ALTHOUGH I AM ONLY LEVEL 1, BUT WITH THIS UNIQUE SKILL, I AM THE STRONGEST

chương 32: yêu cầu từ quản lí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + Edit: Zard

P/s 1: Thính đêm khuya :"3

---------------

Tôi đang chiến đấu với bọn xác ướp tại tầng 3 của Nihonium để lấy thêm hạt giống tốc độ. Lí do là vì tôi muốn biết nhiều thêm về khả năng hợp thể của 2 viên đạn.

Lấy ví dụ như thế này, nếu như bạn kết hợp 2 viên đạn thường, nó sẽ trở thành đạn Xuyên phá, hợp thể đạn lửa với đạn băng sẽ tạo thành đạn Diệt vong, còn với 2 viên đạn Trị liệu thì sẽ trở thành đạn Gây mê.

Và nếu như bạn kết hợp đạn Lửa với đạn Trị liệu, một ngọn lửa thiêng sẽ được khai sinh. Khi viên đạn này dính vào một con quái vật dạng undead, như xác ướp thì cơ thể con quái sẽ bị tan chảy ra như bơ vậy.

Dựa vào đặc tính của con quái, thì viên đạn này là khắc tinh của nó, thế nên tôi sẽ gọi viên đạn đó là đạn Hỏa thần.

Một viên đạn kết hợp sẽ mang đặc tính của hai viên đã hợp thành nó.

Tôi không biết đây là nhờ khẩu súng mà tôi nhận được hay là do khả năng đặc biệt của tôi.

Dù tôi không rõ lắm nhưng tôi biết rằng khi 2 viên đạn tiếp xúc với nhau trong khi bắn, một viên hợp đạn sẽ được sinh ra.

Nhưng điều khó nhất ở đây là việc phải cho 2 viên đạn va vào nhau ngay trên đường bắn để có thể tạo nên một viên hợp đạn

Bây giờ thì tôi có đến 90% điều khiển sao cho 2 viên đạn dính nhau khi bắn nhưng vẫn còn 10% là hụt, và lỡ trong trường hợp khẩn cấp thì 10% đấy cũng đủ quyết định mạng sống của tôi rồi. Thế nên tôi muốn luyện tập sao cho đạt được 100%.

Với ý nghĩ đó, tôi đang tập luyện với những viên đạn thường để tạo nên Đạn xuyên phá tiêu diệt lũ xác ướp.

Như tôi đã nói lúc trước, những viên đạn thường sẽ không gây được bao nhiêu tổn hại cho lũ xác ướp nhưng đạn Xuyên phá thì khác, chỉ cần tôi ngắm vào đầu chúng thôi là đảm bảo sọ chúng sẽ trở thành nghìn mảnh.

Lũ quái ở Nihonium này có một đặc tính rất thú vị là thích đi phục kích các mạo hiểm giả, nhưng so với đám Skeleton và Zombie thì lũ xác ướp lại chậm hơn rất nhiều. Thế nên tôi có thể thong thả mà luyện tập kĩ năng dung hợp đạn, tôi có thể cảm thấy rằng trình của tôi ngày càng tăng.

Và đương nhiên, trong quá trình luyện tập, tôi cũng tiện tay nâng tốc độ của tôi từ B lên A.

-----------------

Vào buổi chiều.

Hôm nay, tôi sẽ không đến Teruru Dungeon và thay vào đó là đến nột tòa nhà lớn nằm giữa thị trấn.

Trung tâm liên hiệp Shikuro Dungeon, tôi giờ đang ngồi trong phòng chờ. Ông bác quản lí râu rậm không tóc ngày hôm qua đã gọi tôi đến và muốn gặp tôi.

Ban đầu gặp ông bác ấy thì tôi lại cảm thấy không sao cả vì có nhiều người quen của tôi xung quanh, nhưng giờ thì chỉ còn mỗi tôi và ông ấy thôi, tôi có hơi lo lắng.

Ông ta có một khuôn mặt nghiêm khắc- rất hợp với vai trò lãnh đạo.

[Ta xin lỗi vì đã gọi cậu đột ngột thế này. Hãy uống chút trà đi, cậu sẽ thấy bớt lo lắng đi đấy.]

Sau khi ông ta nói xong, một cô phục vụ đến và rót cho tôi một tách trà.

Có hai tách trà trên bàn, dựa vào màu sắc và hương thơm phát ra từ tách trà, đây hẳn là một món trà đen cao cấp.

Ông quản lí Dungeon đấy bắt đầu bỏ những viên đường vào tách của ông ta.

Plot, plot, plot, plot plot plot plot plot plot phọt…

[Đừng có bỏ nhiều đường như thế!]

Tôi vô thức hét lớn và làm một tiếng tsukkomi khi thấy cảnh đó.

Cốc trà của ông ta giờ đây là cả một núi những viên đường, một tách trà đen được phủ đầu những viên đường chẳng kahcs gì một núi băng đang trôi cả.

Sau đó ông quản lí ấy nâng cốc lên rồi uống tách của ông ấy, rồi nở một nụ cười.

[Chẳng giấu gì cậu, ta thích ăn ngọt lắm.]

[Cái này thì từ thích không thích hợp đâu.]

[Đừng ngại, uống đi kẻo nguội.]

[Cảm ơn ôn- mà khoan đã, từ khi nào mà ly của tôi đã đầy đường thế này!?]

(Zard: Trans lạy :vv)

Giống như ly của ông quản lí, giờ của tôi cũng không khác gì một núi băng trôi.

Đường bắt đầu tan đi và khiến cho ly trà của tôi trở thành một màu hổ phách đầy mê hoặc.

Tôi chắc chắn rằng nếu tôi uống dù chỉ 1 giọt của thứ này, tôi sẽ bị tiểu đường ngay tức khắc.

Vì tôi không dám uống nên tôi đẩy ly trà sang một bên và bắt đầu nói chuyện với ông ấy

[Etto, tại sao ông lại gọi tôi vậy?]

[Umu. Cậu có biết thành phố Hetero không?]

[Hetero?]

Tôi nghiêng đầu hỏi lại ông ấy.

Ông quản lí nhìn tôi rồi bắt đầu giải thích

[Đó là một thành phố nằm ở phía nam Shikuro, ở đó chỉ có 3 Dungeon mà thôi. Nhưng mọi Dungeon ở đấy đều rơi ra thịt, nên nơi đó được xem như thành phố với nền công nghiệp chính là sản xuất thịt]

[Tôi hiểu.]

Hetero, thành phố hàng xóm với tôi, và 3 Dungeon ở đấy đều chỉ có thịt rơi ra.

Bộ não của Ryouta đã tự động được cập nhập thêm thông tin.

[Và có chuyện gì xảy ra với thành phố Hetero ư?]

[Trước đay, ngay giữa Shikuro và Hetero, một Dungeon mới đã mọc lên. Và vị trí của Dungeon ấy lại nằm ngay giữ hai thành phố.]

[Heh.]

[Nhưng vấn đề là không như Dungeon không rơi ra thứ gì cả tại Shikuro này, Dungeon đấy có rất nhiều thứ. Cậu cũng biết đấy, thuế của Dungeon sẽ phụ thuộc vào những gì mà Dungeon có. Thế nên chỉ cần ai có được Dungeon này thì thành phố của họ sẽ thu được nguồn lợi khổng lồ.]

Heh, thuế được khấu trừ vào hàng thu được ở Dungeon.

[Và hơn nữa là Nihonium Dungeon lại quá vô dụng.]

Aah, khi một Dungeon không có thứ gì rơi ra cả thì bạn không thể áp thuế vào nó được

[Thế nên, chúng ta đã có một cuộc thương lượng, tùy vào vật phẩm rơi ra từ trong Dungeon mà thành phố sẽ có nó. Nếu đó là thịt thì đó sẽ là của Hetero, nếu là rau thì sẽ là Shikuro. Đó là những gì chúng ta đã thỏa thuận.]

[Tôi hiểu rồi.]

[Thế nên chúng tôi muốn cậu hãy đi điều tra về vấn đề này. Cậu là người có tỉ lệ rơi cao mà.]

[Làm sao ông biết tôi có tỉ lệ rơi cao?]

Ngoài Emily ra thì tôi không nói cho ai biết về vấn đề này cả.

[Ta đã nghe nói về măng và dưa hấu của cậu. Ta không biết chỉ số của cậu là bao nhiêu, nhưng hẳn phải rất cao mới có thể mang về những món hàng chất lượng như thế.]

(Zard: Bezt suy luận ;vv)

[Được rồi, tôi chấp nhận.]

Ông ta đã có những bằng chứng rõ ràng như thế kia thì làm sao tôi có thể từ chôi được nữa cơ chứ.

[Nói thật với cậu, đã có kết quả thu được từ Dungeon đó rồi.]

[Heh?]

[Nhưng kết quả lại không khả quan lắm, tỉ lệ cả thịt và rau đều như nhau cả.]

[Thế thì tại sao?]

[Bởi vì vẫn còn món từ những con quái hiếm.]

Ông quản lí ấy nhìn tôi bằng con mắt đáng sợ.

[Món đồ từ con quái hiếm, trận chiến này sẽ được quyết định bởi nó. Mặt khác, không phải ai cũng nhận được đồ từ quái hiếm, thế nên chúng ta cần một người có tỉ lệ rơi thật cao để quyết định.]

[Tôi hiểu rồi.]

[Làm ơn đi.Tất nhiên là cậu sẽ không phải làm không công đâu, thành phố sẽ chuẩn bị sẵn phần thưởng cho cậu ngay sau khi Dungeon đấy trở thành của Shikuro, chúng tôi sẽ miễn thuế cho cậu nữa.]

Miễn thuế à…

Một lời đề nghị hấp dẫn đấy.

Hơn nữa là…hmmm, đây cũng là một phần thưởng phù hợp với tôi.

Nếu như Dungeon này là của Shikuro, Shikuro sẽ thu được thuế từ vô số người khác nhau, và tôi sẽ còn được miễn thuế nữa.

Tôi cảm thấy hứng thú rồi đấy.

[Tôi sẽ cố gắng hết sức.]

[Cảm ơn! Cảm ơn cậu rất nhiều!]

Quản lí đứng dậy, bước qua chỗ tôi rồi nắm tay tôi thật chặt.

[Dù không nhiều nhưng—tôi sẽ cố gắng trả ơn cậu.]

Click

Cánh cửa mở ra và cô phục vụ ban nãy đang mang theo một túi đầy ắp những cục đường bên trong.

[Tôi sẽ không lấy nó đâu.]

[Không không không, cậu có biết rằng đường cung cấp rất nhiều năng lượng không?]

Sau đó, ông quản lí lấy một viên đường và cho vào miệng ông ấy, khuôn mặt ông thể hiện sự vui sướng.[note45163]

Tôi liên tục từ chối phần thưởng vì tôi không muốn bị bệnh tiểu đường khi ăn hết đống đấy.

Truyện Chữ Hay