Tôi có thể uống cái này không?"

-Được chứ.

Nghe Kurune trả lời, Aisha với lấy cái cốc và múc lên một ít nước.

Sau khi xác nhận nó không có mùi và màu gì lạ, cô ấy bắt đầu uống nó.

-Nó không có mùi hay vị gì lạ cả, nhưng cảm giác cũng không giống nước suối hay nước giếng.

-Ah, đúng vậy, nó hơi khác so với hương vị thông thường.

-Bởi vì có nhiều thành phần khác nhau trong nước suối và nước giếng

Flora cũng uống thử và nhận xét như vậy, Kurune gật đầu hài lòng

Không có thêm thành phần nào trong nước được tạo thành từ ma thuật cả, đó hoàn toàn chỉ là nước tinh khiết.

Một số người nói rằng họ chỉ thích nước được tạo từ ma thuật, nhưng cũng có vài người vẫn thích nước tự nhiên. Đó chỉ là vấn đề về khẩu vị mà thôi, còn với chúng tôi, những Mạo hiểm giả thường xuyên đi đây đó, một pháp sư biết tạo ra nước có thể là cứu cánh trong nhiều trường hợp.

-Cảm ơn chị, vậy em sẽ cố gắng pha trà với thứ nước này.

-Oh, tất nhiên rồi, phiền em nhé.

Truyện Chữ Hay