ALTHOUGH I AM ONLY LEVEL 1, BUT WITH THIS UNIQUE SKILL, I AM THE STRONGEST

chương 34: viên đạn hành trình và cô gái cố quá-quá cố

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

------------------

Một viên đạn mới, nó như thể được làm từ vàng vậy. Tôi nạp nó vào khẩu súng của mình.

Sau đó tôi mang một trong những nguyên liệu nấu ăn của mình- một củ cà rốt đặt ra xa. Tất nhiên củ cà rốt đấy vẫn chưa thành rác đâu.

Sau đó tôi đi ra xa, giữ khoảng cách với nó rồi kiên nhẫn đợi chờ..

Emily đang ngồi bên cạnh tôi, nín thở nhìn vào tôi. Không hiểu vì lí do gì, mà em ấy trông còn lo lắng hơn cả tôi, vẻ kì vọng hiện trên khuôn mặt em.

Sau một lúc, củ cà rốt liền trở thành Rogue, trở lại thành con Drowsy Slime.

Trong khi chỉnh lại tư thế để bắn, tôi dự đoán toàn bộ hành động của con Slime dựa theo kinh nghiệm trước đây của tôi, và bắn.

Viên đạn bay theo một đường thẳng đến chỗ con Slime.

Con Slime liền nhảy ra để tránh, vẽ nên một đường cong Parabol tuyệt đẹp. Nếu thế này thì viên đạn sẽ bắn hụt mất.

Nhưng ngay lúc đấy, viên đạn đột nhiên dừng lại và thay đổi hướng đi của nó.

Nó liền bay ngược về hướng của con Drowsy Slime và vẽ tiếp một vòng parabol ngay trên không trung.

Và…Nó đã dính mục tiêu.

Tôi nghĩ là nó sẽ trượt chứ nhưng cái này thì…vượt quá mong đợi của tôi rồi.

[Yoda-san, có phải…nó vừa đổi hướng đi…phải không desu?]

[Aah, đúng vậy. Đúng hơn là viên đạn đấy đã đuổi theo con Slime.]

[Thật tuyệt vời desu…]

[…Viên đạn Hành trình, đó sẽ là tên của viên đạn này.]

Tôi nhớ lại cảnh tượng ban nãy.

Viên đạn đã tự động thay đổi quỹ đạo của nó sao cho giống với đường đi của con Drowsy Slime.

[Anh muốn thử lại lần nữa. Chúng ta còn rác không?]

[Em sẽ lấy thêm cho desu!]

Lập tức, Emily chạy đến balo của em ấy với âm thanh pitter patter, sau đó bằng một cách điệu nghệ, em liền nấu nước và cho lá trà vào đấy.

Bã trà—đã trở thành rác. Em ấy để chúng tại một nơi khá xa nơi chúng tôi đang ngồi và quay trở về với một tách trà trên tay, rồi đưa nó cho tôi.

[Cảm ơn Emily, em có muốn uống chung với anh không.]

[Em sẽ uống sau khi làm xong việc desu.]

Nói xong, Emily liền lấy một củ cà rốt ra rồi chạy đi, đặt nó ở phía đối diện với đống rác rồi trở về.

Hai chúng tôi cùng ngồi uống trà trong lúc chờ đợi.

Đống rác sau đó đã trở thành một con Rogue Frankenstein, tôi lập tức rút súng ra rồi dùng hỏa hợp đạn để tiêu diệt nó.

Khi tôi vừa đến nhặt viên đạn vàng xong là con Slime lập tức xuất hiện, Emily canh thời gian chuẩn thật đấy.

[Cảm ơn em nhé.]

[Ehehe…]

Emily thể hiện sự vui vẻ khi mà tôi khen em ấy. Sau đấy, tôi nạp viên đạn vàng vào và ngắm về phía đối diện và bắn.

Viên đạn khi rời nòng lập tức quay ngược trở lại.

Nó đã tự bẻ cong đi quỹ đạo của nó như thể đã xác định được mục tiêu là con Drowsy Slime đang ở nơi nào rồi bắn xuyên thủng người con quái.

[Tuyệt vời…Tuyệt thật đấy Yoda-san desu.]

[Đúng như tên gọi, đây chắc chắn là viên đạn Hành trình rồi.]

Viên đạn rơi ra từ Rogue có nguồn gốc từ đống rác không ngờ lại mạnh đến thế này.

------------

Ngày hôm sau.

Vì tôi đã phải thức suốt đêm để thử viên đạn mới nên tôi chẳng chợp mắt được chút nào cả và chúng tôi lại phải khởi hành sớm nữa.

Chiều đến, tôi nhìn thấy đằng xa có thứ gì đáy.

Một lượng lớn lều trại đã được dựng xung quanh Dungeon.

[Có phải đó là đích đến của chúng ta không nanodesu?]

[Có vẻ là vậy. À em biết không, tên của Dungeon này là Selenium đấy.]

[Tên nghe có vẻ nữ tính desu. Ở đấy có loại quái vật gì vậy?]

[Dựa vào những gì mà anh nghe nói thì--]

Trong khi cố gắng nhớ lại những thông tin mà tôi nghe được từ ông quản lí, mắt tôi đã phát hiện ra một nơi nằm cách xa Dungeon và cả nơi cắm trại này nữa.

Dù đứng ở đây, tôi vẫn biết được đó là gì. Một núi rác.

…Nhưng với tôi, đấy là cả một kho báu, tôi lập tức đi đến núi rác ấy.

-----------

Khi lại gần núi rác đấy, tôi thấy một cô gái rất đẹp với mái tóc đen dài óng ả.

Chỉ cần nhìn thôi cũng có thể thấy được cô gái này có số đo 3 vòng như của người mẫu vậy.

Cô gái thở một hơi thật sâu, rồi từ dưới chân cô, một vòng phép hiện lên và lớn dần, đó chắc chắn là ma thuật!

Từ lòng bàn tay của cô, một quả cầu lửa xuất hiện. Sau đó, cô bắn nó vào đống rác trước mặt

Đống rác bắt đầu cháy từ từ.

Dựa vào tốc độ cháy của ngọn lửa thì nhiệt độ chắc chắn không cao.

Tôi cũng đã thử làm điều này ngày hôm qua rồi nên tôi biết rằng nó khó khăn đến nhường nào, nhưng mà rác thải ở thế giới này thực sự rất khó cháy.

Nhưng đối với tôi thì điều đó cũng tốt.

[Cô ấy đang làm gì vậy?]

[Nếu em không nhầm thì cô ấy là người xử lí rác desu.]

[Xử lí rác?]

[Giống với ở thành phố, có rất nhiều người sống xung quanh các Dungeon, và nếu có người sống thì nghĩa là sẽ phải có rác xung quanh. Thế nên họ sẽ chỉ định một ai đó để đi xử lí rác nodesu.]

[Aah, anh hiểu rồi.]

Nếu nghĩ kĩ thì điều đó cũng đúng.

Tôi nhìn về phía của Selenium Dungeon.

Có rất nhiều lều trại ở đấy, và nhiều mạo hiểm giả xung quanh.

Từ cuộc nói chuyện với ông quản lí thì Dungeon này không phải của Shikuro hay Hetero nên những vật phẩm rơi từ đấy sẽ không bị đánh thuế.

Đó là lí do mà tại sao có nhiều mạo hiểm giả tập trung ở đây đến vậy.

Và nếu có mạo hiểm giả xung quanh, rác sẽ được sinh ra và đương nhiên họ sẽ phải thuê người để xử lí chúng.

Đây cũng là chuyện bình thường thôi.

[Ah.]

[Có chuyện gì vậy?]

[Có thêm rác được mang ra từ Dungeon kìa.]

[Em nói phải—mà khoan, chẳng phải số lượng đấy còn nhiều hơn là cái mà cô gái ấy vừa đốt sao!?]

[Rất nhiều desu.]

Tôi với Emily đang nhìn về phía cô gái.

Người xử lí rác thải ở đây chỉ có một cô gái người mẫu tóc đen mà thôi.

Cô có vẻ là một pháp sư hệ lửa khi đốt rác, nhưng rõ ràng là một mình cô không thể lo hết được toàn bộ đống rác ở đấy.

Thảo nào có cả một núi rác.

[Ah! Cô ấy kiệt sức rồi desu.]

[Em nói phải.]

Emily lập tức chạy đến chỗ cô gái trong khi tôi từ từ đi phía sau.

[Cô ổn chứ?]

[Các người là ai…?]

[Etto, chúng tôi đến đây để điều tra về Dungeon.]

[Tôi hiểu rồi. Nếu như hai người định ngủ lại đây tối nay, thì xin hãy đem rác đến đây. Không cần phải làm gì hết, chỉ cần mang đến đây rồi tôi sẽ tiêu hủy chúng.]

[Được thôi nhưng…cô nên đi nghỉ chút đi desu.]

[Cảm ơn cô, nhưng tôi không thể làm vậy. Nếu tôi không nhanh chóng xử lí hết số rác này, thì chúng sẽ ảnh hưởng đến công việc của mọi người.]

[Nhưng…]

[Tôi ổn mà.]

Nói xong cô gái ấy liền đứng dậy rồi sử dụng tiếp ma thuật, nhưng

Vòng phép mới vừa được tạo nên ngay dưới chân cô lập tức biến mất, và cô gái trông không đứng vững được nữa.

[Cô có sao không desu?]

Emily sau đó đỡ cô ấy.

[T-tôi ổn.]

Cô ấy chỉ đang giả vờ mà thôi, tôi có thể thấy điều đó qua vẻ mặt của cô.

Khuôn mặt xinh đẹp đấy có những vầng tâm dưới mắt, và mặt cô đã tái đi.

Nhìn kĩ hơn thì cô ấy còn trông như đã kiệt sức vì sụt kí.

Tôi đã thấy nó vô số lần ở thế giới trước của tôi rồi. Đây là khuôn mặt của những người mà đã làm việc hơn—100 giờ mỗi tháng.

Cô gái vẫn tiếp tục đứng dậy để xử lí rác.

Khuôn mặt cô đầy trách nhiệm với công việc của mình nhưng…

Không nói một lời, tôi nạp vào khẩu súng 2 viên đạn rồi bắn.

Hợp đạn trị liệu. Một viên đạn gây mê đã được tạo nên và dính cô gái, cô lập tức ngã xuống và ngủ.

[Emily, anh để việc chăm sóc cho em đấy.]

[Để đó cho em desu. Em sẽ lo liệu từ đây nodesu.]

Emily lập tức hiểu được ý định của tôi rồi em ấy cõng cô gái đến một nơi an toàn.

Tôi cũng đi ra xa giữ khoảng cách với đống rác.

Sẽ chẳng có gì lạ nếu như có ruồi bay quanh đây, không quan trọng bao nhiêu lần tôi nhìn vào đống rác, tôi chỉ thấy mỗi một núi kho báu đang ở trước mắt mà thôi.

Khi đã đủ xa, tôi nạp sẵn đạn và ngồi chờ.

Sau một lúc, đống rác đấy đã trở thành những con Rogue, từng con Frankenstein xuất hiện.

Tôi cứ đánh bại chúng từng đứa một cho đến khi không còn một ai.

Tôi đã thu được một lượng lớn đạn Hành trình từ đấy.

--------------------

[Uhh…n]

Bên trong lều, cô gái xinh đẹp đấy đã tỉnh lại.

Dù cho cô vẫn còn hơi buồn ngủ sau khi mở mắt nhưng đột nhiên, cô nhảy lên và nhìn xung quanh.

[Đừng cố ép bản thân mình quá, hãy nghỉ ngơi một chút đi desu.]

Cô lập tức nhảy ra khỏi lều.

Emily và tôi đuổi theo cô ấy.

Khi đến nơi, cô đang đứng chết lặng.

Nơi mà từng là cả một núi rác lớn, giờ đây chẳng còn gì.

[…Có chuyện gì xảy ra thế này]

[Tôi đã giúp cô xử lí chúng.]

[Anh, anh làm ư?]

[Aah.]

Trong khi gật đầu, cô gái nhìn chằm chằm vào tôi.

Cô ấy nhìn vào khuôn mặt tôi.

Sau đó hai chân cô khụy xuống đất.

[Mừng quá…]

[Eh?]

[Những người mạo hiểm giả đấy cứ đến đây hằng ngày, và tôi không biết phải làm gì vì điều đó đã vượt quá giới hạn của tôi rồi…]

[Thế à.]

Đó hẳn phải rất khó khắn với cô ấy.

[Cảm ơn, thật sự ,cảm ơn anh rất nhiều.]

Cô gái đang quỳ dưới mặt đấy nhìn vào tôi và liên tục cám ơn tôi.

Sau đó, cô ấy liền ngã xuống như thể hết pin vậy.

Tôi vội dìu cô ấy dậy và cảm thấy cơ thể cô rất nhẹ.

Cô ấy đã quá sức rồi.

[Emily.]

[Vâng desu! Em sẽ làm món gì đó thật ngon desu!]

Emily vui vẻ gật đầu rồi bắt đầu di chuyển với âm thanh pitter patter

Giờ thì tôi nên để cô gái này nghỉ ngơi trước thôi.

Truyện Chữ Hay