ALTHOUGH I AM ONLY LEVEL 1, BUT WITH THIS UNIQUE SKILL, I AM THE STRONGEST

chương 25: vị cứu tinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

Edit: Haru

---------------------

Tại vùng ngoại ô của Shikuro.

Tôi hiện giờ đang kiếm thêm những viên đạn đặc biệt từ lũ Rogue.

Vì tôi đã có được 5 hộp Pandora từ những người kia, và bằng cách sử dụng chúng để thu thập những hạt giống mang ra ngoài Dungeon rồi đặt ở nơi nào đó ít người qua lại, tôi biến chúng lại thành Rogue rồi tiêu diệt chúng.

2 hộp đầu tôi dùng để chứ những hạt giống có từ bọn Skeleton, và tôi đã kiếm được 100 viên {Đạn băng} từ chúng.

Hộp thứ 3 thì chứa lũ Zombie, lần này tôi bắn vào đầu chúng từng con một và có được 50 viên {Đạn lửa}.

Tôi lấy cái hộp cuối cùng ra.

Một cảm giác kì lạ truyền qua người tôi.

Tôi chưa bao giờ có cảm giác này, một cảm giác lạnh lẽo đến kì lạ, đó là gì vậy…

Tôi nhìn xung quanh mình một cách lo lắng.

Và từ đằng xa, tôi thấy bóng hình nhỏ bé của Emily đang chạy về phía này với vẻ mặt lo lắng.

[Anh đây rồi Yoda-san.]

[Emily, có chuyện gì vậy?]

[Thực ra là, em vừa nhận được tin rằng có một cơn bão ma thuật sắp xảy ra desu. Thế nên em đến đây để nói cho anh biết.]

[Bão ma thuật?]

[Đúng vậy desu. Khi cơn bão này đến, mọi ma thuật đều sẽ không thể sử dụng được. Dù nó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến em và Yoda-san nhưng em vẫn muốn cho anh biết điều này.]

[Cảm ơn em nhưng, bão ma thuật là gì? Em có thể giải thích rõ hơn được không?]

[Etto, em cũng không rõ lắm nhưng khi nó đến thì anh sẽ không thể sử dụng được ma thuật.]

[Anh hiểu rôi.]

Khi cơn bão này tới thì sẽ không sử dụng được ma thuật.

(Zard: nói 3 lần rồi đấy :vv)

Tôi cũng hiểu được tại sao, thế nên tôi mang cái hộp cuối cùng quay lại thị trấn.

------------

Cách đơn giản hơn để hiểu thêm về cơn bão này, đó chính là hỏi Elza.

Tôi đợi Elza xong việc của cô ấy rồi mời cô ấy đi chơi, không hiểu sao cô ấy lại có vẻ rất vui nhỉ.

Chúng tôi đến một quán cà phê gần đấy rồi lắng nghe cô ấy nói về cơn bão.

[Tôi không biết nên bắt đầu từ đâu, cô có thể giải thích cho tôi một cách đơn giản nhất về cơn bão ma thuật được không?]

[Em hiểu rồi! Để đó cho em.]

Elza vỗ ngực cười nói.

[Bão ma thuật là một hiện tượng hiếm khi xảy ra, và khi nó xuất hiện, mọi ma thuật đều vô dụng.]

[Không thể sử dụng được ma thuật ư?]

[Vâng, mọi ma thuật đều sẽ vô dụng khi cơn bão đến. Nhưng tùy vào kích thước cơn bão, anh vẫn có thể sử dụng được ma thuật trong thành phố hoặc không.]

[Có thể sử dụng hoặc không thể sử dụng trong thành phố, nghĩa là ở trong Dungeon cũng vậy ư?]

Elza gật đầu trước lời nói của tôi.

[Thậm chí bên trong Dungeon. Đó là lí do mà mọi pháp sư sẽ ở lại thành phố nghỉ ngơi cho đến khi cơn bão đi qua.]

[Tôi hiểu rồi!]

(Zard: Trans éo hiểu) (Haru: Edit cũng không hiểu.)

Pháp sư sẽ vô dụng hoàn toàn khi vào trong Dungeon nếu họ không thể dùng được ma thuật.

Thế giới này có vẻ cũng có pháp sư tồn tại, cũng có những người như Monk dùng sức mạnh thể chất để tấn công, nhưng pháp sư thuộc dạng yếu về tấn công vật lí.

Tôi đoán thế giới này cũng như game vậy.

Pháp sư không thể sử dụng ma thuật thì sẽ vô dụng.

[Shikuro sẽ gặp vài rắc rối khi không có ma thuật sư.]

[Tại sao?]

[Anh biết Dungeon Silicon không, quái vật ở đó rất mạnh trong khoản phòng thủ, điểm yếu duy nhất của chúng là ma thuật. Đó là lí do mà các pháp sư hay đến đó để săn quái.]

[Anh hiểu rồi, vì cơn bão ma thuật này nên lượng pháp sư cũng sẽ giảm xuống, thế nên năng suất từ Silicon cũng sẽ giảm đi rất nhiều.]

[Đúng vậy. Vì Silicon chủ yếu là rau nên giá rau chắc chắn sẽ tăng lên. Nhưng mà, chúng ta đã biết được khi nào cơn bão đến rồi nên cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy đến chúng ta đâu.]

Tôi hiểu rồi, thế giới này cũng như thế giới trước của tôi vậy.

Khi có hiện tượng tự nhiên nào đó xảy ra, thế giới này sẽ bị ảnh hưởng bởi nó.

Hơn nữa là nếu mấy cái thảm họa tự nhiên xảy ra ở đây, thì giá cả của những vật phẩm có từ Silicon Dungeon sẽ tăng lên.

Dù cho là không sử dụng được phép thuật là cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tôi cả, nhưng biết thêm về nó vẫn tốt hơn.

[Eh? Xin thứ lỗi Ryouta-san.]

Elza bỗng đứng dậy rồi bước ra cửa quán.

Cô ấy đang nói chuyện với một ai đó mặc bộ đồ mà các pháp sư hay mặc với cây trượng trên tay.

(Haru: Megumi?)

[Elza-san!]

[Có chuyện gì vậy Raze-san, tại sao anh lại trông hoảng thế?]

[Roza…đã bị kẹt bên trong Silicon rồi!]

Mặt của người đàn ông tên Raze tái đi sau khi nói xong.

----------------

Có vẻ như, Roza là cộng sự của Raze.

Họ đều là những pháp sư đến từ những nơi khác nhau, họ đến đây là bởi vì nghe rằng Silicon Dungeon là nơi dành cho các pháp sư.

Và ngày hôm đấy, họ đến Silicon như thường lệ.

Raze muốn bán đồ nên anh ấy quay lại thị trấn trước, lúc đó bỗng nhiên cơn bão đến.

Thường thì các pháp sư sẽ nhận được tin về cơn bão trước đó vài ngày, nhưng hai người này lại mới đến nên không biết gì cả, và Roza là người duy nhất tiến đến Silicon Dungeon khi cơn bão đến.

Thế là, một pháp sư đã bị kẹt bên trong Dungeon khi bão đến.

------------------

[Thật đáng thương…]

Trong khi lắng nghe cuộc nói chuyện của Elza và Raze, một giọng nói khác phát ra bên cạnh tôi.

Người đàn ông lưỡng tính (dầu ăn), Neptune

[Đừng xuất hiện đột ngột như thế chứ.]

[Tôi chỉ muốn mời trở thành của tôi thôi mà]

[Giờ không phải lúc đâu.]

Tôi nhìn về hướng của Raze.

[Tôi nghĩ nên phó mặc cô ta cho số phận thôi, chúng ta không thể làm gì được đâu.]

[Tại sao cơ chứ?]

[Khi cơn bão ma thật đến, tôi cũng chẳng muốn vào đó đâu. Ngay cả con quái vật yếu nhất ở Silicon thì cũng đã tốn tôi 10 phút để giải quyết nó đấy.]

[Kể cả vậy…]

Neptune rất mạnh, tôi khẳng định điều đó. Nhưng cậu ta cũng phải tốn đến 10 phút cho 1 con quái…Cái Dungeon này là khắc tinh của những người dùng sức mạnh thể chất để tấn công.

[Tôi chỉ có thể cảm thất tiếc thương cho cô gái đó thôi. Đây cũng chỉ là tai nạn nghề nghiệp của công việc của mạo hiểm giả mà thôi.]

Neptune nói với vẻ im lặng.

Những khách hàng trong quán cà phê, và cả những người đi đường cũng chỉ biết làm khuôn mặt tiếc thương khi nghe những lời ấy.

Những mạo hiểm sẽ sẽ phải luôn đặt cược tính mạng của mình khi vào Dungeon.

Đây là một lẽ thường của thế giới này, chẳng lẽ không thể làm được gì hết ư….

-----------

Nhưng tôi cũng đâu phải người của thế giới này đâu.

Sau khi hỏi về chỗ của Roza, tôi lập tức đến Silicon Dungeon.

Hít một hơi thật sau, tôi tiến vào bên trong.

[Nếu không nhầm thì cô ấy đang ở tầng 3.]

Sau khi nghe được những gì cần thiết từ Raze, tôi tiếp tục đi sâu vào.

Ngay sau đó, tôi liền gặp một con quái vật.

Con quái này giống như một con sâu bướm có kích thước to bằng cái hộp giấy.

Cũng không to lắm- nhưng sâu bướm chẳng thể nào to đến mức này được.

(Zard: Trans thề là trans mà gặp mấy con này là trans chiên hết.) (Haru: Anh chẳng phải gặp nó suốt ư ^^.)

Nhưng giờ không phải lúc để mà quan tâm đến nó.

Tôi lờ nó đi và chạy ngang qua con quái.

Nhưng nó cũng chẳng tha cho tôi, mỗi lần mà tôi chạy vượt qua nó được là nó lại phóng lên phía trước mặt tôi.

Tôi lập tức tung đòn tấn công bằng sức mạnh S của mình.

-Main sử dụng đòn đấm.

-Con sâu không ảnh hưởng gì.

[Chết tiệt! Thậm chí mình đã tung hết sức rồi.]

Tôi đoán là những con quái ở đây có khả năng kháng sát thương vật lí cực tốt.

Nếu không dùng sức thì đến lượt súng.

-Tay! Nghỉ ngơi đi. Súng lên sân.

-Súng đã sử dụng chiêu bắn đạn thường

-Con sâu vẫn không sao

-Con sâu đang cười main (Haru: Anh chơi kì quá đấy anh Zard) (Zard: *cười nham hiểm*)

Vẫn không được sao, nếu thế thì.

-Main đã nạp {Đạn Lửa} vào súng

-Súng sử dụng chiêu lửa đạn.

-Con sâu bị mất máu rất nhiều.

-Con sâu hết cười. (Haru: ….)

Con sâu bị thiêu đốt bởi ngọn lửa vùng vẫy trong một lúc rồi thành sâu nướng.

Con sâu biến mất, để lại trên sàn một quả bắp cải.

Nhặt nó lên và tôi tiếp tục tiến lên phía trước.

Có vẻ như những viên đạn đặc biệt này là ngoại lệ.

Tôi cứ tưởng chúng cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi cơn bão ma thuật, nhưng phép thuật của chúng vẫn hoạt động.

Tôi an tâm rồi.

Nếu là tôi- Không, chỉ có TÔI mới cứu được cô ấy mà thôi.

Liên tục dùng 2 loại đạn, tôi đã đánh bại rất nhiều con quái vật trên đường đi.

Vì lũ quái vật quá đông nên tôi buộc phải tấn công chúng bằng cả 2 loại đạn Băng và Lửa.

Nếu có thời gian thì tôi sẽ rất vui mừng nhặt đống đồ rơi ở đây, nhưng giờ thì không.

Tầng 2 của Silicon là những con ruồi to bằng trái bóng.

(Haru: Em…sợ…)

Nắm đấm hay đạn thường không có tác dụng gì với nó, thế nên tôi vẫn phải sử dụng đạn Băng và đạn Lửa để tấn công.

Những món rơi ra từ lũ ruồi này là rau dền, nhưng tôi cũng lơ đi luôn.

Nhưng tôi cũng không thể để vậy được, nạp viên đạn Băng vào, tôi bắn xuống dưới đất, cả một con đường đầy ắp rau bị đóng băng. Như thế không phải lo về việc chúng trở thành Rouge.

Cuối cùng cũng đến tầng 3.

Quái vật ở đây là một con cào cào có kích thước to bằng một đứa trẻ 3 tuổi.

Lớn thật đấy!

Tôi thiêu đốt con cào cào bằng đạn Lửa rồi đóng băng món đồ rơi ra từ chúng bằng đạn Băng.

Có thể bạn không muốn biết, đồ rơi ra là cải bắp trung quốc.

Tôi tiếp tục tiến lên phía trước.

[Roza! Roza, cô ở đâu?]

Tôi đi xung quanh tầng 3 và hét to tên cô ấy.

Và cũng tiện tay tiêu diệt cào cào và làm đồ đông lạnh nữa.

[Roza—cô đây rồi!]

Tôi nhìn thấy một cô gái đang nằm gục dưới đất đằng xa, có lẽ cô ấy xỉu rồi.

Cô ấy vẫn thở, ngực cô vẫn còn di chuyển- cô vẫn còn sống.

(Zard: Nếu đây là trong mấy bộ hent thì…*Cười nham hiểm*- *Đau*) (Haru: *nhéo*).

Mang cô ấy về thôi.

Ngay khi tôi vừa nghĩ vậy, một con cào cào xuất hiện.

Tiêu diệt nó nào, tôi bỏ tay vào túi lấy thêm đạn Lửa nhưng—

[Hết rồi!]

Tôi đã hết đạn Lửa rồi, cả đạn Băng nữa.

Có lẽ trên đường đến đây mình đã dùng nhiều quá rồi.

Không còn cách nào khác, tôi đành phải dùng đạn thường thôi.

Con cào cào phóng về phía chúng tôi, nó nhanh quá!

Né đòn tấn công đó, tôi xả liên tục về phía con quái.

Ngay cả với sức mạnh S và súng của tôi, con quái vẫn con đứng đó không một vết xước.

Chết tiệt!

Cứ thế này thì tôi sẽ thua mất, chỉ còn cách cho nó ăn đạn và đấm liên tục thôi.

Tôi bắn và bắn, rồi lại đấm nó, sau mộ hồi lâu thì tôi đã bắn hơn trăm viên đạn thường, khói bốc lên xung quanh.

[Thành công chưa?]

Có vẻ như…Là không rồi.

Đống khói bị thổi bay đi và con cào cào phóng về phía tôi.

Tệ thật, tôi nên làm gì đây?

Có nên mang cô ấy chạy đi không.

Tôi nghĩ là với Hp S của tôi, tôi có thể làm được.

Tôi nên chạy ngay đi, trước khi mọi việc dần tồi tệ hơn.

Tôi chạy về phía Roza và cõng cô ấy lên rồi chạy.

(Zard: có cảm thấy cái gi tựa vào lưng khôn- *Đau*) (Haru: *Nhéo*)

[Đùa nhau à?]

Con cào cào đã gọi thêm đồng bọn tới, bây giờ có tận 5 con ở đây.

Tệ thật, tôi nên làm gì bây giờ.

Một âm thanh của thứ gì đó lọt vào tai tôi.

Từ đằng xa, đó là một đống Zombie đang tiến đến đây.

Cái gì!? Tại sao ở đây lại có Zombie cơ chứ?

[Yoda-san]

[Emily!?]

[Em mang cái hộp mà Yoda-san có đến rồi này desu!]

[---! Cảm ơn em!]

Tôi lập tức chạy đến chỗ lũ Zombie mà Emily đã mang tới đây, tiêu diệt bọn chúng để lấy thêm đạn Lửa.

Nạp đống đạn mà tôi vừa lấy được từ lũ Rouge Zombie, tôi đã tiêu diệt thành công đám cào cào kia.

Và cùng với Emily, chúng tôi cuối cùng cũng đã thoát khỏi Dungeon khi mà chỉ còn vài viên đạn Lửa.

--------------

[Cảm ơn! Cảm ơn cậu rất nhiều!]

[Cảm ơn anh, anh…là người hùng của em…]

Tôi được cám ơn bởi Raze và Roza.

[Được rồi, giờ mang cô ấy đến bệnh viện trước đi đã.]

[Ok! Đi thôi Roza]

[Un…]

Raze sau đó đã mang Roza đi.

Trong lúc đi, họ còn quay lại để cảm ơn tôi nữa.

Thật mừng, vì tôi đã có thể cứu cô ấy.

Truyện Chữ Hay