Âm Hoàng

quyển 1 chương 5-2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Đa Mộng

Beta: Trangki

“Ngại quá, quấy rầy –”

Người đàn ông tóc hơi hỗn độn, hiển nhiên là đã chạy về rất gấp nên tóc đều bị mồ hôi làm ướt nhẹp trên trán.

Qua một hồi lâu mới miễn cưỡng thuận khí, người đàn ông nhìn nhìn đồng hồ, lại nhìn nhìn ba mươi con mắt đang theo dõi hắn trong phòng hội nghị, cuối cùng mới dời tầm mắt nhìn về phía Lăng Nhất Quyền tận cùng bên trong, rất nghiêm túc hỏi: “Lăng đổng, xin hỏi có phải có chuyện gì rất quan trọng cần phân phó hay không?”

Ngồi ngay ngắn ở bên trong, hai tay chống cằm, Lăng Nhất Quyền thản nhiên nhìn y một lát sau đó mới nhẹ nhàng gõ gõ cái tách của mình: “Trà. (=..=)”

“……”

Người đàn ông trầm mặc.

“……”

Nhóm quản lý cấp cao càng trầm mặc.

Cuối cùng, người đàn ông gật gật đầu, đi qua cầm lấy cái tách của Lăng Nhất Quyền liền đi pha trà.

“Loại làm nũng kiểu trẻ con này thật khiến người ta chịu không nổi.” người đàn ông đeo kính ngoại hình đoan trang nhịn không được dùng giọng cực nhỏ nói thầm một câu. Hắn nhìn thấy rất rõ khi Lăng Nhất Quyền tiến vào đã cầm một cái tách không, lúc ấy còn tưởng rằng Lăng Nhất Quyền sẽ đi pha……

Giọng người đàn ông đeo kính rất nhỏ, hầu như là thì thầm nói ra, nhưng Lăng Nhất Quyền _ người vốn cực kỳ mẫn cảm với âm thanh lại nghe không sót một chữ.

Lăng Nhất Quyền thản nhiên liếc liếc mắt nhìn người đàn ông đeo kính, giọng điệu không hề phập phồng phun ra mấy chữ: “Khấu trừ nửa năm tiền thưởng. (=..= Amen!)”

“……”

Người đàn ông đeo kính như bị sét đánh, hai mắt thẫn thờ nhìn Lăng Nhất Quyền sau một lúc lâu, cứng đơ không nói được lời nào.

Đây là lần thứ hai hắn vì người đàn ông trung niên kia bị trừ tiền thưởng _ mi nha, thoạt nhìn chững chạc như vậy lại rõ ràng chính là tên oắt con phản nghịch!

Một lát sau, Bạch Thiên Nghiêm đem trà Sơn Tra pha xong tiến vào, đặt nhẹ ở trước mặt Lăng Nhất Quyền: “Mời dùng.”

Gật gật đầu, hương trà quen thuộc khiến hàn ý trên mặt Lăng Nhất Quyền tan bớt một ít, thản nhiên phân phó: “Nơi này không có việc của anh nữa, ra ngoài đi.”

“……” mấy quản lý cấp cao ở đây hơi đồng tình nhìn về phía người đàn ông, cơ hồ chạy về muốn ná thở lại chỉ vì một ly trà á!

Bạch Thiên Nghiêm câm lặng liếc mắt nhìn Lăng Nhất Quyền, liền im lặng đi ra ngoài.

Rồi sau đó, điều khiến nhóm cấp cao ở hiện trường cảm thấy cao hứng chính là, kế tiếp, hội nghị cư nhiên bắt đầu tiến hành thuận lợi. Lăng tổng – đại boss tuy vẫn như trước mặt không chút thay đổi, nhưng cái loại băng lãnh bén nhọn này lại không còn nữa, không chỉ hoàn thành chương trình hội nghị cùng với nghi thức ký tên hợp đồng liên quan với hiệu suất cực kỳ cao, thậm chí còn trên hợp đồng hung hăng áp bức người phụ trách bên New York kia. (đệt, bà Dược thực sủng tên Lăng này, ta mún lăng trì nó quá >””

Truyện Chữ Hay